Đêm tối tăm như mực.
Mặc dù bát ngát bên trong Hắc Ám Thành ồn ào náo nhiệt như ban ngày nhưng vẫn là nơi yên lặng.
Trong một đống đổ nát yên tĩnh, chỉ có ánh trăng loang lổ bao phủ.
Nơi đây ít người tới, xem như là một khu đất hoang sát biên giới Hắc Ám Thành.
- Vèo vèo….
Lúc này, vùng đất hoang này có bóng người xẹt qua nhanh như tia chớp, giống như hai đạo lưu tinh xoẹt qua trong bóng đêm.
Khi hai bóng người này từng người rơi vào trên mặt một bức tường trong đống đổ nát cũng là lúc họ dừng chân đứng, đột nhiên quay đầu nhìn về phía sau.
Lưu quang thu lại, hai người thanh niên hiện ra rõ ràng, người bên trái tầm hai mươi tuổi, dáng vẻ to lớn, dưới ánh trăng bao phủ hiện lên làn da màu đồng, đường nét ngũ quan rõ ràng, có một cảm giác như pho tượng, khí chất thoát tục, vô hình chung như chiếm giữ trời cao, có thể trấn áp sơn hà.
Bên phải là một người thanh niên mặc áo bào đen tối tăm như mực, càng thêm tuấn mỹ, sắc mặt như khắc, ngũ quan tinh xảo, thoạt nhìn bề ngoài như phóng đãng không câu nệ, nhưng trong mắt lại lơ đãng lộ ra tinh quang khiến người ta không dám xem thường.
- Đi theo lâu như vậy, nơi đây không có người, có thể đi ra được rồi.
Thanh niên tuấn mỹ mặc áo bào đen bên phải nói vào khoảng không phía trước, âm thanh êm dịu nhưng sắc bén, khí tức trên người song chấn động lăn tăn, lan tràn một chút sát khí.
- Cửu U Thiên Vũ học viện quá ít Quỷ Oa, Bất Điểm Sơn Hà tướng quân, thực đúng dịp a.
Giọng nói lạnh lùng truyền ra trong đêm tối có loại cảm giác khiến người ta rợn tóc gáy. Lập tức có một bống người từ trong không trung hiện ra.
Đột nhiên, một lão già gày gò xuất hiện trước người hai thanh niên, toàn thân lão da bọc xương, hai tròng mắt sâu đến trong viền mắt, trong mắt hiện lên màu đỏ, âm u lạnh lẽo đến cực điểm, mang lại cảm giác ớn lạnh.
- Quỷ Trảo, ngươi biết rõ chúng ta là tới tìm ngươi, hãy giơ tay chịu trói, để cho chúng ta thu thập ngươi một trận.
Bên trái có thanh niên trầm hát khí thế trận áp sơn hà, tinh quang bắt đầu lóe lên trong mắt, chính là Bất Điểm Sơn Hà tướng quân, đứng đầu võ bảng Thiên Vũ học viện.
Thân là tướng quân đứng đầu võ bảng, từ sau khi đến Thiên Vũ học viện vẫn duy trì địa vị đứng đầu võ bảng, không người nào có thể lung lay, không hổ danh là người đứng đầu Thiên Vũ học viện, danh tiếng chấn động toàn bộ đế quốc. Đế quốc Hoàng Thạch Long đế quốc sớm đã nói, một khi tướng quân tốt nghiệp rời Thiên Vũ học viện liền có thể trực tiếp quản lý một Phủ phong địa.
Mà tu vi thực lực của tướng quân sớm đã có lời đồn, có lời đồn cho dù là một vài trưởng lão ở Thiên Vũ học viện cũng khó có thể làm gì hắn, lần trước bắt Quỷ Trảo chính là hắn liên thủ cùng tốp hai võ bảng Cốc Tâm Nhan.
- Khà khà, chỉ dựa vào các ngươi sao, thiếu tiểu cô nương kia, sợ là thực lực của các ngươi cũng không đủ a, lần trước nếu không phải vì lão phu sơ suất, các ngươi thực sự cho rằng có thể bắt được ta sao? Chỉ có điều ta ngược lại thực sự nhớ tiểu cô nương kia, thực là nhân gian tuyệt sắc, chỉ tiếc là ngày hôm nay lại không có tới, lão phu cũng chỉ có thể hôm nào lại một mình tự đi tìm nàng ôn chuyện thôi.
Lão già gày gò từng bước từng bước lướt qua khoảng không đi vào, nhìn hai người than niên, cảm giác ớn lạnh trong mắt lan tràn, lúc này cũng không quá để tâm đến hai người.
Thân là Quỷ Trảo danh tiếng chấn động Hắc Ám sâm lâm, Thiên Vũ học viện đệ tử chết trong tay hắn cũng không ít, không quan tâm lại có nhiều thêm hai người, dù sao hiện tại Thiên Vũ học viện cũng sẽ không bỏ qua cho hắn, hơn nữa hai người này còn có một người là cừu gia của hắn, là người hắn nhất định phải giết.
- Đâm đầu vào chỗ chết.
Thanh niên tuấn mỹ áo bào đen không nói nhiều, âm thanh lại càng thêm sắc bén, toàn bộ người Thiên Vũ học viện đều biết Cửu U Thái Thiếu Quỷ Oa bình thường không thích nói nhiều.
Khi vừa dứt lời, huyền khí đen nhạt khắp toàn thân Quỷ Oa vây quanh một luồng sát khí giống như chất lỏng, huyền khí và sát khí tản ra ánh sáng nhàn nhạt, dưới ánh trăng loang lổ bao phủ có vẻ cực kỳ quỷ dị.
Phần phật…
Đây là khí tức Quỷ Oa phóng ra, ngay cả không gian xung quanh cũng xuất hiện gợn sóng chấn động. Chỉ là khí thế như vậy cũng đủ để chứng minh Quỷ Oa hắn xếp hạng ba trở lên trong võ bảng, tuyệt đối là hàng thật giá thật.
Nhìn khí thế và sát khí tự thân Quỷ Oa phóng ra, ánh mắt Quỷ Trảo cũng càng thêm thâm trầm, đầu lưỡi liếm đến khô khốc tróc da môi, hắn cười lạnh nói:
- Khà khà, đây nhất định chính là Vương Diêm Kinh của Quỷ Vương Phủ, không hổ danh là địa cấp trung phẩm công pháp a, đúng thích hợp để ta tu luyện. Nếu như có thể khiến ta thu được, sợ là tu vi nhất định sẽ lại tăng tiến rồi.
- Diêm Vương Kinh của Quỷ Vương Phủ ta sợ là ngươi không có mạng để tu luyện.
Quỷ Oa lạnh lùng nói, nhạt khí màu đen huyền điên cuồng phun ra khiến cho năng lượng và sát khí tràn đầy nhộn nhạo quanh thân, trong lúc mơ hồ còn có ánh sáng phù văn màu đen bắt đầu lan tràn.
- Phải nói ban đầu, ta tất nhiên là phải kiêng kỵ Quỷ Vương Phủ và Thiên Vũ học viện, chỉ là hiện tại tất cả đã thay đổi rồi, Thiên Vũ học viện và Quỷ Vương Phủ, Tướng Vương Phủ lại tính là gì, các ngươi hôm nay nếu muốn động tới lão phu ta, vậy đều để lại mạng đi.
Tiếng cười lạnh chói tai, lúc Quỷ Trảo vừa dứt lời, đôi tay quỷ khô cằn với chi chit bí văn bùa chú đưa ra, một khí thế âm lệ cũng tràn ra từ trong cơ thể. Tại một nơi khí tức âm lệ làm cho huyền khí trong cơ thể hai người tướng quân và Quỷ Oa đều có chút chậm chạp ngừng lại.
- Vũ Hầu Cảnh Bỉ Ngạn, Quỷ Trảo đột phá tới trình độ Vũ Hầu Cảnh Bì Ngạn.
Cảm giác được khí tức trên người Quỷ Trảo lúc này, sắc mặt hai người tướng quân và Quỷ Oa nhất thời nghiêm trọng.
- Không sai, lão phu được trời thương, đã đột phá tới Vũ Hầu Cảnh Bỉ Ngạn, hai ngươi hôm nay hãy chịu chết đi.
Quỷ Trảo uy nghiêm đáng sợ cười lạnh, cùng thời khắc đó bóng người hắn hóa thành tàn ảnh, quỷ mị lai tới Quỷ Oa, trong chớp mắt đã xuất hiện trước người Quỷ Oa.
Nhìn tốc độ Quỷ Trảo làm cho hai mắt Quỷ Oa cũng hơi co lại, bỗng dung tinh quang lan tràn trong ánh mắt, một vẻ yếu ớt bao trùm hai mắt, cả người lạnh như băng nhất thời không nói nên lời, quỷ mị phất tay lưu chuyển, huyền khí màu đen và phù văn cướp động, công kích đánh văng ra không khí mang theo sát khí yếu ớt trực tiếp bao phủ lấy Quỷ Trảo.
- Vũ Hầu Cảnh sơ đăng, tiểu tử, ngươi còn không đủ.
Quỷ Trảo cười lạnh không tránh không né, sắc mặt âm trầm lạnh lẽo, bàn tay gầy guộc như tay quỷ hung hăng va chạm với công kích của Quỷ Oa, năng lượng phù văn chói mắt phóng ra, tiếng nổ trầm thấp vang vọng.
- Xoẹt xoẹt xoẹt.
Đụng nhau như vậy, Quỷ Trảo không động không lắc, nhưng Quỷ Oa lại bị kình khí âm u chấn động ngả lui về sau.
- Sơn hà ấn.
Trong nháy mắt ngắn ngủi, Bất Điểm Sơn Hà tướng quân phịch tới, khí thế trấn áp sơn hà bạo phát, huyền khí điên cuồng phun ra.
- Ầm, ầm.
Dấu bàn tay tướng quân kèm theo một mảnh ánh sáng rực rỡ bao phủ, làm cho không gian bên trong truyền ra tiếng ầm ầm run rẩy, chưởng ấn đánh về phía Quỷ Trảo, năng lượng phù văn mênh mông cuồn cuộn cuốn theo tất cả giống như một mảnh lũ quét đang mãnh liệt dâng trào.
Bất Điểm Sơn Hà tướng quân rất mạnh, thân là đệ nhất ở Thiên Vũ học viện, không có địch thủ trong toàn bộ Thiên Vũ HỌc, chỉ dựa vào một chưởng này liền đủ để có thể chứng minh dược thế lực của hắn rất khủng khiếp.
- Không hổ danh là đệ nhất ở Thiên Vũ học viện, càng lúc càng mạnh. Nếu ngươi chết trong tay ta, cũng đủ để lão phu danh chấn thiên hạ rồi.
Quỷ Trảo cười lạnh, hoàn toàn không có ý định tránh né, bùa chú bí văn bao gồm dấu móng tay xé rách trời cao lộ ra, hung hăng động vào chưởng ấn, trong nháy mắt ngắn ngủi không ngờ đã xé rách, hóa giải chưởng ấn khủng khiếp kia.
…
Đêm trăng, sắc trời đã tới giờ tý.
Bên trong Hắc Ám Thành đèn đuốc vẫn sáng trưng, không ít nơi vẫn như ban ngày, ồn ào náo nhiệt.
Ở nhà trọ Tứ Hải, trong đại sảnh ở tầng một cũng vẫn huyên náo không ngừng, gần như không còn chỗ ngồi.
Cái bàn bên cạnh vách yên tĩnh của ba người Đỗ Thiếu Phủ, Lý Vũ Tiêu, Lạc Thiên Thần, mùi rượu tản ra tứ phía.
Chỉ có điều lúc này, trên bàn vốn chỉ có ba người lại thêm một người tóc đen buộc sau gáy, vài sợi tóc mai buông xuống tai, tướng mạo tuấn lãng, đôi mắt tối tăm thâm thúy, nhưng khi ăn uống lại hoàn toànkh ông có phong độ, so với Đỗ Thiếu Phủ ăn như hổ đói, dáng vẻ này cũng không khá hơn là bao, đây chính là xếp hạng năm võ bảng Càn La Kiếm Quách Thiếu Phong.
Càn La Kiếm Quách Thiếu Phong xuống lầu sau cùng, nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ, Lý Vũ Tiêu, còn có Lạc Thiên Thần ba người đang nhậu nhẹt liền trực tiếp ngồi xuống, hoàn toàn không chút khách khí, chỉ nói một câu:
- Nhậu nhẹt lần sau là không được thiếu ta đâu, không là coi thường ta đấy.
- Chúng ta nghĩ rằng ngươi xếp hạng rất cao sợ không mời nổi.
Đỗ Thiếu Phủ ngụm một ngụm rượu lớn, đáp lại Quách Thiếu Phong.
Đỗ Tiểu Yêu vẫn yên lặng ngồi một bên, lúc này sau khi thấy Quách Thiếu Phong, hai tròng mắt linh đồng màu vàng nhạt chăm chú nhìn vòng tay phong cách cổ xưa trên tay Quách Thiếu Phong, đó chính là phù khí a, nước miếng cũng chảy hết ra.
Lý Vũ Tiêu và Lạc Thiên Thần đưa mắt nhìn nhau, vốn bọn họ cho rằng Đỗ Thiếu Phủ không biết uống rượu, nhưng vừa uống họ mới biết, chính là bọn họ mới không biết uống rượu.
Đỗ Thiếu Phủ uống rượu lại như uống nước, từng ngụm từng ngụm lớn, cũng ăn cả miếng thịt to.
Vương Lân Yêu Hổ lúc này cũng trực tiếp ngồi xuống ghế, ăn từng miếng thịt, chỉ là có nhiều thịt hơn nữa cũng không đủ để cho nó ăn.
Bốn người ăn gần một canh giờ, lúc này mới cơm nước no nê, Đỗ Thiếu Phủ lau miệng, sau đó nhìn Lý Vũ Tiêu, Quách Thiếu Phong cùng Lạc Thiên Thần, giơ chén rượu lên nói:
- Không ngờ tới các ngươi ăn cũng khó coi như ta.
Lý Vũ Tiêu, Quách Thiếu Phong cùng Lạc Thiên Thần ba người bưng ly rượu cùng đập với Đỗ Thiếu Phủ một chút, sau đó một hơi uống cạn.
Sau đó Lý Vũ Tiêu lúc này mới liếc nhìn Đỗ Thiếu Phủ, con ngươi màu đỏ sậm lại càng thêm đỏ, hắn nói:
- Cái rắm, tướng ăn của ta tuyệt đối là dễ nhìn hơn ngươi.
- Ha ha….
Đỗ Thiếu Phủ cười ha ha, làm mấy bàn khách xung quanh cũng nhìn sang, nhưng cũng không để ý lắm tới bốn người.
Đỗ Thiếu Phủ tiếp tục nói với Lý Vũ Tiêu:
- Lý Vũ Tiêu nói lời thô tục, nếu như truyền trở lại sợ sẽ là tin tức.
- Hắn vẫn thích nói năng thô lỗ, chỉ là ngươi không biết mà thôi.
Lạc Thiên Thần lại cũng không thấy kỳ lạ, nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói
- Đánh nhau với ngươi không thoải mái chút nào, quá ủy khuất, chỉ có điều nhậu với ngươi lại cũng không tệ.