Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 310: Vu oan giá họa.

Chương Trước Chương Tiếp

- Ầm ầm ầm!

Chu không nhất thời sóng khí cuồn cuộn, từng đỉnh núi bị san thành bình địa, từng mảng rừng rậm bị đánh nát.

- Đi, chúng ta đi mau!

Đỗ Thiếu Phủ ngước mắt nhìn trước mắt trống không, nhất thời lộ ra vẻ cười gằn, nói khẽ với Tướng Quân, Cốc Tâm Nhan, Quỷ Oa cùng mọi người lúc này cũng còn đang chấn động kinh ngạc, bàn chân phun trào huyền khí, lập tức thoát thân đi.

Tướng Quân, Cốc Tâm Nhan, Quỷ Oa cùng mọi người còn đang kinh ngạc vì sao Đỗ Thiếu Phủ lại giao Huyền Linh Thông Thiên đằng cho người của Hắc Sát môn kia, nhưng lập tức nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ rời đi, cũng đều cắn răng lập tức đi theo.

Lúc này ánh mắt của mọi người đều rơi vào Huyền Linh Thông Thiên đằng bên trong hộp gấm kia, có còn ai sẽ chú ý bọn người Đỗ Thiếu Phủ. Cho dù là chú ý, cũng không có ai thèm quản.

Huyền Linh Thông Thiên đằng đã giao ra rồi, ai sẽ đi quan tâm tới cái thiếu niên áo tím kia làm chi. Bọn họ truy đuổi theo với mục đích duy nhất là Huyền Linh Thông Thiên đằng.

- Đỗ Thiếu Phủ, ngươi thật sự giao Huyền Linh Thông Thiên đằng cho người của Hắc Sát môn hay sao?

Dọc theo đường đi, Tướng Quân, Cốc Tâm Nhan hai người trước tiên đuổi theo Đỗ Thiếu Phủ, hai người dùng ánh mắt khá là nghiêm trọng hỏi.

- Các ngươi cảm thấy thế nào?

Đỗ Thiếu Phủ dưới chân tốc độ tăng nhanh, mới vừa rồi khi gặp Tướng Quân cùng mọi người, Đỗ Thiếu Phủ cũng không bất ngờ, ở thời điểm xuất phát vào Hắc Ám thành lần hai, cũng đã sắp xếp Tướng Quân cùng mọi người chờ đợi ở xung quanh để tiếp ứng.

- Lẽ nào, thứ ngươi giao ra chính là Huyền Linh Thông Thiên đằng giả?

Hai mắt mỹ lệ của Cốc Tâm Nhan tỏa sáng, tuy cũng hơi nghi hoặc, vì nàng tận mắt nhìn thấy đó là hộp gấm giống như đúc trước đây, bên trong hộp gấm còn có Thanh Đằng, cho dù là Đỗ Thiếu Phủ làm giả, cũng sẽ không nhanh như thế được.

Có điều với sự hiểu biết của Cốc Tâm Nhan những ngày qua đối với Đỗ Thiếu Phủ, trong lòng nàng tựa hồ có cảm giác, Đỗ Thiếu Phủ cũng không phải loại người có thể giao Huyền Linh Thông Thiên đằng thật ra.

- Chúng ta trước tiên thoát thân xong rồi hãy nói.

Đỗ Thiếu Phủ nói với Cốc Tâm Nhan xong, sau đó hỏi Tướng Quân:

- Còn những người khác thì sao, chúng ta hội hợp trước tiên, sau đó về học viện?

- Thực lực bọn họ không đủ, Lạc Thiên Thần, Thiết Hổ đều có thương tích, ta để bọn họ chờ đợi ở phía trước.

Tướng Quân đáp.

Màn đêm bao phủ, một chỗ trên đỉnh núi, mấy bóng người ánh mắt nghiêm trọng nhìn phương xa có ánh sáng phù văn phóng lên trời, đều lộ ra vẻ nghiêm túc.

- Có thể là bọn hắn gặp gỡ cường giả rồi!

Phía trên ngọn núi, Âu Dương Sảng nhìn về phía trước, lập tức nói với Vương Lân Yêu Hổ bên người, bên trong đôi mắt to đẹp lộ ra vẻ lo âu.

- Yên tâm đi, lấy thực lực của bọn họ, muốn thoát thân không khó lắm.

Lạc Thiên Thần nói với Âu Dương Sảng, trải qua mấy ngày chữa thương, sắc mặt xem ra tốt hơn so với lúc trước không ít.

- Vèo vèo!

Lạc Thiên Thần vừa dứt tiếng, giữa không trung phía trước có mấy đạo lưu quang lướt tới, khi lưu quang thu lại, lần lượt có từng bóng người xuất hiện ở trước người mấy người, chính là Đỗ Thiếu Phủ và Tướng Quân, Cốc Tâm Nhan cùng mọi người.

- Các ngươi đều trở lại sao?

Âu Dương Sảng, Lạc Thiên Thần, Thiết Hổ, Phan Dục bốn người nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ và Tướng Quân cùng mọi người, nhất thời liền chen chúc đi lên, lông mày nhíu chặt đều hơi đã thả lỏng một chút.

- Chúng ta mau rời khỏi nơi đây, về học viện trước, nhanh!

Tướng Quân nói với mọi người, lúc này tuyệt đối không phải chỗ ở lâu.

- Đi.

Lạc Thiên Thần, Thiết Hổ, Âu Dương Sảng, Phan Dục gật đầu, bốn người đã sớm chuẩn bị rời đi vào bất cứ lúc nào.

- Thật là biết vu oan giá họa, có điều nếu như tụ hội ở đây rồi, vậy thì đều ở lại đây đi, cũng không cần đi nữa!

Thanh âm điềm đạm lộ ra hàn ý, tựa hồ là vọng đến từ khoảng không xa xa, cũng giống như ở xung quanh, âm thanh cực kỳ phiêu miểu.

- Chúng ta đi không được rồi.

Tướng Quân mắt nhìn bốn phía, tựa hồ cảm giác được cái gì, vẻ mặt đột nhiên nghiêm trọng.

- Vèo vèo...

Giữa không trung, tiếng xé gió cũng không có gây ra bao lớn tiếng động, lập tức trên bầu trời, chín đạo lưu quang trực tiếp xuất hiện, ánh sáng thu lại, đầu lĩnh là một thanh niên tóc bạc đứng lơ lửng trên không, một mái tóc dài màu bạc bóng loáng buông thỏng, dường như thác nước, dùng một sợi tơ đơn sắc cột lại, dáng dấp tuấn tú, trong hai con mắt thâm thúy như màn đêm âm u.

Bên người Nam tử tóc bạc có một cường giả áo bào tro đứng. Dưới áo bào tro che mặt, có thể thấy được ở lông mày có một vết đao thật dài được tóc trước trán che đậy, hai con mắt ở trong màn đêm hiện ra một chút hào quang màu xám trắng, có vẻ đặc biệt quỷ dị.

Phía sau cường giả áo bào tro, còn có một lão già mặc áo đen, mặt khác còn có năm người đều mang mặt nạ đứng bên người cường giả áo bào tro, bóng dáng Quỷ Trảo không ngờ cũng xuất hiện ở trong đó, ánh mắt âm lệ, khí tức âm hàn.

- Là Quỷ Trảo!

- Là bọn chúng, ngày đó ở khách sạn Tứ Hải đánh lén người của chúng ta, quả nhiên là có liên quan đến Quỷ Trảo.

Khi nhìn thấy chín bóng người này, Tướng Quân, Cốc Tâm Nhan, Quỷ Oa cùng mọi người đều hiện vẻ mặt nghiêm trọng.

- Người đó, thật mạnh!

Đỗ Thiếu Phủ ngẩng đầu, ánh mắt rơi vào trên người nam tử tóc bạc. Khi nam tử tóc bạc này xuất hiện, rõ ràng là không có bất kỳ khí tức gợn sóng nào, nhưng vô hình trung nhiệt độ bên trong không gian bắt đầu từ từ hạ thấp, như là năng lượng trời đất đang bị thay đổi trong lặng lẽ.

Loại khí tức này, vô thanh vô tức, làm cho Đỗ Thiếu Phủ cảm giác được một loại nguy hiểm hết sức.

- Học sinh của Thiên Vũ học viện, xác thực là không yếu, không hổ là Thiên Vũ học viện, chỉ có điều Thiên Vũ học viện hiện tại so với lúc trước đã kém hơn không phải nhỏ.

Giữa không trung, nam tử tóc bạc dùng ánh mắt quét nhìn từ trên người Tướng Quân, qua Cốc Tâm Nhan, Quỷ Oa, Vu Tước cùng mọi người, cuối cùng rất tò mò nhìn vào Đỗ Thiếu Phủ, nói:

- Ngươi chính là Đỗ Thiếu Phủ?

- Không sai.

Đỗ Thiếu Phủ mắt nhìn thanh niên tóc bạc, cố nén cảm giác nguy hiểm trong lòng, huyền khí nổi gợn sóng, đề phòng biến cố. Người này dựa vào khí tức gợn sóng vô hình quanh thân, liền có thể làm cho năng lượng trời đất biến hóa, thực lực bực này không phải là tầm thường.

- Không nghĩ tới là kẻ rất thông minh, biết vu oan giá họa, làm cho đám Hắc Sát môn ngu ngốc đó bị đùa chạy lanh quanh, chỉ có điều không thể lừa được ta.

Thanh niên tóc bạc nhìn Đỗ Thiếu Phủ, tựa như cười mà không phải cười, mắt mang hàn ý, nói nhỏ:

- Cũng khó trách có người cố ý nhắc qua ngươi ở trước mặt ta, bảo ta nhất định phải nhân cơ hội giải quyết ngươi, miễn cho tương lai sau này hậu hoạn vô cùng!

- Các hạ cũng là người của Âm Minh Giáo?

Đỗ Thiếu Phủ trong lòng âm thầm kinh hãi, người này dĩ nhiên biết mình giao Huyền Linh Thông Thiên đằng cho Tiết Vân Minh chính là vật giả. Cái kế hoạch này, tính ra có thể nói là thiên y vô phùng, chỉ có Bảo chủ của Mục Gia bảo và mình biết được, ngay cả cái Huyền Linh Thông Thiên đằng giả kia đều là do Mục Minh Thanh tự tay bố trí, người bình thường trong một chút thời gian ngăn ngắn căn bản không cách nào nhận biết.

Từ trong tay của Mục Minh Thanh có được ba cái túi càn khôn, một cái chứa Huyền Linh Thông Thiên đằng thật sự, một cái chứa thây khô không đầu, trong túi càn khôn thứ ba, chứa Huyền Linh Thông Thiên đằng giả.

Bên trong kế hoạch của Đỗ Thiếu Phủ và Mục Minh Thanh, chính là ở thời điểm mấu chốt, lấy Huyền Linh Thông Thiên đằng giả tung ra, di dời tầm mắt của mọi người, cuối cùng nhân cơ hội đó thoát thân.

Nhưng Đỗ Thiếu Phủ không nghĩ tới bỗng dưng sẽ có nam tử tóc bạc lao ra, lại còn biết rất rõ ràng. Mà từ lời từ trong miệng nam tử tóc bạc mà xét, có thể thấy đã có người trong bóng tối nhìn mình chằm chằm, xem ra mình đã đắc tội không ít người rồi.

Nghe Đỗ Thiếu Phủ nói ra ba chữ Âm Minh Giáo, cường giả áo bào tro, lão già mặc áo đen và năm cường giả đeo mặt nạ giả đều biến hóa ánh mắt không ít, không ngờ tới là trong lúc bất tri bất giác đã bộc lộ ra thân phận.

- Xem ra các ngươi biết quá nhiều rồi, càng không thể không chết, vậy thì đều chết hết đi!

Gương mặt nam tử tóc bạc biến sắc, chỉ một thoáng, không gian xung quanh nhiệt độ giảm cấp tốc, khiến cho người ta có cảm giác vô thanh vô tức rơi vào bên trong hẻm băng nứt.

- Hê hê, động thủ đi, cái ả Cốc Tâm Nhan kia ta muốn, những kẻ khác các ngươi đối phó.

Âm thanh âm hàn của Quỷ Trảo truyền ra ở trong đêm tối, hai con mắt hãm sâu vào trong viền mắt, hai con ngươi trong mắt hiện ra màu hồng, tràn ngập vẻ âm lãnh và hàn ý đến cực điểm, làm cho người ta sởn cả tóc gáy. Dứt tiếng, y hoàn toàn không trì hoãn một chút nào, một cước giẫm không, bóng người lao vút về phía Cốc Tâm Nhan.

- Liều mạng thôi!

Tướng Quân gầm thét, khí tức phóng lên trời, chiếm giữ trời cao.

- Tướng Quân trên Vũ Bảng, đáng tiếc vẫn là còn non một chút, ngày hôm nay liền bỏ mạng ở trong Hắc Ám sâm lâm!

Tiếng gầm thét hạ xuống, cường giả áo bào tro bắn vụt ra hàn ý từ hai con ngươi xám trắng, trực tiếp ngăn chặn Tướng Quân.

- Cửu U Thái Thiếu Quỷ Oa, trước tiên đối phó ngươi vậy!

Lão già mặc áo đen lạnh giọng truyền tới, bóng người đột nhiên lao thẳng tới Quỷ Oa, có dấu tay nương theo tiếng xé gió bắn vụt ra, kình phong sắc bén xé rách không khí, trong nháy mắt đã vọt đến.

Hai con ngươi của Quỷ Oa thu nhỏ lại, mũi chân điểm xuống mặt đất hướng về sau, huyền khí màu đen nhạt như chất lỏng phun trào ra bao trùm quanh thân, chỉ một thoáng chợt lui mấy trượng.

- Xì xì xì!

Sau khi Quỷ Oa lui về phía sau, mấy đạo dấu tay rơi vào chung quanh chỗ Quỷ Oa vừa đứng, dấu tay phá hủy mặt đất, hàng loạt vết nứt nhất thời lan tràn ra trên mặt đất.

- Linh Tuyền Ngọc Nữ Cốc Tâm Nhan, hê hê, lần trước món nợ bắt bản hầu, lần này tính một lượt đi, có điều yên tâm, bản hầu nhất định sẽ làm cho người vô cùng sung sướng đến chết đi!

Quỷ Trảo cười gằn dùng lời nói chói tai uy nghiêm đến đáng sợ, mắt lộ ra vẻ ô uế dâm tà, trong thời gian ngắn, bóng người như là ma, trong chớp mắt xuất hiện ở trước người Cốc Tâm Nhan, vừa dứt tiếng là một đôi tay giống như Quỷ Trảo khô héo trên có đầy rẫy bùa chú bí văn tuôn ra.

- Xì xì xì!

Một luồng khí thế âm lệ cũng lan tràn ra từ trong cơ thể của Quỷ Trảo. Dưới luồng khí tức âm lệ này, huyền khí trong cơ thể của Cốc Tâm Nhan đều xuất hiện một chút đình trệ và chậm chạp.

Nhưng cũng chỉ trong nháy mắt ngăn ngắn, dấu tay của Cốc Tâm Nhan đã ngưng tụ, phù văn đầy trời bao vây quanh thân, bắt đầu chống lại Quỷ Trảo.

- Tốc chiến tốc thắng, sớm giải quyết một chút nào hay chút nấy, Huyền Linh Thông Thiên đằng cũng ở trên người ngươi, vậy trước tiên giết ngươi vậy!

Nam tử tóc bạc nhìn Đỗ Thiếu Phủ, âm thanh phiêu miểu, ngữ khí lãnh đạm đến cấp độ giống như tất cả mọi chuyện đều là đương nhiên, không đặt Đỗ Thiếu Phủ vào trong mắt. Bóng người cất bước đi, còn có thể như ngang qua trời cao vậy, nhắm thẳng tới Đỗ Thiếu Phủ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️