Thời gian trôi qua rất nhanh, một ngày một đêm đảo mắt đã trôi qua.
Sáng sớm, ánh mặt trời rực rỡ xuyên qua khe hở giữa những tán lá cây rậm rạp, xuyên thấu qua vân vụ, từng tia nắng chiếu khắp khu rừng rậm rạp.
Trong hang núi, Đỗ Thiếu Phủ vừa từ từ thu lại vòng sáng màu vàng nhạt quanh thân, năng lượng màu vàng óng giống như một con rắn nhỏ vô cùng huyền ảo tiến vào trong cơ thể.
- Hô!
Một ngụm trọc khí chạy từ trong bụng theo yết hầu, cuối cùng há mồm phun ra, lông mi hơi chấn động mấy cái, sau đó Đỗ Thiếu Phủ mở hai mắt, hào quang màu vàng kim nhạt lấp loé trong hai con ngươi, mơ hồ lộ ra vẻ bá đạo dữ dằn, sắc bén khiếp người. Sau đó hắn từ từ khôi phục dáng vẻ tươi sáng, sau đó có vẻ thâm thúy.
Một lát sau, một nơi trong hang núi, Tướng Quân, Cốc Tâm Nhan, Quỷ Oa, Đỗ Thiếu Phủ vâng vâng đều tề tụ.
Chữa thương thổ nạp một ngày một đêm, dưới sự phụ trợ của không ít đan dược, thương thế trên người bọn họ đều đã khôi phục rất nhiều.
Tuy nhiên thương thế của Thiết Hổ, Lạc Thiên Thần và Phan Dục vốn khá nặng, nên vẫn còn nghiêm trọng, muốn triệt để khôi phục, tuyệt đối không phải là chuyện có thể làm được trong một thời gian ngắn.
- Ngày mai sẽ là ngày bán đấu giá Huyền Linh Thông Thiên đằng rồi.
Ánh mắt của Tướng Quân dần lướt qua tất cả mọi người, vầng trán nhíu lại, trong tròng mắt hiện ra vẻ nghiêm trọng.
Nghe vậy, sắc mặt của mọi người đều nghiêm trọng theo, trong hang núi nhất thời chìm trong bầu không khí yên tĩnh.
Trong lòng mọi người đều hiểu rõ, học viện cho bọn họ lấy lại Huyền Linh Thông Thiên đằng, bắt Quỷ Trảo, khó khăn tựa hồ nhiều hơn so với tưởng tượng.
Gần như có thể khẳng định những người bí ẩn kia là có quan hệ với Quỷ Trảo, cho dù mọi người đồng loạt ra tay, cũng khó có thể chống lại những người kia, muốn đoạt lại Huyền Linh Thông Thiên đằng đã bị bán đấu giá, thật sự càng thêm khó khăn.
- Hiện tại coi như là chúng ta thông báo học viện trưởng lão, sợ là cũng không kịp nữa rồi.
Lạc Thiên Thần nói, từ Hắc Ám thành đến Thiên Vũ học viện, coi như là Vũ Hầu cảnh, ít cũng phải hai, ba ngày mới đưa tin tức về cho học viện trưởng lão được. Rồi học viện trưởng lão đến Hắc Ám thành này, không biết phải tốn bao nhiêu ngày sau, tự nhiên khó có thể tới kịp.
Thời điểm các trưởng lão đến, đến lúc đó Huyền Linh Thông Thiên đằng e rằng không biết đã rơi vào trong tay của người nào rồi.
Huống hồ trong lòng mọi người đều biết, nếu học viện trưởng lão dễ dàng xuất hiện ở Hắc Ám thành, thì ắt đã sớm đi tới Hắc Ám thành rồi, không cần bọn hắn ra tay làm chi.
- Mọi người có ý kiến gì hay không, nếu không có , ta nghĩ chỉ có tiến vào Hắc Ám thành, dù cho trắng trợn cướp đoạt cũng phải đoạt lại Huyền Linh Thông Thiên đằng. Nếu Huyền Linh Thông Thiên đằng và Quỷ Trảo rời khỏi Hắc Ám thành, bộ mặt của Thiên Vũ học viện chúng ta sau đó sẽ không còn sót lại một chút gì.
Tướng Quân nhìn mọi người khẽ thở dài.
Mọi người trầm mặc một hồi. Quách Thiểu Phong hơi nhếch môi, nói:
- Đoạt thôi, Huyền Linh Thông Thiên đằng không thể rời khỏi Hắc Ám thành. Nếu trơ mắt nhìn Huyền Linh Thông Thiên đằng và Quỷ Trảo rời khỏi, sau này chúng ta cũng không thể ra ngoài gặp mặt ai.
- Đoạt!
Quỷ Oa chỉ là nói một câu đơn giản, sát khí nhàn nhạt tạo thành gợn sóng quanh thân.
- Tình huống bây giờ đã không giống như trước. Chúng ta đi đoạt, trước tiên không nói Huyền Linh Thông Thiên đằng hiện tại được trông coi bởi Mục Gia bảo. Coi như là các trưởng lão đi đoạt, sợ cũng chưa chắc có thể thành công, huống hồ là bọn Quỷ Trảo. Chúng ta hiện muốn làm gì cũng khó có thể làm được.
Cốc Tâm Nhan nói, hai con ngươi xinh đẹp giờ khắc này hiện ra màu sắc ngưng trọng.
Nghe vậy, sắc mặt mọi người đều có chút biến hóa. Cốc Tâm Nhan nói tới đây, trong lòng mọi người tự nhiên đều hiểu.
- Huyền Linh Thông Thiên đằng hiện tại được Mục Gia bảo trông giữ sao?
Đỗ Thiếu Phủ mở miệng hỏi mọi người.
- Không sai, như chúng ta biết, buổi đấu giá kia là Mục Gia bảo phụ trách.
Vu Tước gật đầu nói.
Đỗ Thiếu Phủ ngẩng đầu, sau một hồi trầm tư, nhìn mọi người nói:
- Như vậy đi, để ta đơn độc đi một chuyến tới buổi đấu giá.
- Ngươi không phải là muốn tới đấu mua Huyền Linh Thông Thiên đằng trong buổi đấu giá đó chứ? Chúng ta không có tiền vốn đấu Huyền Linh Thông Thiên đằng đó đâu.
Quách Thiểu Phong lần nữa nhắc nhở Đỗ Thiếu Phủ.
- Nếu như ngươi muốn đến đấu giá, e là rất khó làm được.
Cốc Tâm Nhan cũng nói với Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt khá nghi hoặc nhìn Đỗ Thiếu Phủ, nhẹ giọng nói:
- Huyền Linh Thông Thiên đằng giá trị liên thành, sau khi tin tức bán đấu giá truyền ra, toàn bộ Hắc Ám thành vì thế mà sôi trào. Theo như tin tức ta biết được, ngay cả vài thế lực lớn trong đế quốc cũng đều phái cường giả đến, chúng ta muốn đấu giá mua được nó, trước tiên không nói là giá cả sẽ ở mức không thể chịu đựng, quan trọng nhất chính là học viện cho chúng ta đến cướp đoạt, chứ không phải đến đấu giá, không cho chúng ta bất kỳ tài nguyên gì để đấu, căn bản là không thể cạnh tranh.
Lời nói hơi dừng lại, ánh mắt Cốc Tâm Nhan nhìn Đỗ Thiếu Phủ hiện ra một chút ánh sáng gợn sóng, khẽ nhếch môi đỏ, răng hơi lồ lộ, tiếp tục nói:
- Coi như là chúng ta đấu trúng được Huyền Linh Thông Thiên đằng trên hội đấu giá, chỉ cần chúng ta vừa ra khỏi Hắc Ám thành, sẽ lập tức đụng phải đông đảo thế lực cướp giật, đây là Hắc Ám thành và Hắc Ám sâm lâm, không có ai sẽ chú ý đến quy tắc.
Gương mặt Đỗ Thiếu Phủ mang nụ cười gượng lãnh đạm, lắc lắc đầu, nói:
- Ta cũng không có dự định đấu giá Huyền Linh Thông Thiên đằng, dù sao thì hiện giời mọi người cũng không có cách nào. Vì lẽ đó ta muốn đi thử một lần xem sao, còn có được hay không, hiện tại ta cũng không biết.
Mọi người nghe vậy đều trầm mặc. Một lát sau, Tướng Quân nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:
- Ngươi định làm như thế nào , có thể nói với chúng ta biết được không?
Đỗ Thiếu Phủ lắc lắc đầu, nói:
- Ta vẫn chưa suy nghĩ kỹ càng, nhưng dù sao cũng tốt hơn là không làm gì cả. Không chừng đến thời điểm đó ta sẽ nghĩ ra được biện pháp.
Kỳ thực không phải Đỗ Thiếu Phủ hoàn toàn không có kế hoạch gì. Chỉ là hiện tại nếu như đã hoài nghi học viện có nội gian, Đỗ Thiếu Phủ không thể không cẩn thận từng li từng tí một, buộc phải giữ bảo mật đối với bất kỳ người nào, cẩn thận một chút vẫn tốt hơn.
- Ta đồng ý lời ngươi nói. Dù sao cũng không thể làm gì tốt hơn, nói không chừng đến lúc đó có thể nghĩ ra được biện pháp.
Cốc Tâm Nhan nhìn Đỗ Thiếu Phủ, nhìn thẳng bằng đôi mắt trong sáng, nói:
- Ta đưa ngươi đi, có thể chiếu ứng lẫn nhau, ta quen thuộc Hắc Ám thành hơn so với ngươi, có thể giúp cho ngươi một tay.
- Chuyện này...
Đỗ Thiếu Phủ hơi do dự, sau đó gật gật đầu.
- Tuy rằng không biết ngươi dự định làm cái gì, có điều nếu cần ta hỗ trợ cứ việc nói. Hoặc là mọi người chúng ta cùng đi, chứ nếu hai người các ngươi đi, nhỡ xảy ra chuyện gì, cũng không có người nào khác phối hợp.
Tướng Quân nói với Đỗ Thiếu Phủ.
- Ta gần như hoàn toàn khôi phục, ta cũng đi với ngươi có được không?
Lý Vũ Tiêu nói với Đỗ Thiếu Phủ.
Đỗ Thiếu Phủ lắc lắc đầu:
- Nhiều người trái lại không tiện, lôi kéo sự chú ý của người ta.
Dứt tiếng, Đỗ Thiếu Phủ nhìn Tướng Quân, nói:
- Thật ra có chuyện cần ngươi giúp đỡ.
... ... ... ... ... ... ...
Mấy canh giờ sau, bên ngoài Hắc Ám thành, trước cánh cửa thành to lớn, Đỗ Thiếu Phủ nhìn một người nữ tử đầu mang khăn trùm, khăn che mặt màu đỏ nhạt, nói:
- Không tệ, nên như vậy, hiệu quả tốt hơn nhiều.
- Ta thật sự lôi kéo người ta chú ý sao?
Dưới chiếc khăn che mặt màu hồng, một đôi mắt xinh đẹp nhìn Đỗ Thiếu Phủ cười yếu ớt, nói:
- Có điều ta không hiểu vì sao ngươi cũng phải mang khăn trùm, dường như cũng không có nhiều người chú ý đến ngươi.
- Đó là chuyện đương nhiên. Ngươi có dung mạo xinh đẹp, đi đến chỗ nào đều sẽ có người chú ý. Sợ là không bao lâu nữa, chúng ta sẽ bị những người tối hôm qua chú ý tới. Còn ta, tối hôm qua những người kia khẳng định cũng nhớ tới ta, nhận ra ta thì thật là không tốt. Mặt khác ta cũng có một ít kẻ thù bên trong Hắc Ám thành, hiện tại không phải là thời điểm đối phó với bọn họ. Vì lẽ đó, tạm thời ẩn giấu đi dù sao cũng không sai.
Đỗ Thiếu Phủ bất đắc dĩ nói, để thuận lợi tiến vào Hắc Ám thành, không thể không mang một cái đấu bồng (khăn trùm) màu đen, không muốn gây ra sự chú ý cho những cường giả thần bí chặn giết tối hôm qua.
Mặt khác Đỗ Thiếu Phủ cũng không quên bản thân mình còn có một kẻ thù là Hắc Sát môn ở bên trong Hắc Ám thành.
Lúc này, Đỗ Thiếu Phủ tự biết không phải là lúc đối phó với Hắc Sát môn.
Mà hôm nay cải trang lần thứ hai tiến vào Hắc Ám thành, Đỗ Thiếu Phủ chỉ mang theo Đỗ Tiểu Yêu và Cốc Tâm Nhan tới, để Âu Dương Sảng và Vương Lân Yêu Hổ và Tướng Quân cùng mọi người ở chung với nhau, sợ nhiều người đến gây chú ý không tiện.
Mặt khác thực lực của Âu Dương Sảng và Vương Lân Yêu Hổ cũng không đủ. Vạn nhất xảy ra chuyện gì, Đỗ Thiếu Phủ sợ bản thân mình không thể nào bận tâm lo cho họ.
Nghe Đỗ Thiếu Phủ nói, Cốc Tâm Nhan cười điềm đạm, ý cười tràn đầy, gương mặt dưới lớp hồng sa làm rung động lòng người nhưng lúc này không ai có thể nhìn thấy, nói:
- Không ngờ ngươi cũng có kẻ thù, làm kẻ thù của ngươi hẳn là sẽ không quá dễ chịu rồi.
Nàng còn nhớ, lúc trước ở ngoài quảng trường hòa bình, nàng tận mắt thấy thiếu niên trước mắt này hung hãn đến cỡ nào, động tay là không có bất kỳ sự khách khí nào.
Trong đôi mắt trong sáng của Đỗ Thiếu Phủ thoáng qua một chút hàn ý, mối thù với Hắc Sát môn dĩ nhiên phải báo, nhưng hiện tại không phải là lúc báo thù.
Đương nhiên, Đỗ Thiếu Phủ cũng biết với thực lực của mình bây giờ, muốn đối phó với toàn bộ Hắc Sát môn vẫn còn chưa đủ.
Từ trong miệng của Vu Tước biết được, Một Các Một Bảo Song Môn bốn thế lực lớn bên trong Hắc Ám thành, có thể nói đều có Vũ Vương cảnh tồn tại, cấp độ ấy ở bên ngoài rất khó gặp.
- Dường như không ít người đều mang theo linh khí trên người, còn có phù khí nữa, rất muốn ăn a.
Đỗ Tiểu Yêu đột nhiên nói, ngồi xổm ở bả vai của Đỗ Thiếu Phủ, linh đồng màu vàng nhạt nhìn một nhóm người ăn mặc sáng choang sặc sỡ đi vào thành ở phía trước, cảm giác được không ít khí tức của linh khí, thậm chí trên thân thể còn mang theo phù khí.
Tuy rằng mắt đã nhìn Đỗ Tiểu Yêu không ít lần, dọc đường cũng nghe được Đỗ Tiểu Yêu nói chuyện, nhưng lúc này nghe Đỗ Tiểu Yêu vừa mở miệng là muốn ăn linh khí và phù khí, Cốc Tâm Nhan vẫn không nhịn được có chút co mắt lại run.
Sau đó Cốc Tâm Nhan nhìn theo ánh mắt của Đỗ Tiểu Yêu, nhìn bóng người quần áo xinh đẹp tiến vào thành ở phía trước đó, dưới lớp hồng sa che mặt, ánh mắt chợt ngưng trong, hơi biến đổi, giống như bị che mưa bụi nửa đời, nhẹ nhàng nói:
- Ngày mai sẽ phải đấu giá Huyền Linh Thông Thiên đằng rồi, không ít thế lực, bao gồm thế lực một số đế quốc, tất cả mọi người sẽ tràn vào Hắc Ám thành, sợ là buổi đấu giá ngày mai khá là nóng, nhưng bất kể cuối cùng ai đấu được Huyền Linh Thông Thiên đằng, cũng sẽ gặp nguy cơ tứ phía.
- Mục đích của những người kia cuối và là cái gì?
Đỗ Thiếu Phủ lẩm bẩm nói nhỏ. Nếu là vì Huyền Linh Thông Thiên đằng, Quỷ Trảo đều có thể lấy xong cao bay xa chạy rồi.