Hơn trăm người sát khí tanh mùi máu lan tràn, không khó nhìn ra bình thường đều liếm máu trên lưỡi đao mà sống, mùi máu tanh trên người không che giấu được.
Từng bóng người bắt đầu nhích tới gần. Sóng không gian trước người họ hơi dao động, trong giây lát đó không tiếp tục áp chế tốc độ mà dùng tốc độ cực nhanh lướt vào nhà trọ Tứ Hải đang bị bao phủ trong bóng đêm.
…
- Cho.
Hoa Phồn Không lưu luyến không rời ném Túi Càn Khôn trong tay cho Đỗ Thiếu Phủ, sắc mặt rất khó coi, hắn đường đường là Vũ Hầu Cảnh, bang chủ Khôi Sát Bang, ngày hôm nay lại là không có sức chống lại, sợ là sau ngày hôm nay Hoa Phồn Không hắn ở trong Hắc Ám Thành sẽ thành một trò cười.
Hoa Phồn Không biết lần này chỉ có thể tự trách mình mù mắt chọc phải người không đáng trêu chọc, trong lúc này cũng hận không thể chém ngay cô nàng nhân tình khóc sướt mướt uy hiếp hắn, nếu không phải vì cô ta hắn cũng không rơi vào tình cảnh này.
- Thiên Sát Bang hôm nay coi như là mất mặt đến về nhà bà ngoại rồi.
- Những thanh niên này rốt cuộc từ đâu đến mà mỗi người đều cường hãn như vậy?
Trên dưới lầu trong nhà trọ người vây xem đều chấn động, có thể làm cho Hoa Phồn Không cúi đầu như vậy trong cả Hắc Ám Thành này cũng sẽ không có mấy người.
- Lần sau cũng đừng tùy tiện trêu chọc ta.
Đỗ Thiếu Phủ không khách khí tiếp nhận Túi Càn Khôn của Hoa Phồn Không ném tới.
- Ta nợ ngươi một nhân tình.
Thanh niên áo bào đen nhàn nhạt gật đầu với Đỗ Thiếu Phủ chuẩn bị rời đi.
- Chúng ta đi.
Hoa Phồn Không nói với đám đệ tử Khôi Sát Bang ở phía sau đang một đám không dám thở mạnh, hận không thể rời đi càng sớm càng tốt.
Nhưng vào lúc này, trong đại sảnh, bóng người thanh niên mặc trường bào màu đen đột nhiên dừng lại, ánh mắt sắc bén nhìn phía ngoài sảnh.
Gần như là cùng lúc đó, ánh măt Đỗ Tiểu Yêu, Đỗ Thiếu Phủ, U Minh Cung Chủ Vu Tước, Quách Thiếu Phong, Lý Vũ Tiêu cũng đột nhiên biến hóa, giống như là cùng cảm giác được điều gì.
Xoạt xoạt xoạt…
Tiếng xé gió vang vọng truyền tới từ bốn phía quanh nhà trọ Tứ Hải, từng khí tức mạnh mẽ cuộn ra.
Chính là từng cỗ khí tức này làm cho lông tơ của không ít người ở đây dựng lên, trong lòng ớn lạnh.
- Cẩn thận, có biến cố!
Chính vào giờ phút này, Đỗ Thiếu Phủ cũng cảm giác được lông tơ dựng thẳng, trong lòng đổ mồ hôi, nhất thời lớn tiếng nói với Âu Dương Sảng ở bên cạnh.
Cùng lúc này năng lượng thiên địa quanh nhà trọ Tứ Hải đột nhiên bạo động, sau đó có tiếng năng lượng nổ vang như sấm sét.
Ầm ầm ầm…
Từng tiếng nổ lớn như sấm sét trong đêm tối, vang vọng trong bầu trời đêm, tiếng nổ của hơn trăm đạo năng lượng như bom đạn liên miên không dứt nổ vọng trong trời đêm…
Từng năng lượng phụt ra như pháo hoa ở trong đêm tối.
Giờ phút này, trong Hắc Ám Thành, không biết bao nhiêu ánh mắt đang dán vào hướng nhà trọ Tứ Hải.
Ầm ầm ầm…
Trên trăm đạo sấm sét liên hoàn không ngừng vang vọng, kèm theo đó là năng lượng hủy diệt khuếch tán, nhà trọ Tứ Hải cao vút trong chớp mắt vỡ nát, bị lửa cháy cuồn cuộn bao vây cắn nuốt, cuối cùng san thành bình địa, không gian hư vô bên trong dâng lên từng tầng năng lượng rung động.
- Đây là thế nào? Tứ đại thế lực giao đấu sao?
- Chẳng lẽ là cường giả Vũ Vương Cảnh kích chiến sao?
Toàn bộ trong Hắc Ám Thành, từng ánh mắt nhìn năng lượng kinh người cùng tiếng nổ bắn ra này không khỏi hiện vẻ mặt kinh ngạc khó mà tin nổi, sau đó nghẹn họng nhìn trân trối.
Phía sát biên nhà trọ Tứ Hải, phần lớn kiến trúc cũng bị liên lụy, liên tiếp bị san thành bình địa.
Phần phật phần phật…
Trên trăm tiếng sấm sét nổ vang, lửa cháy vây lấy tất cả, năng lượng hỏa diễm cuốn tất cả lên trời cao, chỉ một thoáng, một mảng lớn thiên địa nhiệt độ tăng lên đột ngột, người vây xem từ khá xa đều có thể cảm nhận được năng lượng khủng khiếp kia, từ phía xa cảm nhận đều khiến cho huyền khí trong cơ thể ngừng lại, sởn tóc gáy.
- A….
Nhà trọ Tứ Hải đổ nát, trong giây lát đó vô số tiếng kêu thảm thiết truyền ra.
Năng lượng cuồn cuộn bao vây cắn nuốt phần lớn người trong đó thành tro tàn, cũng không thiếu người sau khi chịu tổn thương nặng nề, cuối cùng đang sống sờ sờ bị liệt diễm thiêu thành tro tàn.
- Vèo vèo…
Cùng với nhà trọ Tứ Hải bị phá hủy, cũng có không ít bóng người bỗng phóng lên cao.
Nhưng không ít người gặp chút xui xẻo, trực tiếp bị năng lượng cắn nuốt, lơ lửng trong không trung đang sống cũng bị nổ thành tro tàn.
Giữa không trung, U Minh Cung Chủ Vu Tước, Càn La Kiếm Quách Thiếu Phong, Hỏa Đao Bắc Minh Phong, Hóa Ma Tiển Lý Vũ Tiêu, Thiên Diễm Thủ Phan Dục, Phá Không Quyền Lạc Thiên Thần, Thiết Hổ, Thanh niên áo bào đen, còn có Hoa Phồn Không vút lên cao đứng.
Chỉ có điều lúc này Thiết Hổ lại là người chịu ảnh hưởng lớn nhất trong đám người, dưới trùng kích hủy diệt vừa rồi, huyền khí trên người cũng bị chấn nát, lúc này quần áo tơi tả lộ ra vết tích bị lửa đốt cháy.
Nếu không phải Quách Thiếu Phong xuất thủ tương trợ giúp một tay, thay Thiết Hổ chống đỡ không ít lực trung kích sợ là hiện tại cũng gặp phiền phức lớn.
Đỗ Thiếu Phủ đặt chân đứng, phía sau lưng hai cánh phù văn màu vàng nhạt vỗ vỗ, vòng sáng năng lượng màu vàng vây Âu Dương Sảng trong đó, làm cho Âu Dương Sảng không bị thương chút nào, nhưng trong tròng mắt to này khi này đầy vẻ kinh ngạc, vừa trong nháy mắt, nàng rất có thể cảm nhận được kinh khủng tới mức nào.
- Hừ…
Vương Lân Yêu hổ khôi phục bản thể, vỗ cánh bay lên trên không, hình như lúc này trên mình nó mơ hồ có vết máu tràn ra, dưới năng lượng hủy diệt kia vây cuốn nó cũng bị trùng kích nhưng hình như không bị thương nặng, Đỗ Tiểu Yêu lại bò trên lưng Vương Lân Yêu Hổ.
- Đây là Xích Cương Thiên Lôi đạn, rất ít có thể mua được, dù có tiền cũng không mua được, một viên Xích Cương Thiên Lôi đạn bắn đủ để giết chết một người có tu vi Mạch Linh Huyền Diệu cảnh tới Mạch Linh Bỉ Ngạn cảnh. Vừa rồi có tới trăm viên Xích Cương Thiên Lôi đạn không phải là một thế lực bình thường có thể lấy ra được, xem bộ dáng là có người muốn một đòn đánh trúng tanh mùi máu cướp sạch tất cả.
Hoa Phồn Không chấn kinh, thần sắc trên mặt cũng theo đó nổi giận, lúc này không ít cường giả Khôi Sát Bang hắn mang theo cũng đã bị nổ chết, căn bản cũng không còn lại mấy,trên trăm viên Xích Cương Thiên Lôi đạn đồng thời phát nổ, Vũ Hầu Cảnh thông thường cũng chỉ có phần chạy thoát thân, Mạch Linh Cảnh tu vi có thể trốn được cũng không phải đơn giản.
Lúc này ánh mắt của U Minh Cung Chủ Vu Tước, Quách Thiếu Phong, Lý Vũ Tiêu nghiêm trọng, vừa nãy trùng kích hủy diệt ngay cả bọn họ cũng không dễ chịu cho lắm.
Lập tức ánh mắt mấy người U Minh Cung Chủ Vu Tước, Quách Thiếu Phong, Hỏa Đao Bắc Minih Phong rơi vào trên người Đỗ Thiếu Phủ, trong mắt âm thầm có chút kinh ngạc.
Dưới trùng kích hủy diệt vừa nãy, Đỗ Thiếu Phủ không chỉ không có việc gì, vẫn che chở Âu Dương Sảng trong đó, độ khó này có thể tưởng tượng được. Còn có phù văn màu vàng nhạt trên hai cánh, khí tức bá đạo mạnh mẽ lan tràn khiến bọn họ cũng cảm thấy sợ hãi.
- Xích Cương Thiên Lôi, khốn nạn, rốt cuộc là ai làm, muốn giết hết chúng ta sao?
- Tên khốn kiếp kia, đây là muốn chúng ta chôn cùng hay sao.
Giữa không trung lúc này còn có không ít người trốn thoát, hơn phân nửa trong số đó đầy rẫy vết thương, vô cùng thê thảm chật vật.
Không ít người nhìn lại tàn tích nhà trọ Tứ Hải đã bị san thành bình địa, trong lòng rung mình, xung quanh đó một mảng lớn kiến trúc đều bị công kích mang tính hủy diệt.
Vèo vèo…
Lại là từng bóng người chạy ra từ trong công kích hủy diệt, giữa không trung, hơn trăm người đầu đội mặt nạ lướt qua khoảng không xuất hiện, đứng trước sáu người, khí tức khủng bố cuốn quanh sáu người.
- Sáu Vũ Hầu Cảnh, họ sớm đã có âm mưu rồi.
- Hơn trăm Mạch Linh Cảnh, thế lực bình thường không thể xuất thủ, bọn họ đây là cố ý đi đối phó ai.
Theo sự xuất hiện của những người mang theo mặt nạ này, từng đợt khí tức mùi máu tanh mạnh mẽ lan tràn ra, đặc biệt khí tức khủng khiếp trước thân sáu người làm cho ánh mắt mấy người U Minh Cung Chủ Vu Tước, Quách Thiếu Phong trở nên nghiêm trọng.
- Người Thiên Vũ học viện không chừa lại một tên, người ngoài Thiên Vũ học viện cút ngay, ở lại đều giết không tha.
Có một âm thanh như tiếng cú đêm truyền tới, cùng thời khắc đó, năm khí tức hùng hậu phun ra, năm người tu vi Vũ Hầu Cảnh bạo phát ra khí tức khủng khiếp khiến cho toàn không gian đột nhiên đọng lại.
Vèo vèo vèo.
Sau đó năm bóng người như tàn ảnh bạo phóng ra, khí tức đều lộ ra mùi máu tanh sắc bén, sát ý từ trong hai mắt sau mặt nạ phóng ra âm u lạnh lẽo uy nghiêm đáng sợ, lao thẳng về phía mấy người Quách Thiếu Phong, Lý Vũ Tiêu, Đỗ Thiếu Phủ giống như đã xác định sẽ phong tỏa mấy người Thiên Vũ học viện.
- Bọn họ là cố tình nhằm vào chúng ta, cẩn thận.
Quách Thiếu Phong trầm ngân, đến lúc này mọi người nhất thời hiểu rõ, những tiếng nổ vừa phá hủy cả nhà trọ Tứ Hải làm cho mấy trăm người cùng chôn ở đây chính là nhằm vào Thiên Vũ học viện.
- Bọn họ nhiều người, ra tay toàn lực, thông báo tướng quân và Quỷ Oa, bằng không chúng ta không có cách nào chống đỡ.
Khí chất quyến rũ trên người U Minh Cung Chủ Vu Tước lúc này biến thành cảm giác ớn lạnh, trong tay một đạo đạn tín hiệu bắn thẳng lên không trung bỗng nổ tung.
- Vô dụng, người các ngươi phải báo cho sợ là lúc này ngay cả bản thân cũng khó bảo toàn.
Lão già áo đen dẫn đầu lạnh nhạt nói, dưới mặt nạ, hai mắt giống như rắn độc, hoàn toàn không che dấu sát ý nồng đậm. giống như là biết trong số những người này U Minh Cung Chủ Vu Tước có tu vi mạnh nhất nên trực tiếp đánh về phía U Minh Cung Chủ Vu Tước.
- Động thủ.
Càn La Kiếm Quách Thiếu Phong, Hỏa Đao Bắc Minh Phong, Hóa Ma Tiển Lý Vũ Tiêu cùng ra tay, huyền khí điên cuồng phun ra cùng vọt tới trước, lúc này khong có lựa chọn nào khác, chỉ có thể đánh một trận, những người này chính là đến để đối phó bọn họ.
Ầm…ầm…ầm.
Hóa Ma Tiển Lý Vũ Tiêu, Hỏa Đao Bắc Minh Phong, Càn La Kiếm Quách Thiếu Phong ra tay trước, ba người mỗi người chống lại một cường giả Vũ Hầu Cảnh của đối phương, công kích cướp ra, phù văn phóng ra, năng lượng bạo phát, quang minh chói lòa.
Ầm…ầm…ầm…
Dưới công kích như vậy, năng lượng va chạm, rất nhiều Vũ Hầu Cảnh ra tay đụng nhau như muốn hủy cả phe trên không trung khiến người ta run rẩy.