Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 301: Bắt đầu đấu giá.

Chương Trước Chương Tiếp

Ngày hôm nay bắt đầu bằng mưa rơi lác đác ở Hắc Ám thành, nhưng không ảnh hưởng chút nào đến sự náo nhiệt ồn ào trước Mục gia thương hành.

Đỗ Thiếu Phủ và Cốc Tâm Nhan từ tối hôm qua đã có mặt trong tiểu viện phía sau Mục gia thương hành, lúc đi ra cửa phòng thì có một thanh niên nhanh nhẹn hoạt bát đang chờ đợi dẫn đường. Đây vẫn là thanh niên nhanh nhẹn mà ngày hôm qua hai người đã gặp tại cửa hàng.

Buổi đấu giá được tổ chức ngay tại Mục gia thương hành. Mục gia thương hành rất lớn chiếm cứ nửa con đường, không cần phải lo lắng là không đủ chỗ.

Có điều thời điểm Đỗ Thiếu Phủ và Cốc Tâm Nhan theo thanh niên nhanh nhẹn hoạt bát kia đến hội đấu giá, nhìn phố lớn ngõ nhỏ chung quanh, thấy sóng người dày đặc trong tiếng mưa rơi lách tách, thật sự không kềm được sự kinh ngạc, lòng vốn đánh giá thấp buổi đấu giá của Mục gia thương hành lần này, chợt dậy lên gợn sóng.

Bóng người dày đặc trên đường phố, đặc biệt là trước sàn bán đấu giá càng chen chúc người, đến mức nước chảy cũng không lọt.

Tuy nhiên dưới sự dẫn đường của thanh niên nhanh nhẹn hoạt bát, Đỗ Thiếu Phủ và Cốc Tâm Nhan lại đi tới phòng khách quý, thông qua không ít đường dành cho quý khách được thủ vệ của Mục Gia bảo trông coi, nên đi đến sàn đấu giá một cách khá ung dung.

Toàn bộ sàn bán đấu giá khổng lồ hình tròn, phía trên được che bởi một mái vòm rất to. Diện tích kiến trúc rộng lớn đến kinh người. Tổng cộng có ba tầng, chứa đầy hơn vạn người, bên trong không nhìn thấy một trụ đá nào, vừa khí phách vừa hùng vĩ.

- Không hổ là Mục Gia bảo a.

Tiến vào bên trong hội đấu giá, thậm chí Đỗ Thiếu Phủ nhìn thấy bóng dáng của những trưởng lão Mục Gia bảo đã từng gặp trên giáo trường ngày hôm qua. Các trưởng lão tùy ý đứng lẳng lặng bên trong sàn bán đấu giá, từng luồng từng luồng khí tức vô hình lan tràn ra từ trong cơ thể của bọn họ, đủ khiến cho người ta cảm thấy áp bức rất lớn.

Trong đường dành cho quý khách, lúc này cũng có không ít bóng người đi ra, đều có đệ tử Mục Gia bảo dẫn đường, khiến Đỗ Thiếu Phủ không khỏi quay đầu lại nhìn thêm mấy lần. Khách quý có thể tiến vào những đường này, đương nhiên không phải là người bình thường. Phần lớn những người này mới là người có thực lực mua bán chân chính trong buổi đấu giá ngày hôm nay.

- Hai vị đại nhân, phòng khách quý ở lầu ba, tổng cộng có chín mươi chín phòng, muốn đi vào phòng khách quý của Mục gia thương hành cũng không dễ dàng a.

Thanh niên nhanh nhẹn hoạt bát vừa giới thiệu ở bên cạnh, vừa dẫn Đỗ Thiếu Phủ và Cốc Tâm Nhan đến tầng thứ ba của trường đấu giá, tiến vào trong một gian phòng khách quý – một vị trí hẳn là tốt nhất.

Phòng khách quý không lớn, chỉ khoảng vài trượng. Diện tích nhỏ bé nhưng trang trí cực kỳ nhã nhặn xa hoa.

Ngồi ở trong phòng dành riêng cho khách quý này là có thể nhìn xuống toàn bộ sàn bán đấu giá bên dưới, ngay lập tức sẽ cảm nhận được một cảm giác khác hẳn với tất cả mọi người, lộ ra vẻ đại khí cao quý, càng có thể nhìn thấy rõ ràng một đài bán đấu giá hình vòng tròn giữa sàn đấu giá, có thể nhìn thấy rõ ràng đồ vật đưa ra bán đấu giá.

Trước cửa sổ phòng khách quý, treo cái màn lá xách đặc chế nghiêng xuống phía dưới liêm, có thể từ trên nhìn xuống rõ ràng được toàn bộ sàn đấu giá, nhưng không bị người dò xét được tình huống trong phòng dành riêng cho khách quý này, cực kỳ thuận lợi cho việc riêng tư.

Bên trong phòng khách quý đã sớm bày trí không ít tiên quả quỳnh tương. Thanh niên hoạt bát sau khi dẫn Đỗ Thiếu Phủ và Cốc Tâm Nhan vào trong phòng khách quý, liền cáo từ xoay người rời đi.

- Thật là một địa phương náo nhiệt. Không hổ là Hắc Ám thành. Hôm nay cũng có không ít cường giả đi tới đây.

Cốc Tâm Nhan nhìn sàn đấu giá phía dưới lúc này đầy bóng người lố nhố tràn vào bên trong, cũng khá cảm thán.

Quy mô rộng lớn đến bực này, cho dù là buổi đấu giá náo nhiệt nhất ở đế đô cũng chỉ đến như thế.

Mà lúc này khí tức bên trong sàn bán đấu giá, do Cốc Tâm Nhan cũng là Linh Phù Sư, nên dưới sự dò xét của lực lượng tinh thần cảm xúc, cũng cảm nhận ra được trong sàn đấu giá lúc này đã có không ít cường giả lẫn vào trong đó.

- Sức hấp dẫn của Huyền Linh Thông Thiên đằng thật là không nhỏ chút nào.

Đỗ Thiếu Phủ lẩm bẩm nói, bên trong lực lượng tinh thần dò xét, cũng phát hiện không ít khí tức mịt mờ. Cường giả cấp độ Vũ Hầu cảnh thì không thiếu, thậm chí có không ít Linh Phù Sư ở trong đó.

Cốc Tâm Nhan không nói gì thêm, nhưng có thể thấy, vẻ mặt của nàng khá căng thẳng, nhưng hẳn là đang cố áp chế tâm tình trong lòng xuống, hai mắt mỹ lên khép hờ bên dưới hồng sa, bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.

Đỗ Thiếu Phủ cũng không nói gì thêm, chờ đợi buổi đấu giá chính thức bắt đầu, thỉnh thoảng cũng cảm giác được chung quanh có không ít người tiến vào bên trong phòng khách quý, nhưng cũng khó có thể nhìn rõ ràng được là người nào.

Có điều thời điểm những bóng dáng kia tiến vào tầng thứ ba, từng luồng gợn sóng khí tức vô hình mang đến, cũng khiến cho Đỗ Thiếu Phủ cảm giác được một chút ngột ngạt, nhủ thầm không ít cường giả đã đến đây.

Những khí tức đó tạo cho Đỗ Thiếu Phủ một loại cảm giác ngột ngạt và nguy hiểm.

Sàn bán đấu giá có thể ngồi hơn vạn người, thế mà từ từ không còn chỗ ngồi. Đủ mọi tiếng bàn luận, đủ mọi âm thanh trò chuyện tụ hợp lại một nơi, khiến cho toàn bộ sàn đấu giá có vẻ cực kỳ náo động, cực kỳ ầm ĩ.

- Nhìn tình hình, ngày hôm nay người đến đây vì Huyền Linh Thông Thiên đằng thật sự có không ít a.

Khi toàn bộ bên trong phòng đấu giá đã đầy chật người là người, không còn sót chỗ ngồi nào, Đỗ Thiếu Phủ quét nhìn toàn bộ hội trường, đôi mắt chợt động.

Cốc Tâm Nhan mở hai mắt đang khép hờ, cảm nhận bên trong sàn đấu giá tấp nập này, trong hai con ngươi mỹ lệ thoáng qua một chút nghiêm trọng, nói nhỏ:

- Nhìn tình hình trước mắt, ngày hôm nay ai đấu được Huyền Linh Thông Thiên đằng thì kết quả đều không phải dễ chịu gì. Một khi ra khỏi Hắc Ám thành, sẽ nhanh chóng trở thành trọng tâm chiếu cố của mọi người.

Đỗ Thiếu Phủ nở nụ cười nhàn nhạt, không nói gì. Nỗi lo lắng của Cốc Tâm Nhan, đương nhiên là Đỗ Thiếu Phủ thấu hiểu. Bên trong Hắc Ám sâm lâm sẽ không có bất kỳ quy tắc nào, coi như ngày hôm nay ai mua được Huyền Linh Thông Thiên đằng, sợ là những người khác sẽ không dễ dàng bỏ qua, một khi rời khỏi Hắc Ám thành sẽ nhanh chóng trở thành đối tượng cho tất cả mọi người săn giết.

Coong!

Chính vào lúc này, trong sàn đấu giá truyền ra tiếng chuông. Âm thanh trầm thấp mạnh mẽ, lập tức áp chế hết thảy thanh âm huyên náo hết mức bên trong hội trường.

Sau đó từ cửa trong của hội trường đấu giá có một loạt bóng người từ từ đi ra, từng luồng khí tức nhất thời nổi gợn sóng mơ hồ, dường như thoáng chốc phong tỏa hết toàn bộ hội trường đấu giá vậy.

Những người tuyệt đối này đều là cường giả của Mục Gia bảo. Khí tức của từng người đều cực mạnh, có vài người khí tức ở cấp độ Vũ Hầu cảnh.

Đỗ Thiếu Phủ phóng mắt nhìn tới, Lỗ Lâm Triêu giao thủ với mình ngày hôm qua cũng ở mặt trong số đó. Không nghi ngờ chút nào, đối với buổi đấu giá lần này, Mục Gia bảo mặc dù thân là một trong bốn thế lực lớn tại Hắc Ám sâm lâm, nhưng ở Hắc Ám thành này không kể gì tới quy tắc, không thể không cẩn thận từng li từng tí một đối với buổi đấu giá lần này.

Buổi đấu giá lần này nếu xảy ra bất kỳ sai lầm nào, vậy sau này mặt mũi của Mục Gia bảo cũng mất hết trong toàn bộ Hắc Ám sâm lâm.

Phải biết buổi đấu giá lần này đã trở nên không giống như mọi lần, đã không còn là một buổi đấu giá đơn giản nữa.

Theo từng cường giả của Mục Gia bảo đi ra, sau đó trước đông đảo ánh mắt chăm chú theo dõi cửa trong thông ra hội trường đấu giá, một nữ tử khá là xinh đẹp đi lên.

Cô gái này trông hình dáng chỉ khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, khí tức trên người không mạnh bao nhiêu. Tuy nhiên, nhưng trang phục xinh đẹp của nàng rất có lực hấp dẫn, khiến cho toàn bộ hội trường đấu giá nhất thời có không ít ánh mắt nhìn chăm chú vào thân thể mỹ miều của nàng.

Bốn phía hội trường đấu giá có không ít ánh mắt nóng bỏng hận không thể xé nát quần áo trên thân thể của cô gái xinh đẹp này ra.

Đặc biệt người từ bên trên nhìn xuống dưới, khi cô gái này đi tới dưới đài, thì gần như là nhìn thấy nhiều hình ảnh rất xuân.

Nữ tử xinh đẹp bước lên đài bán đấu giá , chưa nói đã cười, sau đó hơi khom lưng thi lễ với bốn phía chung quanh. Lúc nàng cúi người xuống, bộ ngực trắng toát như muốn nhảy ra ngoài, lập tức khiến cho không ít người chung quanh suýt chút nữa máu mũi chảy ròng ròng.

- Cảm tạ chư vị quang lâm buổi đấu giá do Mục gia thương hành tổ chức ngày hôm nay. Đa tạ sự cổ động của mọi người.

Nữ tử đứng dậy, vào thời khắc này dưới ánh mắt của hơn vạn người bên trong hội trường đấu giá, trong đó còn có không ít cường giả có khí tức vô hình bao phủ xuống, thần thái vẫn tỏ vẻ tự nhiên điềm đạm.

Chỉ bằng điểm này đã chứng minh nữ tử này không tầm thường, nếu không với buổi đấu giá có cấp độ bực này, sợ là cũng không tới phiên nàng bước ra sân khấu.

Lời của cô gái lanh lảnh, vang vọng khắp trong hội trường đấu giá, đủ khiến tất cả mọi người nghe được, tác phong ngữ khí rất gọn gàng nhanh nhẹn:

- Mọi người ngày hôm nay đều tới đây để đấu giá, ta sẽ không lãng phí thời gian quý giá của quý vị. Như vậy, hội đấu giá hiện giờ xin bắt đầu. Đầu tiên, chúng ta đấu giá món đồ vật thứ nhất của ngày hôm nay...

Khi nữ tử vừa dứt tiếng, phất tay ra hiệu về phía sau.

Sau đó từ nội môn của hội trường đấu giá, có một thiếu nữ uyển chuyển bước ra, trong tay bưng một mâm ngọc óng ánh đi tới đài đấu giá, đi chung quanh một vòng, cuối cùng đặt mâm ngọc lên trên thạch đài.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn xuống phía dưới từ trên phòng khách quý, chỉ thấy bên trong mâm ngọc bày một viên đan dược to chưa bằng một nắm tay trẻ con, nhưng toàn thân trắng xanh, phù văn lan tỏa, lấp lánh hào quang.

Viên đan dược vừa xuất hiện ở hội trường đấu giá, một làn hơi thuốc nồng nặc lan tỏa ra toàn bộ hội trường.

Hào quang chói mắt, mùi thuốc nức mũi, không ít ánh mắt nhất thời biểu hiện vẻ nóng bỏng.

- Đan dược không tệ, trông có vẻ rất ngon.

Đỗ Tiểu Yêu trên người Đỗ Thiếu Phủ, hai con ngươi màu vàng óng nhạt trong đôi mắt của nó lập tức nổi gợn sóng, đầu lưỡi nó tham lam liếm láp môi một hồi.

- Ngươi tuyệt đối đừng gây chuyện phiền phức cho ta.

Đỗ Thiếu Phủ không thể không cảnh cáo Đỗ Tiểu Yêu.

- Thông Hồn đan mới tới cấp Hầu phẩm, tu luyện giả Mạch Linh cảnh viên mãn đỉnh cao ăn vào, có thể tăng cường ba phần mười cơ hội đột phá Vũ Hầu cảnh, có thể tăng gia 50% cơ hội làm cho Mạch hồn và Vũ mạch thuận lợi dung hợp. Mặc dù mới bước lên cấp độ Hầu phẩm, nhưng có tiền cũng không thể mua được, giá trị thường còn đắt hơn nhiều so với đan dược cấp độ Hầu phẩm Huyền Diệu cảnh.

Từ trên nhìn xuống, quan sát viên đan dược này, Cốc Tâm Nhan không kềm chế được ánh mắt kinh ngạc. Thứ đem ra bán đấu giá đầu tiên mà đã là đan dược ở cấp độ Hầu phẩm, lại còn là Thông Hồn đan có tiền cũng không thể mua được, đủ thấy nguồn lực của Mục gia thương hành bất phàm như thế nào.

Đỗ Thiếu Phủ lúc này cũng khá kinh ngạc, đan dược cấp độ Hầu phẩm, giá trị dĩ nhiên không cần nói cũng biết.

- Ta tin tưởng không ít quý khách cao quý có kiến thức rộng rãi ở đây đã nhận ra. Không sai. Đồ vật thứ nhất ngày hôm nay chúng ta bán đấu giá chính là Thông Hồn đan mới bước lên cấp độ Hầu phẩm. Ta cũng xin nói tóm tắt, Thông Hồn đan mới bước lên Hầu phẩm, tu luyện giả ở Mạch Linh cảnh viên mãn đỉnh cao uống vào, có thể tăng cường ba phần mười cơ hội đột phá Vũ Hầu cảnh, có thể làm cho mạch hồn và vũ mạch thuận lợi dung hợp, cơ hội tăng năm phần mười. Ở trên thị trường, tuyệt đối có tiền cũng không thể mua được vật như thế này. Mục gia thương hành ta vô cùng vất vả mới có được một viên như thế.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️