Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 247: Liệt diễm đoán thể.

Chương Trước Chương Tiếp

Giờ khắc này hỏa diễm bên trong không gian này mới thật sự là khủng bố, như có thể đốt cháy tất cả, phá hủy tất cả vậy.

Bỏng, thân thể hắn giống như muốn hòa tan vậy.

Loại nóng rực này tuyệt không tầm thường, không phải là khí tức nóng rực có thể đánh đồng được với nó.

Giờ khắc này sợ rằng dù là tu vi giả Mạch Linh cảnh đi vào, nhiều nhất cũng chỉ có thể kiên trì được mấy tức là đã đủ để bị đốt cháy thành tro bụi rồi.

Bỗng dưng, chỉ một trong nháy mắt ngắn ngủi, ngay khi Đỗ Thiếu Phủ vừa thúc giục một vòng sáng bằng huyền khí màu vàng nhạt chống đỡ hỏa diễm khủng bố này thì bên trong vòng sáng màu vàng nhạt có một luồng năng lượng thần bí lan tràn ra bên ngoài.

Dường như cỗ năng lượng thần bí này có thể chống đỡ nóng rực khủng bố bực này, làm cho cảm giác nóng bỏng vừa truyền đến bên trên thân thể Đỗ Thiếu Phủ đột nhiên biến mất.

Trong nháy mắt, vừa rồi Đỗ Thiếu Phủ còn cảm giác được thân thể mình bị bỏng thì cảm giác bỏng đã lập tức từ từ biến mất.

Thậm chí giờ phút này Đỗ Thiếu Phủ còn có thể cảm giác được, không phải luồng năng lượng thần bí trong cơ thể của hắn đang chống đỡ lực lượng nóng rực kia mà là đang nuốt chửng cảm giác nóng bỏng kia.

Đỗ Thiếu Phủ kinh ngạc, cẩn thận cảm giác, năng lượng thần bí này cũng không phải là tới từ tu luyện công pháp của Kim Sí Đại Bằng Điểu, mà là một luồng năng lượng khác tồn tại trong cơ thể, trong lúc mơ hồ hắn đã nhận ra có một tia cảm giác quen thuộc.

- Sưu sưu... ...

Hỏa diễm nóng rực bên trong không gian này không ngừng bị thân thể của Đỗ Thiếu Phủ tự mình hấp thu và nuốt chửng, khiến cho thân thể của Đỗ Thiếu Phủ lúc này không sợ nóng rực khủng bố ở cấp độ kia.

Cái cảm giác này khiến cho Đỗ Thiếu Phủ nhớ tới khi giao thủ cùng Phan Dục, khi đó trong cơ thể của hắn cũng từng xuất hiện loại biến hóa này.

- Tiểu tử, mau tìm linh dịch, người kia nói không sai, nếu như ngươi có thể hấp thu những linh dịch kia thì có thể nhận được chỗ tốt với mức độ lớn nhất, thậm chí có thể còn mạnh hơn so với việc ngươi dùng Hoàng Cực Đan.

Âm thanh của Chân Thanh Thuần truyền ra, nhưng ở dưới hỏa diễm nóng bỏng như vậy, thân thể nguyên thần của hắn không tiện hiện thân.

- Ta đã cảm giác được Linh dược, Đỗ Thiếu Phủ, để ta ăn một chút đi.

Âm thanh của Tiểu Yêu cũng lập tức truyền ra.

- Ngươi ở yên đi, lần sau ta sẽ giúp ngươi tìm Linh dược, đây chính là thứ có tác dụng đối với Thanh Trúc Vận linh quả a.

Đỗ Thiếu Phủ trả lời, thân thể được vòng sáng màu vàng nhạt bao vây, nhưng chung quanh lại có hỏa diễm cuồn cuộn, lại bị vòng sáng màu vàng nhạt này từ từ hấp thu vào trong cơ thể.

- Sưu sưu...

Từng luồng từng luồng hỏa diễm trực tiếp tiến vào trong cơ thể của Đỗ Thiếu Phủ, sau đó biến mất không còn tăm hơi một cách quỷ dị.

- Hừ, nhân loại vô liêm sỉ.

Tiểu Yêu mắng to.

Cũng không biết bao lâu, trong hỏa diễm cuồn cuộn, rốt cuộc Đỗ Thiếu Phủ đã tìm được một đám linh dịch to bằng bàn tay, ánh sáng bạo phát, dược lực kinh người, tuyệt đối không dưới năng lượng của Thanh Trúc Vận linh quả bao nhiêu, cực kỳ mênh mông.

Linh dịch tỏa ra ánh sáng lung linh, mùi thơm nồng nặc nức mũi, năng lượng dược lực kinh người như bất cứ lúc nào cũng sẽ phun ra giống như núi lửa vậy.

- Tiểu tử, tác dụng của Hoàng Cực Đan cũng không phải là tăng cường tu vi cấp độ, mà nhiều hơn chính là chuẩn bị vì sau đó đột phá Võ Hoàng cảnh, đánh hạ cơ sở. Còn tác dụng khác thì sau này tự nhiên ngươi sẽ chậm rãi biết được, chỉ là linh dịch được luyện hóa ra từ những Linh dược này rất là thuần khiết, sau khi ngươi dùng phải xử lý hco tốt, vạn nhất không có cách nào xử lý được thì cũng chính là tai nạn đối với ngươi.

Chân Thanh Thuần cảm giác được năng lượng trong linh dịch kinh người, cho nên cũng nhắc nhở với Đỗ Thiếu Phủ một tiếng.

- Linh dịch kinh người cũng không phải là không có cách nào xử lý được. Lão nhân kia muốn tác thành cho ta, vậy ta cũng không khách khí.

Trên mặt của Đỗ Thiếu Phủ hiện lên ý cười, ánh mắt lộ ra một chút chờ mong, cùng lúc đó hắn há mồm hút một cái, trực tiếp hút đám linh dịch được hỏa diễm bao phủ vào trong bụng.

Theo linh dịch bị trực tiếp hút vào trong bụng, nó đã lập tức hóa thành một luồng năng lượng hung mãnh khuếch tán ra các nơi trong cơ thể.

Năng lượng cuồng bạo như là một con hung thú thức tỉnh, tức thì đi loạn ở trong cơ thể của Đỗ Thiếu Phủ, cảm giác đau đớn mãnh liệt ngay lập tức truyền ra ở trong người, lực lượng cuồng bạo cấp độ kia dường như muốn phá hủy tất cả.

Cũng may lúc này cũng coi như là trạng thái toàn thịnh của Đỗ Thiếu Phủ, thêm vào lần này thân thể lần nữa lột xác làm cho thân thể hắn mạnh mẽ hơn nhiều, cho nên giờ khắc này hắn có thể miễn cưỡng chống chịu được.

Thế nhưng trong cơ thể truyền ra loại đau đớn kia vẫn làm cho Đỗ Thiếu Phủ không nhịn rống lên một tiếng như cũ.

- A...

Đỗ Thiếu Phủ gầm rú, năng lượng cuồng bạo như muốn làm cho hắn trực tiếp bạo thể mà chết, năng lượng cuồng bạo vận chuyển ở bên ngoài thân thể, muốn phá thể mà ra.

- Thối luyện kim vũ!

Đỗ Thiếu Phủ cố nén đau đớn trong cơ thể, vòng sáng màu vàng quanh thân được thu lại, hắn lập tức va chạm vào biên giới của không gian này, hắn cũng không biết mình đã va chạm vào cái gì. Tiếng vang âm ầm ầm không dứt bên tai, từng cảm giác đau đớn cũng lập tức truyền ra từ trên người.

Theo vòng sáng màu vàng quanh thân thu lại, hỏa diễm nóng rực bên trong không gian này trực tiếp kéo tới Đỗ Thiếu Phủ, trường bào màu tím trên người Đỗ Thiếu Phủ cũng bắt đầu bị đốt thành tro bụi ở bên trong đám lửa.

Tiểu Tháp và Yêu Thạch Tiểu Yêu cũng từ trên người Đỗ Thiếu Phủ rơi xuống, một cái túi càn khôn từ bên trong y phục đã bị đốt thành tro bụi rơi xuống, nhưng lập tức bị một luồng lưu quang bên trong Tiểu Tháp bao phủ, ném vào bên trong Tiểu Tháp.

Chỉ là lúc này hỏa diễm nóng bỏng hừng hực bên trong không gian này vẫn không thể làm gì được Đỗ Thiếu Phủ.

Trong lúc mơ hồ Đỗ Thiếu Phủ cảm giác được cảm giác bỏng rát nóng rực, thế nhưng cũng vẫn ở trong phạm vi có thể nhịn được.

- Ầm ầm...

Năng lượng trong cơ thể cuồng bạo, cuồn cuộn, vẫn như vạn thú chạy chồm.

Đỗ Thiếu Phủ thúc giục phương pháp luyện thể tiêu hao năng lượng, rèn luyện năng lượng linh dịch tiến vào bên trong thân thể, không gian chấn động không ngừng rung động, tiếng nổ ầm ầm vang lên không dứt bên tai.

Mà trong quá trình này, điều làm cho Đỗ Thiếu Phủ không nghĩ tới chính là, hỏa diễm bên trong không gian này, lúc này cũng theo quá trình Thối luyện kim vũ mà như là lúc hấp thu ma tà khí của Lý Vũ Tiêu vậy, cũng theo rèn luyện tiến vào thân thể của hắn.

Thậm chí là một luồng khí tức thần bí có thể nuốt chửng hỏa diễm trong cơ thể, cũng đồng thời theo rèn luyện tiến vào bên trong thân thể.

- Ồ...

Ở ngoài đại đỉnh, ánh mắt của Chu Viện lão khá là nghi hoặc, đại đỉnh trước người hắn vang lên tiếng ầm ầm, thân đỉnh lay đông. Dường như bên trong giam giữ một con hung thú, muốn đánh vỡ đại đỉnh mà ra, bảy cỗ Địa Tâm Hỏa kết nối với đại đỉnh từ từ yếu bớt.

Thủ ấn được ngưng tụ, phù văn phun trào, phù văn trong toàn bộ không gian rung động, tâm thần hắn dò xét tiến vào bên trong đại đỉnh, trên khuôn mặt già nua ccc Chu Viện lão đột nhiên biến sắc.

- Xẹt xẹt...

Thru ấn biến ảo, Chu Viện lão phất tay khẽ động, bảy cỗ Địa Tâm Chi Hỏa tức thì tăng lên, cuồn cuộn tràn vào bên trong đại đỉnh, nhiệt độ khủng bố tăng lên gấp mấy lần, khí thế bắt đầu tăng lên nhiều.

Bên trong đại đỉnh, hỏa diễm tăng lên, chẳng khác nào dung nham dâng trào, hỏa diễm vô tận cháy hừng hực.

Bên ngoài thân thể của Đỗ Thiếu Phủ đều bị hỏa diễm nóng rực bao phủ, nhưng lực lượng thần bí bên trong thân thể vẫn đang nuốt chửng hỏa diễm như cũ.

Chỉ có điều theo lửa tăng lên, cảm giác bỏng trên thân thể Đỗ Thiếu Phủ cũng càng ngày càng mạnh, nhưng cũng theo đó ngày có càng nhiều hỏa diễm nóng rực bị rèn luyện mà tiến vào trong thân thể của hắn.

Bên trong đại đỉnh, lúc này Đỗ Thiếu Phủ như là Linh dược bị rèn luyện, loại nhiệt độ khủng bố kia không phải là thứ mà người thường có thể chịu đựng được.

- Ầm ầm ầm...

Đại đỉnh lay động, tiếng vang ầm ầm vang lên không dứt bên tai, dường như bất cứ lúc nào cũng sẽ vỡ vụn ra.

Bên trong Thiên Vũ học viện, thời gian từ từ trôi qua, nương theo Đỗ Thiếu Phủ tiến vào mười vị trí đầu của Huyền Thưởng bảng, tin tức khiếp sợ này không chỉ truyền ra ở bên trong Thiên Vũ học viện mà từ lâu đã truyền ra khắp ngóc ngách của đế quốc.

Bên trong đình viện cổ điển đơn giản, Đỗ Tiểu Mạn đứng ở trước người một phụ nhân mặc y phục màu tím, mái tóc dài đen như mực như là thác nước chảy xuôi, trong hai con mắt linh hoạt kỳ ảo giờ khắc này tràn ngập vẻ kinh hãi, nàng nói:

- Lão sư, lời người nói chính là sự thật sao?

- Có lẽ trong lòng ngươi đã có câu trả lời rồi, sáu ngày trước Đỗ Thiếu Phủ đã bị Chu Viện lão bắt, hiện giờ có tình huống thế nào cũng không ai biết được. Có điều sợ rằng sẽ không tốt, Thanh Trúc Vận linh quả là sinh mạng của Chu Viện lão, Đỗ Thiếu Phủ không chỉ phá huỷ một nửa dược viên mà còn trộm Thanh Trúc Vận linh quả, sợ rằng Chu Viện lão cũng sẽ không khách khí với hắn.

- Tiểu tử này, quả thực là không làm được chuyện gì tốt.

Nghe vậy, thân thể của Đỗ Tiểu Mạn run lên, dáng người uyển chuyển rất là xinh đẹp, đôi mắt trong suốt giống như mặt hồ, thế nhưng lúc này đã nổi lên một chút gợn sóng, đôi môi anh đào hiện lên đường cong động lòng người.

... ...

Trong đình viện cổ điển, dung nhan tuyệt mỹ của Âu Dương Sảng đại biến, đôi mắt to chấn động ngạc nhiên, nàng nhìn Mộ Dung Hi, khẩn cầu:

- Hi thúc, như vậy bây giờ chúng ta nên làm gì đây? Tiểu tử kia đã bị viện lão bắt, không sao chứ, liệu có bị Viện lão coi là Thanh Trúc Vận linh quả để luyện thành đan dược hay không?

- Chu Viện lão đã bố trí cấm chế, không ai có thể đi vào, hiện tại tình huống bên trong thế nào, ta cũng không biết. Có điều Thanh Trúc Vận linh quả là sinh mạng của Chu Viện lão, sợ là tình huống của tiểu tử kia cũng không quá lạc quan, hi vọng tiểu tử kia không dùng Thanh Trúc Vận linh quả a, bằng không...

Mộ Dung Hi dứt lời, sắc mặt cũng trở nên nghiêm nghị, nếu như tiểu tử kia dùng Thanh Trúc Vận linh quả, như vậy tình huống kia hắn thật sự không dám tưởng tượng nữa.

... ... ... ...

Cung điện hùng vĩ liên miên vô tận, uy nghiêm mà lại tráng lệ.

- Thắng Nam, ngươi sắp xếp thế nào rồi?

Bên trong cung điện, một lão giả nhìn một thiếu nữ hỏi, trên mặt tràn ngập nếp nhăn, như là trái mướp đắng vừa già vừa vàng, hai khối xương gò má như hai ngọn núi nhỏ tự đứng vững trên khuôn mặt đầy nếp nhăn. Dưới cằm là chút râu dê, thưa thớt, trắng xám, có một chút cảm giác tiên phong đạo cốt, nhưng lại khiến cho người ta nhìn mà phát khiếp.

Thiếu nữ cao gầy có đôi chân thon dài và dịu dàng, còn có cái eo thon, phác hoạ ra đường vòng cung động lòng người, bên trong khí chất thanh nhã có một chút lạnh lẽo, nàng nhìn lão giả, cung kính nói:

- Bẩm sư thúc, tất cả các đệ tử đều được sắp xếp xong, chỉ chờ sư thúc đến đây là có thể phát động đi tới Thiên Vũ học viện.

- Thiên Vũ học viện, chưa từng nghe nói, quả thực rất muốn đi tới đó mở mang tầm mắt một chút.

Một người thiếu niên nói chuyện, chừng mười sáu, mười bảy tuổi, gương mặt tuấn mỹ, đường cong hoàn mỹ như là một mỹ nam tử ở trong truyền thuyết vậy.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️