Bóng người của Đỗ Thiếu Phủ trực tiếp đập cánh đi ra khỏi năng lượng phù văn nóng rực kia, năng lượng phù văn nóng rực cuồn cuộn chung quanh liên tục bị phá nát, cuối cùng không ngờ lại làm liên lụy đến cơ thể, khiến cho người ta nhìn vào cảm thấy huyền ảo đến cực điểm.
- Ồ!
Trong mắt của Phan Dục lộ ra vẻ kinh dị, vẻ mặt anh tuấn biến hóa, trôi nổi giữa không trung, trong không gian chung quanh có một luồng năng lượng nóng rực khổng lồ che ngợp bầu trời dâng trào đến, tỏa ra từng luồng từng luồng lực lượng cuồng bạo giống như núi lửa.
Chưởng ấn được ngưng tụ, năng lượng nóng rực giống như núi lửa trong nháy mắt hội tụ.
Trong chốc lát, uy thế và khí tức trên người của Phan Dục đều lần nữa tăng vọt trong nháy mắt, một đoàn năng lượng phù văn nóng rực phóng lên trời.
Từng luồng từng luồng gợn sóng dập dờn, từng đạo từng đạo tàn ảnh phù văn quỷ dị chẳng khác nào từng mảnh hoa sen đang ngưng tụ, cuối cùng xoay quanh bầu trời.
Khí tức nóng rực khủng bố phóng ra, phù văn chói mắt, như là mặt trời ở giữa trời!
Giờ phút này, khí tức nóng rực cấp độ kia được phóng thích, mặc cho ai cũng có thể cảm giác được, sau lưng đóa hoa sen lửa như mặt trời kia ẩn chứa năng lượng kinh khủng cỡ nào, có thể nói là hủy diệt!
- Đây là vận dụng toàn lực sao!
Cảm giác được năng lượng cuồn cuộn nóng rực mang theo uy thế ép tới lúc này, trong ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ cũng tuôn ra vẻ nghiêm túc, hai mắt đột nhiên có ánh sáng lập lòe tuôn ra nhanh như tia chớp, trường bào màu tím quanh thân tự dưng phần phật chấn động.
- Hỏa Liên Sát!
Phan Dục lần nữa ra tay, chưởng ấn biến ảo, đóa hoa sen kia được thúc giục, chẳng khác nào thiên thạch rơi xuống, tức thì bao phủ trấn áp về phía Đỗ Thiếu Phủ.
- Gào!
Lấy vị trí quanh thân Đỗ Thiếu Phủ làm trung tâm, không gian dưới lòng bàn chân liên tục có gợn sóng kịch liệt lan tràn ra, trong miệng hắn có một tiếng hét lớn như long gầm vang vọng chín tầng trời.
Thời khắc này, toàn bộ thung lũng nổ vang, khí thế bá đạo vô cùng, bễ nghễ vạn vật...
- Ầm!
Trong lúc khí thế bá đạo khuấy động, bùa chú bí văn quanh thân Đỗ Thiếu Phủ tỏa ra gợn sóng, mang theo tiếng sấm gió chẳng khác nào Phạn âm từ trong đó truyền ra, trong tay có vô số đạo chưởng ấn biến ảo nhanh như tia chớp, cuối cùng giống như thiên thạch va chạm, mạnh mẽ va chạm lên bên trên chùm sáng giống như đóa hoa sen kia.
Chưởng ấn ngập trời, có khó có thể phát hiện ra được quỹ tích và gợn sóng phù văn!
Đóa hoa sen lửa xoay tròn, phóng thích ra năng lượng phù văn nóng rực ngập trời!
Trong nháy mắt, va chạm như vậy khiến cho không gian trong khoảnh khắc vặn vẹo lại, tiếng nổ to lớn vang rền giống như sấm sét vang vọng trong không gian.
- Ầm ầm ầm!
Gợn sóng năng lượng mạnh mẽ khuếch tán, toàn bộ không gian xung quanh đều chấn động đến mức nhanh chóng run rẩy.
Một mảng lớn đá trên vách núi cheo leo rạn nứt, nham thạch giống như sơn băng địa liệt ầm ầm trút xuống, giống như tai nạn giáng lâm vậy!
Năng lượng kinh khủng thoả thích phóng thích, khí tức nóng rực và khí thế bá đạo cấp độ kia giáng lâm, khiến cho tâm thần của người ta run rẩy hoảng sợ.
Bên dưới thung lũng, những đội viên thực lực thấp một chút của Chấp Pháp đội, sắc mặt lúc này cũng trở nên trắng bệch.
- Thực lực thật là kinh khủng, không nghĩ tới nhanh như vậy Phan Dục đã thúc giục lá bài tẩy Hỏa Liên Sát này, đây chính là một kích toàn lực của hắn a.
- Đỗ Thiếu Phủ có thể chống lại được sao?
- Thủ đoạn kia của Đỗ Thiếu Phủ dường như sẽ không dưới Phan Dục, mà Đỗ Thiếu Phủ chỉ là Mạch Động Bỉ Ngạn cảnh mà thôi, quá biến thái!
...
- Oành! Oành! Oành!
Tiếng nổ đùng đoàng liên tiếp vang lên ở trên không thung lũng, không ngừng vang vọng, đinh tai nhức óc, năng lượng bá đạo ngập trời và phù văn nóng rực đồng thời đụng chạm vào nhau, giống như muốn đem san toàn bộ thung lũng này thành bình địa.
Toàn bộ không gian như miễn cưỡng bị phá hủy, lực lượng cuồng bạo đến cực hạn khuếch tán ra, như là một cơn lốc quét qua chung quanh.
- Xì xì xì...
Khi kình phong năng lượng khuếch tán ra bên ngoài, ở trên giữa không trung, bóng người Đỗ Thiếu Phủ trực tiếp lảo đảo chấn động rồi lui ra, sắc mặt đã bắt đầu trắng xám, khí tức có chút hỗn loạn.
- Chung quy ngươi vẫn còn khoảng cách ở trên tu vi cấp độ, có một số việc ngươi làm, sẽ phải trả giá rất lớn!
Bên trong dư âm năng lượng cuồng bạo bá đạo nóng rực, theo thân thể của Đỗ Thiếu Phủ bị đẩy lui, bóng người của Phan Dục lướt qua dư âm năng lượng ngăn cản, nhanh chóng cắt ngang trời cao, quanh thân được phù văn nóng rực bao phủ, chẳng khác nào một quả cầu lửa xuất hiện ở trước người Đỗ Thiếu Phủ.
- Xèo!
Trong ánh mắt bình tĩnh lộ ra phong mang lạnh lẽo, tay của Phan Dục được một mảnh phù văn nóng rực bao vây, ngưng tụ thành năng lượng phù văn nóng rực, mạnh mẽ và vững vàng đánh về lồng ngực của Đỗ Thiếu Phủ.
Hai cánh phù văn sau lưng của Đỗ Thiếu Phủ khẽ vỗ, nhưng đã không kịp lui lại nữa, chỉ có thể tránh né chỗ yếu trên ngực mà thôi.
- Phanh!
Nhưng một đạo năng lượng phù văn nóng rực của người trước vẫn mạnh mẽ rơi vào trên người hắn.
- Đến mà không báo đáp thì rất bất lịch sự a!
Mà ngay ở trong chớp mắt này, ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ đột nhiên lộ ra vẻ cười gằn, dường như đã sớm có chuẩn bị, một đạo quyền ấn hoàn toàn vượt ra ngoài tưởng tượng của Phan Dục, đột nhiên nổ tung.
- Hắn ta cố ý.
Trong lòng Phan Dục biến sắc, không nghĩ tới Đỗ Thiếu Phủ trước mắt này cố ý muốn chống lại công kích của hắn, thế nhưng mục tiêu chỉ là muốn đồng thời làm cho hắn bị thương.
Sắc mặt đại biến, Phan Dục tức thì kinh sợ thối lui, nhưng bản thân đã gần trong gang tấc, người sau đã sớm có chuẩn bị, dường như muốn lùi cũng không kịp nữa.
- Ầm...
Lực công kích của Phan Dục cực kỳ mạnh mẽ, ầm ầm phá hủy huyền khí phòng ngự bên ngoài thân thể Đỗ Thiếu Phủ, sau đó trực tiếp rơi vào bả vai của Đỗ Thiếu Phủ.
- Phốc!
Làm cho trong miệng Đỗ Thiếu Phủ phun ra một ngụm máu, thân thể cũng như diều đứt dây lần nữa bị đẩy lui, sau đó trực tiếp va chạm vào trên vách đá nham thạch ở cách đó không xa.
- Ầm ầm ầm...
Kình khí đáng sợ xung kích, trực tiếp làm cho một tảng lớn vách đá bị xung kích, tạo thành từng đạo từng đạo vết nứt, cuối cùng có một tảng lớn nham thạch ầm ầm đổ nát, nham thạch rơi xuống.
Thân thể của Đỗ Thiếu Phủ từ bầu trời rơi xuống mặt đất, cuối cùng bị nham thạch vùi lấp, một tảng lớn vách đá sụp đổ xuống rồi vỡ nát.
- Ầm!
Mà ngực của Phan Dục cũng truyền ra tiếng vang trầm thấp, trong lúc kinh sợ thối lui cũng không có tránh khỏi công kích của Đỗ Thiếu Phủ, một luồng bùa chú bí văn màu vàng bá đạo ác liệt đến cực điểm tràn vào trong cơ thể, thân thể hắn cũng trực tiếp chấn động lui ra. Khi thân thể lui về phía sau mấy chục thước thì khóe miệng cũng lập tức có một tia máu đỏ sẫm tràn ra.
- Đáng chết!
Lau vết máu ở khóe miệng, Phan Dục trôi nổi ở giữa không trung, khuôn mặt nổi giận, hắn không nghĩ tới đối phó với một tân sinh trước mắt mà cũng có thể làm cho hắn bị thương.
Năng lượng quanh thân hóa thành sóng lớn phun trào, có phù văn nóng rực như cơn lốc xoay tròn ra, khí tức nóng rực kinh khủng lan tràn, ánh mắt Phan Dục rất lúng túng, không nhịn được lần nữa ra tay. Chăm chú nhìn chằm chằm vào Đỗ Thiếu Phủ bị một tảng lớn nham thạch chồng chất bên trong vào bao phủ, lửa giận dâng trào, muốn giết chết đối phương ở bên trong luôn.
- Phan Dục, ngươi không động được vào hắn nữa đâu!
Nhìn thấy Phan Dục muốn động thủ nữa, Đỗ Tiểu Mạn yêu kiều quát một tiếng, dáng người uyển chuyển bay lên trời, Linh khí trường kiếm trong tay khẽ động, ánh kiếm lướt ra khỏi, hội tụ thành vòng xoáy dài trực tiếp bao phủ về phía Phan Dục.
- Đỗ Tiểu Mạn, thực lực của ngươi còn chưa đủ!
Phan Dục nổi giận, ầm ầm ra tay, một cột sáng phù văn nóng rực khủng bố dùng lực lượng ngập trời đánh xuống, mạnh mẽ va chạm về phía vòng xoáy võng kiếm mà Đỗ Tiểu Mạn thúc giục ra.
- Ầm ầm ầm.
Phù văn phá hủy vòng xoáy võng kiếm bị, năng lượng khủng bố bao phủ chung quanh, thân thể uyển chuyển mềm mại của Đỗ Tiểu Mạn tức thì rơi xuống dưới.
- Phịch phịch...
Cuối cùng Đỗ Tiểu Mạn gian náp đáp xuống mặt đất, bước chân liên tục lảo đảo, dưới lực xung kích cực lớn làm cho mặt đất rạn nứt, trên bờ môi đỏ của nàng có một chút màu đỏ sẫm bao trùm, dưới một chiêu, nàng lập tức bị thương.
- Ầm ầm ầm!
Bên trong nham thạch chồng chất vang lên tiếng ầm ầm, nham thạch bắn tứ tung. Một đạo thân ảnh mặc y phục màu tím khá là chật vật đập cánh lần nữa bay ra, cả người lộ ra một chút vết máu, chính là Đỗ Thiếu Phủ vừa bị đập xuống dưới.
- Thật là một tiểu tử cường hãn, vẫn có thể đứng lên được!
Nhìn lên trên không thung lũng, tất cả mọi người kinh ngạc, vượt quá dự liệu, không nghĩ tới Đỗ Thiếu Phủ không chỉ có thể cản lại của Phan Dục mà còn có thể gây ra thương tích cho Phan Dục.
Cuối cùng Đỗ Thiếu Phủ vẫn có thể đứng lên tiếp, như vậy cũng quá cường hãn a!
Nhìn Đỗ Thiếu Phủ vẫn có thể lần nữa đứng lên và đập cánh bay lên trời, ánh mắt của Phan Dục cũng hiện lên một chút chấn động.
Đỗ Thiếu Phủ đập cánh trôi nổi ở giữa không trung, mắt nhìn Đỗ Tiểu Mạn bị thương ở thung lũng phía dưới, ánh mắt càng ngày càng sắc bén khiếp người, miệng phun ra máu màu vàng nhạt và máu, con mắt chăm chú nhìn vào trên người Phan Dục.
- Hừ, nỏ mạnh hết đà!
Ánh mắt Phan Dục nhìn sang, phù văn quanh thân dập dờn, một đạo chưởng ấn màu đỏ đậm tức thì quay về phía Đỗ Thiếu Phủ trực tiếp vỗ xuống.
- Sưu sưu.
Chưởng ấn được đánh ra, đột nhiên giữa không trung giống như phong vân biến sắc, chưởng ấn được phù văn ngưng tụ ánh sáng bao phủ, không gian dập dờn rung động kịch liệt, huyền khí dâng trào, cuối cùng trong phút chốc đã xuất hiện ở trước người của Đỗ Thiếu Phủ, trấn áp tất cả không gian!
- Ầm!
Một đạo chưởng ấn kinh khủng như thế lần nữa giống như sấm sét mạnh mẽ rơi vào trên người Đỗ Thiếu Phủ, trấn áp Đỗ Thiếu Phủ, làm cho máu tươi trong miệng hắn dâng trào lên.
- Phốc!
Trong miệng phun ra máu tươi, đồng thời trong hai con ngươi của Đỗ Thiếu Phủ hiện lên vẻ lạnh lẽo, khóe miệng phác hoạ ra một nụ cười khá là hung tàn.
Đột nhiên, hai tay Đỗ Thiếu Phủ dùng xu thế như sấm sét, cùng thời gian đánh ra, chăm chú ôm lấy người trước.
- Không được!
Phan Dục không nghĩ đến Đỗ Thiếu Phủ rõ ràng đã bị trọng thương thế nhưng lại còn chọn chống lại hắn như vậy, làm cho hắn lần nữa kinh sợ thối lui.
- Ngươi không nên đả thương Đại tỷ của ta!
Đỗ Thiếu Phủ tình nguyện chống lại một kích nghiêm trọng, sao còn có thể để cho Phan Dục dễ dàng bỏ chạy được chứ. Cánh sau lưng đập mạnh, bàn chân bước ra Lăng Ba Tiêu Diêu Bộ, trong phút chốc đã bùng nổ ra tốc độ nhanh hơn trước, kình khí hung hãn như có thể đánh nát không gian, trực tiếp như sấm sét ôm lấy hai chân của Phan Dục.
- Đi xuống cho ta!
Đỗ Thiếu Phủ hét lớn, phất tay khẽ động, giống như hung thú gầm rú, lực lượng bạo phát, tức thì khiến cho Phan Dục thoảng thốt khiếp sợ, trực tiếp bị kéo rơi xuống từ giữa không trung.
- Buông tay!
Phan Dục hét lớn, năng lượng phù văn nóng rực khủng bố quanh thân bạo phát, muốn đánh văng Đỗ Thiếu Phủ ra.
Thế nhưng lúc này hai chân của Phan Dục cũng bị Đỗ Thiếu Phủ ôm lấy, bó tay bó chân, giống như đang vật lộn vậy, thân thể hai người không ngừng va chạm vào vách lá cheo leo ở bên cạnh.
- Ầm ầm...
Hai người lăn lộn va chạm, một tảng lớn nham thạch bị rạn nứt, phá nát.
- Ầm ầm ầm!
Thân thể hai người cũng là như cánh quạt loạng chà loạng choạng từ trên bầu trời rơi xuống, không ngừng va chạm vào bên trên vách đá, thân thể va chạm rung động, vách đá đổ nát.
Trong cơ thể của Phan Dục bạo phát ra năng lượng khủng bố, nhưng Đỗ Thiếu Phủ vẫn không buông tay, vẫn lôi kéo Phan Dục từ giữa không trung mạnh mẽ rơi xuống phía dưới.