- Ngao!
Tiếng sói tru kinh thiên, trong khi Đỗ Thiếu Phủ xuất hiện ở một không gian khác, bên trong không gian này, dãy núi trải dài, ngọn núi sừng sững, một ảo ảnh của yêu lang đột nhiên xuất hiện trong mi mắt của Đỗ Thiếu Phủ.
Đó là một con yêu lang to lớn hình thể giống như hùng sư, toàn thân đều là vảy dầy, hàm răng nanh trong suốt, dữ tợn vô cùng.
Lúc này thân thể ảo ảnh của con yêu lang cực lớn khổng lồ như núi, toàn thân có ánh sáng phù văn lưu chuyển, tản ra một dao động khủng khiếp.
- Cuồng Yêu Thiên Lang thật là khủng bố.
Đỗ Thiếu Phủ chấn động kinh ngạc, đây mới thật sự là Cuồng Yêu Thiên Lang, so với Mạch hồn Binh Thiên Lý phát động, khí thế không biết cường hãn hơn gấp bao nhiêu lần, lời đồn Cuồng Yêu Thiên Lang chính là yêu thú vương giả đỉnh cấp trong lang tộc, có người nói nó còn có thể ra hiệu lệnh cho lang tộc.
- Ngao!
Ảo ảnh Cuồng Yêu Thiên Lang rít gào, toàn thân có phù văn lóe lên, khí thế khủng khiếp chấn động đến mức núi rừng run rẩy, mặt đất rung lên, giống như bắt đầu một trận động đất lớn, đủ để làm cho các thú kinh hoàng nằm rạp trên mặt đất. Nó tuyệt đối là vương giả trong các thú.
Trong mắt Đỗ Thiếu Phủ, Cuồng Yêu Thiên Lang khổng lồ kia động, thân thể khủng khiếp khổng lồ như núi di chuyển ở trong dãy núi, đụng vào khiến cho ngọn núi sụp đổ, móng vuốt sói hạ xuống, đá lớn vỡ nát, ngọn núi đồng thời bị gọt đứt.
- Ngao!
Cuồng Yêu Thiên Lang này đang không ngừng biến hóa, uy thế khủng khiếp, hung hãn không gì sánh được, phần lớn ngọn núi trực tiếp bị xé rách, mặt đất bị đạp vỡ.
- Thật mạnh!
Đỗ Thiếu Phủ chấn động, không nghĩ tới Cuồng Yêu Thiên Lang lại cường hãn như vậy.
Bản thân Đỗ Thiếu Phủ vốn xem thường Cuồng Yêu Thiên Lang trên người Binh Thiên Lý, cho rằng Cuồng Yêu Thiên Lang chẳng qua cũng chỉ có như vậy.
Lúc này Đỗ Thiếu Phủ mới biết được, trên thực tế không phải vậy, chỉ là Binh Thiên Lý tu luyện Mạch hồn còn chưa đủ mà thôi. Cuồng Yêu Thiên Lang thực sự, sau khi trưởng thành tuyệt đối khủng khiếp.
Bên trong không gian, Cuồng Yêu Thiên Lang rít gào biến hóa, sau đó thân thể cao lớn này hóa thành bùa chú bí văn bay khắp bầu trời.
Ánh sáng rực rỡ lan tràn, kèm theo năng lượng kinh người, ánh sáng lóa mắt, hào quang sáng chói, sau đó bùa chú bí văn này cực kỳ quỷ dị huyền ảo quay xung quanh trước người của Đỗ Thiếu Phủ.
- Lĩnh ngộ sao...
Đỗ Thiếu Phủ hơi kinh ngạc trong lòng, đây là bùa chú bí văn của Cuồng Yêu Thiên Lang, nếu như mình có thể lĩnh ngộ, sợ rằng cũng có hỗ trợ đối với công pháp tu luyện Kim Sí Đại Bằng Điểu, nói không chừng sau này còn có thể có thêm không ít thủ đoạn.
Sau khi hơi kinh ngạc, nhìn vào năng lượng phù văn chói mắt này, Đỗ Thiếu Phủ bắt đầu ngồi xếp bằng, lập tức lĩnh ngộ bùa chú bí văn trên khoảng không xung quanh khắp bầu trời.
Vừa nhìn thấy Cuồng Yêu Thiên Lang không ngờ là có thể cường hãn đến mức khủng khiếp như vậy, cho nên lúc này có thể lĩnh ngộ Cuồng Yêu Thiên Lang thú này, đối với Đỗ Thiếu Phủ mà nói, cũng lại đột nhiên xuất hiện thêm lực hấp dẫn cực lớn.
Trầm thần tĩnh khí, Đỗ Thiếu Phủ biết trong khi lĩnh ngộ bản thân cần phải hết sức chăm chú, mới có thể lĩnh ngộ đủ Cuồng Yêu Thiên Lang thú năng, chỉ cần có thể lĩnh hội hiểu được bùa chú bí văn của Cuồng Yêu Thiên Lang, đến lúc đó nhất định sẽ có thu hoạch.
Vừa rồi ảo ảnh của Cuồng Yêu Thiên Lang biến hóa giống như dời núi lấp biển, uy năng xé rách thiên địa như vậy, chính là bùa chú bí văn của Cuồng Yêu Thiên Lang đang diễn hóa, đang diễn sinh, lĩnh ngộ những bùa chú bí văn này có thể lí giải được bản chất của nó.
Không mất bao lâu, Đỗ Thiếu Phủ chính là đã chìm đắm ở trong lĩnh ngộ, tiến vào trạng thái lĩnh ngộ.
Tốc độ của Đỗ Thiếu Phủ luôn luôn tương đối nhanh, vì thế bắt đầu toàn thân toàn ý tập trung lĩnh ngộ trong thú năng và ảo diệu của Cuồng Yêu Thiên Lang, gần như quên mình.
Chìm đắm trong sự lĩnh ngộ, Đỗ Thiếu Phủ giống như con cá thiếu nước, đột nhiên chui vào trong biển rộng.
Cứ như vậy, thời gian cũng từ từ trôi đi.
Học viện Thiên Vũ, xế chiều hôm đó khi thân thể linh mạch của Cổ Dục bị Đỗ Thiếu Phủ hành hung, cường giả của Quang Minh Thần Đình lại vội vàng rời đi, sắc mặt đều khó chịu.
Công chúa Trình Thắng Nam cũng chỉ đành rời đi theo, những khách nhân khác cũng lần lượt từ biệt.l
Nhưng mấy ngày qua, học viện Thiên Vũ vẫn trong trạng thái sôi sục, Cổ Dục của Quang Minh Thần Đình bất phàm, thân thể linh mạch, mười sáu mười bảy tuổi đã là tu vi giả cấp độ Mạch Động cảnh viên mãn, danh tiếng chấn động một phương, trong cùng thế hệ tuyệt đối là tồn tại đạt được trình độ cao nhất.
Chính là tồn tại như vậy, ở trong học viện Thiên Vũ, còn còn thêm một con giao long khủng khiếp trên Thiên Thú bảng có thể so sánh với Vũ Hầu, kết quả lại bị thiếu niên hung hãn của học viện Thiên Vũ này hành hung thành đầu heo.
Giao long khủng khiếp trên Thiên Thú bảng cũng bị thiếu niên này hung hãn một tay đập chết.
Chiến tích như vậy, học viên của học viện Thiên Vũ, làm sao có thể không mừng rỡ như điên, không nóng máu sôi trào được?
Đặc biệt là ở trước mặt người của Quang Minh Thần Đình, học viện Thiên Vũ đơn giản là trút được cơn giận.
- Đỗ Thiếu Phủ này quá hung tàn, chỉ có điều nhìn thấy được bộ dạng hắn hành hung Cổ Dực, thật đúng là khiến người ta thích thú.
- Nhìn thấy được Cổ Dục kiêu ngạo này cuối cùng bị Đỗ Thiếu Phủ hung bạo đánh thành mặt đầu heo, trong lòng ta lại hết giận.
- Các ngươi có nhìn thấy được gương mặt của Cổ Dục không? Chắc hẳn sau khi trở về, mẫu thân hắn cũng không thể nhận ra hắn.
- Nghe nói tiểu tử hung tàn kia lại chạy rồi, các trưởng lão cũng không có bắt được hắn.
- Ta cảm thấy, Đỗ Thiếu Phủ lần này chính là lập được công lao lớn cho học viện, các trưởng lão cũng nên niệm tình suy xét, không cần lại phát lệnh truy nã Đỗ Thiếu Phủ.
…
Bất luận là học viên mới hay là học viên cũ, thậm chí là học viên ghi danh, gần đây đều thảo luận về Đỗ Thiếu Phủ.
Thậm chí là có học viên tự mình đến trước mặt các trưởng lão, thỉnh cầu các trưởng lão xóa bỏ lệnh truy nã đối với Đỗ Thiếu Phủ.
Nói chung, mấy ngày qua, tất cả mọi người đều quan tâm đến Đỗ Thiếu Phủ, chỉ có điều ở trên bảng truy nã, đại danh của Đỗ Thiếu Phủ vẫn còn đang treo cao.
- Tốt!
Trong rừng trúc, một lão nhân gầy ngăm đen nhẹ nhàng nằm trên ghế dựa trúc mây khẽ mỉm cười, có vẻ cực kỳ hài lòng.
- Gia gia, gia gia đang cao hứng cái gì vậy? Tiểu tử kia cũng không phải là hậu bối của Tạ gia chúng ta.
Một nữ tử nói, mái tóc tùy ý búi thành một búi lỏng, cài lệch một chiếc trâm hoa màu tím nhạt, không dùng phấn trang điểm, đôi môi không tô cũng đỏ.
- Ta cao hứng vì ta không có nhìn lầm người, hơn nữa nha đầu nhà cháu nếu là nguyện ý, để cho tiểu tử kia trở thành người của Tạ gia ta không phải là được rồi sao?
Lão nhân cười, đôi mắt trên khuôn mặt gầy gò ngăm đen, lại có phần sáng ngời, không có bất kỳ vẩn đục nào.
- Nhưng hắn vẫn còn là một tiểu nam hài.
Nữ tử cười khẽ, đôi mắt đẹp có vẻ trông mong, lộ ra sự thông minh cơ trí.
- Vậy thì thế nào, nãi nãi cháu trước đây cũng lớn hơn ta không ít, mẫu thân cháu cũng lớn hơn phụ thân.cháu vài tuổi, không phải vẫn tốt sao? Nữ nhân càng phải lớn hơn vài tuổi, như vậy mới có thể quản được những tiểu nam hài đó.
Lão nhân tiếp tục cười.
Nữ tử không nói gì thêm, rừng trúc trong gió khẽ lay động, mấy sợi tóc tùy ý rơi xuống nhẹ nhàng tung bay ở bên thắt lưng, lộ ra vẻ quyến rũ, rung động lòng người.
…
- Tiểu tử thối, không nghĩ tới ngươi không ngờ lại ở học viện Thiên Vũ.
Trong hoàng cung Thạch Long đế quốc, một nữ tử cao gầy mặc trang phục màu cam nói khẽ, lông mày nhíu lại, diện mạo tuyệt lệ, tư thái cao gầy, đường cong mông lung, dáng vẻ chỉ khoảng hai mươi mốt hai mươi hai tuổi, trổ mã đã lộ vẻ duyên dáng yêu kiều.
Vào lúc này không biết là nhớ ra cái gì đó, tay nữ tử không tự chủ đặt trên hông của mình, trên khuôn mặt kiều diễm động lòng người, lộ ra giận dữ, tiểu tử thối kia, sợ rằng trước đây hắn đã nhìn thấy hết các vị trí kín đáo của mình rồi.
- Dù cho là chữa thương, nhưng dù sao cũng là thấy hết.
Nữ tử cao gầy tuyệt lệ chính là Trình Thắng Nam, nghĩ lại mình từ trước tới nay chưa từng bị người khác giới nào chạm qua nơi xấu hổ kia, lại bị tên tiểu tử thối kia sờ qua, trong lòng cũng có chút tư vị nói không nên lời, còn không biết tiểu tử thối kia có những suy nghĩ hư hỏng gì khác không.
- Tiểu tử thối, lần này còn làm hỏng chuyện lớn của sư môn, làm Cổ Dục sự đệ bị thương nặng, làm hại ta sợ là phải trở lại Thần Đình bị trách phạt một chút, chờ lần sau gặp được ngươi, nhất định sẽ tìm ngươi tính sổ.
Chân mày của Trình Thắng Nam hơi nâng lên, đôi môi mềm mại đỏ mọng khẽ mím lại.
…
Núi non trùng điệp, tầng tầng sương mù dày đặc, dường như là thế ngoại đào nguyên.
Sương mù lượn lờ, ngọn núi sừng sững, khắp nơi còn có hào quang linh dược bất phàm lan tràn, năng lượng thiên địa thật kinh người.
Trên ngọn núi, trước đình viện tinh xảo có một thiếu nữ đang ngồi xếp bằng, toàn thân được bao phủ trong ánh sáng chói mắt màu trắng, giống như thần quang.
- Xuy xuy!
Thật lâu sau, thiếu nữ mở hai mắt ra, từ từ đứng lên, dáng vẻ nàng khoảng mười bốn mười lăm tuổi, thân thể kia lại đã xuất hiện từng đường cong, hơn nữa gương mặt thanh tú kia, sợ rằng không bao lâu nữa lại có thể trổ mã duyên dáng yêu kiều, khiến người đời phải kinh diễm!
Thiếu nữ nhìn về phía xa, ánh mắt trong suốt tinh thuần, sạch sẽ khiến người ta nhìn giống như là không dính khói lửa nhân gian vậy, nàng cong môi, thì thào nói nhỏ:
- Thiếu Phủ ca ca, ta sẽ cố gắng tu luyện, ta sẽ cố gắng trở thành cường giả, ngươi phải chờ ta, một ngày nào đó ta sẽ xuất hiện trước mặt của ngươi, ngày nào đó, ta lại không phải cần ngươi che chở, ai dám khi dễ ngươi, ta sẽ giúp ngươi đánh hắn, sau này trên đời này, cũng chỉ có ta có thể khi dễ ngươi.
Nói nói, thiếu nữ cười, xòe mấy ngón tay của mình, nói:
- Còn có dì nhỏ cũng có thể khi dễ ngươi, được rồi, lại thêm Sảng tỷ tỷ một người nữa, không thể nhiều hơn nữa.
- Kỷ kỷ!
Âm thanh thanh thúy truyền đến, một con chim nhỏ màu xanh từ trong mây mù trên không trung phía trước bay nhanh đến, sau đó đậu vào đầu vai thiếu nữ.
Chú chim nhỏ màu xanh này chỉ có kích thước bằng bàn tay đứa trẻ, lông chim màu xanh hiện lên một chút lưu quang, đôi mắt ti hí đen lúng liếng lộ ra ánh sáng sáng ngời, nháy mắt, líu ríu, giống như là đang nói cùng Đái Tinh Ngữ gì đó.
- Tiểu Thanh Thanh, ngươi cũng không thể khi dễ Thiếu Phủ ca ca.
Thiếu nữ nói với chim nhỏ màu xanh, khuôn mặt non nớt lộ ra ý cười, lộ ra thanh xuân.
- Ky ky...
Chim nhỏ màu xanh vỗ cánh, tròng mắt đen lúng liếng chuyển động, biểu thị kháng nghị.
Thiếu nữ mỉm cười, nói:
- Tiểu Thanh Thanh, không đồng ý cũng không có cách nào, dù sao ngươi cũng không thể khi dễ Thiếu Phủ ca ca.
…
Thời gian cực nhanh, trong nháy mắt nửa tháng lại trôi qua.
Đỗ Thiếu Phủ bên trong Thiên Vũ Phù cảnh, đang trong lĩnh ngộ, căn bản cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, chỉ là chìm đắm trong lĩnh ngộ Cuồng Yêu Thiên Lang.
- Ta hiểu rồi, rõ rồi, không ngờ vẫn có thể làm như vậy.
Bên trong không gian, chẳng biết tại sao, Đỗ Thiếu Phủ mở hai tròng mắt, trên khuôn mặt lộ ra ý cười, lập tức bắt đầu trong tay thủ ấn ngưng kết biến hóa, theo thủ ấn biến hóa trong tay, trong hai mắt có ánh sáng nhanh như tia chớp lóe lên.