Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 302: Hài cốt không đầu

Chương Trước Chương Tiếp

Nữ tử xinh đẹp nhìn khắp hội trường đấu giá qua đôi mắt sáng, thanh âm vang dội:

- Việc đấu giá đều dùng huyền thạch, một lần ra giá thấp nhất là một ngàn huyền thạch. Thông Hồn đan mới bước lên cấp độ Hầu phẩm, giá khởi điểm là mười vạn huyền thạch. Bây giờ bắt đầu!

- Mười vạn lẻ một nghìn huyền thạch.

- Mười vạn lẻ ba nghìn huyền thạch.

- ...

Lời cô gái xinh đẹp vừa dứt, nhất thời trong hội trường đấu giá không ngừng vang lên tiếng ra giá.

- Đều dùng huyền thạch để đấu hay sao?

Đỗ Thiếu Phủ nghe tiếng mọi người ra giá mua đan dược trong phòng đấu giá, cũng biến đổi sắc mặt.

Đối với huyền thạch, hiện tại Đỗ Thiếu Phủ cực kỳ thấu hiểu. Lúc trước Chân Thanh Thuần có đề cập tới, thời điểm ở Thiên Vũ học viện, cướp không ít túi càn khôn, có không ít huyền thạch, Thiên Vũ học viện cũng có vài động quặng huyền thạch.

Huyền tệ là thứ thông dụng theo kiểu đại chúng, còn huyền thạch thì hầu như thông dụng trong giới tu luyện.

Một ngàn huyền tệ, cũng chỉ có thể tương đương một khối huyền thạch. Tuy nhiên nếu như muốn dùng một ngàn huyền tệ để đổi lấy một khối huyền thạch, thật sự là rất khó có thể đổi được.

Tuy rằng một ngàn huyền tệ tương đương một khối huyền thạch, nhưng không có ai đồng ý dùng huyền thạch để đổi lấy huyền tệ.

Huyền thạch chính là do năng lượng của đất trời ngưng tụ, có thể đề luyện ra không ít năng lượng, thậm chí không ít người khi luyện khí cần dùng huyền thạch tinh luyện ra linh khí phù khí tinh hoa gia nhập vào.

Sau khi cắt huyền thạch ra thành huyền tệ, năng lượng trời đất hầu như sẽ tiêu tan, không có bất kỳ giá trị tu luyện nào nữa.

- 263,000 huyền thạch.

Trong một thời gian ngắn ngủ, trong tiếng hò hét vang lên không ngớt, giá cả của Thông Hồn đan đã bị đẩy cao lên tới 263,000 huyền thạch.

Thông Hồn đan mặc dù là thứ tốt, bất quá đối với Đỗ Thiếu Phủ mà nói, hiện nay không dùng được. Huống hồ giá cả quả thật khiến cho Đỗ Thiếu Phủ đành nhìn mà than thở.

Có điều tuy rằng trên người Đỗ Thiếu Phủ hiện tại không có nhiều huyền thạch như vậy, nhưng cũng không phải là không bỏ ra nổi để mua Thông Hồn đan hay các đồ vật có giá cả ngang ngửa.

Phải biết lúc trước Đỗ Thiếu Phủ lấy được túi càn khôn từ trên người Cổ Dục, thu hoạch trong đó quả thật kinh người.

Mà gần đây là cướp đoạt được túi càn khôn từ trong tay Hoa Phồn Không kia. Mặc dù Đỗ Thiếu Phủ không có thời gian kịp mở ra, nhưng phỏng chừng một tu luyện giả Vũ Hầu cảnh như Hoa Phồn Không, còn là kẻ đứng đầu một bang, e là giá trị trong túi càn khôn cũng có thể tưởng tượng được.

Cốc Tâm Nhan đã sớm là Vũ Hầu cảnh, bởi vậy Thông Hồn đan này đối với nàng mà nói cũng không có sức hấp dẫn gì quá to lớn.

Hai người lẳng lặng ngồi, Đỗ Tiểu Yêu làm vẻ mặt buồn khổ.

Cuối cùng cái Thông Hồn đan kia đã được một người trong phòng khách quý lầu ba mua với giá ba mươi tám vạn huyền thạch. Nghe âm thanh tựa hồ là một người trẻ tuổi, Đỗ Thiếu Phủ có một cảm giác quen thuộc, nhưng cũng không chú ý nhiều.

Sau đó là món đồ bán đấu giá thứ hai được đưa ra, không ngờ lại là một bộ võ kỹ cấp độ Hầu phẩm, giá khởi điểm cũng là mười vạn huyền thạch, lần nữa làm cho buổi đấu giá trở nên điên cuồng. Ngay cả Cốc Tâm Nhan cũng thay đổi sắc mặt, có điều nhẫn nhịn xuống không có xen vào.

- Hình như ngươi có vẻ hứng thú?

Đỗ Thiếu Phủ hỏi Cốc Tâm Nhan.

- Võ kỹ cấp độ Hầu phẩm có thể lấy ra bán đấu giá cũng không nhiều lắm, trong đế đô cũng hiếm khi được nhìn thấy. Gia tộc và thế lực đều lấy võ kỹ cấp độ Hầu phẩm làm trấn môn chi bảo, không dễ dàng lấy ra bán. Nơi đây thật không hổ là Hắc Ám sâm lâm.

Cốc Tâm Nhan thoáng cảm thán, nhẹ giọng nói:

- Có điều võ kỹ cấp độ Hầu phẩm mặc dù là hiếm thấy, nhưng trong học viện chúng ta cũng có, dùng điểm đổi lấy so với bán đấu giá có lời hơn nhiều. Thỉnh thoảng nếu như có thể gặp được một số võ kỹ hiếm thấy, hoặc là võ kỹ đặc biệt thích hợp với bản thân, đúng là có thể đấu giá lại được cũng không tệ.

Đỗ Thiếu Phủ khẽ cười cười. Học viện cũng có võ kỹ cấp độ Hầu phẩm, dùng điểm đổi lấy tự nhiên là có lời hơn nhiều. Chỉ là nghĩ tới bản thân bị khấu trừ hơn tám triệu điểm, lòng hắn không khỏi bắt đầu cảm thấy đau lại.

Trong tiếng hò hét của mọi người, Đỗ Thiếu Phủ hờ hững quan sát.

Đối với võ kỹ, Đỗ Thiếu Phủ không quá coi trọng. Võ kỹ cấp độ Hầu phẩm xác thực bất phàm, nhưng vì các loại nguyên nhân, đối với Đỗ Thiếu Phủ mà nói, tu luyện võ kỹ cũng không quá cảm thấy hứng thú.

Huống hồ sau khi trên người một thức thần bí, đối với võ kỹ, Đỗ Thiếu Phủ càng ngày càng không có nhiều hứng thú, giơ tay nhấc chân hòa nhập vào một thức thần bí đó, đều là thứ mà không phải các loại võ kỹ thường có thể so sánh được, trừ phi là có thể gặp gỡ võ kỹ tâm yêu thích của chính mình thì đó là chuyện khác.

Lẳng lặng quan sát, nghe giá cả không ngừng kéo tăng lên, Đỗ Thiếu Phủ không khó cảm giác được bên trong phòng đấu giá này còn có không ít người chưa từng kêu giá. Đặc biệt đối với một số người bên trong phòng khách quý ở lầu ba, từ khi buổi đấu giá bắt đầu cho tới giờ, chưa lên tiếng lần nào, có vẻ như thứ tốt chân chính đều là ở phía sau.

Hiện tại đồ vật mà Mục Gia bảo lấy ra đấu giá, đối với người bình thường mà nói tuyệt đối đã là bất phàm.

Nhưng đối với người có thể tiến vào phòng khách quý thì vẫn chưa đủ sức hấp dẫn.

Huống hồ trọng điểm của buổi đấu giá lần này, ai cũng biết là Huyền Linh Thông Thiên đằng.

Những người trong phòng khách quý trên lầu ba, phỏng chừng có một nửa đi tới đây đều bởi vì Huyền Linh Thông Thiên đằng.

Dưới ánh mắt quan sát hờ hững của Đỗ Thiếu Phủ, võ kỹ cấp độ Hầu phẩm thứ hai cuối cùng được một lão giả ở lầu hai mua với giá cả cũng không xê xích và Thông Hồn đan bao nhiêu.

Sau đó món vật đấu giá thứ ba xuất hiện. Chính là một bộ công pháp luyện thể huyền cấp cấp độ trung phẩm. Công pháp luyện thể hiếm thấy, huyền cấp cấp độ trung phẩm càng khó gặp hơn nữa. Không nghi ngờ chút nào, sự xuất hiện của món thứ ba đã gây nên sự điên cuồng trong hội trường.

Là người tu luyện công pháp Kim Sí Đại Bằng điểu, đối với một bộ công pháp luyện thể huyền cấp cấp độ trung phẩm, Đỗ Thiếu Phủ dĩ nhiên không hề bị lay động, không để nó vào trong mắt.

Nhất mực chờ đợi, các loại đồ vật được đưa ra trong buổi đấu giá này có cấp độ càng lúc càng cao, xen lẫn trong tiếng đối phương ra giá, tâm tình của mọi người trong buổi đấu giá bắt đầu được kích động đến triệt để.

Trong bầu không khí đầy nhiệt huyết này, không ít đồ vật đấu giá đều được bán ra với giá cả cực cao. Điều này đối với Mục gia thương hành mà nói, tuyệt đối là một lần đấu giá thật hoàn mỹ, đủ để kiếm lời đầy túi rồi.

Cho tới khi món đồ vật thứ tám được đưa ra đấu giá, một bộ phù trận ngũ tinh Huyền Diệu cảnh được mang ra, giá khởi đầu là một triệu huyền thạch, cao hơn gấp mười lần so với võ kỹ mới bước lên cấp độ Hầu phẩm.

Sau khi phù trận ngũ tinh Huyền Diệu cảnh được mang ra, người ra giá tuy rằng không nhiều, vì dù sao phù trận chỉ hữu dụng đối với một số cực ít trận phù sư trong Linh Phù Sư, nhưng không ảnh hưởng chút nào tới độ nóng của món đồ vật này.

Giá cả một triệu, ngay lập tức được khách ở vài phòng khách quý tại lầu ba ra giá, giá được gọi đến hơn 370 vạn.

- 380 vạn.

Cốc Tâm Nhan bắt đầu ra giá, từ miệng nàng hô giá 380 vạn mà mặt không hồng tim không đập, khiến cho sắc mặt của Đỗ Thiếu Phủ cũng theo đó mà kinh ngạc một hồi. Số tiền này tuyệt đối không thấp, người bình thường nhìn mà chỉ biết dừng chân lắc đầu.

- Cái phù trận này cực kỳ thích hợp với ta, có thể tu luyện thành công, có thể làm cho thực lực của ta tăng lên không ít.

Nhận thấy vẻ mặt kinh ngạc của Đỗ Thiếu Phủ, Cốc Tâm Nhan cười, vội giải thích với Đỗ Thiếu Phủ.

Trong nháy mắt, giá cả phù trận lại bị kêu hơn 410 vạn.

- 420 vạn.

Cốc Tâm Nhan tiếp tục tăng giá lần thứ hai. Nàng có ý định mua lấy bộ phù trận ngũ tinh Huyền Diệu cảnh này. Tuy nhiên các khách mời bên trong các phòng khách quý chung quanh cũng không có ý buông bỏ, nhất thời một phen tranh cướp kịch liệt bắt đầu diễn ra.

- Năm trăm vạn ba mươi hai vạn năm nghìn huyền thạch, lần thứ nhất.

- Năm trăm vạn ba mươi hai vạn năm nghìn huyền thạch, lần thứ hai, có còn ai ra giá cao hơn hay không?

Sau một trận tranh cướp kịch liệt, giá cả của cái phù trận ngũ tinh Huyền Diệu cảnh này đã vọt lên đến trên 500 vạn. Một con số kinh người. Có thể nói nếu không tranh đoạt kịch liệt như thế, giá cả tuyệt đối sẽ không cao đến mức này.

Sau cái giá hơn 500 vạn, sự tranh cướp kịch liệt cũng bắt đầu bình tĩnh lại. Giá cả cỡ này, không có bao nhiêu người có thể chịu đựng.

- Năm trăm vạn ba mươi hai vạn năm nghìn huyền thạch lần thứ ba, thành giao! Chúc mừng vị khách mời cao quý ở phòng khách quý lầu ba a.

Cuối cùng, nữ tử xinh đẹp, trên đài đấu giá vung chày gõ tiếng quyết định, ngẩng đầu đưa mắt nhìn về phía lầu ba, tôn kính gật đầu ra hiệu về vị trí phòng riêng của Đỗ Thiếu Phủ và Cốc Tâm Nhan.

- Xin chúc mừng!

Đỗ Thiếu Phủ nở nụ cười với Cốc Tâm Nhan. Giá cả năm trăm 335 vạn huyền thạch, là do Cốc Tâm Nhan đưa ra. Có thể chấp nhận mức giá cả này, chứng minh Cốc Tâm Nhan tuyệt đối là một phú bà (bà giàu có).

- Giá cả như thế này thật cao, nếu không phải là buổi đấu giá, giá cũng sẽ không cao đến mức như vậy. Có điều có thể có được một bộ phù trận ngũ tinh Huyền Diệu cảnh thích hợp, giá cả cao một chút thật sự cũng đáng.

Cốc Tâm Nhan dịu dàng cười. Giá cả tuy rằng cực cao, nhưng nàng cũng không quá để ý.

Thu thập được một bộ phù trận ngũ tinh Huyền Diệu cảnh, có thể thấy Cốc Tâm Nhan khá là cao hứng.

Vật đấu giá được phải chờ cuối cùng khi buổi đấu giá kết thúc, mới trực tiếp đi đổi.

- Các vị quan khách, tiếp theo đây, món đồ vật thứ chín mang ra bán đấu giá rất không tầm thường, không biết ở đây có vị quý khách nào có ánh mắt độc đáo hay không?

Trên đài đấu giá, nữ tử xinh đẹp quét mắt nhìn bốn phía, gương mặt tươi cười. Nàng khẽ phất tay, tức thì bên trong nội môn có sáu đại hán từ từ nâng một vật đi ra, chậm rãi tới trước đài đấu giá.

Nhìn thấy vật mà sáu đại hán này đưa lên trên đài, ánh mắt của toàn trường đấu giá nhất thời lộ ra vẻ nghi hoặc, tò mò, nên ai ai cũng vội mở to mắt nhìn cho kỹ.

Chỉ thấy sáu người kia đưa lên trên đài chính là một bộ thây khô yêu thú không đầu, to lớn đến mấy trượng, dường như là sau khi chết rồi treo lơ lửng ở nơi thông gió mấy ngàn năm vậy. Thi thể không có bất kỳ dấu vết hủ hóa nào, mà là bị gió hong khô đi.

Hài cốt của yêu thú không đầu, thân thể cũng bị gió làm khô héo, căn bản không thể nhận ra là thi thể của yêu thú nào.

Có điều toàn thân hài cốt yêu thú không đầu lộ ra một vẻ óng ánh, bị phong hóa mấy ngàn năm mà vẫn ẩn chứa một loại năng lượng nào đó, trong lúc mơ hồ lộ ra một luồng uy thế.

Một bộ hài cốt yêu thú không đầu, chết lâu như vậy vẫn có thể ẩn chứa năng lượng uy thế ở trong người, huyết mạch của yêu thú này tất nhiên là không thấp, không phải là loại yêu thú thường.

- Chư vị quý khách, hài cốt yêu thú không đầu này chính là Mục Gia bảo ta vô tình đoạt được từ mấy năm về trước, trải qua giám định của Bảo chủ của Mục Gia bảo và không ít Linh Phù Sư, yêu thú này khi còn sống sợ chí ít cũng có cấp độ từ thú hoàng trở lên, có thể là yêu thú trên Thiên Thú bảng.

Nữ tử xinh đẹp nhìn xung quanh hội trường, cất tiếng nói.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️