Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 260: Bắt đầu lĩnh ngộ.

Chương Trước Chương Tiếp

Bóng người Chân Thanh Thuần lại xuất hiện lơ lửng trước Đỗ Thiếu Phủ, chỉ khiến người ta cảm thấy có một dáng vẻ mờ mờ phía trước.

Lúc này Chân Thanh Thuần thân thể hư ảo, phải từ từ ngưng tụ một chút.

- Nơi này là rất kỳ quái, hình như sức mạnh của ta bị nơi này khống chế

Tiểu yêu cũng từ trong lòng Đỗ Thiếu Phủ chui ra, hứng thú nhìn vào xung quanh, có phần kinh ngạc, cuối cùng nói:

- Chờ ta lơn mạnh hơn, thì có thể phá đi khống chế này rồi.

- Người chỉ vừa mới vào, thực lực cũng không phải quá yếu đâu.

Chân Thanh Thuần nói, sau đó nhìn vào không gian đang gợn sóng, nói với Đỗ Thiếu Phủ:

- Đây là nơi lĩnh ngộ võ kỹ, yêu thú bí cốt, phù trận v.v, ngươi dự định lĩnh ngộ cái gì trước.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn vào nhìn vào không gian đang gợn sóng xuất hiện ảo ảnh yêu thú, vậy lĩnh ngộ yêu thú bí cốt lien quan đến không gian, đối với những Mạch hồn và người có liên quan, tiến vào trong đó lĩnh ngộ, tự nhiên là không còn gì tốt hơn.

Phía trên có quyền pháp võ kỹ, chưởng pháp võ kỹ nơi phù văn chớp hiện, dĩ nhiên chính là nơi lĩnh ngộ tu luyện võ kỹ.

Ở địa phương có ảo ảnh trận kỳ và ảo ảnh Linh Lô Phù Đỉnh, sợ cũng chỉ có Trận Phù sư, Dược Phù sư tiến vào trong lĩnh ngộ mới hữu dụng.

Nhìn xung quanh, Đỗ Thiếu Phủ trong lúc nhất thời cũng không biết nên lựa chọn từ đâu, nhìn đâu cũng muốn thử, dựa theo nam tử trung niên nói, một khi tiến vào trong chính là bị trừ điểm tích lũy rồi.

- Tiểu yêu, ngươi chừng nào thì để cho ta lĩnh ngộ một chút Mạch hồn.

Đỗ Thiếu Phủ hỏi tiểu yêu, hắn hiện nay thiếu nhất vẫn lĩnh ngộ Mạch hồn, hắn Mạch hồn và tiểu yêu Mạch hồn liên kết, nếu như có thể nhận được tiểu yêu giúp đỡ, vậy dĩ nhiên là một công hai việc.

Đương nhiên, Đỗ Thiếu Phủ cũng có thể tự mình lĩnh ngộ, trên người mang Mạch hồn, bản thân lại có thể tự mình lĩnh ngộ.

Chỉ là hiện tại tiểu yêu lại ở bên cạnh, nếu như có thể nhận được sự giúp đỡ tiểu yêu, khi lĩnh ngộ Mạch hồn, lại có thể lĩnh hội được càng nhiều hơn nữa

Cho nên Đỗ Thiếu Phủ cho là mình cũng không nhất thiết phải tốn nhiều thời gian đi làm chuyện vốn dĩ có theerdungf ít thời gian hơn để làm, hơn nữa hiệu quả còn có thể cao hơn.

- Hiện tại biết cầu xin ta rồi sao?

Tiểu yêu vô cùng đắc ý, liếc mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ, sau đó mới lên tiếng:

- Cũng sắp rồi, gần đây ăn không ít linh dược, cũng nhận được không ít đồ tốt, ta chắc hẳn là cũng sắp đột phá rồi, đến lúc đó thuận tiện cho ngươi chút lợi ích.

Chân Thanh Thuần nghe vậy, nói với Đỗ Thiếu Phủ rằng:

- Ngươi cứ lĩnh ngộ những thứ khác trước, cũng giống nhau cả thôi, tu luyện là một con đường dài, trăm khoanh vẫn quanh một đốm, chỉ cần là lĩnh ngộ, ngươi sẽ co trợ giúp ít nhiều.

Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, nhìn vào không gian xung quanh không ngừng chớp hiện thú ảnh, trận kỳ, ảo ảnh Linh Lô Phù Đỉnh, nói nhỏ:

- Không biết có bí cốt của Kim Sí Đại Bằng Điểu tộc ở chỗ này không, nếu như có thể ở chỗ này lĩnh ngộ một chút tộc thú Kim Sí Đại Bằng Điểu thì thật tốt quá.

Chân Thanh Thuần trừng mắt Đỗ Thiếu Phủ, nói:

- Ngươi tưởng tượng hay đấy, nếu như nơi đây thật sự có bí cốt của Kim Sí Đại Bằng Điểu tộc, sợ rằng học viện Thiên Vũ không đã sớm bị Kim Sí Đại Bằng Điểu tộc san thành bình địa. Bí cốt của Kim Sí Đại Bằng Điểu, tuyệt đối sẽ không để lại ở bên ngoài. Có không ít ảo ảnh bí cốt của yêu thú ở Thiên Thú bảng, cũng đều không có bí cốt tồn tại, có khả năng chỉ có một phần truyền thừa những yêu thú đó ở đây, hoặc là từ trong máu những yêu thú đó đề luyện ra thú uy chi khí, nhưng có thể có nhiều bí cốt như vậy, đã là không bình thường, đủ để chứng minh học viện Thiên Vũ sợ rằng có quá khứ không đơn giản.

- Như vậy sao...

Đỗ Thiếu Phủ hơi nhíu chân mày lại, sau đó trầm tư một chút, nói:

- Không ngờ là như vậy, ta cứ lĩnh ngộ trước các loại yêu thú bí cốt và truyền thừa đã.

Nghe vậy, Chân Thanh Thuần nhìn Đỗ Thiếu Phủ với ánh mắt kinh ngạc, sau đó ánh mắt dao động mấy cái rồi khôi phục bình thường, nghiêm mặt nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:

- Ngươi xác định sao? Lĩnh ngộ quá nhiều, thật ra cũng không phải là chuyện tốt, nên tập chung vào một thứ, chỉ xem qua nhiều truyền thừa, còn không bằng dồn hết sức tập trung vào một số thứ nhất định, hơn nữa ngươi bây giờ cùng tu hành võ đạo và phù đạo, cho dù ngươi lĩnh ngộ phù đạo cũng là sự lựa chọn không tồi.

Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ chợt lóe lên hai tia sang màu vàng, nói với Chân Thanh Thuần

- Trên phương diện phù đạo, có ngươi ở đây, Dược Phù sư và Trận Phù sư cũng không cần phải lĩnh ngộ gì nhiều, còn khí phù sư ta cái gì cũng không hiểu, tạm thời cũng không lĩnh ngộ.

- Ngươi đây là nịnh nọt ta sao?

Mắt Chân Thanh Thuần ánh lên ý cười, giống như là cực kỳ hưởng thụ được nịnh nọt, trong ánh mắt mang theo vài phần đắc ý, nói:

- Ngươi nói không sai, Thiên Vũ phù cảnh này không tầm thường, chỉ có điều muốn đạt được thành tựu trở thành Trận Phù sư và Dược Phù sư, có ta giúp ngươi là đủ rồi.

- Năng lực của bản thân ta không tồi, đối với những võ kỹ đó, ta cũng không có hứng thú lớn.

Đỗ Thiếu Phủ tiếp tục nói với Chân Thanh Thuần, ở trên hương diện tu luyện võ kỹ, từ khi tu luyện phép tu luyện của Kim Sí Đại Bằng Điểu tộc, Đỗ Thiếu Phủ không cảm thấy quá hứng thú đối với tu luyện võ kỹ.

Những võ kỹ thông thường kém xa công pháp tu luyện về công kích của Kim Sí Đại Bằng Điểu, hơn nữa đây còn là một thức thần bí dung nhập vào trong công kích, giơ tay nhấc chân, tất cả những võ kỹ thông thường không có khả năng so sánh, cần gì phải tu luyện võ kỹ, trừ phi là Lăng Ba Tiêu Diêu Bộ, còn không khác biệt lắm.

- Vậy ngươi có thể lĩnh ngộ thú năng của những yêu thú khác, sợ rằng cũng từ phía xa không có cách nào sánh được với Kim Sí Đại bằng Điểu.

Chân Thanh Thuần nói.

- Không sao, cho dù tác dụng đối với bản thân ta không lớn, chỉ có điều biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, ta nếu như lĩnh ngộ được thú năng của tất cả yêu thú mỗi thứ một ít, nếu ai dùng Mạch hồn đối phó với ta, ta lại có thể dễ dàng đối phó lại hắn rồi.

Đỗ Thiếu Phủ cười hì hì, nói:

- Dù sao hiện tại cũng không cách nào ra ngoài, lĩnh ngộ thêm một chút thú năng, dù sao đều là thú tộc, nói không chừng đến lúc tu luyện công pháp Kim Sí Đại Bằng Điểu tộc cũng có ích.

- Biết người biết ta trăm trận trăm thắng, lý do này của ngươi, đủ độc đáo.

Chân Thanh Thuần bất đắc dĩ liếc Đỗ Thiếu Phủ, sau đó khẽ gật đầu, nói:

- Suy nghĩ của ngươi thật ra cũng không sai, chí ít ta cho rằng cũng có đạo lý. Nhưng rốt cuộc là đúng hay sai, ta cũng không biết. Dù sao ở võ đạo, ta thấy qua cũng không phải quá nhiều, mặt khác, gần đây ta cũng dự định bế quan, đến lúc đó, cũng có thể khôi phục được nhiều hơn chút.

- Thanh Thuần ca, những cái này có lẽ là có tác dụng với ngươi.

Nghe vậy Chân Thanh Thuần nói vậy, Đỗ Thiếu Phủ giống như là nhớ ra cái gì, túi Càn Khôn xuất hiện ở trong tay, sau đó từ trong túi móc ra bình ngọc và một ít đan dược.

- Tụ Thần Dịch, cửu Chuyển Tăng Thần đan, Địa Nguyên Linh dịch...

Chân Thanh Thuần vươn tay, thu bình ngọc và đan dược trong tay Đỗ Thiếu Phủ lại, nói:

- Không sai, với tình hình của ta hiện tại, những thứ này cũng có thể có tác dụng.

- Ta chính là cố ý tìm giúp ngươi, đủ thành ý rồi chứ?

Trên mặt Đỗ Thiếu Phủ tươi cười, những đan dược và linh dịch trợ giúp nguyên thần lực tinh thần này đều là nhờ cướp túi càn khôn của học sinh học viện Thiên Vũ mà ra, đối với thân thể nguyên thần của Chân Thanh Thuần hiện tại rất có hiệu lực, Đỗ Thiếu Phủ vẫn lưu ý từ lâu.

- Lẽ nào ta giúp ngươi thì ít sao, tên bạch nhãn lang này.

Chân Thanh Thuần trừng mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ, nhưng trong mắt đã lộ vẻ âm thầm cảm kích.

- Đại ca chiếu cố đệ đệ, không phải là chuyện nên làm sao?

Đỗ Thiếu Phủ trừng mắt nói.

- Được rồi, ta chuẩn bị bế quan khôi phục một khoảng thời gian, ngươi hãy lĩnh ngộ thật tốt, nhớ kỹ, cố gắng hết sức làm vững chắc căn cơ, không cần sốt ruột nhất thời mà hỏng việc.

Chân Thanh Thuần nói với Đỗ Thiếu Phủ không, vừa dứt lời, chính là tiến vào trong tiểu tháp tu luyện.

- Ta cũng phải tu luyện, tăng cường thực lực, nếu không, lần sau phát hiện ra dược liệu tốt, không chừng có thể lại bị tên vô sỉ này cướp đi.

Tiểu yêu nói.

- Ta là người như vậy sao? Ta từ trước đến nay đều coi trọng cam kết và giữ chữ tín.

Đỗ Thiếu Phủ mang vẻ mặt chính khí nói, sau đó đem tiểu yêu và Chân Thanh Thuần trong tiểu tháp lại thu vào trong người

- Đây là Cuồng Yêu Thiên Lang.

Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ lập tức rơi vào phía xa, trong không gian nơi lóe ra ảo ảnh Cuồng Yêu Thiên Lang có gợn sóng, tay cầm thẻ tích điểm, cất bước đi, dưới ahs sang chói mà của bầu trời, bóng người trực tiếp tiến vào trong đó.

- Gào!

Khi bóng người vừa tiến vào khoảng không gợn sóng, ảo ảnh Cuồng Yêu Thiên Lang lại giống như đang sống vậy, tiếng rít gào phát ra, uy thế điên cuồng mãnh liệt tăng mạnh, như muốn đem Đỗ Thiếu Phủ cắn nuốt.

Cuồng Yêu Thiên Lang có cấp bậc huyết mạch không tệ, Đỗ Thiếu Phủ nhớ Binh Thiên Lý của đội chấp pháp trước đây có Mạch hồn chính là một con Cuồng Yêu Thiên Lang.

- Vù vù vù!

Trong lúc bước vào không gian gợn sóng ấy, ánh sáng chói mắt lóe lên, Đỗ Thiếu Phủ cũng không phát hiện ra thẻ điểm của mình hiện ra con số tròn mười sáu vạn ba nghìn hai trăm điểm.

Nhưng trong nháy mắt, tám trăm điểm từ trong thẻ điểm biến mất, cứ hai mươi tư giờ sẽ trừ điểm một lần, nói cách khác, lĩnh ngộ Cuồng Yêu Thiên Lang hai mươi tư giờ, cần tám trăm điểm.

Ở học viện Thiên Vũ, mười điểm có thể mua được một bộ võ kỹ hạ đẳng, hoặc một viên đan dược hạ đẳng.

Nếu như ở Thạch thành, võ kỹ và đan dược hạ đẳng đều để làm cho không ít trong gia tộc nhỏ và thế lực nhỏ phải táng gia bại sản.

Mà bây giờ lĩnh ngộ Cuồng Yêu Thiên Lang một ngày, lại cần phải tới tám trăm điểm. Như vậy là cần phải tám trăm bộ võ kỹ hoặc là tám trăm viên đan dược, đây chỉ là cái giá phải trả khi lĩnh ngộ một ngày mà thôi, nếu như lĩnh ngộ mười ngày, vậy coi như là tám nghìn điểm.

May mắn thay Đỗ Thiếu Phủ không nhìn thấy được, nếu như nhìn thấy không biết hắn phải đau lòng thế nào. Đây quả thực là ăn cướp.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)