Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 263: Không đủ thành thục.

Chương Trước Chương Tiếp

- Thảo nào ba tháng nay không có tin về hắn. Hóa ra hắn vẫn luôn ở trong Thiễn Vũ Phù cảnh.

Khi Đỗ Thiếu Phủ đến ngộ cảnh, chiến cảnh và linh cảnh của Thiên Vũ Phù cảnh tầng thứ nhất, mấy người thanh niên nam nữ lập tức nhận ra Đỗ Thiếu Phủ.

- Đỗ học đệ, ngươi vừa mới đi ra sao?

Nữ tử mặc váy dài xẻ tà đi về phía Đỗ Thiếu Phủ. Tà váy xẻ đến đùi đối phương, lộ ra đôi chân thon dài, trắng nõn. Trên người mặc áo hở vai bó sát, không giấu được vòng eo thon gọn, trước ngực, có một rãnh sâu trắng nõn mê người. Đây là một nữ tử quyến rũ.

- Nàng là?

Đỗ Thiếu Phủ nhíu mày, mình không nhận ra người này.

Nhưng lúc này, ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ không nhịn được nhìn lướt qua đôi chân thon dài trắng nõn. Trong lúc lơ đãng, ánh mắt lại rơi vào rãnh sâu bộ ngực trắng nõn có của nữ tử.

- Tiểu quỷ, nhìn chỗ nào vậy, có muốn kiểm tra không?

Thân thể nữ tử quyến rũ đứng thẳng, trực tiếp bước ngang đến trước người Đỗ Thiếu Phủ, khiến đường cong lồi lõm càng thêm hoàn mỹ mê người. Nàng hoàn toàn không quan tâm tới ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ, thậm chí còn khiêu khích, người thanh niên xung quanh nhìn thấy đều nóng tới mức chảy máu mũi.

- Ách …

Đỗ Thiếu Phủ sửng sốt, nhất thời bị dọa cho giật mình, trực tiếp lui về sau một bước.

Phụt phụt …

Nữ tử nhìn dáng vẻ của Đỗ Thiếu Phủ không nhịn được cười. Dáng vẻ tươi cười cực kì đáng yêu đầy quyến rũ, nói với Đỗ Thiếu Phủ:

- Được rồi, Đỗ học đệ, không trêu ngươi nữa, ta là Lý Tuyết, là bạn học của Âu Dương Sảng, cũng là bằng hữu của nàng. Ta đã nghe nàng kể về ngươi.

- Hóa ra là học tỷ.

Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy, lập tức hỏi Lý Tuyết:

- Xin hỏi, nàng hiện tại thế nào?

- Nàng có thể thế nào. Không phải nàng cũng bế quan trong Thiên Vũ Phù cảnh rất lâu rồi sao, xem ra ngươi cũng không gặp nàng trong này.

Lý Tuyết nhìn Đỗ Thiếu Phủ, hé miệng cười, phác họa ra một độ cung mê người, cười nói:

- Ngươi vì nàng mà khẩn trương như vậy, xem ra quan hệ giữa ngươi và nha đầu kia cũng không cạn. Hẳn là giữa các ngươi có quan hệ không bình thường?

- Nàng là tỷ của ta.

Đỗ Thiếu Phủ bất đắc dĩ nói.

- Thật sao, nhưng các ngươi giống như không phải tỷ đệ ruột thịt. Đỗ Tiểu Mạn học tỷ mới là tỷ của ngươi.

Lý Tuyết nhìn Đỗ Thiếu Phủ, bước lên phía trước, thân thể uyển chuyển gần như kề sát lên người Đỗ Thiếu Phủ, cặp đùi thon dài màu trắng lộ ra dưới váy xẻ tà. Đôi chân thon dài trắng nõn dán chặt lên đùi của Đỗ Thiếu Phủ, đôi môi đỏ mọng hơi cong lên, giống như dụ dỗ người âu yếm, nói:

- Nếu không thế này, ngươi thấy học tỷ thế nào. Có muốn cưới học tỷ làm vợ ngươi hay không?

Một mùi thơm xông vào mũi, Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy, nhất thời kinh sợ, vội né ra, nói:

- Học tỷ, ta còn nhỏ, còn chưa đủ thành thục.

Dứt lười, Đỗ Thiếu Phủ trực tiếp chạy như để thoát thân, sau đó vội vàng nhảy vào trong Chiến cảnh.

Phụt phụt …

Lý Tuyết vừa cười, vừa nhìn Đỗ Thiếu Phủ chạy vào trong chiến cảnh, câu môi cười nói:

- Tiểu tử hung tàn như vậy, không ngờ lại xấu hổ.

- Ngươi đừng trêu Âu Dương đệ đệ, cẩn thận sau khi Âu Dương Sảnh đi ra biết ngươi dám đùa giỡn đệ đệ của nàng, chắc chắn sẽ tìm ngươi tính sổ. Không thấy mấy người bên cạnh đều nhìn ngươi mà chảy máu mũi sao?

Nữ tử thanh tú đi đến bên cạnh Lý Tuyết, khí chất điềm đạm, nho nhã. Cùng Lý Tuyết đối lập rõ rệt.

- Những người đó không xứng để ta đùa giỡn.

Từ phía xa, Lý Tuyết quét qua mấy thanh niên đang thăm dò phía trước, sau đó cười khanh khách, nói:

- Đùa giỡn thiếu niên hung tàn kia mới thú vị, chắc chắn không biết bao nhiêu nữ học viên đều sẽ hâm mộ ta. Ha ha …

- Hắn tiến vào trong chiến cảnh, không biết có thể sáng tạo nên kì tích lưu truyền lại không.

Nữ tử thanh tú nhìn cửa chiến cảnh dao động, không gian gợn sóng, nói.

Lý Tuyết nghe vậy, khuôn mặt cũng nghiêm túc hẳn lên, nói:

- Ở bên trong chiến cảnh sáng tạo ra kì tích không đơn giản, phá vỡ kì tích lại càng không đơn giản.

- Đúng vậy, có người nói mấy trăm năm qua, có thể sáng tạo nên truyền thuyết, cũng chỉ có mấy người có thể đếm trên đầu ngón tay. Hiện tại, trên võ bảng trước mắt có hai người, cũng chỉ là sáng tạo một ít đặc biệt được ghi lại, cũng không phá tan được kì tích các tiền bối lưu lại.

Nữ tử thanh tú nói

Lý Tuyết nói:

- Trước đây cường giả ở học viện như mây, người thiên phú cực tốt chỗ nào cũng có. Nghe đồn trước đây, lúc học viện huy hoàng nhất, thanh danh lan xa, cường giả nhiều tới mức không đếm xuể. Bất kì ai đều là thanh danh hiển hách, hậu bối muốn phá tan kì tích những người đó lưu lại trong chiến cảnh rất khó.

- Ta nhớ ra rồi, khoảng hai mươi năm trước, lời đồn chiến cảnh đã từng có kỷ lục bị đánh phá tạo qua. Dùng tu vi Mạch Linh cảnh sơ đẳng lại đặt chân đến tầng thứ năm của chiến cảnh. Hiện tại, trên tầng thứ năm của chiến cảnh còn lưu lại tên hắn trên bảng.

Nữ tử thanh tú dường như nhớ ra điều gì đó.

Lý Tuyết khẽ nâng lông mày, nói:

- Ngươi nhắc đến là người xếp thứ hai trên bảng treo thưởng Đỗ Đình Hiên. Tên của hắn hình như xếp thứ mười trên bảng tầng thứ năm. Từ khi Thiên Vũ học viện sáng chế viện đến nay, hắn là người có tiềm lực thiên phú cực cao, có thể đứng đầu mười cường giả. Có người nói hơn nghìn năm qua, duy nhất tên hắn được lưu trên bảng danh của tầng năm.

- Nhưng không biết vì sao hắn lại bị đưa lên bảng truy nã của học viện.

Nữ tử thanh tú có chút cảm thán, sau đó ánh mắt thoáng động, nhìn Lý Tuyết, nói:

- Nếu không, chúng ta cũng đi chiến cảnh thử xem, xem Đỗ Thiếu Phủ có thể ở trong chiến cảnh lưu lại kì tích không.

- Nếu vậy…

Chân mày Lý Tuyết khẽ nhíu, sau đó nếp nhăn biến mất, cười nói:

- Ý hay, tận mắt nhìn thấy hắn phá tan kì tích, chắc chắn là chuyện đáng xem.

Xuy xuy …

Sau đó, hai nàng cười với nhau, cùng theo đuôi Đỗ Thiếu Phủ tiến vào trong chiến cảnh.

Bên trong chiến cảnh, không phải chỉ có một không gian, mà mỗi tầng đều có một không gian. Khi học sinh vào trong chiến cảnh, ở cùng một tầng, trong đó, khả năng gặp được nguy hiểm là đồng thời, cực kì huyền diệu.



Đỗ Thiếu Phủ tiến vào chiến cảnh, chiến cảnh và ngộ cảnh không giống nhau, bên trong không gian liên miên, không gian hơi lắc lư, khắp nơi một mảnh hoang vắng, chân thật vô cùng, không giống hư ảo và chói mắt trong ngộ cảnh.

- Ngao ngao!

Tiếng thú gào truyền ra, tu vi yêu thú đều là Thiên Thiên.

- Diệt!

Khi Đỗ Thiếu Phủ giơ tay nhấc chân, yêu thú nhào ra trực tiếp bị phá hủy, hóa thành phù văn chói mắt khắp bầu trời, tất cả giống như thật.

- Tầng thứ nhất quá yếu, xem ra phải đi lên chiến cảnh tầng cao hơn.

Đỗ Thiếu Phủ thì thào nói nhỏ. Chiến cảnh là nơi chuyên môn khiêu chiến, ở chiến cảnh từ tầng một lên tầng hai chỉ cần tu vi Tiên Thiên cảnh. Đi đến tầng thứ ba, chứng minh có thực lực tu vi ở Mạch Động cảnh.

Cứ vậy, Đỗ Thiếu Phủ suy đoán mình có thể xông qua tầng thứ ba đến tầng thứ tư. Thực lực của hắn chắc chắn lên tầng thứ tư là không có vấn đề, nhưng bên trong chiến cảnh, dù sao cũng là hư ảo, tu vi của hắn vẫn dừng ở Mạch Động cảnh.

Tiến vào chiến cảnh, Đỗ Thiếu Phủ cũng muốn khiếu chiến kì tích. Hắn nhớ ải này, đại hán trung niên nói qua, nếu có thể ở trong chiến cảnh sáng tạo hoặc phá tan kì tích, sẽ nhận được điểm phần thưởng bên trong chiến cảnh.

Kì tích càng cao, phần thưởng điểm càng cao. Điều này với Đỗ Thiếu Phủ có sức quyến rũ khó cưỡng.

Sau khi Đỗ Thiếu Phủ tiến vào chiến cảnh, tin tức này không lâu sau lập tức truyền ra ngoài. Lập tức khiến toàn bộ Thiên Vũ học viện sôi trào.

- Đây là lần đầu Đỗ Thiếu Phủ đi vào chiến cảnh, không biết thiếu niên hung hãn này có thể lưu lại kì tích gì không.

- Đã rất lâu không có ai ở trong đó sáng tạo nên kì tích, phá tan kì tích càng không có người nào làm được.

- Nghe nói đã có người ở trong chiến cảnh tầng thứ tư chờ hắn, muốn xem thử hắn có thể lưu lại kì tích gì.



Theo tin tức truyền ra, lập tức có rất nhiều học sinh tràn vào chiến cảnh bên trong Thiên Vũ Phù cảnh.

Họ đều muốn tận mắt nhìn thiếu niên hung tàn có thể lưu lại kì tích gì trong chiến cảnh. Họ muốn tận mắt nhìn thấy khoảnh khắc ấy. Đây chính là sự việc ngàn năm mới gặp.

Có người nói ngàn năm từ trước tới nay, có thể ở trong chiến cảnh phá tan kì tích, cũng chỉ có người đang xếp thứ hai trên bảng truy nã Đỗ Đình Hiên.

Vèo vèo …

Rất nhiều học sinh tràn vào bên trong Thiên Vũ Phù cảnh, đứng xếp hàng chờ tiến vào trong chiến cảnh.

- Hôm nay là ngày gì vậy? Tại sao có nhiều người chạy vào trong chiến cảnh như vậy?

Trên tảng đá lớn ở cửa Thiên Vũ Phù cảnh, đại hán trung niên đang nằm ngủ nhếch miệng nói, sau đó tiếp tục ngủ gật, hoàn toàn không để ý đến những người khác.

- Tiểu tử kia tiến vào chiến cảnh sao? Hay là chúng ta cũng vào thử xem sao?

Ở trong đình viện, Tinh Hổ trưởng lão nói với mấy vị trưởng lão xung quanh, ánh mắt hắn sáng ngời, cảm thấy cực kì thú vị.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️