Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 298: Đối kháng nhục thân.

Chương Trước Chương Tiếp

- Thiếu Phủ huynh đệ, ngũ thúc của ta tên gọi là Lỗ Lâm Triêu. Ta cũng không biết hiện tại vì sao ở đây lại tụ hội nhiều người như vậy, ngươi hãy cẩn thận một chút đi.

Mục Chính Hạo áy náy nói bên tai của Đỗ Thiếu Phủ. Lúc này hắn thấy chung quanh có nhiều người như vậy, không cần nhiều suy đoán cũng biết, sợ là ngũ thúc có ý định để đệ tử trẻ tuổi của Mục Gia bảo đi ra va chạm với bên ngoài, không loại trừ cũng dự định cố ý làm cho Đỗ Thiếu Phủ phải xấu mặt.

Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, không nói nhiều, lập tức ánh mắt xuyên thấu qua đám người trước mặt, nhìn xuyên qua sân phía trước, nơi đó có một luồng khí tức khá mịt mờ lan tràn đến đây, khó có thể phát hiện.

Theo bước chân đến của Đỗ Thiếu Phủ, trên quảng trường, từng đôi mắt cũng hết sức tập trung vào hai người Đỗ Thiếu Phủ và Cốc Tâm Nhan, đại đa số là tràn ngập sự hiếu kỳ.

- Tiểu tử tên Đỗ Thiếu Phủ, tới đây đi, để ta xem một chút, rốt cuộc là học sinh của Thiên Vũ học viện có bao nhiêu bản lĩnh.

Một đại hán dáng dấp hơn bốn mươi tuổi đi tới, trang phục ngắn, khôi ngô cường tráng, ánh mắt đã sớm rơi vào người Đỗ Thiếu Phủ. Nhìn hai người Đỗ Thiếu Phủ và Cốc Tâm Nhan, dĩ nhiên là không khó biết thân phận của Đỗ Thiếu Phủ.

Không do dự gì nhiều, Đỗ Thiếu Phủ cất bước đi tới trước ở bên dưới đông đảo ánh mắt nhìn, khẽ ngẩng đầu, ánh mắt nhìn đại hán khôi ngô kia. Hắn chính là ngũ thúc Lỗ Lâm Triêu mà Mục Chính Hạo đã nói. Toàn thân hắn da thịt chắc nịch vạm vỡ, như là có sức mạnh muốn bùng phát ra ngoài từ trong cơ thể vậy, không hổ là cường giả tu luyện về nhục thân.

Cường giả tu luyện nhục thân có thể dùng thân thể như một món linh khí. Một khi luyện thể thành công, đều là hạng người cực kỳ khủng bố.

- Xin chào Lỗ ngũ thúc.

Ôm quyền thi lễ, Đỗ Thiếu Phủ chào Lỗ Lâm Triêu rất đúng mực, gương mặt vẫn mỉm cười. Ngũ thúc của Mục Chính Hạo, bản thân mình xưng hô một tiếng ngũ thúc thật cũng không mất mát gì.

- Ngươi chính là Đỗ Thiếu Phủ sao? Đúng là có lễ độ. Như vầy đi, chỉ cần ngươi có thể hoà nhau với ta, ta sẽ để cho ngươi đi vào.

Nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ nho nhã lễ độ, vừa thấy mặt đã lên tiếng chào Lỗ ngũ thúc, Lỗ Lâm Triêu vốn muốn cố gắng giáo huấn tên tiểu tử của Thiên Vũ học viện này trước mặt đám trẻ tuổi của Mục Gia bảo một hồi. Nhưng có câu nói, không đưa tay đánh người mặt tươi cười, vừa thấy thiếu niên áo tím kia khách khí lễ độ như thế, tự nhiên hắn cũng không thể không sầm cái mặt già của mình lại làm khó dễ người ta nữa.

Nghe tiếng Lỗ Lâm Triêu, Đỗ Thiếu Phủ nở nụ cười lần thứ hai, vẻ mặt điềm tĩnh, lên tiếng:

- Vậy thì xin đa tạ Lỗ ngũ thúc.

- Tên tiểu tử Đỗ Thiếu Phủ kia xác thực là không đơn giản.

Trước đoàn người Mục Gia bảo, một lão giả nhìn Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt khẽ động.

- Có thể giữ thần sắc bình tĩnh ở trước mặt lão ngũ, vững như núi cao sừng sững, là người trẻ tuổi bất phàm nhất mà ta từng gặp qua, xem ra còn mạnh hơn so với Chính Hạo.

Một đại hán nói.

- Đừng bấu víu quan hệ nữa, động thủ đi. Thực lực không đủ, ta sẽ không khách khí.

Giữa trường đấu, Lỗ Lâm Triêu nói với Đỗ Thiếu Phủ. Trong toàn bộ Hắc Ám sâm lâm này, hắn tuyệt đối cũng là kẻ thanh danh hiển hách.

Mặc dù nói tu vi của hắn không tính là mạnh nhất trong toàn bộ Hắc Ám sâm lâm, nhưng một nhục thân khổ luyện tạo ra thân thể khiến cho tất cả cường giả bên trong Hắc Ám sâm lâm cũng rất là kiêng kỵ.

Dứt tiếng, Lỗ Lâm Triêu long hành hổ bộ, bước lên một bước, một luồng khí tức bắt đầu phun trào lan ra từ quanh thân, nói:

- Tiểu tử, đừng trách ta bắt nạt ngươi. Ngươi xuất thủ trước đi. Nơi đây chính là thao trường phủ kín Hắc Cương nham thạch. Ngươi có thể yên tâm ra tay, cho dù là ta cũng khó có thể phá hủy chỗ này.

- Khách thì phải nghe theo chủ, cung kính không bằng tuân mệnh!

Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, khí tức trên người nhất thời nổi gợn sóng. Thời điểm hắn vừa dứt tiếng, ống tay áo màu tím liền vung lên. Một luồng gợn sóng Huyền khí màu vàng nhạt nhất thời cuồn cuộn tuôn ra.

Đồng thời lúc Đỗ Thiếu Phủ vừa dứt tiếng, khí thế quanh người của hắn nổi gợn sóng, tất cả mọi người chung quanh ngay lập tức có thể cảm giác được, toàn bộ không khí chung quanh giống như đột nhiên đọng lại. Thiếu niên tên là Đỗ Thiếu Phủ này thật sự đã hiển lộ ra vẻ bất phàm.

- Tiểu tử này tựa hồ thật sự không kém a.

Cảm giác được khí tức trên người của Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt của Lỗ Lâm Triêu cũng khẽ co giật, có vẻ có chút kinh ngạc.

- Mạnh hay yếu, cứ thử một chút thì biết. Mục bảo chủ, ngày hôm nay ta nhất định gặp rồi!

Vừa dứt tiếng, trong ánh mắt trong sáng của Đỗ Thiếu Phủ đồng thời phun trào hào quang màu vàng nhạt từ bên trong hai con ngươi. Huyền Khí trong cơ thể phun trào, bàn chân giẫm một cái xuống mặt đất dày đặc nham thạch kỳ lạ, từ bàn chân của hắn dâng lên Huyền Khí màu vàng, thân ảnh nhất thời lao thẳng tới Lỗ Lâm Triêu.

- Ha ha, còn nhỏ tuổi, khẩu khí đúng là rất ngông cuồng. Không biết là có thực lực đó hay không!

Lỗ Lâm Triêu ngạo nghễ cười to, khí thế quanh người đột nhiên bao phủ. Một luồng khí tức gợn sóng khủng bố hùng hồn tràn ra, nhìn bóng người của Đỗ Thiếu Phủ lướt tới, hai tay cũng bắt đầu đưa ra phía trước, bên trên lòng bàn tay có ánh sáng phù văn phun trào.

- Thử xem thì biết!

Một chút ngắn ngủi, có tiếng gió xé lên. Bóng người của Đỗ Thiếu Phủ giống như là sét đánh xuất hiện ở trước mặt Lỗ Lâm Triêu.

Mà giờ khắc này, lớp áo bào màu tím khoát bên ngoài thân của Đỗ Thiếu Phủ trong lúc mơ hồ như có bùa chú bí văn lặng lẽ lóe lên vậy, dấu tay ngưng tụ, sóng năng lượng khiến cho không gian xung quanh như mặt nước sôi trào liên tục nổi lên gợn sóng, một dấu bàn tay trực tiếp đánh tới Lỗ Lâm Triêu.

- Thực sự là không kém a, có điều dường như vẫn còn chưa đủ!

Ánh mắt của Lỗ Lâm Triêu chợt chấn động, nhưng lập tức nhếch miệng nở nụ cười, tiếp theo một cái chớp mắt, thân thể khôi ngô to lớn tựa như mãnh thú, trực tiếp phóng lướt tới ầm ầm.

Ầm..!

Thân thể trông thật khôi ngô, nhưng hành động nhanh như sét đánh, Lỗ Lâm Triêu phất tay ra, trực tiếp một chưởng va chạm tới. Tiểu tử này khá là tự kiêu, vậy hãy để cho hắn nếm chút khổ sở thì có làm sao, không biết ta đây chính là kẻ tu luyện nhục thân hay sao?! Trong toàn bộ Hắc Ám sâm lâm này, có mấy người dám dùng cứng đối cứng đối chọi với hắn chứ?

Nhanh như một tia chớp, động như sét đánh. Hai người nhất thời làm bùng nổ toàn hiện trường. Một chưởng một quyền đột nhiên va chạm vào nhau.

Ầm..!

Trong chớp mắt đụng chạm, tiếng động trầm thấp nhất thời vang vọng, ánh sáng phù văn bắn ra từ bên trong, từng vòng kình khí gợn sóng mắt trần có thể nhìn thấy nhất thời khuếch tán ra. Toàn bộ không gian cũng chấn động theo.

Trong nháy mắt ấy, hào quang màu vàng quanh thân Đỗ Thiếu Phủ đại thịnh, Huyền Khí dâng trào ra không bảo lưu chút nào. Khí thế trên người hắn nhất thời trở nên ác liệt đến doạ người, như một con hung thú ngủ say đột nhiên bừng tỉnh.

- Kinh Đào Hải Lãng chưởng!

Một tiếng vang giống như sấm rền đột nhiên truyền ra. Chỉ thấy bên trong một chưởng của Đỗ Thiếu Phủ có từng luồng từng luồng phù văn kình phong như gợn sóng mà mắt trần có thể trông thấy được khuếch tán ra. Từng luồng từng luồng sóng to gió lớn giống như sóng năng lượng cuồng bạo trong phút chốc không ngừng va chạm về phía Lỗ Lâm Triêu, đột nhiên bao phủ tới một cách bá đạo và ác liệt!

- Đạp đạp! ! !

Bên dưới luồng kình phong giống như sóng to gió lớn kia bao phủ, thân thể to lớn của Lỗ Lâm Triêu nhất thời lảo đảo bị đẩy lui ra sau liên tiếp bảy bước. Mỗi một bước lui về phía sau, trên phiến đá cứng rắn trong lúc mơ hồ đều xuất hiện vết nứt.

Một phút chốc này, ánh mắt của Lỗ Lâm Triêu đột nhiên trở nên kinh hãi, tay phải lặng lẽ buông xuống, năm ngón tay không ngừng nhúc nhích.

Lúc này chỉ có tự bản thân Lỗ Lâm Triêu biết, lòng bàn tay của mình giờ khắc này trở nên tê dại, truyền đến cơn đau đớn. Một chưởng va chạm vừa rồi như va vào nham thạch cứng rắn nhất vậy.

Thân thể Đỗ Thiếu Phủ chỉ hơi ngửa về sau, ngửa mặt lên, không hề lui ra sau một bước nào.

Trước lúc tiến vào Thiên Vũ phù cảnh, Đỗ Thiếu Phủ đã có thể một tay đập chết một con Huyền Vân Xích Giao có thể so sánh với cấp độ Vũ Hầu cảnh.

Mà sau khi đi ra Thiên Vũ phù cảnh, có tiến bộ rất lớn về lĩnh ngộ, thực lực cũng đồng dạng tăng lên.

Từ miệng của Mục Chính Hạo, Đỗ Thiếu Phủ biết được Lỗ Lâm Triêu tu luyện nhục thân. Do đó cơ thể của người này vô cùng mạnh mẽ, có thể so với linh khí.

Có điều thân thể có mạnh mẽ hơn đi chăng nữa, sợ là cũng khó có thể so với thú thể của Huyền Vân Xích Giao, cho nên Đỗ Thiếu Phủ sẽ không quá để tâm.

- Nhục thân thật sự không tồi.

Dưới một chưởng này, thật sự Đỗ Thiếu Phủ cũng khá bất ngờ. Lỗ Lâm Triêu tu luyện nhục thân cực kỳ mạnh mẽ, đơn thuần so sánh về nhục thân, tuyệt đối là người mạnh nhất mà mình gặp được từ trước tới giờ.

Một màn như thế vừa xuất hiện, chỉ dưới một chiêu, Lỗ Lâm Triêu lập tức bị đẩy lui, tất cả mọi người chung quanh đều im ắng hẳn lại. Từng ánh mắt nhìn vào giữa trường đấu, ai nấy cũng đều trố mắt ngoác mồm. Không ít đệ tử của Mục Gia bảo cằm bạnh ra, kinh ngạc thật lâu không cách nào hợp lại như cũ.

Giờ khắc này bên dưới lớp hồng sa, dung nhan kiều diễm và đôi mắt mỹ lệ của Cốc Tâm Nhan cũng không khỏi chấn động.

- Nhất định là bất cẩn rồi, tuyệt đối là bất cẩn rồi!

Đôi mắt chăm chú nhìn Đỗ Thiếu Phủ, ngưng lại giây lát, lần này Lỗ Lâm Triêu lao lên, chủ động ra tay trước.

Đối với Lỗ Lâm Triêu mà nói, hắn cho rằng vừa rồi nhất định là do mình bất cẩn. Hắn bị một người thiếu niên đẩy lui một cách chật vật như thế, tuyệt đối là chuyện không thể nào chấp nhận được.

Bóng người như điện, hành động dường như sét đánh, chẳng khác nào tàn ảnh. Mang theo khí thế khủng bố của cường giả, trong nháy mắt, Lỗ Lâm Triêu đã xuất hiện ở trước người Đỗ Thiếu Phủ.

- Không chỉ có thân thể mạnh, tốc độ cũng nhanh.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn thân người lướt tới của Lỗ Lâm Triêu. Bóng người cấp tốc phóng to trong con ngươi, tốc độ ở cấp độ này cũng thực là khủng bố, nhanh đến mức hắn dùng lực lượng tinh thần hiện tại khó mà phát hiện.

Ầm..!

Trong giây lát ngắn ngủi, Lỗ Lâm Triêu xuất hiện ở trước người Đỗ Thiếu Phủ, nương theo đó là quyền ấn của hắn cùng với một đạo phù văn bao vây.

Khí tức Vũ Hầu cảnh của Lỗ Lâm Triêu giờ khắc này phun phát ra không hề bảo lưu, muốn đánh nổ tung luôn không gian trước nắm đấm, chu vi xung quanh vặn vẹo, khí thế ép người như mãnh thú hồng hoang, tựa hồ có thể trấn áp tất cả, đánh nổ tất cả không gian.

- Lăng Ba Tiêu DiêubBộ!

Đỗ Thiếu Phủ không sợ nhục thân của Lỗ Lâm Triêu, nhưng không nhất định phải lựa chọn cách dùng mạnh chống mạnh, vì dù sao hắn chũng chỉ là Mạch Động cảnh, còn đối phương là Vũ Hầu cảnh. Hắn thôi thúc Lăng Ba Tiêu Diêu Bộ, bóng người phập phù như thần, chân bước nghiêng, nhất thời dùng góc độ khó mà tin nổi cho thân thể nghiêng về phía sau với một độ cong quỷ dị.

Ầm..!

Một quyền của Lỗ Lâm Triêu, ngay lúc thân thể Đỗ Thiếu Phủ nghiêng nổ tung trước trong không khí. Một quyền nổ nát không khí, tiếng nổ trầm thấp vang không dứt bên tai, nhưng lại phát hiện bóng người của Đỗ Thiếu Phủ biến mất trước nắm đấm.

- Xì.

Lỗ Lâm Triêu với Vũ Hầu cảnh tu vi cũng tuyệt không phải là tốt mã dẻ cùi, nắm đấm biến động, hóa thành trảo ấn, đột nhiên ánh sáng phù văn hơi động, dường như muốn xé rách không gian, trực tiếp khóa chặt lấy yết hầu của Đỗ Thiếu Phủ.

Dấu vuốt móng tay lướt tới, cấp tốc phóng to trong hai con ngươi của Đỗ Thiếu Phủ đang nghiêng người.

Chỉ có điều đồng thời với trảo ấn đến chỗ yết hầu, Đỗ Thiếu Phủ đặt bàn chân vào chỗ trọng tâm, Huyền Khí phun trào, thân thể lần thứ hai xẹt ra một đường vòng cung quỷ dị, giống như vẽ ra một đồ án vòng tròn hình cung xinh đẹp ở xung quanh, vừa vặn lách tránh một trảo của Lỗ Lâm Triêu.

- Tốc độ của tiểu tử này đúng là quá nhanh, xem ngươi có thể trốn được mấy chiêu!

Lỗ Lâm Triêu không thể nhịn được, nắm chặt trảo ấn, lần nữa biến thành quyền, ầm ầm đuổi theo Đỗ Thiếu Phủ.

Ầm..!

Một đạo quyền ấn như muốn đánh nổ không gian, lần thứ hai xuất hiện ở trước người Đỗ Thiếu Phủ.

Liên tiếp biến hóa và thế công, nhanh, chuẩn, mạnh, đủ để chứng minh thực lực của Lỗ Lâm Triêu. Thân là tu luyện giả ở Vũ Hầu cảnh, cho dù là trên toàn bộ đại lục cũng có thể được xếp vào hàng ngũ cường giả.

- Vậy thì không tránh né nữa!

Đỗ Thiếu Phủ không tránh né nữa, cứ ở yên đó chờ đến thời điểm một quyền tới trước người, khóe miệng trái lại còn nhếch ra một nụ cười mỉm.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️