Mạch hồn dung thể đại biểu cho đặt chân đến Vũ Hầu cảnh. So với Mạch Linh cảnh không giống nhau về chất, đã hoàn toàn mạch và hồn làm một thể, có sự nhảy vọt về chất.
- Gừ...ào!
Bạch y trung niên giờ khắc này tựa như người tựa như lang, thân thể lao thẳng tới Quỷ Oa, một đạo Lang trảo có thể ép cả trời cao.
- Toàn lực sao? Đáng tiếc còn chưa đủ.
Nhìn đối thủ thôi thúc toàn lực, hai con ngươi của Quỷ Oa hơi co rụt lại, bỗng dưng, tinh mang lan tràn trong đôi mắt, một luồng thăm thẳm bao trùm hai mắt, nhất thời thoáng qua vẻ quỷ mị và lạnh lẽo không thể nào tả ra được, huyền khí và phù văn màu đen hơi xao động.
- Cửu U sát!
Sát khí thăm thẳm trực tiếp hội tụ thành trảo ấn, Quỷ Oa không tránh không né, mạnh mẽ va chạm vào Lang Trảo kia.
- Xì xì xì!
Sự va chạm như vậy tạo ra năng lượng phù văn chói mắt tỏa ra, tiếng nổ trầm thấp đột nhiên vang vọng, Lang Trảo của bạch y trung niên trực tiếp bị phá hủy.
- Chết!
Quỷ Oa âm thanh ngắn gọn khiếp người, tiếp theo đó lại là một đạo trảo ấn ác liệt như là có thể xé rách trời cao, trực tiếp thừa cơ chộp vào bên trên đầu sói dữ tợn ấy.
Bạch y trung niên kiên trì trong nháy mắt, sau đó đầu sói bị trảo ấn của Quỷ Oa trực tiếp xé rách, cuối cùng đầu cũng bị xé nát, bị Quỷ Oa tru diệt.
- Ầm!
Tướng Quân một chưởng đánh tới, khí thế trấn áp sơn hà, một trung niên đầu trọc hóa thành sương máu.
- Xì xì xì!
Hầu như là trước sau cùng một lúc, trên song kiếm phù khí trong tay của Quách Thiểu Phong, phù văn cổ xưa cũng lan tràn, ánh kiếm xé nát trời cao, một đại hán tóc dài bị phá hủy Linh khí trong tay, lồng ngực bị phù văn kiếm ảnh cổ xưa bắn mạnh qua người, huyết dịch văng tung toé, sinh cơ nhất thời tiêu tan hết.
Ma tà khí cuồn cuộn bao phủ trời cao, Lý Vũ Tiêu thôi thúc Hóa Ma Tiễn, chém đối thủ rơi xuống giữa không trung.
Vu Tước và Cốc Tâm Nhan dùng hai thân thể uyển chuyển và mê hoặc bao phủ bỡi phù văn cuồn cuộn, hầu như cũng không phân biệt được trước sau, đều tru diệt đối thủ dưới tay.
- Xẹt xẹt!
Bắc Minh Phong vung vẩy Hỏa Đao, Liệt Diễm cháy giữa trời, soi sáng không trung chẳng khác nào ban ngày, cũng chém đối thủ rụng xuống dưới đao.
- Xẹt xẹt!
Nhưng vào thời gian này, một tố y lão giả xuất hiện ở phía sau Bắc Minh Phong, xuyên qua Liệt Diễm cách trở, khí tức Vũ Hầu Huyền Diệu cảnh phun trào, chưởng ấn trực tiếp rơi vào trên người Bắc Minh Phong.
- Ầm!
Bắc Minh Phong thân thể lảo đảo rơi rụng xuống đất, bước chân lảo đảo, liên tiếp mấy bước mới ổn định thân thể, khóe miệng bắt đầu tràn ra huyết dịch, sắc mặt cũng bắt đầu trắng xám.
Bóng người Đỗ Thiếu Phủ xuất hiện ở trước người trường sam lão giả trước đó bị hắn đánh một quyền trọng thương, lúc này trường sam lão giả đã gắng gượng đứng dậy, ánh mắt kinh hãi, câu thông vũ mạch, bùa chú bí văn hiện lên, cả người đầy vảy che bóng mờ dị thú, nhất thời như ẩn như hiện.
- Diệt!
Kim sắc quang ảnh lướt ra ầm ầm, Phù Diêu Chấn Thiên Sí triển khai, một tay như quạt hương bồ lướt ra, cấp tốc rơi vào trước người trường sam lão giả vẫn còn chưa có triệt để thôi thúc mạch hồn, mạnh mẽ đánh bay thân thể lão, bóng mờ dị thú đột nhiên bị phá nát.
- Ầm!
Một quyền truy kích, ngực trường sam lão giả bị đánh vỡ ra lỗ máu, tu luyện giả mới bước lên Vũ Hầu cảnh thứ hai ngã xuống ở trong tay Đỗ Thiếu Phủ.
Mười bốn Vũ Hầu cảnh, trong nháy mắt chín tên ngã xuống, còn lại năm tên, mà trong năm tên còn lại này, đều là năm kẻ ở Vũ Hầu Huyền Diệu cảnh.
Năm tu luyện giả Vũ Hầu Huyền Diệu cảnh lúc này ánh mắt nghiêm trọng, không tiếp tục ra tay nữa.
Tám thanh niên nam nữ này, mỗi một người đều có thực lực đánh giết tu luyện giả mới bước lên Vũ Hầu cảnh, cũng chứng minh có thực lực chống lại tu luyện giả Huyền Diệu cảnh.
Lúc này năm người bọn hắn chống tám thanh niên nam nữ bất phàm này, hoàn toàn không có phần thắng.
Nhưng nếu dễ dàng rời đi, bọn họ lại có chút không cam lòng, trơ mắt nhìn Huyền Linh Thông Thiên đằng đã có thể lấy được ở trên người của đối phương rồi, cảm giác trong lòng là có thể tưởng tượng được.
- Ô!
Nhưng vào lúc này, giữa không trung yêu thú rít lên, một con yêu thú to lớn biết bay lược không bay đến, xuất hiện ở trên dãy núi khắp nơi bừa bộn, hầu như đã bị san thành bình địa này.
Vèo vèo...
Sáu bóng người trôi nổi giữa không trung, khí tức phóng thích, ba kẻ mới bước lên Vũ Hầu cảnh, hai vị Vũ Hầu Huyền Diệu cảnh, một Vũ Hầu Bỉ Ngạn cảnh.
Sáu cỗ khí tức như vậy phóng thích, làm cho sắc mặt của Tướng Quân, Cốc Tâm Nhan hay năm tu luyện giả Vũ Hầu Huyền Diệu cảnh cũng trở nên khó coi.
- Vèo!
Trên lưng yêu thú biết bay, một thanh niên áo đen nhảy xuống đứng lơ lửng ở bên người sáu Vũ Hầu cảnh cường giả, trong ánh mắt lộ ra vẻ kiệt ngạo hung tàn, chính là Thiếu môn chủ Tiết Vân Minh của Hắc Sát môn.
Ánh mắt của Tiết Vân Minh ngay lập tức liền rơi vào ở trên người của Vu Tước và Cốc Tâm Nhan, ánh mắt hung tàn kiệt ngạo chỉ thoáng chốc đã trở nên dại ra, ngay cả hồn cũng đã bị hấp dẫn đi rồi, thật lâu sau mà vẫn khó có thể phục hồi tinh thần trở lại.
Nữ tử có cấp độ xinh đẹp và khí chất như thế này, bên trong toàn bộ Hắc Ám thành, hắn cả đời này còn chưa bao giờ được gặp qua, huống chi là nói đến chuyện đã từng tiếp cận.
Chỉ có điều khi ánh mắt của Tiết Vân Minh rơi vào trên người Đỗ Thiếu Phủ, dường như bị chạm điện, ánh mắt mạnh mẽ co lại, há mồm cả kinh nói:
- Là ngươi!
Tiết Vân Minh nhận ra Đỗ Thiếu Phủ, lúc này Đỗ Thiếu Phủ đã tháo đấu bồng xuống, hắn đương nhiên sẽ không quên thiếu niên áo tím lúc trước đã giết hết bao nhiêu đệ tử tinh anh của Hắc Sát môn của hắn.
Cuối cùng ngay cả Nhị trưởng lão ra tay, cái tên tử bào tiểu tử kia cũng bị người ta cứu đi, bảo vật mà môn phái phải tìm kia cũng nằm ở trong tay tiểu tử này.
Đã lâu như vậy, Hắc Sát môn tìm khắp cả toàn bộ Hắc Ám sâm lâm, cũng không tìm ra tin tức của thiếu niên đó, còn tưởng rằng hắn đã được cường giả thần bí kia cứu ra khỏi Hắc Ám sâm lâm rồi.
- Không sai, là ta!
Đỗ Thiếu Phủ sắc mặt âm trầm, giờ khắc này tử bào ở bả vai rách nát, trong lúc mơ hồ có một chút vết máu màu vàng nhạt chảy ra. Tiết Vân Minh này gặp chính mình, lúc này tự nhiên là có thể nhận ra mình ngay.
- Ngươi là cái tên đội đấu bồng mua Huyền Linh Thông Thiên đằng kia, thật là không ngờ đạp rách cả giày sắt tìm hoài mà không thấy, giờ tìm được lại không tốn chút công phu nào!
Tiết Vân Minh nhìn Đỗ Thiếu Phủ và Cốc Tâm Nhan bên người, bỗng dưng, hắn nhận ra Đỗ Thiếu Phủ cũng chính là người tranh cướp Huyền Linh Thông Thiên đằng ở Mục gia thương hành cùng với hắn, trong phút chốc nhất thời cười to, thực sự là thù mới hận cũ, ngày hôm nay có thể báo luôn một lượt.
- Vèo vèo...
Theo cuộc đại chiến kinh người bên này, hàng loạt bóng lưu quang lúc này cũng dồn dập bay đến, từng luồng khí tức giáng lâm, lưu quang lan tràn, không ít người có tu vi Vũ Hầu cảnh.
Không ít bóng người tới rồi nhìn thấy một màn chiến đấu to lớn này, còn có vài cái thi thể của Vũ Hầu cảnh nằm, trong lúc nhất thời không biết rõ được tình hình, cũng không dám tùy ý ra tay, trước tiên đứng bàng quang xem xét tình hình.
Nhìn thấy tình cảnh càng ngày càng có nhiều người tới, trong đó không ít cường giả tu vi Vũ Hầu cảnh, trong sáu cường giả Vũ Hầu cảnh của Hắc Sát môn, tên Vũ Hầu Bỉ Ngạn cảnh sắc mặt hơi ngưng trong, nghiêng đầu nói vào tai Tiết Vân Minh, vẻ mặt lộ ra một chút lạnh lùng, không có biểu thị quá nhiều cung kính đối với Tiết Vân Minh, trái lại Tiết Vân Minh cực kỳ lễ kính đối với hắn.
Sau khi nghe xong, Tiết Vân Minh nhìn chung quanh, thấy càng ngày càng có nhiều bóng người, ánh mắt hơi trầm xuống, lạnh lùng nhìn Đỗ Thiếu Phủ, cười gằn dùng giọng kiệt ngạo nói:
- Tiểu tử, giao ra Huyền Linh Thông Thiên đằng, ngày hôm nay món nợ của chúng ta có thể trước hết tạm gác qua một bên, bằng không, ngươi trốn không thoát đâu!
Ánh mắt đảo qua từ bốn phía, thấy càng ngày càng nhiều bóng người đến, Đỗ Thiếu Phủ cuối cùng dừng lại trên người Tiết Vân Minh, ánh mắt trở nên cực kỳ thành khẩn, thậm chí trong mắt tuôn ra vẻ kiêng kỵ và sợ hãi, nói:
- Ta mới biết, thì ra ngươi là Thiếu môn chủ của Hắc Sát môn, được, ta giao ra Huyền Linh Thông Thiên đằng, ân oán trước đây của chúng ta, xóa bỏ!
Dứt tiếng, Đỗ Thiếu Phủ móc từ trong lồng ngực ra một Túi càn khôn, phù văn phun trào, sau đó một hộp gấm dài nửa người, cao nửa mét hình chữ nhật xuất hiện ở trong tay.
- Thiếu môn chủ, Huyền Linh Thông Thiên đằng giao cho ngươi, coi như ân oán của chúng ta xóa bỏ.
Đỗ Thiếu Phủ dứt tiếng, hộp gấm trong tay mở ra, trong giây lát đó, chỉ thấy bên trong hộp gấm lan tràn ra hào quang lóa mắt, hào quang xông lên trời, sóng năng lượng dập dờn chu không, giờ khắc này bên trong hào quang chói mắt trong hộp gấm mơ hồ có một cây Thanh Đằng.
Nhưng mọi người còn chưa kịp nhìn rõ ràng, hộp gấm đã bị Đỗ Thiếu Phủ khép lại.
- Huyền Linh Thông Thiên đằng, đó là Huyền Linh Thông Thiên đằng.
Chung quanh có không ít người cũng có mặt từ đầu trong buổi đấu giá, đều nhìn thấy hộp gấm kia, nhìn thấy cái Huyền Linh Thông Thiên đằng kia.
Tuy rằng vừa rồi chỉ là thoáng nhìn qua, nhưng cũng đủ để khiến người ta có thể nhìn thấy đấy chính là Huyền Linh Thông Thiên đằng thật. Mọi ánh mắt nhất thời đỏ hồng lên.
- Thiếu môn chủ, đón lấy, Huyền Linh Thông Thiên đằng thuộc về ngươi!
Đỗ Thiếu Phủ dứt tiếng, hộp gấm trong tay lập tức vứt trực tiếp thẳng tới Tiết Vân Minh trên tầng trời thấp.
Sau khi hộp gấm trong tay Đỗ Thiếu Phủ tung lên, Tiết Vân Minh còn đang kinh ngạc, vì hắn chưa từng nghĩ đến, thiếu niên áo tím kia sẽ thật sự giao báu vật Huyền Linh Thông Thiên đằng cho hắn.
Kỳ thực Tiết Vân Minh vừa rồi cũng chỉ tùy tiện nói ra một câu mà thôi, hắn làm sao lại nói như vậy chứ, sao lại bảo giao ra Huyền Linh Thông Thiên đằng sẽ tạm tha tiểu tử đó, phải biết bảo vật lúc trước của Hắc Sát môn còn bị tiểu tử này cầm mà.
Thế nhưng Tiết Vân Minh không thể nào dự liệu được, thiếu niên áo tím này thật sự bởi vì một câu nói của hắn mà giao ra Huyền Linh Thông Thiên đằng, lẽ nào là tiểu tử này thật sự kiêng kỵ thân phận của Thiếu môn chủ của hắn sao?
- Huyền Linh Thông Thiên đằng, ta!
Sau khi hơi kinh ngạc, Tiết Vân Minh cũng tỉnh táo lại, nhất thời liền đưa tay ra chộp hộp gấm về.
- Là Huyền Linh Thông Thiên đằng, đoạt a!
Chung quanh đông đảo ánh mắt đều nóng bỏng, lúc này tận mắt nhìn thấy Huyền Linh Thông Thiên đằng xuất hiện, lẽ nào còn nhịn được, cho dù là Hắc Sát môn thì có làm sao?
- Phật phật phật!!
Từng cường giả Vũ Hầu cảnh nhất thời ra tay tranh cướp, phù văn bạo phát, huyền khí điên cuồng phun trào, hoàn toàn lao về phía hộp gấm để tranh cướp.
- Vô liêm sỉ, đồ vật của Hắc Sát môn, ai dám cướp?
Sáu tu luyện giả Vũ Hầu cảnh của Hắc Sát môn đồng loạt ra tay, năng lượng tỏa ra, đặc biệt cường giả Vũ Hầu Bỉ Ngạn cảnh kia có khí tức trấn áp tất cả.