- Dư Danh, ngươi hãy đi chịu chết đi!
Lão già gầy gò và áo đen đeo mặt nạ trực tiếp vây chặn Dư Danh trưởng lão. Ba người lập tức bay lên giữa không trung giao đấu. Ba luồng năng lượng giống như dòng nước lũ hung hăng va chạm vào nhau, năng lượng chấn động tan ra, không gian gợn sóng giống như cuộn sóng khuếch tán ra ngoài.
…
Trong Thiên Vũ Phù cảnh ở tầng thứ tư của chiến cảnh, ánh mắt mọi người đều rơi vào người ởbên trong phù trận, chờ đợi Đỗ Thiếu Phủ mất bao lâu mới có thể phá trận, hoặc bị nhốt ở bên trong, căn bản không phá được trận pháp, cuối cùng đành thất bại rời đi tầng thứ tư, chỉ có thể khiêu chiến lần sau.
- Phù trận rất mạnh, chỉ có điều vẫn còn kém hơn một chút!
Mọi người ở đây chìm trong suy đoán. Sau hai canh giờ, bên trong phù trận kinh người, truyền ra tiếng cười to của Đỗ Thiếu Phủ.
Vù vù vù!
Sau đó bên trong phù trận cực lớn che khuất cả bầu trời của chiến cảnh tầng thứ tư, có một năng lượng dao động khủng khiếp, trong lúc mơ hồ giống như có ánh sáng màu vàng kim phun ra. Phù trận bắt đầu lung lay như sắp đổ.
Ầm!
Sau đó, dưới không ít ánh mắt khiếp sợ ở đây, phù trận khủng khiếp trực tiếp nổ tung. . .
Ầm ầm ầm!
Năng lượng cuồng bạo mang theo tất cả cuốn trời cao, khiến toàn bộ chiến cảnh tầng thứ tư run rẩy kịch liệt, giống như long trời lở đất, trời cao bị nghiền nát, vô vàn phù văn vỡ nát, thanh thế khủng khiếp.
Xuy!
Bóng dáng của Đỗ Thiếu Phủ xuất hiện trong tầm mắt mọi người, phong khinh vân đạm, dường như ở bên trong phù trận, cũng không quá chật vật.
- Hung hãn, quá hung hãn, tu vi Mạch Động cảnh, lại phá vỡ phù trận tứ tinh viên mãn trong hai canh giờ.
- Không thể tưởng tượng nổi, so với hai người tướng quân và Cốc Tâm Nhan trước đây còn khủng khiếp nhiều.
…
Mọi người kinh hãi, nghẹn họng nhìn trân trối, ai cũng không nghĩ ngờ Đỗ Thiếu Phủ có thể sử dụng thời gian ngắn như vậy phá vỡ một phù trận tứ tinh viên mãn.
Vù . . .
Con mắt dẫn ý cười, Đỗ Thiếu Phủ thở ra một hơi, có thể nhanh như vậy phá trận, ngược lại có chút trùng hợp.
Đỗ Thiếu Phủ ở trận phù cũng có chút thành tựu. Hắn phát hiện ra một ít nhược điểm và kẽ hở của phù trận, cuối cùng lấy lực lượng võ đạo ra tay mạnh mẽ phá trận.
Lần phá trận này, lại nói tiếp, dù là võ đạo hay phù đạo đều không thể thiếu thứ nào.
Nếu như Đỗ Thiếu Phủ có thành tựu ở phù trận, nhưng không phát hiện được yếu điểm và kẽ hở của phù trận, có dùng lực lượng lớn hơn nữa, cũng khó có thể phá trận.
Nếu như không có thực lực tu vi võ đạo, tuy rằng ở phù trận phát hiện ra một ít kẽ hở và điểm yếu, Đỗ Thiếu Phủ muốn phá trận cũng khó, không biết đến lúc nào mới có thể phá vỡ.
Hơn nữa đây là phù trận công kích, vừa suy nghĩ phá trận, bên trong còn bị phù trận công kích cũng khiến người ta cực kỳ đau đầu.
Ầm ầm ầm!
Khi phù trận bị nghiền nát, toàn bộ không gian tầng thứ tư trong chiến cảnh ầm ầm run rẩy kịch liệt, giống như thật sự ở trên trời cao, có một tia sáng chói mắt bao phủ người Đỗ Thiếu Phủ.
Ánh sáng bao phủ, phù văn chói mắt, uy áp mênh mông cuồn cuộn truyền ra, khiến người ta hơi thuần phục.
- Đỗ Thiếu Phủ đạt tới tu vi Mạch Động cảnh, xông ra tầng thứ tư của chiến cảnh nhanh nhất!
Tia sáng chói mắt bao phủ Đỗ Thiếu Phủ. Ở trên màn ánh sáng, có nhóm chữ lớn phù văn lóe lên.
- Đây hình như là khai sáng kì tích.
Mọi người từ xa nhìn vào, hơi chặt lưỡi, không nghĩ tới Đỗ Thiếu Phủ lại tạo nên khai sáng kì tích, tu vi Mạch Động cảnh, lấy tốc độ nhanh nhất xông qua tầng thứ tư Chiến cảnh.
- Tiểu tử này thật đáng sợ!
Lý Tuyết cùng nữ tử thanh tú nhìn nhau, hơi khiếp sợ, không ngờ có thể chính mắt thấy Đỗ Thiếu Phủ lưu lại kì tích của mình ở trong chiến cảnh.
Vù vù vù!
Ánh sáng bao phủ, Đỗ Thiếu Phủ cảm giác thẻ tích điểm có biến hóa, lập tức móc thẻ tích điểm ra.
Lúc này, thẻ tích điểm của Đỗ Thiếu Phủ vốn có mười hai vạn linh hơn mười điểm, lập tức lên tới một trăm ba mươi hai vạn linh hơn mười điểm.
Nghĩa là, ở bên trong chiến cảnh lưu lại kì tích, nhận được tròn một trăm hai mươi vạn điểm thưởng, một trăm hai mươi vạn, đây là chữ số kinh khủng tới mức nào.
- Đây là lợi ích của chuyện lưu lại kì tích sao?
Khuôn mặt lộ ra ý cười, Đỗ Thiếu Phủ nhìn điểm trên thẻ tích điểm của mình, cũng không nhịn được lộ ra thần sắc thỏa mãn.
Vù vù vù!
Khi tia sáng chói mắt tan biến, trước người Đỗ Thiếu Phủ lại xuất hiện gợn sóng không gian.
- Nhanh như vậy đã có thể tiến vào tầng thứ năm sao?
Đỗ Thiếu Phủ thì thào nói thầm, nhưng bóng người lại không chút do dự, sải bước đi vào. Theo không gian hư ảo chấn động chói mắt dao động, bóng dáng hắn xoay người biến mất không thấy.
- Người này cũng quá hung hãn, bao nhiêu người căn bản không có cách nào đặt chân lên tầng thứ năm kinh ngạc chấn động, người này không ngờ trong suốt quá khứ là người duy nhất xông qua.
- Quá mạnh mẽ, tu vi Mạch Động cảnh thôi, không ngờ lại có thể tiến vào tầng thứ năm chiến cảnh.
- Hiện tại trong số học viên cũ, có thể tiến vào chiến cảnh tầng thứ năm, sợ rằng cũng không đến mười người.
- Không biết có được mười người không, sợ rằng không có.
…
Vân Phong nguy nga, vách đá rực rỡ, màu xanh trải dài khắp núi rừng.
Đỗ Thiếu Phủ xuất hiện ở trong không gian dưới một ngọn núi khổng lồ. Ngọn núi có tư thế vươn lên bầu trời, giơ tay ôm lấy mặt trời, đồ sộ sừng sững ở trong không gian.
Vù vù vù . . .
Khi tiến vào nơi đây, Đỗ Thiếu Phủ lại kinh ngạc phát hiện, thẻ tích điểm trong tay đột nhiên lại biến hóa lần nữa, điểm từ một trăm ba mươi hai vạn linh hơn mười, lại tăng vọt lên hơn hai trăm năm mươi vạn linh hơn mười điểm.
- Lại tăng thêm một trăm hai mươi vạn điểm, chắc đây là phần thưởng tu vi Mạch Động cảnh đặt chân lên tầng thứ năm.
Đỗ Thiếu Phủ kinh ngạc, nhưng lập tức thoải mái. Mình tiến vào tầng thứ tư đã có phần thưởng mười hai vạn điểm, mà lúc này đặt chân lên tầng thứ năm, phần thưởng điểm đương nhiên phải tăng lên không ít.
Vèo . . .
Khoảng không phía trước ở sườn núi bên trong ngọn núi có thế kiên quyết vươn lên trời, có một tiếng xé gió truyền đến, một bóng người lướt qua khoảng không bước tới, cuối cùng hạ xuống trước người của Đỗ Thiếu Phủ.
Người đến là một thanh niên khoảng hai mốt, hai hai tuổi, dáng người to lớn, lộ ra làn da màu cổ đồng, đường nét ngũ quan rõ ràng thâm thúy, có cảm giác giống như pho tượng, khí chất siêu phàm.
Từ khí tức trên người, dường như người thanh niên này vừa trải qua một hồi chiến đấu kịch liệt, khí thế trên người giống như chiếm giữ trời cao, có thể trấn áp sơn hà.
- Khí tức thật là mạnh.
Ánh mắt hơi nhíu, trên người này, Đỗ Thiếu Phủ cảm giác được cường đại, nhưng khí tức trên thân của người này không mạnh mẽ như vậy.
Người thanh niên cũng đang quan sát Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt giống như hơi bất ngờ, nhưng lập tức thu lại, con mắt thâm thúy lộ ra chút khí tức uy nghiêm, nói với Đỗ Thiếu Phủ:
- Không ngờ ngươi có thể lên đến tầng thứ năm.
- Ngươi biết ta sao?
Đỗ Thiếu Phủ nghi ngờ, mình dường như không nhận ra người này.
- Không biết.
Người thanh niên lắc đầu, sau đó nhìn Đỗ Thiếu Phủ, nói:
- Nhưng ta đã thấy ngươi, cũng đã nghe về ngươi, ngươi chắc là tới vượt qua tầng thứ năm. Trên ngọn núi trước mặt, tổng cộng có bốn ải, dưới chân núi, có một con Khiếu Thiên Yêu Hổ, mới lên Thú Hậu sơ đẳng. Trên sườn núi có một Thôn Thiên Giao, tu vi Thú Hậu Huyền Diệu cảnh, đi lên nữa, lại có một con yêu vượn, tu vi Thú Hậu Bỉ Ngạn cảnh. Nghe nói lên đỉnh núi, lại có một cường giả tu vi Vũ Hầu cảnh viên mãn, có thể đem bọn họ đều đánh bại, ngươi sẽ vượt qua tầng thứ năm.
- Cảm ơn thông tin của ngươi.
Đỗ Thiếu Phủ nói.
- Chuyện nhỏ, không đáng nhắc đến.
Người thanh niên nhìn Đỗ Thiếu Phủ, nói:
- Ngươi phải chú ý, chiến cảnh tầng thứ năm và tầng thứ tư không giống nhau, tầng thứ tư là một không gian của chiến cảnh, hoàn toàn là hư ảo, độ khó đối phó vẫn dễ hơn chút, nhưng trong tầng thứ năm, đều không phải là hư ảo.
- Trong tầng thứ năm, lẽ nào đều là thật?
Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy, có chút khiếp sợ và bất ngờ, trong chiến cảnh tầng thứ năm không có hư ảo huyễn cảnh, vậy cũng chỉ có cảnh thật.
- Cũng không phải.
Người thanh niên lắc đầu, ngũ quan lập thể, toàn thân bỗng phát ra một loại khí chất vương giả, nói:
- Tất cả mọi thứ bên trong, vẫn có huyễn cảnh, khác biệt ở chỗ, Khiếu Thiên Yêu Hổ là nửa linh vật, bọn nó cũng không phải hoàn toàn do huyễn cảnh tạo nên, thân thể là hư ảo, nhưng ảo ảnh lại là thông linh. Nửa biến hóa nửa thật, ngươi tạm thời hiểu như vậy, có người nói càng là cường giả bố trí chiến cảnh tạo nên, càng có thủ đoạn thông thiên, cho nên mới có thể ảo diệu thần kỳ như vậy.
- Ảo ảnh thông linh, nửa ảo nửa thật.
Đỗ Thiếu Phủ thì thào nói nhỏ, sau đó nói với người thanh niên:
- Cảm ơn đã báo cho ta biết.
- Ngươi cứ từ từ xông lên, hi vọng có cơ hội đánh một trận với ngươi.
Người thanh niên nhìn Đỗ Thiếu Phủ, tiếp tục nói:
- Suýt nữa ta quên nói cho ngươi biết, bên trong không gian tầng thứ năm có cấm chế, bất kể tu vi gì đi nữa đều bị cấm bay, chỉ có thể dựa vào thực lực của mình để đánh qua các ải trên đỉnh, không có cách nào khác.
Nói xong, phù văn trong tay người thiếu niên thoáng động, giống như có thể xé rách không gian, sau đó bóng dáng của hắn đã lập tức biến mất.
- Người này rất mạnh, có thể tiến vào tầng thứ năm của chiến cảnh, chắc hẳn ít nhất cũng nằm trong số mười người đứng đầu võ bảng, không biết là ai.
Đỗ Thiếu Phủ thì thào nói nhỏ.
Đỗ Thiếu Phủ không quen biết người thanh niên không hề tầm thường uy nghiêm này. Nhưng từ khí tức có thể cảm nhận được, người thanh niên vừa nãy ở trong Thiên Vũ học viện nhất định là tồn tại không tầm thường, có khả năng lớn chính là người tồn tại ở mười hạng đầu của võ bảng.
- Bắt đầu thôi, ít nhất phải phá tan một kì tích mới được, nếu không, sau này không còn mặt mũi nào nhìn Tửu Quỷ lão cha.