Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 250: Linh mạch thân thể.

Chương Trước Chương Tiếp

Theo rất nhiều khách mời tiến vào Thiên Vũ học viện, một thiếu niên bất phàm chân đạp Huyền Vân Xích Giao, không để ý tới thanh danh mấy ngàn năm hiển hách của Thiên Vũ học viện, trực tiếp xông vào Thiên Vũ học viện, tin tức này cũng lập tức sẽ truyền ra ở bên trong Thiên Vũ học viện.

Thiếu niên này tên là Cổ Dục, tuyên bố ngày mai sẽ khiêu chiến học sinh của Thiên Vũ học viện, tin tức cũng thuận thế khuếch tán ra ngoài.

- Khốn nạn, tiểu tử kia quá đáng ghét, không ngờ lại không để Thiên Vũ học viện ta vào trong mắt.

- Hắn còn muốn khiêu chiến học sinh của học viện, rõ ràng là không để chúng ta vào trong mắt a, ngày mai phải để người ta giáo huấn tiểu tử kia một hồi mới được.

- Giáo huấn tiểu tử kia, nói nghe thì dễ, có người nói vật cưỡi của hắn đã là Huyền Vân Xích Giao cấp độ Mạch Linh cảnh viên mãn. Đây là yêu thú trên Thiên Thú bảng a, coi như là vật cưỡi của hắn ra tay thì cũng đã có thể thuấn sát một đám lớn cường giả Vũ bảng rồi.

- Vậy cứ để cho cường giả mười vị trí đầu Vũ bảng ra tay đi, nhất định phải giáo huấn tiểu tử cuồng vọng này một lần!

- Cổ Dục kia mới có mười sáu, mười bảy tuổi mà thôi, để cường giả mười vị trí đầu Vũ bảng ra tay, trước tiên không nói có thể thắng được hay không, coi như là thắng thì cũng bằng thua a, vạn nhất thua, như vậy sẽ càng làm danh vọng của Thiên Vũ học viện ta giảm nhiều.

- Nhưng lần này bên trong tân sinh của học viện chúng ta cũng có không ít hạng người có thiên phú cường hãn a.

- Có thì là có, có điều bên trong tân sinh, dù có mạnh hơn nữa thì dù sao cấp độ tu vi cũng có hạn, sợ rằng sẽ không có cách nào so với được thiếu niên trên là Cổ Dục kia.

- ... ... ...

Bên trong Thiên Vũ học viện, tất cả học sinh đều đang bàn luận chuyện thiếu niên kia khiêu chiến ngày mai, không biết ngày mai có người nào có thể chống lại được thiếu niên tên là Cổ Dục kia.

Ba chứ Đỗ Thiếu Phủ gần đây rất là sục sôi, rốt cục cũng bị cái tên Cổ Dục này đè xuống.

Lúc này sắc trời đã gần đến hoàng hôn, mặt trời chiều ngả về phía tây, ráng hồng lan tràn khắp nơi, lan tràn ra được nửa bầu trời.

- Đại tỷ.

Bên trong gian phòng thuộc đình viện ở trên một ngọn núi, một thiếu niên hơi mập và thiếu nữ cao hứng xúm lại ở trước mặt một nữ tử thân mặc y phục màu đỏ.

Hai người này chính là hai tỷ đệ đứng thứ nhất Trình Diễm và đứng thứ tư Trình Siêu trong sát hạch tân sinh cách đây không lâu, hai người là Nhị công chúa và Tam hoàng tử của Thạch Long đế quốc, thân phận hiển hách.

- Nhị muội, Tam đệ, các ngươi ở Thiên Vũ học viện ra sao rồi?

Nữ tử kia dịu dàng nở nụ cười, nụ cười động lòng người, thân là Đại công chúa của Thạch Long đế quốc, cũng là đại tỷ của Trình Siêu và Trình Diễm, lại còn là đệ tử thân truyền của Quang Minh thần đình, ở trong mấy đế quốc xung quanh nàng cũng là nhân vật có thanh danh hiển hách.

Khuôn mặt thanh tú của Trình Diễm động lòng người, dáng vẻ chừng mười sáu, mười bảy tuổi, có mấy phần tương tự với thiếu niên hơi mập kia, dưới lông mi dài nhỏ là đôi mắt to như ngọc thạch, đen óng ánh, nàng nhìn Trình Thắng Nam nói:

- Thiên Vũ học viện có căn cơ không tầm thường, đặc biệt là Thiên Vũ phù cảnh, nếu như có thể cố gắng lĩnh ngộ, như vậy thành tựu sẽ rất bất phàm.

- Đó là chuyện đương nhiên, ta thấy Nhị muội này trong thời gian ngắn ngủi, dường như đã có tiến bộ hơn trước đây nhiều nha.

Trình Thắng Nam mỉm cười nói.

Trình Siêu nghe vậy, vẻ mặt buồn khổ, hắn nhìn Trình Thắng Nam nói:

- Đại tỷ, Thiên Vũ học viện không có cái gì tốt cả, thật không biết vì sao phụ hoàng lại phái đệ tới Thiên Vũ học viện, bằng không tỷ trở về nói một chút với phụ hoàng, để đệ cũng đi Quang Minh thần điện đi. Đệ cũng muốn trở thành đệ tử của Quang Minh thần đình.

Trình Thắng Nam hơi nhíu mày, nhìn thanh niên hơi mập, nhếch môi nói:

- Tam đệ, phụ hoàng để đệ đến Thiên Vũ học viện đương nhiên là có nguyên nhân, Thiên Vũ phù cảnh của Thiên Vũ học viện rất bất phàm, ngay cả cường giả Thần đình cũng nhiều lần đề cập tới, đệ cẩn thận lĩnh ngộ, ngày sau sẽ có thành tựu.

- Thiên Vũ học viện, ta rất chán ghét Thiên Vũ học viện.

Sắc mặt của Trình Siêu tái nhợt, nhớ tới lúc mình vừa đến Thiên Vũ học viện đã gặp sỉ nhục, trong lòng hắn đã cảm giác khó chịu. Hắn đường đường là Tam hoàng tử của đế quốc, càng là quốc gia chi chủ của Thạch Long đế quốc sau đó, không nghĩ tới vừa đến Thiên Vũ học viện đã gặp khuất nhục, điều này làm cho hắn không có cách nào tiêu tan nỗi hận được.

Nhìn Trình Siêu, Trình Diễm cũng chỉ có thể âm thầm than thở, sau đó nàng nhìn Trình Thắng Nam, hỏi:

- Đại tỷ, ngày hôm nay muội nghe nói trong Thần đình có một người tên là Cổ Dục, ngày mai sẽ khiêu chiến Thiên Vũ học viện, có thật không?

Ánh mắt của Trình Thắng Nam khẽ nhúc nhích, dịu dàng nở nụ cười, nói với Trình Diễm:

- Quả thực là có việc này, Cổ Dục sư đệ chính là thân thể linh mạch, tư chất Thiên Tung kỳ, mười bảy tuổi mà bây giờ đã là cấp độ Mạch Linh cảnh viên mãn, bên trong toàn bộ Thần đình. Người có thiên phú như thế cũng sẽ không vượt quá ba người, vì lẽ đó lần này hắn mới cố ý đến Thiên Vũ học viện, muốn luận bàn một, hai cùng học viên của Thiên Vũ học viện.

- Thân thể linh mạch, mười bảy tuổi đã là cấp độ Mạch Linh cảnh viên mãn.

Nghe vậy, sắc mặt của Trình Diễm và Trình Thắng Nam đều rất khiếp sợ, trợn mắt há hốc mồm, thiên phú bực này quả thực là khủng bố đến cực hạn, bọn hắn tự cảm thấy thiên phú không tệ, nhưng so với Cổ Dục kia, chuyện này quả thực chính là khác biệt một trời một vực.

- Nhị muội, lần này ngươi là người đứng đầu sát hạch tân sinh, nhưng ngày mai nếu ngươi muốn đi khiêu chiến, vậy thì quên đi, ngươi không có cách nào đánh thắng được Cổ Dục đâu.

Trình Thắng Nam nói.

Trình Diễm nhìn Trình Thắng Nam, con mắt óng ánh khẽ nhúc nhích, nói:

- Hai người Đỗ Trì và Đỗ Vân Hân của Đỗ gia đều ở đây, học viện sẽ sắp xếp bọn hắn ra tay sao, sợ rằng bọn hắn cũng không làm gì được Cổ Dục kia a.

- Đỗ gia...

Ánh mắt của Trình Thắng Nam khẽ nhúc nhích, sau đó nói nhỏ:

- Người của Đỗ vương phủ lần này cũng tới, ta nghĩ Thiên Vũ học viện cũng sẽ không sắp xếp người của Đỗ gia ra tay.

Hoàng hôn, ánh sáng màu xám bạc bao phủ quần sơn.

- Chào Tứ thúc.

Trong đình viện, một thiếu niên kiên cường và thiếu nữ đứng đó, hai người cung kính hành lễ với một đại hán có khuôn mặt góc cạnh rõ ràng ở trước mặt.

Hai con mắt u ám thâm thúy nhìn thiếu niên và thiếu nữ, sắc mặt của đại hán này lộ ra ý cười, nói:

- Đỗ Trì, Vân Hân, hai người các ngươi ở Thiên Vũ học viện thế nào?

Thiếu niên này tên Đỗ Trì, nghe vậy, trên khuôn mặt tuấn dật lộ ra ý cười, lẳng lặng đứng đó, nhưng khí chất mỗi giờ mỗi khắc lại không toát ra khí chất thanh nhã cao quý, phối hợp với vóc người kiên cường cao to của hắn, càng ngày càng khiến cho cả người hắn càng thêm tuấn lãng hơn mấy phần, hắn nói:

- Thu hoạch không cạn, Thiên Vũ phù cảnh của Thiên Vũ học viện rất bất phàm.

- Vậy ngươi phải cố gắng lĩnh ngộ, người Đỗ gia ta không có một ai là kẻ yếu.

Đại hán khẽ mỉm cười, sau đó nhìn thiếu nữ, hỏi:

- Vân Hân, ngươi thì sao?

Thiếu nữ này xem ra chừng mười sáu, mười bảy tuổi, tên gọi là Đỗ Vân Hân, trên khuôn mặt hồng hào động lòng người có ánh mắt như nước, nàng dùng thanh âm êm dịu, trả lời:

- Bẩm tứ thúc, thu hoạch cũng không cạn.

- Vậy thì tốt, hôm nay ta tới đây phụ mẫu của các ngươi cũng đã dặn ta, để ta chuyển cáo cho các ngươi, cố gắng tu luyện, mau chóng đạt tới Mạch Linh cảnh.

Đại hán này nói.

- Vâng.

Hai người gật đầu, sau đó trong đôi mắt như muốn chảy ra nước của Đỗ Vân Hân hiện lên một chút gợn sóng, mái tóc dài bao trùm cái trán trơn bóng, rủ xuống tới trên lông mi dày đặc mà nhỏ, nàng suy tư một chút, sau đó mới mở miệng hỏi:

- Tứ thúc, đám người đại ca, nhị ca hiện tại là cấp độ gì rồi?

- Đương nhiên là tiến bộ phi phàm, ngươi muốn đuổi theo đại ca nhị ca của ngươi, sợ rằng sẽ phải trả giá thêm một ít thì mới được.

Đại hán cười nói, sau đó hai con ngươi u ám thâm thúy nhìn vào hai người, hỏi:

- Nghe nói Thiên Vũ học viện có một Đỗ Thiếu Phủ, các ngươi đã từng tìm hiểu về hắn chưa?

Đỗ Trì nghe vậy hai con ngươi trong suốt chấn động, nói nhỏ:

- Ta cũng đã để ý qua hắn, tiểu tử kia rất không đơn giản, có điều, tạm thời còn chưa thể phán đoán ra được cái gì.

Lông mi của Đỗ Vân Hân khẽ nhếch lên, nhìn trung niên, hàm răng khẽ mở, hỏi:

- Tứ thúc, lẽ nào trong gia tộc cũng đang điều tra sao?

- Có một số việc đương nhiên gia tộc cần điều tra rồi.

Đại hán nói... ... .

Vào đêm, màn đêm bao phủ không trung, ngọn núi xa xa, cây cối ở gần, quần phong sơn mạch, tất cả đều mơ mơ hồ hồ.

Trong phòng khách của đình viện, minh châu sáng rực rỡ, soi sáng phòng khách.

Giờ khắc này, tất cả trưởng lão của Thiên Vũ học viện lại nhíu chặt mày vì chuyện ngày mai, nhớ tới khiêu chiến ngày mai của Quang Minh thần đình, tất cả đều buồn bã ủ rũ.

- Có người nói Cổ Dục kia chính là thân thể linh mạch, thiên phú khủng bố, hiện tại mới mười bảy tuổi, mà đã là cấp độ Mạch Linh cảnh viên mãn, ngay cả bên trong toàn bộ Thần đình thì người có thiên phú cấp độ kia cũng sẽ không vượt qua ba người. Mà hắn đã sớm là nhân vật vô địch bên trong đám người cùng tuổi, bên trong tân sinh lần này của học viện không người nào có thể chống lại được hắn nha.

Ánh mắt của Hà Hổ trưởng lão rất nghiêm nghị.

- Thân thể linh mạch a!

Đông đảo trưởng lão nghe vậy đều chấn động, loại thiên phú kia chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết, trong ức vạn người khó ra một người. Đó là một loại thiên phú đã vượt qua vũ mạch phổ thông, bất kể là một người có thân thể linh mạch nào cũng có tài năng ngút trời, người thường không thể đứng ngang hàng, căn bản không thể so sánh được với bọn họ.

- Cổ Dục kia quá mạnh, Quang Minh thần đình cố ý làm vậy mà thôi, nếu để cho người trên mười vị trí đầu Vũ bảng ra tay, trước tiên không nói có thể chiến thắng được hay không, coi như là thắng thì cũng thắng mà không vẻ vang gì. Thắng được Cổ Dục, nhưng thua là thua thanh danh của Thiên Vũ học viện ta, nhưng để tân sinh ra tay, sợ rằng ngay cả tư cách ra tay cũng không có.

Ánh mắt của Thượng Quan trưởng lão ngưng trọng.

- Bên trong các tân sinh, đám người Đỗ Trì, Đỗ Vân Hân, Trình Diễm tu vi thiên phú tu vi không tầm thường, nhưng nếu như so với Cổ Dục, sợ rằng còn thiếu rất nhiều, huống hồ lần này tám Đại Vương phủ cùng nhau đến đây, nếu như chúng ta để người của bọn họ ra tay sẽ có vẻ Thiên Vũ học viện ta không có người nào khác, mặt khác cũng có chỗ không thích hợp.

Tôn trưởng lão nói.

- Vậy rốt cuộc ngày mai chúng ta để ai đi ứng chiến đây? Nếu đường đường là Thiên Vũ học viện chúng ta ngay cả một người ứng chiến cũng không có. Chuyện này mà truyền ra ngoài, danh vọng của Thiên Vũ học viện cũng sẽ bị đả kích rất lớn.

Liêu trưởng lão nói.

- Mặc kệ ngày mai thế nào, sợ rằng Thiên Vũ học viện đều khó mà xuống đài được, Quang Minh thần đình đã sớm chuẩn bị mà đến đây nha.

Mộ Dung Hi khẽ thở dài.

Bên trong đại sảnh, từng vị trưởng lão trầm mặc, âm thầm lắc đầu.

- Các ngươi nói xem, nếu tiểu tử hung tàn Đỗ Thiếu Phủ kia ở đây, có thể chiến một trận cùng Cổ Dục kia hay không.

Đột nhiên, Thượng Quan trưởng lão nhìn mọi người nói.

- Loạch xoạch...

Mọi người nghe vậy, tất cả đều chấn động, nhìn nhau, trong mắt đều hiện lên chút dị sắc.

- Khoan hãy nói trước, nếu tiểu tử hung tàn đáng trách kia ở đây thì cũng có thể chống lại được Cổ Dục kia, có người nói tiểu tử Đỗ Thiếu Phủ kia không có chịu thiệt trong tay của Vũ Tiêu.

Một trưởng lão mặc áo lam chừng lục tuần nói.

- Ta cảm thấy nếu như tiểu tử Đỗ Thiếu Phủ kia ở đây thì quả thực cũng có thực lực chiến một trận với Cổ Dục kia.

Một lão giả mặc áo vàng nói, ánh mắt lập loè một chút dị sắc, khí tức trên người cũng được thu lại.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️