- Hiện tại nói gì cũng vô dụng. Chúng ta còn không biết tiểu tử Đỗ Thiếu Phủ kia sống hay chết. Hắn vẫn đang ở trong Chu Viện lão. Nếu chẳng may tiểu tử kia thật sự ăn Thanh Trúc Vận Linh quả, e rằng lúc này đã bị Chu Viện lão. . .
Mộ Dung Hi không dám nói tiếp.
Ánh mắt của rất nhiều trưởng lão đều hơi run lên. Nếu như Đỗ Thiếu Phủ thật sự ăn bảo bối Thanh Trúc Vận Linh quả của Chu Viện lão, lúc này e rằng hơn phân nửa đã bị Chu Viện lão cho vào luyện hóa sinh sôi.
. . .
- Ầm ầm ầm!
Bên trong không gian nóng cháy, âm thanh 'Ầm ầm' càng thêm chấn động. Lửa cháy mạnh mang theo tất cả cuốn lên, gào thét lan tràn giống như cơn gió hung bạo.
- Két két. . .
Xung quanh dược đỉnh ba chân, phù văn lan tràn, lại một lần nữa nứt ra không ít vết nứt. Hỏa diễm nóng rực kinh người lan tràn, ánh sáng màu vàng kim phụt ra từ bên trong. Nếu không phải chịu sự áp chế của Chu Viện lão, đỉnh thuốc này e rằng sẽ trực tiếp vỡ nát.
- Tiểu tử này xảy ra chuyện gì vậy. Giống như là muốn dùng Địa Tâm Chi Hỏa để rèn luyện thân thể, quá hung tàn.
Chu Viện lão ngồi xếp bằng trước dược đỉnh, tia sáng chói mắt bao phủ toàn thân hắn, bên trong đôi mắt thâm thúy giống như ngôi sao tràn đầy kinh ngạc.
Sử dụng Địa Tâm Liệt Diễm để rèn luyện thân thể, đây là chấn động và sừng sững tới mức nào. Thiếu niên kia quả thực chính là điên cuồng ngược đãi bản thân mình.
Theo dõi tất cả xảy ra trong dược đỉnh, Chu Viện lão không khó đoán ra. Nếu như thay bằng bất kỳ kẻ nào khác đây tuyệt đối là một loại cực hình, một loại luyện chế không thể chịu đựng được.
Nhưng tiểu tử Đỗ Thiếu Phủ này, không biết vì sao lại có một loại tâm tính rất lớn, kiên trì rất lớn, cũng có thiên phú và nghị lực cực lớn. Đối mặt với chuyện mà không người thường nào có khả năng thừa nhận, trước sau chưa từng lùi bước, vẫn luôn rèn luyện mình, rèn luyện thân thể.
Ở trong Chu Viện lão, đã tròn mười một ngày. Bên trong dược đỉnh Đỗ Thiếu Phủ cũng hấp thu tròn mười một ngày Địa Tâm Chi Hỏa rèn đúc bản thân.
Nếu như đổi thành người có tu vi Vũ Hầu cảnh khác, Chu Viện lão có thể đảm bảo người đó đã sớm bị thiêu đốt thành tro tàn.
- Ầm ầm ầm!
Dược đỉnh lay động ngày càng mạnh mẽ, hung hăng nứt ra. Chu Viện lão nhìn thấy mà giật mình.
Thân thể Đỗ Thiếu Phủ bên trong dược đỉnh này quá mức khủng khiếp. Từ trước tới nay chưa từng nghe nói qua có ai rèn luyện thân thể mà hung tàn như vậy.
Vốn là trình tự để chế luyện đan dược, lúc này lại là bị tiểu tử kia dùng để rèn luyện thân thể.
- Vù vù vù!
Bên trong dược đỉnh, Địa Tâm Liệt Diễm gào thét dữ dội bao phủ toàn thân Đỗ Thiếu Phủ, bùa chú bí văn màu vàng bên ngoài thân thể hắn lấp lóe.
Luyện mãi cũng thành thép, trong mười một ngày này, Đỗ Thiếu Phủ đã rèn đúc Thối Luyện Kim Vũ đến mức cực hạn của cực hạn.
Lột xác, chỉ mới bắt đầu ở lột xác, dường như còn thiếu chút gì nữa.
Trong ánh sáng vàng nhạt của bùa chú bí văn. Ánh sáng mơ hồ giống như sương mù lượn lờ, một loại khí tức đáng sợ tràn ngập, dần lột xác, thức tỉnh.
Không biết bắt đầu từ khi nào, Đỗ Thiếu Phủ trong lúc vô tình thức tỉnh phương pháp tu luyện cơ thể của Kim Sí Đại Bằng Điểu, khí tức ẩn nấp dần dần thức tỉnh.
- Ầm ầm. . . !
Đỗ Thiếu Phủ đứng thẳng dậy trong không gian lửa cháy mạnh. Không ngừng rèn luyện khiến khí tức trên người càng lúc càng bá đạo làm người khác run sợ, quét ngang tất cả.
Thời gian dần trôi qua, trải qua nhiều ngày rèn luyện, Đỗ Thiếu Phủ cảm giác mình bây giờ thậm chí không có cỗ năng lượng thần bí trong cơ thể trợ giúp, cũng không sợ hãi Địa Tâm Liệt Diễm.
Rèn luyện trong Địa Tâm Liệt Diễm khiến thân thể càng thêm cường hãn. Ánh sáng vàng ngập trời. Dưới sự bao vây của ánh sáng hỏa diễm, thân thể giống như một viên ngọc hoàn mỹ.
Trong lòng Đỗ Thiếu Phủ, vẫn luôn cảm giác được bản thân dường như lại muốn lột xác tiến lên một tầng mới.
Nhưng mấy ngày qua, vẫn luôn thiếu chút gì đó, vẫn không đạt đến đỉnh ngọn núi.
Vì vậy, Đỗ Thiếu Phủ quyết tâm. Trong lòng Đỗ Thiếu Phủ có thể cảm nhận được rõ ràng, nếu như mình có thể ở Thối Luyện Kim Vũ đạt đến mức tận cùng sau đó hướng lên lột xác, đó nhất định là một mức độ cường hãn vô cùng.
Loại cường giả trình độ này, sợ rằng trong tộc Kim Sí Đại Bằng Điểu cũng không có Đại Bằng Điểu nào có thể đơn giản mà đạt được.
Cho nên Đỗ Thiếu Phủ quyết tâm, quyết tâm khiến cho mình trở nên mạnh mẽ nhất.
Muốn mạnh hơn người khác, vậy phải bỏ ra càng nhiều kiên trì và cố gắng hơn người khác!
Rèn luyện, rèn luyện, rèn luyện.
Đỗ Thiếu Phủ không ngừng rèn luyện bản thân. Mỗi một tấc không chia ra gân cốt hay cơ bắp, đều hoàn toàn rèn luyện sạch sẽ bỏ đi tạp chất. Giống như một quá trình sinh ra lần thứ hai.
Trong quá trình này, thân thể càng thêm trong suốt lấp lánh, càng thêm bền vững kiên cố, ánh sáng màu vàng kim càng thêm tinh thuần.
Bên trong ánh sáng màu vàng kim, khí tức bá đạo lộ ra càng thêm mênh mông giống như có thể trấn áp cả thiên địa.
Tiếp tục rèn luyện, Đỗ Thiếu Phủ càng lúc càng cảm giác được mình sắp thành công, giống như ở giữa chỉ còn một tầng giấy thật mỏng.
- Phá!
Đỗ Thiếu Phủ hét lớn một tiếng, hết sức chăm chú. Khí lực toàn thân đều xông lên, một bước giẫm xuống đất, vô vàn bùa chú bí văn màu vàng kim xung quanh thân thể được phóng lên cao.
- Xuy nữa. . .
Chỉ trong tích tắc, từng bùa chú bí văn bên ngoài thân thể Đỗ Thiếu Phủ lập tức vỡ nát. Khí tức toàn thân bỗng nhiên lập tức ảm đạm, lại giống như tức giận toàn thân đột nhiên đều biến mất.
Ánh sáng màu vàng kim cũng dần ảm đạm, cuối cùng biến mất.
- Tiểu tử này thất bại rồi sao, là thất bại thật sao?
Ngồi xếp bằng, ánh mắt Chu Viện lão đột nhiên nhất thời kinh sợ. Khí tức bên trong dược đỉnh, hắn có thể nhận thấy được rõ ràng.
- Vù vù vù. . .
Một thoáng này, Đỗ Thiếu Phủ giống như trở thành người chết vậy, hoàn toàn không có khí tức.
Bên trong dược đỉnh, Địa Tâm Liệt Diễm gào thét. Trong chớp mắt, Liệt Hỏa gào thét cuồn cuộn, trong phút chốc hung hăng đánh về phía Đỗ Thiếu Phủ, muốn thiêu đốt Đỗ Thiếu Phủ thành tro bụi.
Lúc này, dường như Đỗ Thiếu Phủ đã mất đi sinh cơ, toàn thân bị ngọn lửa bao vây. Không cần cỗ thế lực thần bí trong cơ thể trợ giúp, cũng có thể hoàn toàn không có tổn hại nào. Sinh cơ hoàn toàn không có thân thể, lại giống như vàng không khiếp sợ hỏa luyện.
Sau đó, trên thân thể của Đỗ Thiếu Phủ, bùa chú bí văn vừa vỡ nát lại một lần nữa lóe lên, giống như là sống trở lại, trở nên càng cường đại hơn.
- Ầm!
Toàn bộ thân thể của Đỗ Thiếu Phủ chấn động, toả ra sinh cơ, ánh sáng màu vàng nhạt phóng lên cao.
Hắn không ngừng nỗ lực bẻ gãy nghiền nát trùng kích về phía tầng mới.
Giờ phút này, Đỗ Thiếu Phủ cảm giác được thực lực của bản thân không ngừng tăng cường, không ngừng nâng cao.
Cảm giác này, khiến hắn cảm nhận được mình đã vượt qua Kim Sí Đại Bằng Điểu.
- Ta hiểu rồi, phá đi rồi xây lại, sẽ đạt được Chân Bằng, đây là Chân Bằng cảnh!
Đỗ Thiếu Phủ mở hai mắt. Bùa chú bí văn màu vàng kim lóe lên trong mắt hắn, sắc bén khiếp người. Trong đôi mắt giống như có áo ảnh Kim Sí Đại Bằng Điểu vỗ cánh bay lên.
- Lải nhải. . .
Phía sau Đỗ Thiếu Phủ, bùa chú bí văn hợp thành ảo ảnh Kim Sí Đại Bằng Điểu. Khi thì vỗ cánh bay lên không, lại giống như bao quát chúng sinh, biến hóa khôn lường. Giống như thông linh hình thành cộng hưởng với Đỗ Thiếu Phủ.
- Ầm ầm ầm!
Bên trong dược đỉnh, tiếng nổ như sấm, dược đỉnh lập tức nứt ra. Ở dưới trùng kích cuối cùng của Đỗ Thiếu Phủ, cuối cùng vỡ nát hoàn toàn.
Chỉ một thoáng, một mảnh ánh sáng màu vàng kèm theo Địa Tâm Liệt Diễm nóng cháy cuốn tất cả ra ngoài.
- Vù vù vù. . .
Sau đó, thân thể của Đỗ Thiếu Phủ được ánh sáng màu vàng nhạt bao vây cũng đi ra. Khí tức vô cùng bá đạo của hắn lộ ra ngoài, giống như Kim Sí Đại Bằng Điểu giáng lâm, gánh chịu ý chí bá đạo của Kim Sí Đại Bằng Điểu, dường như có thể trấn áp muôn dân trăm họ!
Khi vết nứt trên dược đỉnh bị phá vỡ, lửa cháy mạnh mang theo tất cả cuốn vào. Phong ấn trong tay Chu Viện lão đánh ra phong tỏa Địa Tâm Liệt Diễm, thân thể nhanh chóng lui về sau.
- Kim Sí Đại Bằng Điểu, tiểu tử này, là người hay là chim đại bàng?
Sau đó cảm giác được khí tức trên người Đỗ Thiếu Phủ khiến Chu Viện lão kinh hãi. Lúc này, khí tức ấy giống như là một con Kim Sí Đại Bằng chân chính giáng lâm vậy.
- Vù vù vù. . .
Ánh sáng toàn thân dần biến mất, Đỗ Thiếu Phủ bắt đầu khôi phục bình thường. Dưới mày kiếm, trong đôi mắt trong suốt lóe lên ánh sáng màu vàng nhạt, lập tức trở nên thâm thúy.
- Vù. . .
Một ngụm khí đục từ trong bụng theo cổ họng phun ra, cảm giác thịt trên người có biến hóa, trên khuôn mặt của Đỗ Thiếu Phủ lộ ra ý cười.
Đây là một sự đột phá và tăng vọt. So sánh với mười một ngày trước, giống như hai tầng khác biệt. Không nghĩ tới lần này lại có thể có được thu hoạch tốt như vậy.
- Tiểu tử, ngươi là thú hay là người?
Ánh mắt sáng choang của Chu Viện lão hiếu kỳ nhìn Đỗ Thiếu Phủ. Tóc lão có chút rối loạn, ánh mắt thâm thúy chăm chú quan sát trên người Đỗ Thiếu Phủ.
- Ta đương nhiên là người. Chỉ là thỉnh thoảng nhận được một ít lợi ích từ Kim Sí Đại Bằng Điểu cho nên mới thành như vậy.
Đỗ Thiếu Phủ nói với Chu Viện lão.
Lúc này, giọng nói của Đỗ Thiếu Phủ với Chu Viện lão mang không ít thần thái khách khí tôn kính.
Mười một ngày bên trong dược đỉnh, Đỗ Thiếu Phủ có thể cảm giác được lão nhân già nua trước mắt vẫn rất chiếu cố hắn. Khi thực lực của hắn mạnh lên, nhiệt độ của Địa Tâm Liệt Diễm cũng được tăng cường. Có thể nói là hoàn toàn phối hợp, giúp đỡ hắn rèn luyện thân thể.
Đỗ Thiếu Phủ cảm giác được lão nhân già nua trước mắt này, nhìn bộ dạng như muốn băm hắn ra, trên thực tế, lại vẫn luôn âm thầm chiếu cố hắn.
- Kì lạ, thực sự kì lạ. . .
Chu Viện lão không ngừng nhìn quanh Đỗ Thiếu Phủ. Sau đó ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm Đỗ Thiếu Phủ, nói:
- Tiểu tử, ngươi nhận được lợi ích từ ta, cũng nên đáp ứng một điều kiện của ta chứ, đúng không?
- Tiền bối mời nói?
Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, đúng là mình đã nhận được lợi ích rất lớn từ lão nhân này.
Chu Viện lão nhìn vào Đỗ Thiếu Phủ, nói:
- Ngươi ăn Hoàng Cực đan của ta, hủy ruộng thuốc của ta. Ta cho ngươi bồi thường, sau đó sẽ thêm chút lợi tức, không thành vấn đề chứ?
- Không thành vấn đề. Ta chỉ sợ tạm thời mình không trả nổi.
Đỗ Thiếu Phủ cười gượng. Hoàng Cực đan, mình bây giờ, đúng là không trả nổi.
Chu Viện lão nói:
- Yên tâm, ta không bắt ngươi phải bồi thường ngay bây giờ.
- Vậy dĩ nhiên là không có vấn đề.
Đỗ Thiếu Phủ sau khi suy nghĩ một chút, gật đầu với Chu Viện lão.