Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 241: Một quyền đánh sập.

Chương Trước Chương Tiếp

- Toái không quyền Lạc Thiên Thần, xếp hạng ba mươi trên Vũ bảng, đáng tiếc thực lực cũng chỉ có vậy a!

Tiếng nói hờ hững, Đỗ Thiếu Phủ nhìn về phía Lạc Thiên Thần, trong miệng phun ra một ít vết máu, khuôn mặt mang theo ý cười nhàn nhạt, khiến cho người ta nhìn vào trong lòng có chút cảm giác sởn cả tóc gáy.

Lạc Thiên Thần còn chấn động hơn, hai con ngươi co rút lại, nắm tay khẽ run lên, hắn là cường giả xếp hạng thứ ba mươi trên Vũ bảng, dưới một quyền, không nghĩ tới không những không có đánh bại được một người thanh niên mà trái lại còn cảm giác được nắm tay hơi tê tê.

Thân thể của đối phương, quả thực quá đáng sợ, dường như đánh mãi không chết vậy.

- Ầm!

Sau khi trong lòng kinh ngạc, Lạc Thiên Thần lần nữa ra tay, năm ngón tay nắm chặt, bên trên nắm đấm, bùa chú bí văn dâng lên ánh sáng, huyền khí dâng trào, chẳng khác nào núi lửa ngột ngạt phun trào, lần nữa mạnh mẽ rơi vào trên lồng ngực của Đỗ Thiếu Phủ.

- Ầm!

Thân thể của Đỗ Thiếu Phủ trực tiếp bị đánh bay ra xa xa, máu tươi chảy ròng, đập cho thân thể nặng nề đập lên bên trên một tảng đá lớn.

- Ầm!

Đá lớn bị đập thành đá vụn, mặt đất ầm ầm kịch chấn.

- Có chút ý nghĩa, so với đám người vừa rồi còn mạnh hơn một chút, tiếp tục đi, vận dụng thực lực mạnh nhất của ngươi đi.

Ngay trong ánh mắt khiếp sợ của Lạc Thiên Thần, Đỗ Thiếu Phủ lần nữa bò dậy, đang khi nói chuyện, máu màu vàng nhạt ở trên khóe miệng chảy xuôi xuống, khuôn mặt mang theo nụ cười, hai con ngươi hiện ra ánh sáng đỏ ngầu, càng ngày càng dữ tợn như hung thú.

- Làm sao lại mạnh như vậy chứ, không thể, không thể biến thái như thế được.

Lạc Thiên Thần lắc đầu, ánh mắt không tin tưởng, thân thể của một Mạch Động cảnh không có khả năng cường hãn như vậy được.

Thủ ấn ngưng tụ biến ảo, quanh thân Lạc Thiên Thần như phát sáng vậy, huyền khí dâng trào, như cơn bão đột kích, không gian chấn động, giờ khắc này bên trên nắm đấm có phù văn lập lòe, dường như năng lượng thiên địa trong không gian xung quanh cũng đang bắt đầu biến hóa.

Cuối cùng, năng lượng huyền khí mênh mông ngưng tụ ở trước nắm tay, hội tụ thành một đạo quyền ấn chói mắt bao vây phủ nắm tay, phù văn tỏa ra, rực rỡ mà lại cực kỳ cuồng bạo.

- Toái Không Chấn thiên quyền!

Tiếng hét lớn như sấm nổ vang vọng trên quần sơn, tiếng nói của Lạc Thiên Thần vừa dứt, nắm tay đã chấn động, lực lượng lớn phun trào ra, phù văn chói mắt, lần nữa đánh về phía Đỗ Thiếu Phủ.

- Ầm!

Thân thể của Đỗ Thiếu Phủ lần nữa bị đánh bay đi, lần này, thân thể bay còn xa hơn so với hai lần trước đó, khi đập xuống cũng nặng nề hơn.

- Ầm ầm!

Liên tiếp va nát hai khối đá lớn, sau đó còn cọ sát tạo ra một cái vết nứt dài chừng mười trượng, lúc này thân thể của Đỗ Thiếu Phủ mới ổn định lại được.

Hai mắt của Lạc Thiên Thần chăm chú nhìn về phía trước, sắc mặt trắng xám, vừa rồi là một kích toàn lực của hắn, coi như là tu vi giả chuẩn cấp độ Vũ Hầu cảnh thì cũng không dám ngạnh kháng một quyền của hắn như thế.

Đây không phải đối kháng, mà là dùng thân thể ngạnh kháng, tu vi giả chuẩn Vũ Hầu cảnh tuyệt đối không dám đỡ, bởi vì nếu như vậy dù không chết cũng sẽ trọng thương.

Dù cho coi như là cường giả Vũ Hầu cảnh chân chính thì cũng không dám làm nwh vậy, hắn không tin tiểu tử kia có thể chống lại được.

Giờ khắc này, Lý Vũ Tiêu giữa không trung cũng chấn động, hai con mắt đỏ tươi nhìn lên trên người Đỗ Thiếu Phủ đang bất động ở trên mặt đất.

- Không phải tiểu tử kia lại không sao đó chứ?

Chung quanh, sáu đội viên Chấp Pháp đội bị thương đã sớm bò lên và hai người khác, tám đôi mắt của tám người cũng chăm chú nhìn lên trên người thiếu niên mặc áo bào tím kia.

- Hít!

Sau ba bốn lần thở dốc, nhìn thấy cuối cùng Đỗ Thiếu Phủ cũng không bò lên, rốt cục mọi người mới hít vào một ngụm khí lạnh.

- Không thể nào, chuyện này tuyệt đối không thể, tại sao lại như vậy. . .

Mà ngay khi Lạc Thiên Thần còn chưa hít vào một ngụm khí lạnh xong thì con ngươi trong mắt đột nhiên co rút lại, phía xa xa. Thiếu niên mặc áo bào tím bị đánh bay kia lại loạng choà loạng choạng lần nữa đứng dậy.

Khuôn mặt của thiếu niên mặc áo bào tím kia vẫn mang theo ý cười nh cũ, khóe miệng có máu tươi tràn ra, ánh mắt đỏ hồng, rất là hung tàn.

- Như vậy mới đạt đến một trình độ nào đó a.

Đỗ Thiếu Phủ bò người lên, xương trên người giống như vỡ nát hết, lục phủ ngũ tạng cũng như bị phá nát, dựa vào lực lượng của một quyền vừa rồi, nếu như không phải là bởi vì tình huống lúc này đặc biệt, sợ rằng dùng thân thể của hắn cũng khó có thể chống lại được.

Nhưng lúc này ở dưới tình huống đặc biệt này, lực lượng của một quyền kia vô cùng mạnh mẽ, đối với Đỗ Thiếu Phủ mà nói, lại là một sự giúp đỡ lớn, trên người chịu ngoại lực xung kích càng nặng thì đối với Thối luyện kim vũ lại càng có tác dụng.

Vừa rồi lực lượng mạnh mẽ từ một quyền của Lạc Thiên Thần trùng kích vào, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể, gân cốt bắp thịt, tất cả tế bào của Đỗ Thiếu Phủ đều như một cái động không đáy hấp thu năng lượng để tăng cường chính mình.

Loại tốc độ kia khiến cho Đỗ Thiếu Phủ cũng cảm giác được khiếp sợ, dường như đã có thể cảm giác được rất rõ rệt, thân thể của hắn đang từ từ trở nên mạnh mẽ hơn.

Nếu cứ dựa theo tốc độ như thế này, Đỗ Thiếu Phủ cảm giác, sợ rằng không cần mấy lần nữa thì mình đã có thể thanh trừ hết mầm họa trong cơ thể.

Bước ra một bước, Đỗ Thiếu Phủ mang theo nụ cười hung tàn từ từ đi về phía Lạc Thiên Thần.

Nhìn Đỗ Thiếu Phủ bước ra một bước về phía trước, ánh mắt của Lạc Thiên Thần không khỏi co giật một chút, chẳng biết vì sao, trong lòng hắn đã bắt đầu xuất hiện một tia sợ hãi, giống như giờ khắc này thứ đối mặt với mình chính là một đầu hung thú bất tử vậy.

- Làm sao có khả năng chứ, sao trong lòng ta lại sinh ra sợ hãi cơ chứ.

Lạc Thiên Thần đề cao tinh thần, huyền khí phun trào, miễn cưỡng áp chế lại cảm giác bất an và một tia sợ hãi ở trong lòng.

- Còn muốn tiếp tục nữa không!

Đỗ Thiếu Phủ cất bước xuất hiện ở trước người của Lạc Thiên Thần, mắt nhìn Lạc Thiên Thần, ánh mắt hung tàn có chút khinh thị.

- Ầm!

Lạc Thiên Thần cắn răng, lần nữa ra tay, nắm tay được phù văn bao vây, tức thì mạnh mẽ đánh về phía Đỗ Thiếu Phủ.

- Đùng đùng. . .

Bên trên nắm tay có kình phong bao phủ, làm cho bên trong không gian liên tiếp truyền ra tiếng nổ đùng đoàng trầm thấp.

- Xẹt xẹt. . .

Bỗng dưng, ngay khi nắm tay của Lạc Thiên Thần sắp rơi vào ngực của Đỗ Thiếu Phủ, bóng người của Đỗ Thiếu Phủ lại cực kỳ quỷ dị biến mất ở trước nắm tay, phập phù bất định, nhanh như cầu vồng, làm cho nắm đấm của Lạc Thiên Thần trực tiếp thất bại.

- Sưu!

Hầu như là cùng một thời gian, bóng người Đỗ Thiếu Phủ xuất hiện ở trước người Lạc Thiên Thần, nương theo đó còn có một nắm tay được bùa chú bí văn kim quang rạng rỡ bao phủ.

- Ầm!

Trong nháy mắt nắm tay đã lao ra, ánh sáng rất chói mắt, chẳng khác nào có thể đánh nát núi, trực tiếp rơi vào trên ngực của Lạc Thiên Thần, sau đó thanh âm trầm thấp đột nhiên vang vọng.

Lạc Thiên Thần không nghĩ tới lần này Đỗ Thiếu Phủ lại không trốn, càng không nghĩ tới lần này Đỗ Thiếu Phủ sẽ xuất thủ.

Trong lúc thoảng thốt, công kích lại như sấm sét, Lạc Thiên Thần không có cách tránh né được, hầu như không hề phòng ngự được một chút nào.

Giống như ba quyền của hắn vậy, đều không hề có chút phòng ngự rơi vào trên người của Đỗ Thiếu Phủ.

- Xì xì xì. . .

Chỉ tiếc Lạc Thiên Thần không có thân thể biến thái như của Đỗ Thiếu Phủ, một quyền bị Đỗ Thiếu Phủ đánh bay ra, máu tươi trong miệng trực tiếp phun ra, thân thể bay ra xa mấy chục thước.

- Ầm ầm ầm!

Sau khi Lạc Thiên Thần rơi xuống đất đập vỡ tan đá chung quanh, tạo ra vết nứt ở trên mặt đất, trong lúc mơ hồ có thể nghe thấy được âm thanh không ít xương sườn bẻ gẫy, đủ để thấy được Đỗ Thiếu Phủ cũng tuyệt đối không khách khí một chút nào.

Trong lúc máu me chảy đầm đìa, Lạc Thiên Thần giẫy giụa mấy lần, thân thể loạng chà loạng choạng, cuối cùng cũng không bò lên được nữa.

Toái không quyền Lạc Thiên Thần xếp hạng thứ ba mươi trên Vũ bảng, ba quyền toàn lực cũng không có cách nào đánh bại được một tu vi giả Mạch Động cảnh.

Lại còn bị thiếu niên mặc áo bào tím tu vi Mạch Động cảnh dùng một quyền đánh cho không bò lên được, đây là xung kích chấn động tới cỡ nào cơ chứ!

- Ục ục. . .

Tám đội viên Chấp Pháp đội hút vào một ngum khí lạnh, trố mắt há hốc mồm, trong ánh mắt tuôn ra vẻ hoảng sợ, đến lúc này, tám người này mới chính thức biết được, vì sao Hà đội trưởng lại nói thiếu niên này khủng bố tới mức không phải bình thường.

Thiếu niên mặc áo bào tím kia tuyệt đối không phải là người bình thường, hung hãn, khủng bố tới mức bọn hắn không dám tưởng tượng ra được!

Đỗ Thiếu Phủ nhìn Lạc Thiên Thần bị đánh bay đập vào mặt đất ở phía xa xa. Hắn lau vết máu ở khóe miệng, khẽ lắc đầu một cái, lạnh nhạt cảm thán nói nhỏ:

- Kỳ thực ý ta hỏi ngươi còn muốn tiếp tục không chính là ta muốn ra tay, thực lực không tệ, chỉ là không biết đánh đấm nha.

- Vèo!

Bóng người đỏ sậm lập lòe, không gian xuất hiện gợn sóng như gió nhẹ lướt qua, Lý Vũ Tiêu xuất hiện ở trước người của Đỗ Thiếu Phủ.

- Ngươi muốn ra tay?

Đỗ Thiếu Phủ nhìn Lý Vũ Tiêu trước mắt, trong ánh mắt đổ hồng kia không có bất kỳ ý sợ hãi nào, trái lại còn tràn ngập chờ mong.

Sợ rằng dùng thực lực của Lý Vũ Tiêu này, tất sẽ có thể làm cho phiền phức trong cơ thể mình được giải quyết hết.

Mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ, Lý Vũ Tiêu nói:

- Sợ rằng tình huống của ngươi cũng chẳng tốt hơn là bao, một khi ta ra tay thì sẽ không dừng lại, ngươi phải suy nghĩ cho kỹ, bây giờ hối hận vẫn còn kịp!

- Đến đây đi, ta rất chờ mong!

Đỗ Thiếu Phủ không để ý lắm, ánh mắt chỉ có vẻ chờ mong, trải qua rèn luyện và xung kích luân phiên vừa rồi, mầm họa và phiền phức trong cơ thể của hắn đã được giải quyết không ít.

Ngay cả thân thể cũng có thể cảm giác được đã tăng cường rõ rệt, đang tiếp tục lột xác, hướng về mức độ càng mạnh hơn để lột xác.

- Đây là do ngươi lựa chọn đó.

Lý Vũ Tiêu nói, khi hắn vừa dứt lời, trường bào màu đỏ sậm phần phật, bên trong ánh mắt của hắn có hồng mang như ẩn như hiện, màu sắc óng ánh long lanh, quanh thân có một luồng ma khí nhàn nhạt quanh quẩn, thủ ấn biến ảo, bỗng nhiên liên tiếp đánh ra thủ ấn.

- Sưu sưu. . .

Ròng rã ba mươi sáu đạo thủ ấn nhảy lên trên không, ánh sáng màu đen đỏ nhàn nhạt lập lòe, ma tà khủng bố, khiến cho người ta nhìn vào cảm thấy sởn cả tóc gáy.

Không gian xung quanh giờ khắc này năng lượng thiên địa trở nên hỗn loạn, chẳng khác nào ma khí ngập trời, toàn bộ tia sáng trong không gian cũng biến thành màu đen, chỉ có ba mươi sáu đạo thủ ấn kia là chằng nhịt khắp nơi.

- Sưu sưu sưu. . .

Ba mươi sáu đạo thủ ấn giống như muốn xuyên thủng cả không gian, trong phút chốc Lý Vũ Tiêu đã bắn tới trước người Đỗ Thiếu Phủ, thủ ấn mang theo uy thế vô thượng, đột nhiên rơi vào trên người Đỗ Thiếu Phủ, bao phủ ba mươi sáu đại khiếu huyệt quanh thân Đỗ Thiếu Phủ vào trong đó.

- Ầm ầm ầm. . .

Thanh âm trầm thấp liên tiếp vang vọng lên ba mươi sáu tiếng, sau khi mỗi một tiếng vang trầm thấp vang lên, bên trên ba mươi sáu đạo huyệt khiếu quanh thân Đỗ Thiếu Phủ đều sẽ có một huyệt khiếu nổ tung tạo thành lỗ máu, cuối cùng bên trên ba mươi sáu đại huyệt khiếu, đều có một lỗ máu nhỏ như ngón tay.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️