Lời nói lạnh lùng truyền ra từ miệng người mặc áo bào xám, âm thanh sắc bén âm hàn, vừa dứt lời, bóng xám chớp động, lao thẳng về phía Thiết Hổ, bỗng nhiên xuất hiện trước người Thiết Hổ.
Xích.
Người áo bào xám phất tay lưu chuyển, năng lượng phù văn chói mắt lan tràn, nhanh chóng hung hăng đụng vào mạch hồn trên cự hổ của Thiết Hổ, trong phút chốc phá hủy hắn, bẻ gẫy nghiền nát không thể địch nổi.
Phốc…xuy…
Mạch hồn bị phá hủy, trong miệng Thiết Hổ phun ra huyết vụ, hơn nữa vốn có thương thế nên hắn nhất thời bị tổn thương nặng nề.
- Đi chết đi.
Trên bầu trời, người mặc áo bào xám che mặt không cho Thiết Hổ bất kỳ cơ hội thở dốc, thân thể lướt qua khoảng không tới, giống như kền kền nhìn thấy con mồi, căn bản không coi Thiết Hổ ra gì.
Đối với hắn mà nói, thực lực Thiết Hổ chỉ là không chịu nổi một đòn mà thôi, một chưởng ấn trực tiếp đánh về Thiết Hổ.
Nhìn người áo bào xám trong nháy mắt nhào tới này, Thiết Hổ đang bị thương nặng hung hăng cắn răng, cuố ciùng huyền khí liều mạng điên cuồng phun ra.
Lúc này Thiết Hổ chỉ có thể liều mạng, ánh mắt lộ vẻ tuyệt vọng, khí tức trên người đối thủ làm hắn cảm thấy tuyệt vọng, căn bản không thể làm gì.
- Lùi lại.
Ngay trong điện quang hỏa thạch này, ánh sáng màu vàng chớp động, bóng Đỗ Thiếu Phủ xuất hiện ở trước người Thiết Hổ, lấy toàn thân làm trung tâm, sóng không khí xung quanh không ngừng dao động, hình như có vô số năng lượng thiên địa đang cuồn cuộn không dứt rót vào trong cơ thể làm cho không gian xung quanh như mặt nước sôi trào không ngừng dâng lên sóng dao động, thậm chí trong cơ thể còn có quang phù đang điên cuồng phun ra, một khí tức khủng khiếp bạo phát ra.
Trong thời khắc chưởng ấn của người áo bào cướp tới, Đỗ Thiếu Phủ ngăn cản phía trước Thiết Hổ, một chưởng ấn cũng nghênh ra.
Hai chưởng ấn va chạm nổ tung, tiếng động như sấm rền truyền ra.
Ầm ầm…
Chỉ một thoáng, năng lượng kình phong cuộn sóng không ngừng khuếch tán ra.
- Xuy xuy xuy…
Bóng người Đỗ Thiếu Phủ trực tiếp bay ngược lại, hai cánh vỗ phía sau, cuối cùng lúc ổn định thân thể, sắc mặt tái nhợt, khóe miệng có chút vết máu tràn ra.
Bóng người áo bào xám che mặt hơi lay động, khẽ ngẩng đầu, có thể nhìn thấy ở dưới chiếc mũ, ánh mắt lóe hàn quang đang gắt gao nhìn Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc không nhỏ.
- Thật mạng, sợ là chí ít cũng đến trình độ Vũ Hầu Cảnh bỉ ngạn.
Đỗ Thiếu Phủ khẽ ngẩng đầu, hai mắt nhìn khoảng không trước người áo bào xám che mặt, thực lực của đối phương quá mức cường hãn, so với Khiếu Thiên Yêu Hồ hư ảnh trong chiến cảnh còn cường đại hơn nhiều.
- Mạch Động Cảnh viên mãn, cường địch, nếu như ta đoán không sai ngươi chính là Đỗ Thiếu Phủ.
Người áo bào xám thấy Đỗ Thiếu Phủ, giọng nói lạnh lùng truyền ra:
- Ta thực sự có hứng thú với phép luyện thể nhà ngươi tu luyện, giao phép luyện thể cho ta, hôm nay ta sẽ cho ngươi cgeers dễ dàng một chút, thế nào?
Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy, ánh mắt độ nhiên ngưng trọng, người này không ngờ biết mình, đây cũng không phải là một chuyện tốt, Đỗ Thiếu Phủ rất nhanh liền nghĩ đến, phải biết rằng mình sau cùng mới rời Thiên Vũ học viện tới Hắc Ám Thành, cho dù là bên Thiên Vũ học viện cũng không có mấy người biết.
Người áo bào xám trước mắt lại biết, đủ để chứng minh đám người này nắm rõ như trong lòng bàn tay tình hình của mấy người mình, còn âm thầm đánh lén chặn giết.
- Muốn công pháp luyện thể của ta, lại phải xem ngươi có bản lĩnh không đã.
Nhìn người áo bào xám này, ánh mắt Đỗ Thiếu Phủ càng lúc càng nghiêm trọng, tình hình giống như càng lúc càng không ổn. Cách đó không xa hai người Lạc Thiên Thần và Phan Dục càng lúc càng không có cách nào chống trả, hai người liên tiếp bị thương, U Minh Cung Chủ Vu Tước cũng càng bị áp chế.
- Tin ta, ngươi sẽ giao ra, khi ngươi rơi vào tay ta sống không bằng chết, hãy thoải mái mà chết cũng là chuyện hạnh phúc trên đời này rồi.
Lời nói âm hàn vừa dứt, người áo bào xám lao thẳng tới Đỗ Thiếu Phủ, phù văn trong tay bạo phát ra tia sáng chói mắt, khí thế mênh mong điên cuồng phun ra làm cho khoảng không xung quanh run rẩy kịch liệt, huyền khí điên cuồng phun ra giống như biển rộng nhấn chìm không trung, một phù văn ánh sáng vô tận hóa ra, ánh sáng chói lòa trong trời đêm giống như Diệu Nhật phóng ra bao phủ Đỗ Thiếu Phủ.
Đỗ Thiếu Phủ thấy thế, ánh mắt nghiêm trọng, cùng màu vàng trong tròng mắt, có tia chớp ánh sáng lóe ra, huyền khí toàn thân tuôn ra sóng dao động, toàn thân giống như có bùa chú bí văn phải phát ra ngoài, khí tức nhất thời bá đạo vô cùng.
Ngao…
Một tiếng hét lớn truyền ra từ miệng Đỗ Thiếu Phủ, giống như rồng ngâm cửu thiên, như thần giống ngân dài, toàn thân hắn áo bào tím bay phấp phới, không gian ầm vang run rẩy, khí thế vô cùng, uy áp cái thế…
Ầm ầm ầm…
Khí thế bá đạo kích động, bùa chú bí văn toàn thân Đỗ Thiếu Phủ phóng ra sóng dao động, giống như tiếng sấm nổ mạnh truyền ra từ trong không gian, mảnh lớn chưởng ấn đụng vào che khuất ánh sáng phù văn trên bầu trời.
Phần phật phần phật…
Đụng độ như vậy giống như tiếng sấm nổ rền vang không gian, năng lượng rung động cuộn trào mãnh liệt, sóng dao động khuếch tán, năng lượng kinh khủng giống như cơn lốc cuốn theo tất cả, ánh sáng rực rỡ chói mắt.
Đạp đạp đạp
Chỉ là dưới năng lượng như vậy khuếch tán, nàn ánh sáng bị tách ra, bước chân Đỗ Thiếu Phủ lảo đảo, vỗ cánh cũng không cách nào ngăn cản thế lui, lại một lần nữa lui lại hơn mười trượng sau mới có thể đứng vững thân thể, sắc mặt càng thêm trắng bệch, khóe miệng một lần nữa tràn ra vết máu.
- Thực sự chỉ là Mạch Động Cảnh viên mãn sao?
Bóng người áo bào xám một lần nữa hơi lay động một bước, nhưng lúc này tinh quang trong hai mắt người này lộ ra lại vô cùng khiếp sợ giống như gặp chuyện không thể tin được.
Thực lực như vậy sao có thể là thiếu niên Mạch Động Cảnh có thể có được, cho dù là Mạch Linh Cảnh viên mãn đỉnh phong cũng không có thể cường hãn như vậy.
- Phải toàn lực trấn áp.
Lòng người áo bào màu xám thầm nói, thảo nào có người cố ý trước mặt hắn nhắc tới thiếu niên Đỗ Thiếu Phủ này, quả nhiên khủng khiếp, sợ là không bao lâu nữa một khi cho thiếu niên này cơ hội, hắn có thể ngạo nghễ quật khởi, cũng không thể lại nương tay, phải toàn lực trấn áp.
- Hào Minh Trảo.
Phù văn âm hàn điên cuồng phun ra, người áo bào xám lại một lần nữa ra tay, theo Thiên Huyền khí điên cuồng phun ra lại không nương tay ngưng tụ thành một đạo phù văn trảo ấn giống như thật, chớp mắt đã hóa thành khổng lồ hơn mười trượng muốn xé tới Đỗ Thiếu Phủ.
Trảo ấn xẹt qua không gian, khí tức âm hàn như ánh sáng màu đen che khuất bầu trời bao phủ giữa không trung.
Loạt xoạt.
Dưới khí tức âm hàn kia, dao động kịch liệt nhộn nhạo kích động, liên tục không ngừng khuếch tán ra, uy áp khủng hiếp làm cho người xung quanh Hắc Ám Thành chạy từ xa tới xem không khỏi sắ mặt thay đổi, mảng lớn gợn sóng không gian như muốn vỡ ra lại nhanh chóng xuất hiện ở khoảng không phía trước Đỗ Thiếu Phủ.
Ánh mắt Đỗ Thiếu Phủ nghiêm trọng, người áo bào xám thực lực quá mạnh mẽ, ra tay toàn lực cũng khó mà chống đỡ.
- Đỗ Thiếu Phủ, tới lượt ta ra tay rồi, cho ngươi hôm nay nhìn thấy thực lực của ta.
Bỗng dưng, một khí tức khủng khiếp bạo phát, giống như một vị đứng đầu xuất thế, một ánh sáng màu vàng chói mắt như mặt trời rực cháy nổ tung, làm cho cả bầu trời đêm sáng như ban ngày, khí tức khủng khiếp làm người ta có một loại cảm giác áp bách không gì có thể so sánh nổi.
Cùng lúc lời vừa dứt, trước người Đỗ Thiếu Phủ đột nhiên xuất hiện một con vượn cực lớn toàn thân trong suốt, bùa chú bí văn khắp người nó điên cuồng phun ra làm cho không gian xung quanh gợn sóng cuộn trào nhộn nhạo mãnh liệt.
Ngao…
Con vượn rít gào, ánh sáng chói mắt, toàn thân nó vây trong bùa chú bí văn, thân trong suốt lấp lánh vây lấy hào quang, hai tròng mắt linh động giống như linh đồng trời sinh, cúi xuống nhìn tất cả mọi thứ trên thế gian.
Con vượn màu vàng xuất hiện, đột nhiên một quyền đánh ra, lất phất rực rỡ giống như thiên địa sơ khai, khí thế khủng bố bạo phát, khiếm cho nắm đấm trước không gian mơ hồ vặn vẹo như là có thể càn quét tứ phía, trấn áp tất cả.
Một quyền này đánh ra làm cho người đứng ngoài xem không khỏi cảm thấy lạnh run.
Trong một quyền của con vượn màu vàng kia có một loại uy áp kỳ lạ giống như muốn làm linh hồn của bọn họ nổ tung.
- Đó là yêu thú gì, sức mạnh thật kinh khủng.
- Đó là thiên thú đứng đầu trên bảng yêu thú sao, quá khủng khiếp, uy áp khiến cho linh hồn người rung động.
Người đứng quan sát xung quanh sởn tóc gáy, ngay cả các võ giả Vũ Hầu Cảnh đang giao đấu xung quanh bao gồm cả U Minh Cung Chủ Vu Tước, Quách Thiếu Phong bọn họ đều không khỏi con mắt run rẩy.
Trong chớp mắt, một quyền một trảo nhất thời đụng nhau, sau đó năng lượng mênh mông cuồn cuộn như lũ trút xuống mang theo tất cả cuốn trời cao, tiếng động trầm thấp vang vọng truyền ra, làm cho toàn bộ hắc ám thành đều có thể thấy rõ.
Ầm ầm.
Tiếng gầm âm vang điếc tai, phù văn và năng lượng khắp bầu trời ùn ùn kéo đến lan tràn, năng lượng đáng sợ khiến người bốn phía co rút lại.
Loạt xoạt…
Dưới một quyền như vậy, đồng tử của người áo bào xám co rút, bóng người cũng đẩy lui hơn mười trượng.
Con vượn khổng lồ kia cũng lảo đảo chấn động lùi lại mấy bước, chỉ có điều so với người áo bào xám kia thì tình hình của nó còn tốt hơn nhiều.
- Đây là thực lực của Đỗ Tiểu Yêu sao?
Đỗ Thiếu Phủ chấn động, con vượn khổng lồ kia tất nhiên là Đỗ Tiểu Yêu biến thành, một quyền đánh lui một cường giả Vũ Hầu Cảnh bỉ ngạn, khiến cho hắn chịu thiệt, thực lực như vậy kinh khủng bậc nào, quả thực là biến thái.
- Thiên Vũ học giả nhanh lui lại.
Cùng lúc Đỗ Tiểu Yêu ra tay, năng lượng Mạn Thiên Diệu Nhãn khuếch tán, trong trời đêm, một bóng hình xinh đẹp uyển chuyển cũng đột nhiên xuất hiện giữa không trung, tóc dài xõa vai mặc áo đỏ, dưới ánh sáng phù văn chiếu xuống, quần áo lại càng đỏ rực.
Chỉ thấy cô gái này còn trẻ, chỉ chường mười mấy tuổi, so với Âu Dương Sảng và Vu Tước còn trẻ hơn một chút, da thịt trắng hơn tuyết, xinh đẹp vô cùng, vẻ mặt tuyệt lệ không thể xem thường.
- Tâm Nhan học muội tới rồi, mau lui lại.
U Minh Cung Chủ Vu Tước khẽ kêu, Minh Xà Bảo Kiếm trong tay bạo phát trăm trượng kiếm quang bức lui lão già đầu lĩnh áo đen kia, bóng hình uyển chuyển xinh đẹp nhanh chóng lui lại.
Vèo vèo…
Kiếm mang, đao mang, tiển mang của ba người Quách Thiếu Phong, Bắc Minh Phong, Lý Vũ Tiêu bạo cướp ra, nhân cơ hội cũng đều chợt lui.
- Đỗ Tiểu Yêu, Tiểu Hổ, lui!
Đỗ Thiếu Phủ quát khẽ, hai cánh phù văn màu vàng phía sau cũng vỗ lui, nhân cơ hội mang theo Âu Dương Sảng cách đó không xa.
Thiết Hổ, Lạc Thiên Thần, Phan Dục ba người cũng cấp tốc thoái lui, đều lui tới phía sau cô gái áo đỏ kia.
Mọi người Thiên Vũ học viện đều lui ra phía sau, thanh niên áo đen thần bí thấy vậy cũng dễ dàng như trở bàn tay đánh lui đối thủ, bóng người cũng đột nhiên sốt ruột lui ra.