- Ầm ầm!
Từng tiếng trầm thấp, như sấm sét cuồn cuộn, phù văn nhanh chóng bị phá nát, tỏa ra như pháo hoa chói mắt, nhưng ẩn chứa trong đó lại là năng lượng kình khí khủng bố đến cực điểm.
- A. . .
Cùng lúc đó, ở giữa vùng năng lượng cuồng bạo khuếch tán truyền ra tiếng kêu thảm thiết của Binh Thiên Lý.
Sau đó chỉ thấy thân thể của Binh Thiên Lý bị trực tiếp đánh bay đi, toàn bộ nắm đấm trở nên máu thịt be bét, máu me đầm đìa, trong lúc mơ hồ lộ ra xương trắng, xương trắng còn trực tiếp rạn nứt. Mà cánh tay phải cũng trở nên mềm nhũn, cũng không nhấc lên nổi nữa.
- Ầm!
Thân thể Binh Thiên Lý ngã xuống bên người ba người Tần Lãng, Chu Đỉnh, Quách Khánh, chỉ có điều cũng không có rơi xuống đất thì đã được Tần Lãng tay mắt lanh lẹ tiếp được.
- Phịch phịch. . .
Nhưng Tần Lãng cũng lập tức bị chấn động làm cho miễn cưỡng lảo đảo lui lại, liên tiếp lùi lại bốn bước, qua mỗi một bước, nham thạch dưới chân đều hóa thành bột mịn.
- Phốc!
Binh Thiên Lý bị Tần Lãng tiếp lấy, không có nặng nề đập xuống mặt đất, thế nhưng khuôn mặt trắng bệch, trong miệng có máu tươi phun ra.
Thân thể của Đỗ Thiếu Phủ chỉ hơi lay động một cái, lúc trước hắn giao thủ cùng người này chỉ là vừa đột phá ở trên Linh Phù sư. Mà thứ hắn vận dụng cũng là lực lượng của Linh Phù sư, vì lẽ đó cho nên mới rơi vào hạ phong tuyệt đối.
Nếu không phải có thân thể cường hãn, sợ rằng sẽ bị trọng thương.
Mà vừa rồi thứ Đỗ Thiếu Phủ vận dụng chính là lực lượng của cấp độ võ giả, tu vi cấp độ như thế, thế nhưng loại thực lực cưỡng ép đối kháng kia lại hoàn toàn không phải cùng một đẳng cấp.
- Trời ạ, lực lượng thật lớn, quả nhiên đủ biến thái.
Sắc mặt của Trương Lộ thay đổi, trong con ngươi xinh đẹp hiện ra gợn sóng không thể tin tưởng được.
Thực lực của Binh Thiên Lý còn cao hơn nàng không ít, mà vừa đối mặt thì đã bị Đỗ Thiếu Phủ kia làm trọng thương, cấp độ thực lực kia bá đạo cường hãn tới cỡ nào cơ chứ!
- Rốt cuộc những năm này tam đệ đã trải qua cái gì cơ chứ?
Trong đôi mắt kỳ ảo của Đỗ Tiểu Mạn cũng nổi lên vô số gợn sóng.
Mặc dù đã sớm nghe được lời đồn đại, nhưng lúc này tận mắt nhìn thấy loại chấn động kia, trong lòng nàng mới thực sự rung động.
Tần Lãng, Chu Đỉnh, Quách Khánh cùng tất cả đội viên của Chấp Pháp đội cũng chấn kinh, không ai từng nghĩ tới chỉ một chiêu mà Binh Thiên Lý cũng đã bị trọng thương.
Tiểu tử kia ngông cuồng là bởi vì có đủ thực lực, mà không phải là ăn nói ba hoa, quả thực tiểu tử kia quá mạnh mẽ.
Khóe miệng Binh Thiên Lý có máu me đầm đìa, hắn không nghĩ tới thiếu niên mặc áo bào tím trước mắt kia lại có một chiêu mạnh mẽ như vừa rồi, trong chớp mắt lại trở nên kinh khủng như thế.
- Con bà nó, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Ánh mắt chấn động và kinh hãi qua đi, Binh Thiên Lý hét lớn, cùng lúc đó bóng người lần nữa lao ra, câu thông vũ mạch, cả người có phù văn chói mắt lan tràn, cuối cùng ở phía sau lưng hắn hiện lên một cái bóng yêu lang to lớn.
- Ầm!
Theo đầu yêu lang này xuất hiện, toàn bộ thung lũng cũng theo đó run lên.
Cái bóng yêu lang này giống như không đồng nhất, rất là uy mãnh, dài hơn hai trượng, hình thể như to lớn như hùng sư, cả người đều là vảy dày đặc, răng nanh trong vắt, cực kỳ dữ tợn.
Toàn thân yêu lang có phù văn lưu chuyển, toả ra một luồng ba động rất khủng bố, rất là mạnh mẽ!
- Cuồng Yêu Thiên Lang, là yêu thú vương giả đỉnh cấp bên trong Lang tộc, có người nó có thể hiệu lệnh Lang tộc, quá mạnh mẽ!
Nhìn Mạch hồn Binh Thiên Lý thúc giục lúc này, ánh mắt của tất cả mọi người rung động, yêu mạch của Binh Thiên Lý, ở trong toàn bộ Thiên Vũ học viện cũng có tiếng tăm lừng lẫy.
- Tiểu tử, cấp độ tu võ của ngươi chỉ là Mạch Động cảnh, giữa ngươi và ta có chênh lệch không thể vượt qua, để ta xem ngươi chống lại Mạch hồn trấn áp ra sao!
Tiếng quát cuồn cuộn, Binh Thiên Lý phát hiện ra Đỗ Thiếu Phủ chỉ có tu vi cấp độ Mạch Động cảnh, ở trên Mạch hồn căn bản không có cách nào chống đỡ được với Mạch Linh cảnh, đó là chênh lệch không thể vượt qua, thúc giục Mạch hồn, được ăn cả ngã về không!
- Gào!
Cái bóng của Cuồng Yêu Thiên Lang rít gào, phù văn trên người lập lòe, tức thì dâng trào đánh về phía Đỗ Thiếu Phủ.
- Ầm ầm ầm!
Chỉ một thoáng, khí tức kinh khủng mà yêu lang thúc giục ra đã bao phủ chung quanh, uy thế giáng lâm, cả thung lũng rung động, cát bay đá chạy, cuồn cuộn rít gào!
Khí thế khủng bố cuồng bạo trấn áp về phía Đỗ Thiếu Phủ, giống như muốn xé nát Đỗ Thiếu Phủ vậy.
- Nghiệt súc!
Đỗ Thiếu Phủ khẽ quát một tiếng, vẫn không lùi mà tiến tới như cũ. Huyền khí dưới chân phun trào, dùng một cước đạp nát nham thạch, giẫm nứt mặt đất, nhất thời còn nhằm về phía bóng mờ Cuồng Yêu Thiên Lang kia.
- Phù Diêu Chấn Thiên Sí!
Cùng lúc đó, Đỗ Thiếu Phủ phất tay khẽ động, bùa chú bí văn màu vàng nhạt trong tay lan tràn mà ra, nhanh chóng sắp xếp hội tụ ở xung quanh, đột nhiên khí thế bá đạo phóng lên trời, một tay vung lên, giống như đại bàng vỗ cánh, cuối cùng mạnh mẽ trực tiếp vỗ lên trên người của Cuồng Yêu Thiên Lang kia.
- Trời ạ, tiểu tử này điên rồi sao, không ngờ lại lấy lực lượng thân thể để đối phó với Mạch hồn.
Lúc này mặc dù mọi người xung quanh đều biết Đỗ Thiếu Phủ bất phàm, nhưng giờ khắc này nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ lại dám trực tiếp lấy lực lượng thân thể để chống lại Mạch hồn Cuồng Yêu Thiên Lang cuồng bạo của Binh Thiên Lý, ánh mắt cũng có chút rung động, không dám nhìn thẳng.
- Ầm ầm!
Mà trong nháy mắt, thân thể Đỗ Thiếu Phủ và Mạch hồn Cuồng Yêu Thiên Lang cuồng bạo kinh người đã va chạm vào nhau.
- Sao lại thế?
Chỉ là kết quả lại khiến cho tất cả mọi người hút vào một ngụm khí lạnh, chỉ thấy trong chớp mắt đụng chạm, cái bóng Cuồng Yêu Thiên Lang cuồng bạo mà Binh Thiên Lý thúc giục đã như cành khô bị bẻ gãy, bị một tay của Đỗ Thiếu Phủ phá hủy, thế như chẻ tre, bóng mờ Mạch hồn trực tiếp hóa thành từng mảnh vỡ phù văn.
- Phốc!
Mạch hồn bị phá hủy, Binh Thiên Lý mở miệng phun ra máu tươi.
- Ta đã nói rồi ngươi không phải là đối thủ của ta, tại sao ngươi lại không tin a!
Bóng người của thiếu niên mặc áo bào tím như quỷ mỵ, phập phù như thần, nhanh như cầu vồng, trong nháy mắt đã xuất hiện ở trước người của Binh Thiên Lý.
Bàn tay của Đỗ Thiếu Phủ chụp xuống, quỷ dị lại mạnh mẽ đến cực hạn, phá hủy tầng phòng ngự cuối cùng trên người Binh Thiên Lý, giống như sấm sét rơi vào bả vai của Binh Thiên Lý.
- Sưu sưu. . .
Sau đó ở trong đông đảo ánh mắt hãi hùng khiếp vía, chỉ thấy thân thể Binh Thiên Lý trực tiếp bị một tay của Đỗ Thiếu Phủ nhấc lên, sau đó giống như là ném tảng đá vậy, mạnh mẽ ném bay ra ngoài, tạo thành một đường vòng cung, sau đó nặng nề đập xuống trên vách đá.
- Lạch cạch. . .
Vách đá run rẩy, một tảng lớn nham thạch rơi xuống thung lũng, thân thể Binh Thiên Lý từ trên vách đá theo nham thạch mà rơi xuống, âm thanh xương gãy vỡ trong cơ thể không ngừng vang lên, máu tươi trong miệng chợt điên cuồng phun ra, cuối cùng nặng nề đập xuống thung lũng.
Thân thể Binh Thiên Lý giãy dụa mấy lần, nhưng cũng không bò lên được nữa.
- Sưu sưu!
Toàn bộ người trong thung lũng hút vào một ngụm khí lạnh, cả đám há hốc mồm, thực lực kinh khủng như thế, quả thực đã làm cho người ta kinh hãi run rẩy.
- Làm sao lại mạnh hơn nhiều như vậy chứ, rõ ràng lúc trước vẫn không mạnh như thế nha.
Sắc mặt Chu Đỉnh đại biến, ánh mắt khiếp sợ theo đó mà dại ra.
Rõ ràng buổi tối ngày hôm ấy hắn đã giao thủ qua với Đỗ Thiếu Phủ, rõ ràng buổi tối ngày hôm ấy thiếu niên kia vẫn không có mạnh như vậy.
Mà trong hai, ba ngày ngắn ngủi này, không ngờ thực lực của Đỗ Thiếu Phủ đã tăng lên khủng bố như vậy.
Đương nhiên Chu Đỉnh không biết, buổi tối ngày hôm ấy hắn giao thủ cùng Đỗ Thiếu Phủ chính là lúc Đỗ Thiếu Phủ đang đột phá ngàn cân treo sợi tóc ở trên võ đạo, làm cho thực lực của Đỗ Thiếu Phủ ảnh hưởng của lớn, cũng vô tâm chiến đấu, bằng không buổi tối ngày hôm ấy hắn sẽ không phải là đối thủ của Đỗ Thiếu Phủ được.
Mà Đỗ Thiếu Phủ lúc này đã đột phá đến Mạch Động Bỉ Ngạn cảnh, thực lực so với lúc trước đã có tiến bộ to lớn, căn bản khó có thể đánh đồng được với nhau.
- Liên thủ, toàn lực bắt tiểu tử này, không thể để hắn chạy trốn nữa!
Ba người Tần Lãng, Quách Khánh, Chu Đỉnh nhìn nhau, mặt hiện lên vẻ nghiêm túc, sau đó ba người đồng thời ra tay, ba bóng người bắn lên trên không trung.
- Sưu sưu sưu!
Ba người lấy tư thế tam giác bao phủ Đỗ Thiếu Phủ vào trong đó, ba cỗ khí tức cường hãn bạo phát, câu thông vũ mạch, phù văn chói mắt giữa trời.
Trong nháy mắt ngắn ngủi, bên trong uy thế đầy trời và năng lượng ánh sáng phù văn, ba bóng mờ yêu thú Mạch hồn hiện lên ở giữa không trung!
- Grao!
- Hống!
- Ô!
Một con báo lớn mắt vàng rít gào, hai mắt chẳng khác nào bắn ra chùm sáng màu vàng óng, khí thế kinh người!
Một con yêu hùng to lớn, toàn thân mặc giáp vàng, rít gào nện lên ngực, khí thế kinh thiên động địa!
Một con yêu thú cánh rộng mấy trượng dữ tợn hí lên, toàn thân có phù văn lan tràn, hai trảo ác liệt có ngọn lửa nhấp nháy, dường như có thể xé rách trời cao!
- Ầm ầm ầm!
Ba bóng mờ yêu thú Mạch hồn, phù văn chói mắt, uy thế khủng bố nghiền ép không gian, cùng thời gian đáp xuống ép lên trên người Đỗ Thiếu Phủ.
Ba bóng mờ yêu thú Mạch hồn muốn phá hủy không gian, trấn áp Đỗ Thiếu Phủ xé rách hắn thành từng mảnh vỡ!
Tùy ý để ba con yêu thú Mạch hồn khủng bố đập tới, Đỗ Thiếu Phủ không quan tâm, bùa chú bí văn phun trào, trong giây lát, đột nhiên có một luồng khí thế bá đạo ác liệt khủng bố như lũ quét bộc phát ra.
Trong phút chốc, hào quang màu vàng quanh thân Đỗ Thiếu Phủ phóng lên trời, như một mặt trời mới lên, như là có một đầu Kim Sí Đại bằng muốn đập cánh bay ra.
- Bằng Lâm Cửu Thiên!
Đỗ Thiếu Phủ quát nhẹ, trong tay có từng đạo từng đạo thủ ấn biến ảo, phù văn lưu động, ánh sáng lập lòe, bên trong ánh sáng chói mắt giống như ánh mặt trời, ánh sáng màu vàng lập lòe, một đôi cánh kim quang rạng rỡ tức thì được mở rộng ra.
- Sưu!
Cùng thời gian thân thể của Đỗ Thiếu Phủ bay lên không rồi phóng lên trời, trong nháy mắt đã thoát ra khỏi vòng vây công của ba con yêu thú Mạch hồn.
- Ầm!
Khí thế bá đạo ác liệt đột nhiên từ trong cơ thể của Đỗ Thiếu Phủ bắn ra, hai cánh vỗ, lưu quang chấn động, ánh sáng đầy trời!
Đầy trời hào quang màu vàng tỏa ra, khí lưu gào thét trời cao, thanh thế khủng bố doạ người!
Như đại bàng đập cánh, bay lượn chín tầng trời!
Thời khắc này, dường như ba con yêu thú Mạch hồn đáp xuống kia cũng cảm giác được khí tức khiến chúng kiêng kỵ, chúng rít gào lên, trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ và kiêng kỵ.
- Trấn áp, diệt!
Đỗ Thiếu Phủ đập cánh, giờ khắc này hắn thúc giục Bằng Lâm Cửu Thiên, như thế Kim Sí Đại Bằng chân chính giáng lâm, gánh chịu ý chí bá đạo của Kim Sí Đại Bằng Điểu bộ tộc, đập cánh bao phủ quét ngang trời cao, khí tức bá đạo kinh khủng ngập trời.
Đỗ Thiếu Phủ đập cánh, giơ tay nhấc chân, thẳng thắn thoải mái, bá đạo mà lại rất ác liệt.
- Sưu sưu!
Trong phút chốc, lấy tư thế trấn áp vạn vật, cưỡng ép miễn cưỡng phá hủy ba con yêu thú Mạch hồn, đánh tan phù văn đầy trời.
- Ầm ầm ầm!
Giờ khắc này, thiếu niên mặc áo bào tím ở trong thung lũng đắm mình trong kim quang, mình ta vô địch, như bẻ cành khô trấn áp tất cả, khiến cho bốn phía thung lũng vang vọng tiếng nổ vang, không gian run rẩy.
- Phốc!
Mạch hồn của ba người Tần Lãng, Chu Đỉnh, Quách Khánh bị phá hủy như bẻ cành khô, trong miệng ba người phun ra máu tươi màu đỏ sẫm.
- Chỉ có các ngươi biết bay sao, để ta xem các ngươi đắc ý được bao lâu!
Bóng người Đỗ Thiếu Phủ nhanh chóng xuất hiện ở giữa ba người bọn họ, ánh mắt nhìn ba người trôi nổi giữa không trung, sau đó rất là hung hãn động thủ.
- Ầm! Ầm! Ầm!