Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 259: Chiến cảnh ngộ cảnh.

Chương Trước Chương Tiếp

- Người mới hả? Cầm thẻ tích điểm của ngươi tiến vào phù cảnh là được rồi.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn quanh, bên cạnh chiếc cửa đá không biết từ lúc nào đã xuất hiện một nam tử trung niên.

Nam tử này vốn đang nằm trên một tảng đá lớn cạnh cửa đá nằm ngủ gà ngủ gật, chiếc giường đá này có hình một cái đầu lớn, mặt giường đá trơn nhẵn như ngọc.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn nam tử trung niên này, tuổi ngoài 40, không tính là quá đẹp trai nhưng rất sáng sủa sạch sẽ.

Không phải là khuôn mặt sạch sẽ mà là khi người ta nhìn vào khuôn mặt ấy lại cảm thấy thật sạch sẽ, thoải mái.

- Xin chào tiên sinh, ta là người mới tới, chưa quen với Thiên Vũ phù cảnh,ngài có thể giới thiệu cho ta được

Đỗ Thiếu Phủ lấy thẻ tích điểm ra, điểm trong thẻ hiện tại đã không ít rồi.

Nam tử trung niên đang nằm trên tảng đá ngủ, bị tên tiểu tử này quấy rầy, đã có chút bất đắc dĩ, không ngờ hắn vẫn còn dám quấy rầy hắn, hắn hơi nhổm dậy, trừng mắt với ĐỗThiếu Phủ, nói:

- Hoàn cảnh bên trong Thiên Vũ phù cảnh, đạo sư của ngươi không dạy sao?

- Không có.

Đỗ Thiếu Phủ bất đắc dĩ lắc đầu.

Nam tử trung niên nghe vậy, gương mặt vốn thoải mái lại lộ ra chút khó chịu, lại trừng Đỗ Thiếu Phủ thêm lần nữa,nói:

- Phù cảnh chia làm Ngộ cảnh, Chiến cảnh và Linh cảnh, trong mỗi cảnh đều có rất nhiều không gian, trong mỗi không gian đều có người muốn lĩnh ngộ, xương yêu thú bí truyền, bản đồ phù trận, luyện vũ khí, tu luyện võ kỹ, trình độ mỗi không gian là không giống nhau do vậy điểm nhận được cũng không đồng nhất.

- Sau khi tiến vào không gian lĩnh ngộ, thẻ tích điểm sẽ tự động 1 ngày trừ điểm một lần, nếu như điểm trong thẻ không đủ, sẽ tự động bị đẩy ra khổi không gian

Nuốt nước bọt, nam tử trung niên tiếp tục nói với Đỗ Thiếu Phủ

- Chiến cảnh và Ngộ Cảnh có chút khác nhau, Ngộ cảnh là nơi chuyên dùng để lĩnh ngộ, Chiên cảnh lại là nơi chuyên để khiêu chiến, đều phải cần điểm, tất cả mọi thứ bên trong chiến cảnh đều là huyễn cảnh nhưng lại rất giống thật, hầu như không có gì khác

- Cái khác chính là nếu như ngươi ở trong Chiến cảnh “chết khi khiêu chiến thì sẽ bị gạt ngay ra khỏi chiến cảnh, nhưng ở cảnh thật sẽ không chết nhưng ở cảnh thật mà chết thì sẽ là tử vong thật sự.

Chiến cảnh có rất nhiều tầng, nhưng không ai biết cụ thể có bao nhiêu tầng.

- Nếu như ngươi có thể xông qua Chiến cảnh tầng thứ nhất đến tầng thứ hai, chứng minh rằng ngươi có thực lực ở Tiên Thiên cảnh.

- Nếu ngươi có thể xông đến tầng thứ ba, chứng minh rằng ngươi có tu vi tại Mạch Động cảnh, cứ thế mà suỷa tiếp.

- Mặt khác, nếu như ngươi có thể trong Chiến cảnh lập được kỷ lục hoặc là phá kỷ lục đã có từ trước, thì sẽ nhận được điểm phần thưởng của Chiến cảnh, kỷ lục càng cao, điểm phần thưởng lại càng cao.

Nói một hơi không ngừng, nam tử trung niên hít một hơi thật sâu, giường như rất lâu không nói nhiều lời như vậy, có chút khát nước.

Đỗ Thiếu Phủ nghe nam tử trung niên nói, không ngừng gật đầu, đại khái đều có thể hiểu rõ vấn đề.

Chiến cảnh chẳng khác Huyễn trận là bao, tất cả mọi thứ bên trong nhìn giống thật, nhưng thực ra đều là hư ảo.

Khiêu chiến trong Chiến cảnh, các trải nghiệm đều là thật, lợi ích thì không cần nói cũng biết, hơn nữa lại có thể có được phần thưởng.

Về phần Ngộ cảnh, vậy thì càng dễ hiểu, đó chính là nơi lĩnh ngộ các loại.

Bất kể là Chiến cảnh hay là Ngộ cảnh, đều phải cần điểm mới có thể tiến vào, nếu không có điểm, sẽ bị đẩy ra ngay.

- Tiên sinh, vậy Linh Cảnh là nơi nào?

Ngộ cảnh và Chiến cảnh Đỗ Thiếu Phủ đều biết khá rõ rồi, nhưng còn Linh Cảnh không biết, cho nên muốn hỏi nam tử trung niên.

- Đạo sư của ngươi rốt cuộc dạy ngươi cái gì không vậy?

Nam tử trung niên nghi ngờ nhìn Đỗ Thiếu Phủ, tiếp tục nói:

- Linh Cảnh chính là nơi đổi đồ, chỉ cần cầm thẻ tích điểm, là có thể ở trong Linh Cảnh đổi vật ngươi muốn. Đan dược, linh khí, máu tươi, bí xương v.v đều có thể đủ đổi, hoặc ngươi nếu có võ kỹ và linh khí, đan dược, máu tươi, bí xương không cần đến, đều có thể đủ đặt ở trong Linh Cảnh, đến lúc đó Linh Cảnh sẽ cho ngươi điểm, so với bên ngoài giá chỉ có cao chứ không thấp hơn, tuyệt đối so với bên ngoài lời không ít.

- Hóa ra bên trong Thiên Vũ phù cảnh còn có nơi thế này, đến lúc đó nhất định phải mở mang kiến thức một chút mới được, không biết bên trong có hay không đổi Thiên Thú máu tươi của yêu thú.

Đỗ Thiếu Phủ nói nhỏ, đối Linh Cảnh cũng cảm thấy cực kỳ hứng thú. Có thể nói Linh Cảnh chính là một trung tâm giao dịch cực kỳ công bằng.

- Tiến vào trong, sau cánh cửa lớn, bên trái là Chiến cảnh, bên phải là Ngộ cảnh, đằng trước là Linh Cảnh, hiện tại muốn đi vào phù cảnh thì vào đi, đừng quấy rầy ta nghỉ ngơi nữa.

Nam tử trung niên nói xong, nhìn Đỗ Thiếu Phủ một hồi, sau đó phất tay đuổi người.

- Đa tạ tiên sinh.

Đỗ Thiếu Phủ gửi lời cảm ơn, cực kỳ cảm kích nam tử trung niên đã giải đáp giúp.

- Vèo vèo...

Nhưng vào lúc này, phía sau quảng trường truyền đến tiếng xé gió, có mấy bóng người lướt qua khoảng không đến, cực kỳ nhanh, vừa mới chớp mắt, đã thấy tới gần.

- Không ổn, họ đuổi theo tới nơi rồi.

Cảm giác được tiếng xé gió phía sau, Đỗ Thiếu Phủ quay đầu lại nhìn lại, sắc mặt biến đổi ngay tức khắc.

Những người đang đến, ĐỗThiếu Phủ đều nhận ra được, đó đều là đều trưởng lão của học viện Thiên Vũ, những trưởng lão này đến đây, dĩ nhiên chính là tới gây phiền phức.

Không có bất kỳ do dự nào, Đỗ Thiếu Phủ nắm thẻ tích điểm, trực tiếp sải bước vào không gian mờ mịt bên trong cánh cửa đá này.

- Xuy!

Theo Đỗ Thiếu Phủ sải bước mà vào, bên trong cánh cửa đá này, nhất thời chiếu ra ánh sáng chấn động, phù văn dao động, có một đạo sóng khí vậy khe nứt không gian lan tràn mở, ở giữa nơi đó có một tia sáng chói mắt hiện ra, khí tức cổ xừa lập tức tản ra.

Vượt qua không gian mờ mịt này, ánh sáng chiếu quanh chói mắt, khiến người ta không dám nhìn thẳng.

Điều này làm cho Đỗ Thiếu Phủ có một loại cảm giác kỳ dị, dường như đang đi trên không trung, xuyên qua thời không vậy, cực kỳ huyền ảo.

Chỉ là một hai lần thở ngắn ngủi, sau khi tia sáng chói mắt trước mắt biến mất, Đỗ Thiếu Phủ mở hai mắt, lúc này một không gian mới đã xuất hiện ở trước mắt.

Đỗ Thiếu Phủ đứng ở chính giữa, không gian như mơ, ánh sáng chói mắt.

Ngẩng đầu nhìn xung quanh, Đỗ Thiếu Phủ thấy được bên trong không gian này, bên trái và phía bên phải, còn có ngay phía trước dần xuất hiện ba luồng dao động gợn sóng trong không gian, giống như là ba cánh cửa không gian vậy.

Là Chiến cảnh Ngộ cảnh Linh Cảnh ba luồng không gian gợn sóng, đều có phù văn lớn hiện ra, ánh sáng chớp hiện, như ẩn như hiện.

Khí tức cổ xưa dày đặc lan tràn ra, ánh sáng chói mắt, lộ ra vẻ trang nghiêm, uy nghiêm không thể xâm phạm, làm cho Đỗ Thiếu Phủ lần đầu tiên đến cũng cảm giác được áp lực và kính nể, e sợ.

- Có trưởng lão học viện đuổi theo, mau vào Ngộ cảnh.

Đỗ Thiếu Phủ e ngại trưởng lão học viện ở trong những người đuổi theo, không có nhiều thời gian quan sát, lập tức tiến vào phía bên phải, đó là Ngộ cảnh....

- Hình như là trên người hắn có một khí tức đặc biệt, tại sao lại không cảm giác được đó là gì. Tiểu tử này và tiểu tử năm đó kia hình như có mấy phần tương tự.

Sau khi Đỗ Thiếu Phủ tiến vào phía sau cánh cửa đá, nam tử trung niên thì thào nói nhỏ, rồi lại nằm ở trên tảng đá ngủ gật, những thứ khác, hình như đều đã không có quan hệ gì với hắn.

- Vèo vèo...

Theo bóng dáng của Đỗ Thiếu Phủ bước vào Thiên Vũ Phù cảnh, mấy bóng người cũng gấp tốc đứng ngoài cửa đá, cuối cùng tức giận chậm, không đuổi theo Đỗ Thiếu Phủ.

- Chậm một bước rồi, không nghĩ tới tiểu tử này biết chạy vào Thiên Vũ phù cảnh, lần này thực sự không thẻ làm gì hắn rồi.

Một trưởng lão áo bào màu lam rầu rĩ nói, một khi tiến vào Thiên Vũ phù cảnh, cho dù là bọn họ cũng không có cách nào làm gì, nơi này bọn họ thân là trưởng lão của học viện Thiên Vũ, cũng bất lực.

- Dù sao tên tiểu tử kia đã chạy khỏi địa giới của học viện, chờ hắn dùng hết điểm, tất nhiên sẽ bị đẩy ra, chờ đến lúc đó tự nhiên sẽ có thể bắt ba ba trong hũ.

Một lão nhân nói, ánh mắt và nụ cười ánh lên từng tia giảo hoạt.

- Tiểu tử kia gần đây đã đoạt được không ít điểm, sợ rằng hiện tại trên người điểm có lẽ không ít, không biết bao giờ mới đi ra.

Trưởng lão khoác áo bào màu lam lo lắng, hắn biết rõ, không ít chấp pháp đội viên đều ở trước mặt của bọn họ khóc lóc kể rằng, túi Càn Khôn và thẻ tích điểm của bọn họ đều bị Đỗ Thiếu Phủ đoạt sạch.

Tiểu tử kia là tên nghèo kiết xác từ núi đi ra, giọng đặc sệt nơi khỉ ho cò gáy, cho nên khi mới đến học viện, thấy cái gì có thể cướp, chỉ cần là có giá trị, đều sẽ không bỏ qua.

Sau khi đánh Cổ Dục một trận, Quang Minh Thần Đình những cường giả đau lòng, chảy máu mắt nhìn Huyền Vân Xích Giao bị tiểu tử kia lấy đi.

- Chờ, chờ tiểu tử kia đi ra, dù điểm còn không ít, nhưng cũng phải lúc đi ra, không tránh được cả đời.

Lão nhân nói.

...

Bên trong Thiên Vũ phù cảnh, một bước bước vào Ngộ cảnh, Đỗ Thiếu Phủ trước mắt như nhìn thấy được một cái vô hình hành lang, không gian xung quanh ánh lên hào quang, giống như trong hư không mũi nhọn phóng ra, khiến người ta chói mắt, thần quang khắp trời.

Trong ánh hào quang, Đỗ Thiếu Phủ nhìn thấy không ít những gợn sóng không gian chớp hiện, phía trên đều có phù văn như ẩn như hiện.

Nhìn lại, Đỗ Thiếu Phủ lại thấy không ít những gợn sóng không gian lên lộ ra ảo ảnh yêu thú, phần lớn đều trên bảng Địa thú yêu thú.

Dọc theo hành lang vô hình, không ít gợn sóng trong không gian, có quyền pháp võ kỹ, chưởng pháp võ kỹ, kiếm quyết đao quyết và các loại võ kỹ phù văn chớp hiện, thậm chí còn có ảo ảnh trận kỳ, ảo ảnh Linh Lô phù đỉnh.

- Thật là một nơi huyền ảo kì lạ.

Đỗ Thiếu Phủ kinh ngạc, xung quanh không ngừng huyền ảo xuất hiện, từng ánh sáng chớp hiện, hư ảo mê ly, khí tức cổ xưa dày đặcbao trùm tất cả.

- Nơi đây thật đúng là không tồi, không nghĩ tới học viện Thiên Vũ lại có một nơi như vậy.

Trong tâm trí Đỗ Thiếu phủ bắt đầu xuát hiện những tiểu tháp bồng bềnh, từ từ lan ra.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️