Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 291: Cửu u thái thiếu

Chương Trước Chương Tiếp

- Trước kia là chúng ta thiếu một món nợ ân tình của ngươi, bây giờ đã trả lại rồi. Sau này không trộm không cướp nữa. Các ngươi tốt nhất nên cẩn thận một chút, cáo từ!

Thanh niên áo bào đen dứt tiếng, mím môi kiêu ngạo, xoay người rời đi, ánh mắt không nhìn Vu Tước và Cốc Tâm Nhan thêm nữa.

- Huynh đệ, ngươi dường như có thương tích trong người, có muốn đi cùng hay không, nói không chừng những người kia sẽ tìm tới ngươi, đi cùng cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau.

Đỗ Thiếu Phủ mở miệng, mắt nhìn thanh niên áo bào đen kia, lực lượng tinh thần vô tình dò xét. Đỗ Thiếu Phủ phát hiện huyền khí trong cơ thể của thanh niên áo bào đen lúc này khá là hỗn loạn, hẳn là có chút không thích hợp.

- Không được, mục tiêu của bọn họ là các ngươi, đi chung với các ngươi sẽ càng nguy hiểm.

Thanh niên áo bào đen bước chân hơi ngừng, mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ. Sau đó ánh mắt lướt qua bả vai Đỗ Thiếu Phủ rơi vào người Đỗ Tiểu Yêu.

- Cũng đúng, đi chung với chúng ta, nói không chừng ngươi càng nguy hiểm. Ngươi thật là cẩn thận, hiện tại chúng ta nợ ngươi một món nợ ân tình. Sau này nếu có chuyện cần giúp đỡ, đi Thiên Vũ học viện tìm chúng ta. Ta tên là Đỗ Thiếu Phủ.

Đỗ Thiếu Phủ khá là phóng khoáng nói, cảm giác thanh niên áo bào đen này khá hợp với tính tình của hắn.

- Dạ Phiêu Lăng.

Thanh niên áo bào đen khẽ gật đầu, huyền khí phun trào dưới chân, bàn chân điểm xuống mặt đất, bóng người bay lên không. Sau mấy cái lắc mình, bóng người biến mất trong bầu trời đêm, không nhìn thấy nữa.

- Người này thực lực rất mạnh, không biết là đến từ nơi nào.

Lý Vũ Tiêu nói xong, trường bào màu đỏ sậm xuất hiện không ít vết rách, sắc mặt trắng bệch, có thể thấy lúc này tiêu hao cũng không ít.

Theo thanh niên áo bào đen tự xưng là Dạ Phiêu Lăng kia rời đi, Cốc Tâm Nhan vẫn nhìn Đỗ Thiếu Phủ và Đỗ Tiểu Yêu, nhưng ánh mắt chỉ là lướt qua, sau đó nói với mọi người bên cạnh:

- Trước tiên chúng ta cứ đặt chân ở nơi này. Ở đây hiện nay an toàn. Hiện giờ hai vị tướng quân và bọn Quỷ Oa cũng ở đây, có điều tình huống của bọn họ cũng không phải tốt lắm, đều bị trọng thương!

- Vũ Bảng đệ nhị Cốc Tâm Nhan, rất đẹp nha.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn Cốc Tâm Nhan, ánh mắt không kiêng dè chút nào. Cốc Tâm Nhan cũng là người song tu về võ đạo và phù đạo, thực lực cũng rất khủng bố. Thiên Vũ học viện cũng không phải thường. Xếp hạng cao trên Vũ Bảng đều là hạng người cường hãn, đặc biệt xếp hạng thứ năm, đủ để xứng đáng với hai chữ khủng bố.

Giọng của Âu Dương Sảng nói bên tai Đỗ Thiếu Phủ:

- Có phải là cảm thấy Tâm Nhan muội rất đẹp, cho nên mới nhìn trừng trừng như thế không? Tiểu sắc quỷ, cẩn thận ta nói cho U Nhược đó.

Đỗ Thiếu Phủ lại nhẹ giọng nói bên tai Âu Dương Sảng:

- Ta đâu có nhìn cái gì đâu, có điều nàng ta dường như đẹp hơn bà la sát ngươi này, có điều khi ngươi ưỡn ngực lên có vẻ cao hơn ngực của nàng.

- Đỗ Thiếu Phủ, ngươi vô liêm sỉ!

Nghe vậy, Âu Dương Sảng liền hùng hổ trừng mắt quát Đỗ Thiếu Phủ. Tuy nhiên, Đỗ Thiếu Phủ đã sớm dời bước cách xa ra ba trượng, tiếp đó mọi người xung quanh đều nhìn sang tỏ vẻ nghi hoặc. Cuối cùng Âu Dương Sảng chỉ có thể oán hận giậm chân coi như xong, ánh mắt thì hận không thể xé xác Đỗ Thiếu Phủ ra.

- Vì sao ngươi lại thích nhìn ngực của các nàng chứ? Cái đó đâu có ăn ngon, trên người của Cốc Tâm Nhan có phù khí, hẳn là ăn rất ngon a.

Đỗ Tiểu Yêu nhẹ nhàng nói bên tai Đỗ Thiếu Phủ. Nó thực sự không hiểu rõ, ngoài linh dược ra, còn có cái gì hấp dẫn hơn so với linh khí và phù khí.

Đỗ Thiếu Phủ nói với Đỗ Tiểu Yêu:

- Nói bậy, không phải ta cố ý nhìn, chỉ là nhìn thấy rất rõ ràng, rất dễ dàng.

Một lát sau, đi qua mấy cái hẻm nhỏ, trong một đình viện yên tĩnh, Đỗ Thiếu Phủ nhìn thấy mọi người vẫn nhắc tới Vũ Bảng đệ nhất, tướng quân Bất Điểm Sơn Hà, còn có hai người Cửu U Thái Thiếu Quỷ Oa.

Tướng Quân có dáng dấp khoảng hai mươi mốt, hai mươi hai tuổi, ngũ quan rõ ràng, da thịt màu đồng nhạt, khiến cho người ta nhìn trong lúc vô hình có cảm giác hắn có một khí chất có thể chiếm giữ trời cao, có thể trấn áp sơn hà.

Điều làm cho Đỗ Thiếu Phủ bất ngờ chính là, tướng quân này chính là người thanh niên bất phàm trước đây từng gặp ở Chiến Cảnh tầng thứ năm.

Mà Cửu U Thái Thiếu Quỷ Oa có khí tức khiến cho Đỗ Thiếu Phủ cảm giác người lạ chớ lại gần chân chính, thân mặc áo bào đen đen kịt như mực, gương mặt đẹp trai lộ ra một chút phóng túng không câu nệ khiến cho khí tức người lạ chớ đến gần giảm đi chút ít, có điều trong lúc mơ hồ vẫn lộ ra một loại khí tức dữ dằn.

- Không ngờ ngươi cũng tới. Ngày hôm trước ta mới nghe nói, ngươi đã tạo ra kỷ lục mới ở Chiến Cảnh tầng thứ năm, quả nhiên quá sức cường hãn.

Trong tiểu sảnh, tướng quân khẽ gật đầu với mọi người. Sau khi nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ thì có vẻ hơi bất ngờ, giờ khắc này sắc mặt cũng trắng bệch, trường bào trên người rách nát, giống như không lâu trước đó vừa mới trải qua một hồi đại chiến kịch liệt.

- Phá kỷ lục, sớm biết như vậy không thèm phá rồi.

Nhắc tới phá kỷ lục trong Chiến Cảnh, Đỗ Thiếu Phủ liền nghĩ tới hơn tám triệu điểm của bản thân mình, cả người đều có cảm giác không tốt.

- Thì ra ngươi chính là Đỗ Thiếu Phủ, nghe nói ngươi hành hung người của Quang Minh Thần Đình. Không tệ, nên đánh như vậy.

Quỷ Oa nhìn Đỗ Thiếu Phủ, âm thanh có vẻ nhẹ nhàng mềm mỏng, ánh mắt cũng lập tức rơi vào Đỗ Tiểu Yêu trên vai hắn, cảm giác hiếu kỳ, gương mặt cũng giống như Tướng Quân, đều là trắng bệch, khóe miệng còn dính một số vết máu.

- Ngươi bị thương rồi, có nghiêm trọng không?

U Minh công chúa Vu Tước đến bên cạnh Quỷ Oa, lấy ra một chiếc khăn tay mềm mại, nhẹ nhàng lau chùi vết máu nơi khóe miệng của Quỷ Oa, nhét mấy viên đan dược chữa trị vết thương vào trong miệng Quỷ Oa, thần thái càng có vẻ quyến rũ. Rõ ràng hai người có quan hệ không phải bình thường, vì vậy khiến cho người ta càng thấy hâm mộ.

- Không sao, xem như là lượm lại được một mạng. Quỷ Trảo đột phá tu vi, ta và tướng quân đều vận dụng lá bài tẩy, liều đến nửa cái mạng mới có thể thoát thân, suýt chút nữa là không về được.

Quỷ Oa nói rồi, trong đôi mắt cũng hiện vẻ nghiêm trọng mơ hồ.

- Các ngươi tìm được Quỷ Trảo rồi?

Vu Tước khá là bất ngờ.

- Quỷ Trảo tựa hồ biết hành tung của chúng ta, là hắn muốn chặn giết chúng ta.

Quỷ Oa nói.

- Xem tình huống chuyện đêm nay không được bình thường. Các ngươi bị Quỷ Trảo chặn giết. Chúng ta bị những người bí ẩn kia chặn giết. Hết thảy giống như đã sớm chuẩn bị kế hoạch kỹ càng.

Quách Thiểu Phong nói xong, hắn cảm giác được sự tình rất phức tạp, như là hết thảy đều đã bị người lập kế hoạch.

- Hành tung của chúng ta đã bị người nắm rõ. Quỷ Trảo đã sớm chuẩn bị kỹ càng, biết chúng ta sẽ đến.

Lý Vũ Tiêu nói, khí tức tà ma nhàn nhạt hiện quanh thân.

Nghe Lý Vũ Tiêu nói, mọi người trong sảnh nhất thời đều rơi vào bầu không khí yên tĩnh.

Những người ở đây đều xếp khá cao trên Vũ Bảng. Đặc biệt người thuộc năm vị trí đầu trên Vũ Bảng cũng có mặt, nhưng tối hôm nay suýt chút nữa bị người ta giăng một lưới bắt hết. Sau lưng hết thảy mọi chuyện này là có vấn đề, mọi người ở đây đều không ngu ngốc, tự nhiên là có thể suy đoán ra.

- Nơi đây trừ bọn ngươi ra, không có bất kỳ người nào biết?

Đỗ Thiếu Phủ đột nhiên mở miệng hỏi Tướng Quân, Cốc Tâm Nhan cùng mọi người. Bản thân mình đi ra từ Thiên Vũ học viện đến Hắc Ám thành, không có mấy người biết. Nhưng hắc y nhân thần bí kia lại biết thân phận của mình. Đỗ Thiếu Phủ không thể không hoài nghi, sợ là những người bí ẩn kia cũng có tai mắt ngầm ở bên trong Thiên Vũ học viện.

Nếu nói nơi đây có người khác biết đến, Đỗ Thiếu Phủ lo lắng sẽ như là khách sạn Tứ Hải vậy, nói không chừng sẽ bị người đột nhiên san thành bình địa.

Lần sau nếu lại bị hơn trăm viên Xích Cương Thiên Lôi đạn nổ trúng, sợ sẽ không có vận may như lúc trước. Nếu là vô thanh vô tức đột nhiên bị hơn trăm viên Xích Cương Thiên Lôi đạn nổ trúng, ngay cả Vũ Hầu cảnh cũng không thể toàn thân thoái lui.

- Nơi đây chính là một chỗ bí mật của Thiên Vũ học viện chúng ta ở bên trong Hắc Ám thành, chúng ta vốn dự định đặt chân ở chỗ này, thế nhưng còn cách buổi đấu giá khá xa, cho nên mới quyết định dừng chân ở khách sạn Tứ Hải, xem ra sẽ không có người ngoài biết.

Quách Thiểu Phong nói.

- Khách sạn số bốn không phải cũng bị người ta biết sao.

Đỗ Thiếu Phủ hỏi.

- Đi, chúng ta lập tức đi, ra khỏi thành, rời khỏi Hắc Ám thành trước cái đã!

Nghe vậy, tướng quân đột nhiên nói, sắc mặt khá là nghiêm trọng.

Vèo vèo...

Chỉ trong chốc lát, từng bóng người cấp tốc rời đi trong đêm đen. Sau mấy cái lập lóe liền biến mất ở giữa không trung.

Ánh bình minh lặng lẽ đuổi màn đêm tăm tối. Màn đêm bắt đầu dần lui đi. Một tia sáng mờ mịt xuyên qua màn đêm mông lung màu nâu, bất tri bất giác đã hừng đông.

Trong nắng sớm mông lung, bên ngoài Hắc Ám thành, chừng mười bóng người từ trong Lâm Hải lấp loé hiện ra, cuối cùng rơi đáp xuống trên một ngọn núi giữa khu rừng rậm rạp. Chính là Đỗ Thiếu Phủ, Tướng Quân, Cốc Tâm Nhan cùng mọi người.

Bóng người rơi xuống đất, một khối thẻ ngọc trong lòng bàn tay của Tướng Quân đột nhiên phát sinh ánh sáng phù văn, sau đó rạn nứt vỡ nát.

- Quả nhiên bị phát hiện rồi.

Nhìn thẻ ngọc rạn vỡ trong lòng bàn tay, sắc mặt Tướng Quân càng lúc càng nghiêm trọng. Thời điểm rời khỏi đình viện đã cố ý bố trí một số thủ đoạn nhỏ, một khi có người tới gần, hắn sẽ lập tức phát hiện, không ngờ quả nhiên bị người phát hiện.

Mọi người thấy thế đều khẽ biến sắc mặt, nếu không rời đi, lúc này sợ là lại diễn ra một trận ác chiến, hậu quả so với lúc trước nhất định càng nghiêm trọng hơn.

Vu Tước nhìn Đỗ Thiếu Phủ, nghi hoặc hỏi:

- Ngươi làm sao biết nơi đó không an toàn?

Ánh mắt Đỗ Thiếu Phủ lúc này âm thầm co lại, nói:

- Nếu như ta suy đoán không lầm, Thiên Vũ học viện đã sớm bị những người kia theo dõi. Nơi chúng ta đặt chân dĩ nhiên cũng sớm bị người ta biết rồi.

- Học viện vừa có được Huyền Linh Thông Thiên đằng, lập tức bị đoạt. Quỷ Trảo xông ra khỏi cấm chế, đây rõ ràng là có người trong bóng tối hỗ trợ để lộ tin tức. Ta và Quỷ Oa bị tập kích, các ngươi cũng bị vây công ở bên trong khách sạn Tứ Hải. Nơi đặt chân cuối cùng cũng bị phát hiện. E rằng không phải học viện bị người theo dõi, mà là xuất hiện nội gian. Có người mật báo.

Tướng Quân chấp một tay sau lưng, bóp thẻ ngọc nát vụn trong tay thành bột mịn cho rơi lả tả xuống mặt đất.

- Quỷ Trảo quang minh chính đại bán đấu giá Huyền Linh Thông Thiên đằng ở Hắc Ám thành. Chúng ta bị chặn giết. Những người kia thực lực không phải tầm thường. Tất cả mọi kế hoạch như là cố ý nhằm vào Thiên Vũ học viện. Ta hoài nghi mục đích thực sự là có người cố ý nhằm vào Thiên Vũ học viện. Tin tức này chúng ta nhất định phải thông báo học viện mới được.

Cốc Tâm Nhan nói xong, trong đôi mắt xinh đẹp hiện ra gợn sóng.

- Thời gian đã không còn nhiều nữa. Hai ngày sau sẽ bắt đầu bán đấu giá Huyền Linh Thông Thiên đằng. Nếu Huyền Linh Thông Thiên đằng bán đấu giá một cách thuận lợi. Quỷ Trảo biến mất. Đến thời điểm đó muốn tìm càng khó khăn hơn. Nếu những người Quỷ Trảo kia thực sự cố ý tới đối phó chúng ta, tất nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua, nhất định sẽ tìm tới chúng ta. Chúng ta đều có thương tích trên người, hiện tại tốt nhất vẫn là chữa thương trước đi. Sau này sẽ bàn bạc kỹ càng hơn.

Một lát sau, tướng quân tạm thời ra quyết định rồi nói với tất cả mọi người.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️