Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 238: Chôn sống

Chương Trước Chương Tiếp

- Tiểu tử vô pháp vô thiên, giam giữ trước rồi nói sau.

Phó trưởng lão khẽ động, tức thì muốn theo Hà Hổ cùng nhau vút không bắn đi.

- Phó trưởng lão, chỉ là bắt một tên tiểu bối mà thôi, chẳng lẽ ngươi cho rằng Hà trưởng lão không có thực lực kia hay sao?

Thân ảnh màu tím lướt qua, huyền khí dao động, đồng thời thân ảnh của Thượng Quan trưởng lão chợt xuất hiện ở trước người Phó trưởng lão, hữu ý vô tình ngăn cản Phó trưởng lão lại.

- Hừ!

Trong cổ họng vang lên một tiếng hừ lạnh, Phó trưởng lão nhìn Thượng Quan trưởng lão đứng ở trước người, cũng đành phải thôi.

Ở giữa không trung, ánh sáng mờ lan tràn, khí tức bắt đầu khởi động, thân ảnh của Hà Hổ trong nháy mắt đã đi tới trước ngọn núi.

Nhìn giờ phút này trong hố sâu như động quật ở giữa ngọn núi, Đỗ Thiếu Phủ vẫn đang hung hăng tự ngược va chạm vào nham thạch, Hà Hổ trưởng lão nhíu mày, quát:

- Tiểu tử, tới đây cho ta, bổn trưởng lão hỏi ngươi một chuyện.

Đỗ Thiếu Phủ quay đầu lại, trong hai đồng tử có một ít màu đỏ như máu đang trôi nổi, nhìn Hà Hổ trưởng lão cùng với hơn mười đạo thân ảnh ở phía xa xa giữa không trung, khóe miệng mỉm cười, giờ phút này ở trong cơ thể của hắn bành trướng, giống là có thêm cái gì đó phát ra, sau đó hoàn toàn không quan tâm tới Hà Hổ trưởng lão, tiếp tục dùng lực lượng thân thể, hung hăng đụng chạm vào vách núi.

- Ầm Ầm!

Ngọn núi lay động, lung lay sắp đổ, ngọn núi đã bị móc rỗng hơn phân nửa, như là tùy thời có thể sụp xuống, tiếng vang ầm ầm vang lên không dứt bên tai.

Một tảng lớn đá vụn theo nơi hắn va chạm tạo thành hang động bắt đầu rơi xuống phía dưới.

- Quả thực là có chút tính tình, như vậy cứ giam giữ ngươi, sau đó để ngươi tự mình nói ra vậy.

Nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ không để ý tới mình, Hà Hổ trưởng lão tức thì sững sờ, hai đồng tử giật giật, sau đó chân giẫm lên hư không một cái, thân hình thô lỗ mạnh mẽ trực tiếp run lên, lập tức lướt vào trong cái động cao thấp không đồng đều, bị Đỗ Thiếu Phủ va chạm mà tạo ra.

- Rống!

Bỗng dưng, Đỗ Thiếu Phủ hét lớn một tiếng, bùa chú bí văn màu vàng nhạt bên ngoài thân tức thì bắt đầu điên cuồng khởi động, khí tức bá đạo hùng hồn như núi lửa phun trào, như mãnh thú ngập trời thức tỉnh, chỉ một thoáng đã hung hăng đụng vào trên tảng đá trước người.

- Ầm ầm!

Tiếng nổ vang như sấm, cả ngọn núi run rẩy, giống như động đất, cả ngọn núi lớn lay động nghiêng nghiêng.

- Tạch tạch tạch ken két...

Rốt cuộc ngọn núi khổng lồ cũng không nhịn được nữa, bắt đầu từ chân ngọn núi, một mảng lớn khe nứt chậm rãi lan tràn ra bên ngoài.

- Rầm rầm...

Từng khối lớn nham thạch bắt đầu nện xuống, một cỗ khí tức núi lửa phun trào bắt đầu phóng thích ra.

- Ầm ầm…

Hà Hổ trưởng lão vừa mới vọt vào trong động quật, đang muốn bắt Đỗ Thiếu Phủ thì từng khối nham thạch to lớn đã phô thiên cái địa từ trên đỉnh đầu hắn nện xuống.

- Không xong, núi này sắp sụp đổ rồi!

Chung quanh hắn tất cả đều là tảng đá lớn nện xuống, trong nháy mắt đã bao vây Hà Hổ trưởng lão vào trong đó.

- Thình thịch!

Thân thể của Hà Hổ bị vây ở trong đó, cũng làm cho ánh mắt của hắn tức thì kinh biến, quanh thân chợt có một cỗ năng lượng như là một vòng tròn bao phủ, hắn phất tay, vung quyền phá hủy hai khối đá lớn trước người, lại quát lớn:

- Tiểu tử ngươi làm gì vậy, núi này sắp đổ, còn không mau trốn.

Đỗ Thiếu Phủ hoàn toàn không để ý đến Hà Hổ trưởng lão, bên ngoài thân thể của hắn, bùa chú bí văn bắt đầu khởi động, lần thứ hai điên cuồng đụng vào trên vách núi đá.

- Ầm… Ầ…mmm!

Ngọn núi đã sớm lung lay sắp đổ lúc này nghiêng ngả, giờ phút này cuối cùng cũng không thể chống đỡ được nữa, Đỗ Thiếu Phủ hung hãn va chạm lần cuối cùng, lần này không thể nghi ngờ là giọt nước tràn ly, cả ngọn núi khổng lồ hoàn toàn sụp đổ.

- Không được, ngọn núi sắp sụp đổ, tiểu tử đó còn ở bên trong.

Ánh mắt của mỹ nam tử trung niên đại biến, trong nháy mắt đã biến mất ngay tại chỗ, thân ảnh như điện, nhanh chóng xông về phía ngọn núi đã vang lên tiếng răng rắc, đã bắt đầu sụp đổ.

- Không xong, sắp bị chôn sống rồi!

Hà Hổ trưởng lão vừa mới phá hủy hai khối đá lớn nện xuống thì đá lớn rậm rạp chằng chịt bốn phía cũng lại càng dày đặc thêm, trong nháy mắt đã phong kín cửa bên ngoài, muốn lui cũng khó mà tiếp tục lui ra ngoài được nữa.

- Ầm ầm…

Đất rung núi chuyển, mặt đất rung động, ngọn núi to lớn hoàn toàn bắt đầu sụp đổ, từng khối đá lớn từ trên trời giáng xuống.

- Rắc rắc...

Mặt đất chung quanh bắt đầu nứt nẻ, lan tràn ra bốn phía, cả ngọn núi khổng lồ ngay trong thời gian ngắn ngủn một hai hơi thở dốc đã hoàn toàn sụp đổ.

Cảnh tượng to lớn như vậy đánh vào thị giác, nếu không tận mắt nhìn thấy, khó có thể miêu tả ra được.

- Phanh phanh phanh...

Tiếng ầm vang trầm đục đinh tai nhức óc vang lên không dứt, tro bụi đầy trời, đá vụn bắn lên trên không trung.

Một trưởng lão nghẹn họng nhìn trân trối, trơ mắt nhìn ngọn núi khổng lồ kia nứt vụn ở trước mắt, hắn đã bị làm cho rung động chính là không nhẹ.

Mọi người càng thêm rung động, ngọn núi khổng lồ trước mắt hoàn toàn là bởi vì Đỗ Thiếu Phủ kia mà bị đụng sập, lực lượng kia hung tàn biến thái tới bực nào cơ chứ?

- Thình thịch...

Thân ảnh của mỹ nam tử trung niên chợt lui ra, vừa mới lướt tới dưới hang động kia thì đá lớn phô thiên cái địa cũng đã giáng xuống, trong nháy mắt hang động đã bị phong kín, căn bản không vào được, sau khi đánh nát mấy tảng đá lớn rơi xuống trước mặt, hắn nhanh chóng lui về.

Tuy rằng đối với hắn chuyện này cũng không có ảnh hưởng gì, nhưng vẫn khiến cho hắn có vẻ cực kỳ chật vật.

- Tiểu tử đó muốn làm cái gì vậy?

- Hà Hổ trưởng lão bị chôn ở bên trong!

- Tiểu tử này thật là hung tàn, đây muốn chôn sống chính mình nha.

- Dùng sức một mình đụng vào ngọn núi, đây là hung hãn bực nào cơ chứ, khó trách những học sinh cũ kia hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn a...

Đông đảo trưởng lão rơi vào trong sợ hãi than, chính mắt thấy một thiếu niên nhìn như gầy gò, thế nhưng lại như là hung thú vậy, không khoan nhượng đụng vào một ngọn núi khổng lồ, rung động trong lòng khó có thể biểu đạt bằng lời được.

Ngọn núi khổng lồ sụp đổ, dư chấn không ngừng truyền ra, ở bên trong tiếng vang ầm ầm, một tảng lớn nham thạch đổ xuống, bao phủ mấy đỉnh núi chung quanh vào trong đó.

- Linh dược của ta a.

Ánh mắt của Tôn trưởng lão co rúm lại, khóc không ra nước mắt, trơ mắt nhìn nham thạch phô thiên cái địa rơi xuống, bao phủ một tảng lớn dược điền, lại bó tay không thể làm được gì.

- Hà Hổ trưởng lão bị chôn ở bên trong.

Không ít trưởng lão kinh hô, Hà Hổ trưởng lão cũng đã bị chôn ở trong đó theo.

- Ngọn núi này rất khổng lồ, hơn trăm triệu cân, dùng tu vi thực lực của Hà Hổ trưởng lão, sợ rằng nếu muốn xuất hiện thì cũng không phải là chuyện dễ dàng a.

- Chẳng lẽ Đỗ Thiếu Phủ kia muốn tự sát sao, tự mình chôn sống chính mình, dùng tu vi của tiểu tử đó, sợ rằng hơn phân nửa đã chết chắc rồi!

- Thiên phú như vậy, nếu dạy dỗ thêm chút, sau đó nhất định có thể một bước lên trời.

- Muốn cứu tiểu tử đó cũng không kịp, đáng tiếc, thật sự là đáng tiếc.

- ...

Mọi người nghị luận, rơi vào trong cảm thán, tinh thần của không ít trưởng lão rất chán nản.

Sau khi tận mắt nhìn thấy một mặt hung hãn của Đỗ Thiếu Phủ kia, trong lòng không ít trưởng lão đều rất rõ ràng, thiên phú như vậy quả thực rất đáng sợ, nếu như dạy dỗ cho tốt, ngày khác tuyệt đối có thể một bước lên trời, lúc này rơi vào kết quả như vậy, cũng chỉ có thể tiếc hận mà thôi.

- Ầm ầm!

Trong đống nham thạch, sau một lát truyền ra tiếng nổ ầm ầm, một bóng người được huyền khí bao vây phóng lên cao, một tảng lớn nham thạch bị mạnh mẽ chấn vỡ, chính là Hà Hổ trưởng lão mới vừa rồi cũng bị vùi vào bên trong đống nham thạch.

Chỉ là lúc này gương mặt của Hà Hổ trưởng lão cũng rất chật vật, sắc mặt không phải là quá tốt.

- Hà trưởng lão, Đỗ Thiếu Phủ kia đâu?

Mỹ nam tử trung niên đi tới trước người của Hà Hổ trưởng lão.

- Đã bị chôn ở bên trong, ta cũng không kịp bắt hắn ra, tiểu tử đó cố ý làm như vậy đó.

Hà Hổ trưởng lão có chút tức giận, không nghĩ tới hắn tự mình ra tay, không chỉ không có bắt được tiểu tử đó, ngược lại chính mình còn bị chôn sống, nếu chuyện này truyền ra ngoài, mặt mũi này của hắn cũng không còn nữa.

- Mau nghĩ biện pháp lôi tiểu tử đó ra, nhất định Thanh Trúc vận linh quả ở trên người của tiểu tử kia.

Ánh mắt của Tôn trưởng lão rất ngưng trọng, khóc không ra nước mắt.

- Thanh Trúc vận linh quả, được rồi, bảo dược còn ở trên người tiểu tử kia a.

Nghe vậy, tức thì tất cả trưởng lão đều cả kinh nói:

- Mau tìm ra tiểu tử đó, tìm ra Thanh Trúc vận linh quả.

- Chuyện này cũng quá khó khăn a, phải dời ngọn núi khổng lồ sụp đổ này tì mới có thể tìm ra được tiểu tử đó.

- Trực tiếp ra tay phá hủy nham thạch, sợ rằng đến lúc đó vạn nhất tiểu tử đó không chết thì cũng sẽ bị chúng ta đánh chết rồi.

- Đừng nói là tiểu tử đó sẽ bị đánh chết, nói không chừng Thanh Trúc vận linh quả còn chưa có bị tiểu tử đó thu vào túi càn khôn, mà để ở trên ngực. Đến lúc đó Thanh Trúc vận linh quả cũng sẽ bị chúng ta đánh cho vỡ nát nha.

Có trưởng lão dùng vẻ mặt nghiêm túc nói, ngọn núi khổng lồ kia có hơn trăm triệu cân, nham thạch chồng chất thành mấy ngọn núi, Hà Hổ trưởng lão đi ra như vậy cũng rất là chật vật, nếu để cho bọn hắn từ bên trong lao ra, tuy rằng phải ăn chút đau khổ, thế nhưng cũng sẽ không quá khó khăn.

Thế nhưng muốn san mấy đỉnh núi kia thành bình địa, phá hủy nham thạch thành bột mịn, đối với người ở chỗ này mà nói cũng không quá khó khăn, phí chút khí lực là có thể làm được.

Nhưng nếu như bây giờ muốn đi vào tìm một người, như vậy sẽ không giống với lúc trước nữa, căn bản không dám hạ thủ.

Cho dù là ra tay phá hủy nham thạch chồng chất trở thành bột mịn thì cũng sẽ bao phủ tiểu tử kia vào bên trong.

Huống chi phá hủy toàn bộ nham thạch thành bột mịn, sợ rằng tiểu tử gọi là Đỗ Thiếu Phủ ở bên trong không chết thì cũng sẽ bị chấn chết a.

Đặc biệt còn có Thanh Trúc vận linh quả nữa, vạn nhất bị chấn nát, đến lúc đó bọn họ có muốn khóc cũng không khóc được, đây chính là bảo dược a.

- Lấy vị trí vừa rồi, hẳn tiểu tử đó đã bị chôn ở ngay chính giữa, chúng ta phá hủy ra một con đường ở giữa, quét đống nham thạch ở giữa ra bốn phía, dùng tinh thần lực tra xét khí tức của tiểu tử kia, như vậy cũng sẽ không ảnh hưởng đến tiểu tử đó, đến lúc đó là có thể lôi tiểu tử kia ra ngoài được.

Mỹ nam tử trung niên nói.

- Được, mọi người hỗ trợ, trước tiên lôi tiểu tử đó ra.

Không ít trưởng lão cảm thấy rất khả thi, tức thì gật đầu.

Tôn trưởng lão nhìn một mảnh dược viên hỗn độn ở chung quanh, trong lòng đang rỉ máu, lại nói với tất cả trưởng lão:

- Mọi người cẩn thận một chút, cẩn thận Thanh Trúc vận linh quả, Chu Viện lão còn đang chờ nó về luyện chế thành đan a.

- Sưu sưu...

Tức thì một đám trưởng lão thả người lướt ra, sau đó đánh về phía một tảng lớn nham thạch chồng chất che mất mấy đỉnh núi này. Sau đó bắt đầu sôi nổi ra tay, đánh bay nham thạch ở giữa về bốn phía, nhưng lại không dám xuống tay quá nặng, chỉ có thể thật cẩn thận mà thôi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️