Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 276: Đi thành hắc ám

Chương Trước Chương Tiếp

- Trưởng lão học viện quyết định trừng phạt ta như thế nào?

Đỗ Thiếu Phủ hỏi Âu Dương Sảng.

Lúc này Âu Dương Sảng mới chuyển tầm nhìn từ chỗ Đỗ Tiểu Yêu qua hắn, mặt mũi cũng ngưng trọng, nói với Đỗ Thiếu Phủ:

- Các trưởng lão đã thương lượng, để ngươi đi bắt Quỷ Trảo, đồng thời đoạt lại Thông Thiên Đằng huyền linh, xong việc thì không làm khó dễ ngươi nữa.

- Quỷ Trảo, Thông Thiên Đằng huyền linh.

Đỗ Thiếu Phủ nghi ngờ nhìn Âu Dương Sảng hỏi:

- Mấy cái đó là cái gì vậy?++

- Quỷ Trảo là một hung đồ ở trong rừng rậm Hắc Ám, nghe nói thực lực đã đạt tới Vũ Hầu cảnh huyền diệu, ở trong rừng rậm Hắc Ám cũng là hạng người có hung danh vang dội, hạ thủ tàn nhẫn máu lạnh, lòng dạ ác độc, bởi vì hắn tu luyện là Quỷ Trảo Công nên mới có cái tên là Quỷ Trảo.

Trước đây không lâu, Quỷ Trảo vốn là bị hai người Tương Quân-Bất điểm sơn hà và Cốc Tâm Nhan-Linh tuyền ngọc nữ liên thủ bắt lại, sau đó hạ cấm chế tròng mỏ huyền thạch của học viện đào huyền thạch.

Âu Dương Sảng nói tiếp:

- Chỉ là không ngờ tới Quỷ Trảo thần không biết quỷ không hay phá bỏ cấm chế khôi phục tu vi, lại có thêm người tiếp ứng, không chỉ cướp đi Thông Thiên Đằng huyền linh mới được đào ra trong hầm mỏ huyền thạch, còn giết mất một trưởng lão và mấy chục đệ tử.

- Thông Thiên Đằng huyền linh, nghe tên thật sự rất quen, hình như đã nghe nói qua rồi.

Đỗ Thiếu Phủ lẩm bẩm nói nhỏ.

- Thông Thiên Đằng huyền linh chính là một tài liệu luyện khí, là một loại thiên tài địa bảo, đủ để chế tạo ra một Đạo khí, giá trị có khi còn cao hơn linh quả Thanh Trúc Vận một chút.

Âu Dương Sảng nói.

- Đạo khí.

Đỗ Thiếu Phủ hơi nhíu mày, trên Linh khí là Phù khí, trên Phù khí mới là Đạo khí, nghe đồn mấy cường giả đứng đầu trong giới cũng hiếm có người có được một món Đạo khí.

Giá trị của tài liệu luyện chế ra Đạo khí khó có thể tưởng tượng ra được, cao hơn linh quả Thanh Trúc Vận một chút cũng không có gì kỳ quái.

Giá trị chân chính của nó e rằng linh quả Thanh Trúc Vận còn không thể so được.

- Trước đây không lâu, trong thành Hắc Ám truyền ra tin tức, Thông Thiên Đằng huyền linh vài ngày nữa sẽ được đấu giá, còn có người trắng trợn nói rằng Thông Thiên Đằng huyền linh đó là lấy được trong Thiên Vũ học viện. Cho nên các trưởng lão hy vọng ngươi có thể bắt Quỷ Trảo, đồng thời lấy lại được Thông Thiên Đằng huyền linh.

Âu Dương Sảng nói tiếp với Đỗ Thiếu Phủ:

- Vì vậy bây giờ chúng ta phải gấp rút chạy tới thành Hắc Ám, tới nơi cũng coi như còn sáu ngày mới tới ngày đấu giá Thông Thiên Đằng huyền linh. Đám người Tương Quân, Cốc Tâm Nhan, Quỷ Oa, Vu Tước, Quách Thiếu Phong bây giờ hẳn cũng đã chạy tới thành Hắc Ám rồi, chúng ta phải tập trung với bọn họ trước sau đó cùng nhau hành động.

- Có chút kỳ quái đó.

Đỗ Thiếu Phủ có chút nghi ngờ.

- Kỳ quái điểm nào?

Âu Dương Sảng hỏi.

- Ngươi không cảm thấy kỳ quái sao. Quỷ Trảo giết nhiều người của học viện như vậy, còn đoạt đi trọng bảo của Thiên Vũ học viện, làm sao còn dám ở lại thành Hắc Ám quang minh chính đại lớn tiếng đấu giá Thông Thiên Đằng huyền linh. Nếu là ta, ta đã sớm chạy trốn xa xa rồi.

Đỗ Thiếu Phủ nói ra nghi ngờ trong lòng.

- Chuyện này có gì kỳ quái đâu, trong rừng rậm Hắc Ám, vốn là thiên đường hỗn loạn của tội ác, không có người nào có thể nhúng tay vào. Huống chi Quỷ Trảo biết rõ trưởng lão của học viện căn bản không cách nào tiến vào trong thành Hắc Ám.

Âu Dương Sảng nói.

- Trưởng lão không thể tiến vào trong thành Hắc Ám, vì sao vậy?

Hỗn loạn bên trong rừng rậm Hắc Ám thì Đỗ Thiếu Phủ biết, nhưng trưởng lão học viện không thể tiến vào trong rừng rậm Hắc Ám thì Đỗ Thiếu Phủ có chút kỳ quái không hiểu.

- Rừng rậm Hắc Ám rất lớn, ngoại trừ thành Hắc Ám, còn có không ít thành khác, đều có thế lực chiếm cứ, trong rừng rậm Hắc Ám tốt xấu lẫn lộn, tam giáo cửu lưu, có không ít cường giả. Đối với người trong loại địa phương đó, ghét nhất cũng tối kỵ nhất là người của thế lực chính quy tiến vào.

Cái lưỡi hồng liếm quanh đôi môi đã nói tới khô khiến nó trở lại vẻ đỏ mọng, Âu Dương Sảng nhanh chóng nói tiếp:

- Nếu trưởng lão học viện tiến vào thành Hắc Ám sợ rằng sẽ khiến cho các thế lực lớn của rừng rậm Hắc Ám nghi kỵ. Còn nếu các trưởng lão tru diệt Quỷ Trảo trong phạm vi thành Hắc Ám, nếu không có gì ngoài ý muốn, các thế lực lớn trong rừng rậm Hắc Ám sẽ lập tức liên thủ đối phó với Thiên Vũ học viện. Cả rừng rậm Hắc Ám liên thủ, học viện cũng sẽ phải kiêng dè.

- Nói vậy thì có chút phiền toái thật.

Đối với những chuyện mà Âu Dương Sảng nói, Đỗ Thiếu Phủ đương nhiên là nghe hiểu. Cái loại địa phương như rừng rậm Hắc Ám, dĩ nhiên là ghét nhất thế lực chính quy tiến vào.

Nhưng âm thầm suy nghĩ một chút, Đỗ Thiếu Phủ vẫn cảm thấy có chút kỳ quái. Nếu Quỷ Trảo chạy thoát, còn đoạt được trọng bảo, cuối cùng lại gióng trống phất cờ đấu giá, dường như đang cố tình gây chuyện khó dễ với Thiên Vũ học viện. Những chuyện này đối với hắn mà nói, một điểm tốt cũng không có.

Đối với người lòng dạ độc ác mà nói, chuyện không có lợi hắn sẽ không làm.

- Nếu trưởng lão không ra tay, chúng ta muốn bắt được Quỷ Trảo trong thành Hắc Ám sợ rằng không dễ dàng đâu.

Cuối cùng Đỗ Thiếu Phủ nói.

Chân mày Âu Dương Sảng nhíu lại, nói:

- Hẳn là không có vấn đề gì lớn, chỉ cần có thể tìm được tên Quỷ Trảo kia thì sẽ có cơ hội. Lần trước tên đó chính là bị Tương Quân và Cốc Tâm Nhan liên thủ bắt được, huống chi lần này còn có thêm Quỷ Oa, Vu Tước, Quách Thiếu Phong nữa.

- Năm cường giả đứng đầu Võ Bảng đó, nhất định là rất mạnh!

Ánh mắt Đỗ Thiếu Phủ khẽ sáng lên, năm cái tên đó chính là năm cường giả đứng đầu trên Võ Bảng, vừa vào học viện là đã có thể nghe được đại danh của năm người đó.

- Bây giờ ngươi cũng rất mạnh, danh tiếng của ngươi không thua năm người kia là bao đâu.

Âu Dương Sảng liếc Đỗ Thiếu Phủ một cái, lẩm bẩm nói nhỏ:

- Thật không biết là ngươi tu luyện thế nào nữa, thực lực tăng cường nhanh như vậy.

- Ta rất là cố gắng đó, còn hiền lành nữa, thiên đạo thù cần, hậu đức tải vận*, thực lực tăng nhanh một chút cũng không kỳ quái.

Đỗ Thiếu Phủ chẳng biết xấu hổ cười nói.

*ông trời sẽ dựa vào sự cần cù mà bù đắp xứng đáng, người quân tử sẽ dùng đức để dung chở vạn vật

- Không biết xấu hổ!

Âu Dương Sảng không nhịn được nói.

- Nói không sai, thật không biết hổ.

Đỗ Tiểu Yêu đang ở trên đỉnh đầu yêu hổ Vương Lân cũng trộm quay lại mắng hùa một caia, sau đó lập tức xoay người nhìn về phía trước.

- Phốc, haha...

Lời mắng của Đỗ Tiểu Yêu cũng khiến cho Âu Dương Sảng không nhịn được bật cười.

- Con khỉ thối.

Đỗ Thiếu Phủ không khỏi bất đắc dĩ trợn mắt nhìn Đỗ Tiểu Yêu một cái.

- Trong thành Hắc Ám, đã có người của Hắc Sát Môn chưa?

Đột nhiên, Đỗ Thiếu Phủ hỏi Âu Dương Sảng, trong mắt có chút ớn lạnh tràn ra.

- Chắc có chứ.

Âu Dương Sảng gật đầu một cái, sau đó cùng giới thiệu đại khái một chút tình huống bên trong thành Hắc Ám cho Đỗ Thiếu Phủ.

Trong rừng rậm Hắc Ám thành Hắc Ám chính là một trong số các thành lớn nhất. Nơi đó có đủ các thế lực lớn của cả khu rừng rậm Hắc Ám này, lấy thành Hắc Ám làm căn cơ, rồi từ đó tỏa ra xung quanh.

Thành Hắc Ám cũng là địa phương náo nhiệt nhất của rừng rậm Hắc Ám, còn là đầm rồng hang hổ.

Nghe nói có không ít hung đồ nổi tiếng đại lục sống ẩn núp bên trong thành Hắc Ám này, tùy tiện gặp một người trên đường cũng không có ai là tầm thường cả, có khi còn là một cường giả đã từng danh chấn đại lục.

Vì vậy đi lại trong thành Hắc Ám, mặc dù nói là thực lực vi tôn, nhưng nhãn lực cũng không thể thiếu, nói không chừng sẽ gặp phải một người căn bản là không trêu chọc nổi.

Trong đám kiến trúc dầy đặc, một tòa nhà tầm thường nằm sâu trong đó.

- Hừ hừ...

Trong phòng truyền ra từng tiếng nữ tử ngâm khẽ, còn có thể ngửi thấy một cỗ hương khí thuần khiết kỳ dị từ trên thân thể nữ tử tản ra.

Trên giường nhỏ, có một phụ nhân đẫy đà không mảnh vải che thân, một lão giả gầy nhom lúc ôm tới vòng hông bóng loáng của nàng ánh mắt giống như choáng váng, vội vàng tìm tới môi nàng, muốn thưởng thức đầu lưỡi của nàng.

- Khạc khạc, không nên...

Nhưng lúc này phụ nhân lại trở nên keo kiệt, cắn chặt hàm răng chỉ để lộ một chút xíu đầu lưỡi, khiến cho đầu lưỡi của lão giả gầy nhom kia chỉ có thể tiếp xúc mà không thể cuốn lấy, làm cho lão giả gầy nhom vô cùng nóng vội.

- Đừng trốn, chờ chút nữa đại gia thưởng hậu cho ngươi.

Lão giả gầy nhom vừa nói vừa nóng lòng gặm cắn lung tung.

- Chính ngươi nói đó.

Phụ nhân kia lập tức hài lòng, vươn tay tới phía thắt lưng lão giả gầy nhom, sau đó thuần thục bắt được vật kia của lão.

- Ai u...

Lão giả gầy nhom ai u một tiếng, cảm thấy mỗi một sợi tóc đến móng chân móng tay cũng phồng lên, vật kia giống như khí cầu bơm căng, giống như muốn phá băng nổ tung, lập tức ôm chặt phụ nhân vào trước ngực, cả người dâng lên một cỗ nóng rực không cách nào giải phóng.

Một lát sau, bên trong căn phòng truyền ra từng trận âm thanh mị mị, thật lâu sau mới tiêu tán.

- Cót két...

Cửa phòng mở ra, một lão giả gầy nhom quần áo xốc xếch đi ra, từ khe cửa nhìn vào bên trong, có thể mơ hồ thấy được một thân thể không có mảnh vải che thân đang nằm trên giường nhỏ, còn có máu tươi tràn ra, sinh cơ trên người phụ nhân kia đã mất.

- Thời điểm đặc thù, không nên quá rêu rao, bây giờ người tìm ngươi không ít, đặc biệt là người bên Thiên Vũ học viện.

Một lão giả mặc y phục đen xuất hiện bên cạnh lão giả gầy nhom, đầu mang mặt nạ không thấy rõ diện mạo, thế nhưng hai con ngươi lại lóe lên uy nghiêm âm lãnh ớn lạnh nhàn nhạt giống như rắn độc, khiến cho người nhìn thấy cảm giác rợn cả tóc gáy, trong lòng lạnh buốt.

- Yên tâm đi, đã giải quyết.

Lão giả gầy nhom nói, bộ dáng hơn năm mươi tuổi, cả người chỉ có da bọc xương, hai hốc mắt lõm sâu vào trong, hai con ngươi có chút màu đỏ hiện lên, trong tay lúc này dường như dính chút máu tươi, lão đưa lên liếm liếm đầu ngón tay dính vết máu, nói:

- Đàn bà lúc thoải mái nhất chết cũng không biết, còn tưởng đang nằm mơ, cảm giác quả thực khác biệt.

- Ta nhận được tin tước, đã có không ít người của Thiên Vũ học viện đến thành Hắc Ám.

Lão giả quần áo đen nói, âm thanh cũng là âm lãnh uy nghiêm.

- Tới càng tốt, hai người ta mong muốn có tới hay không?

Trong mắt lão giả gầy nhom đột nhiên hiện lên sát ý ác liệt, hai tay khô héo giống như quỷ trảo nắm chặt.

- Còn chưa tới, nhưng chắc là sắp rồi, hai người đối phó với ngươi lúc trước lần này cũng tới cả.

Lão giả áo đen nói.

- Khặc khặc... Tới đi, đàn ông giết chết, nữ tử thì là cực phẩm, giữ lại cho ta từ từ hưởng thụ, thành Hắc Ám cũng không phải là Thiên Vũ học viện, mấy đứa con nít ranh đó cho rằng ta dễ đối phó vậy sao!

Lão giả gầy nhom cười nhạt, hai con ngươi ẩn hiện uy nghiêm âm lãnh, sát ý ngập tràn. Thù bị bắt lúc trước sao có thể không báo.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️