Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 222: Thung lũng bại lộ.

Chương Trước Chương Tiếp

- Lần này sẽ không rơi vào bẫy nữa chứ?

Tần Lãng có chút hoài nghi, đã bị lừa hai lần khiến cho hắn thực sự không có quá nhiều tự tin đối với lần này.

- Yên tâm đi, tuy rằng cấp độ của Địa Linh Thử cực thấp, trưởng thành đến lúc toàn thịnh thì cũng chỉ là yêu Thú Hậu Thiên. Thế nhưng ở trên mặt tìm kiếm khí tức lại có thiên phú tuyệt đối.

Dứt lời, Binh Thiên Lý cầm hai khối huy chương có được từ sơn động và trên lưng Xích Hỏa thỏ trong tay, lần thứ hai đặt ở trước mũi của Địa Linh Thử, để Địa Linh Thử ngửi một cái.

- Đã nhiều ngày như vậy rồi, tiểu tử kia cũng đã lên Huyền Thưởng bảng, chúng ta vẫn không bắt được tiểu tử kia. Nếu như cuối cùng còn bị những người khác bắt đi, như vậy mặt mũi của Chấp Pháp đội chúng ta cũng sẽ mất hết.

Chu Đỉnh nói.

- Yên tâm đi, nếu như có những người khác trên Vũ bảng lẫn vào vào, ta tin rằng sẽ có người trong ba đội khác của Chấp Pháp đội đi ra.

Tần Lãng nói, sau đó mắt nhìn về phía nữ tử nóng bỏng xinh đẹp cao gầy bên người, nói:

- Huống hồ Đỗ học tỷ còn ở chỗ này nha. Chỉ cần chúng ta tìm được Đỗ Thiếu Phủ kia trước, như vậy tiểu tử kia sẽ trốn không thoát.

- Tìm được người trước rồi nói sau, nhất định Đỗ Thiếu Phủ này sẽ không dễ đối phó. Từ tình huống trước mắt mà xem, sợ rằng coi như chúng ta gặp phải hắn thì cũng không nhất định có thể làm gì được thiếu niên kia.

Nữ tử nóng bỏng xinh đẹp khẽ nhếch đôi môi lên, mỗi một hành động như có mê hoặc không nói hết, làm cho ánh mắt của không ít thanh niên đều lén lút nhìn lên đôi chân thon dài của nàng.

- Chít chít...

Đúng lúc này, Địa Linh Thử trên nham thạch đột nhiên kêu to chít chít, sau đó trực tiếp bò xuống vách đá chót vót dưới núi.

Bên dưới vách đá có mây mù che đậy, lập tức mất đi dấu vết của Địa Linh Thử.

- Chẳng trách qua lại suốt mà không tìm được tiểu tử kia, hóa ra hắn trốn bí mật như thế.

- Nhanh xuống, nhất định Đỗ Thiếu Phủ kia đang ở phía dưới.

Tức thì có mấy chục bóng người tuôn huyền khí ra, liên tục bắt đầu đi dọc theo vách đá xuống vách đá.

Người có tu vi Mạch Linh cảnh có thể trực tiếp bay lên không lướt ra, trực tiếp nhảy xuống vách đá.

Nên trong sơn cốc u tĩnh, bốn phía trơ trụi, nham thạch dày đặc nằm đó, phía trên có mây mù dày đặc lượn lờ.

Diện tích của thâm cốc cũng không phải quá lớn, chung quanh cũng đều là ngọn núi cao vút, thêm vào mây mù dày đặc, coi như là yêu thú biết bay nhảy qua thì cũng khó có thể dò xét được phía dưới, cũng không có người nào cố ý leo xuống vách đá cao cót vót mà đi tìm kiếm một sơn cốc nhỏ khó có thể khiến cho người ta phát hiện ra, nơi này quả thực là một địa phương tốt để ẩn thân.

- Sưu sưu...

Lúc này ở giữa thung lũng, trên một khối bằng phẳng nham thạch, một thiếu niên mặc áo bào tím ngồi khoanh chân, quanh thân được bao phủ ở bên trong một luồng ánh sáng màu trắng thần dị. Chẳng khác nào thần mang màu trắng, một luồng khí tức mang theo uy thế mạnh mẽ lan tràn ra.

Nếu cẩn thận cảm ứng, còn có thể nhận ra được, lúc này khí tức trên người của thiếu niên mặc áo bào tím, trong lúc mơ hồ đã bắt đầu từ từ tăng lên.

- Sưu...

Bỗng dưng, có từng bóng người lần lượt từ trong mây mù phía trên nhảy xuống.

- Sưu sưu...

Trên vách đá, tiếp theo lại có mấy chục bóng người, quanh thân được vòng sáng huyền khí bao bọc, giống như Viên Hầu, cực kỳ nhạy bén từ trên vách đá leo xuống bên dưới.

Từng bóng người lần lượt xuất hiện ở bên trong sơn cốc, huyền khí gây ra gợn sóng, từng đôi mắt tức thì rơi vào trên người thiếu niên mặc áo bào tím đang ngồi trên nham thạch ở giữa thung lung.

- Có người, là một người thiếu niên!

Bỗng nhiên, từng đôi mắt hoàn toàn vì hắn mà run lên, từng luồng từng luồng huyền khí gợn sóng tăng lên, không ít người lập tức nắm chặt lấy binh khí, như gặp phải đại địch!

Từ trên mây mù bỗng nhiên có nữ tử nóng bỏng xinh đẹp nhảy xuống, lúc này ánh mắt của nàng cũng rơi vào trên người thiếu niên mặc áo bào màu tím được thần mang màu trắng bao quanh.

- Lẽ nào là ta hoa mắt sao...

Mà khi thấy rõ khuôn mặt cương nghị và nhuệ chí ở bên trong thần mang màu trắng, hai mắt của nữ tử nóng bỏng run lên trong phút chốc, thân thể mềm mại cũng không nhịn được đột nhiên giật mình một cái, khiếp sợ tới mức dung nhan biến sắc, trố mắt há hốc mồm.

- Chính là tiểu tử kia, hắn chính là Đỗ Thiếu Phủ, tiểu tử này đang chuẩn bị đột phá.

Chu Đỉnh quát nhẹ, hắn đã từng cùng giao thủ qua với thiếu niên trước mắt kia. Chẳng qua ban đầu thiếu niên này đã miễn cưỡng đào tẩu từ trong tay của hắn, lúc này gặp lại lần nữa khó tránh khỏi đỏ mắt

- Chính là tiểu tử này sao, rốt cuộc đã tìm được!

Hai con mắt của Tần Lãng thu nhỏ lại, ánh mắt đã sớm chăm chú khóa chặt lên trên người thiếu niên mặc áo bào trắng trước mắt.

- Ha ha ha ha...

Binh Thiên Lý nở nụ cười, cất tiếng cười to, lộ ra tức giận mà hắn đã tích lũy mấy ngày nay, hắn nói:

- Động thủ, bắt lấy tiểu tử này, sau đó nhất định phải lột ra tiểu tử vương bát đản này!

- Động thủ!

Mấy cỗ khí tức cấp độ Mạch Linh cảnh đã động trước tiên. Binh Thiên Lý, Tần Lãng, Chu Đỉnh, còn có một nữ tử cầm kiếm khác và thanh niên. Măm bóng người đồng thời đánh ra, sợ lại xuất hiện bất ngờ bị Đỗ Thiếu Phủ chạy thoát. Năm người như đan xen, trước tiên cứ bắt Đỗ Thiếu Phủ trước mắt đi rồi lại nói.

- Chư vị, lui ra đi!

Âm thanh lanh lảnh truyền ra, trong chớp mắt, một đạo thân ảnh nóng bỏng trong nháy mắt đã ngăn cản ở trước người năm người.

Mà người ngăn cản chính là nữ tử nóng bỏng xinh đẹp kia. Một một huyền khí gợn sóng cường hãn lan tràn khuếch tán ra, trực tiếp ngăn cản năm người, làm cho bọn họ miễn cưỡng lùi lại.

- Xẹt xẹt...

Năm người bị ngăn cản, năm bóng người rơi xuống đất, dừng lại. Ánh mắt của năm người cũng lập tức nhìn phía nữ tử nóng bỏng xinh đẹp kia.

- Tiểu Mạn học tỷ, làm sao vậy?

Nữ tử cầm kiếm nhìn nữ tử xinh đẹp nóng bỏng kia hỏi, ánh mắt tràn ngập vẻ nghi hoặc, ánh mắt của những người khác cũng lộ ra vẻ không hiểu.

Trên khuôn mặt của nữ tử xinh đẹp nóng bỏng còn mang theo một chút vẻ kinh ngạc chưa có biến mất, hai con mắt nhìn năm người nữ tử cầm kiếm và Tần Lãng, Binh Thiên Lý. Sau đó nàng hít vào một hơi thật sâu, đôi môi nhếch lên, nói:

- Hắn đang đột phá, mặc kệ như thế nào, hiện tại chúng ta động thủ rất không thích hợp, tất cả chờ sau khi hắn đột phá rồi lại nói đi.

- Đỗ học tỷ, ngươi tính sai rồi sao? Tiểu tử kia rất bất phàm, lúc này hắn đang đột phá chính là cơ hội tốt nhất của chúng ta, nếu như chờ hắn đột phá, sợ rằng chúng ta muốn bắt tiểu tử kia sẽ rất là khó khăn.

Chu Đỉnh nói.

- Đỗ học tỷ, nhất định chúng ta phải động thủ, không thể xuất hiện chuyện ngoài ý muốn nữa.

Binh Thiên Lý trầm giọng nói.

- Mặc kệ như thế nào, nhất định phải chờ hắn đột phá, bằng không, trừ phi vượt qua ta trước đã.

Nữ tử xinh đẹp nóng bỏng nhìn năm người, vẻ mặt kiên trì, ngữ khí bắt đầu lộ ra vẻ lạnh lẽo, cũng không có ý đùa giỡn, bàn tay nhỏ run lên, một thanh bảo kiếm màu hồng cũng lập tức xuất hiện ở trong lòng bàn tay của nàng.

- Sưu!

Theo trường kiếm được nữ tử thon dài nắm trong tay, thân kiếm rung động, phù văn chấn động, ánh sáng lập lòe, năng lượng thiên địa chung quanh bắt đầu nổi lên gợn sóng.

- Đỗ học tỷ, ngươi muốn che chở cho tiểu tử kia, chắc ngươi là đồng bọn của tiểu tử kia, khó trách chúng ta vẫn không tìm được tiểu tử kia.

Ánh mắt của Binh Thiên Lý nhất thời chìm xuống.

Nghe vậy, nữ tử cầm kiếm tức thì giương mắt nhìn Binh Thiên Lý, nói:

- Binh Thiên Lý, ngươi nói vậy là có ý gì? Sao Tiểu Mạn học tỷ có thể là đồng bọn của tiểu tử kia chứ?

- Ta thấy sự thực chính là như vậy, bằng không sao nàng lại ngăn cản chúng ta động thủ.

Binh Thiên Lý trầm giọng nói.

- Ngươi...

Dường như nữ tử cầm kiếm còn muốn nói điều gì đó, thế nhưng nữ tử nóng bỏng đã ngắt lời nàng, nói:

- Tiểu Lộ, việc này không có quan hệ gì tới ngươi, ta cũng nhất định phải quản, ngươi lui ra đi.

- Sưu Sưu...

Ngay sau khi nữ tử xinh đẹp dứt tiếng thì đồng thời phía sau có một luồng năng lượng ba động dị dạng đột nhiên xuất hiện.

- Sưu sưu...

Từng đạo từng đạo ánh mắt đột nhiên nhìn qua, chỉ thấy lúc này trong đạo thần mang màu trắng kia, trên người thiếu niên mặc áo bào tím bắn ra một luồng khí tức mạnh mẽ, luồng khí tức kia còn đang không ngừng kéo lên.

Theo khí tức không ngừng kéo lên, phù văn chói mắt ánh sáng và uy thế càng ngày càng cường hãn, quanh thân Đỗ Thiếu Phủ được thần mang màu trắng bao phủ, gợn sóng tăng lên, cực kỳ thần dị.

- Tiểu tử kia đã bắt đầu đột phá, không thể trì hoãn nữa, Chu Đỉnh, Quách Khánh hai người các ngươi ngăn cản Đỗ Tiểu Mạn, Tần Lãng, ngươi và ta đối phó với tiểu tử kia, tuyệt đối không thể để tiểu tử kia chạy trốn.

Thanh âm của Binh Thiên Lý truyền ra, đồng thời bóng người đã ầm ầm lướt ra.

- Binh Thiên Lý, Tiểu Mạn học tỷ nói rất đúng. Chờ sau khi hắn đột phá thì hãy động thủ, động thủ lúc người khác đột phá đang ngàn cân treo sợi tóc, ngươi cũng quá vô liêm sỉ đi.

Nữ tử cầm kiếm hơi cắn răng, huyền khí dâng trào, thân thể lóe lên, trường kiếm trong tay vẽ ra, mỗi khi một đạo kiếm ảnh được đánh ra thì đều có một đạo kình khí khủng bố mạnh mẽ bắn về phía trước. Tức thì bao phủ về phía Binh Thiên Lý.

- Binh Thiên Lý, ngươi đối phó với tiểu tử kia trước, để ta tới đối phó với Trương Lộ!

Âm thanh của Tần Lãng truyền ra, dưới lòng bàn chân tuôn ra huyền khí, bóng người cũng đồng thời bắn về phía nữ tử cầm kiếm. Trong tay hắn có từng đạo từng đạo chưởng ấn bắn ra, cưỡng ép chống đỡ ánh kiếm của nữ tử cầm kiếm.

- Sưu!

Nữ tử nóng bỏng xinh đẹp di chuyển, lập tức ngăn cản Binh Thiên Lý, trường kiếm trong tay là Linh khí, phù văn trên thân kiếm rất chói mắt, khí tức cuồn cuộn đột nhiên bao phủ toàn bộ thung lũng.

- Đỗ học tỷ, đắc tội rồi!

Chỉ trong chớp mắt này, Chu Đỉnh và một thanh niên khác đã ngăn cản ở trước người nữ tử nóng bỏng kia.

- Ầm ầm ầm!

Dường như hai người cũng có chút kiêng kỵ nữ tử nóng bỏng trước mắt, bởi vậy vừa ra tay đã dùng toàn lực, thủ ấn ngưng tụ, từng đạo công kích cuồn cuộn nương theo phù văn bao phủ, trong nháy mắt đã phóng về phía nữ tử nóng bỏng.

- Binh Thiên Lý, nếu như ngươi dám làm tổn thương hắn, vậy thì đừng trách ta sẽ không để ý tới tình nghĩa học viện, nhất định sẽ khiến cho ngươi trả giá gấp mười lần!

Lúc này khí tức trên người nữ tử xinh đẹp nóng bỏng đột nhiên trở nên ác liệt, lớn tiếng yêu kiều quát một tiếng, nhưng cũng không thể ngăn cản được hai người Chu Đỉnh và Quách Khánh. Trường kiếm linh khí màu đỏ trong tay vẽ ra ánh kiếm, kiếm quyết ngưng tụ, từng đạo từng đạo ánh kiếm tức thì bắn ra ngoài.

Từ phía xa xa nhìn tới, dường như ánh kiếm đang thong thả di chuyển. Chỉ có điều nếu nhìn thật cẩn thận thì có thể nhìn rõ ràng được. Ánh kiếm chầm chậm này chỉ là một loại ảo giác, đó là một loại nhanh đến mức vượt qua cực hạn của tốc độ, làm cho người ta có một loại giả dối chậm rãi.

Mỗi lần kiếm ảnh vẽ ra đều để lại một đạo tàn ảnh như thực chất giống như kiếm ở giữa không trung, kì thực tốc độ của nó nhanh như chớp giật, uy thế lan tràn, khí tức cường hãn ác liệt!

- Sưu!

Trong chớp mắt này, bóng người của Binh Thiên Lý đã vẽ ra vô số tàn ảnh liên tiếp, huyền khí cuồng bạo dâng trào ra, trên nắm tay có phù văn tỏa ra ánh sáng chói mắt, trực tiếp đánh về phía Đỗ Thiếu Phủ đang được thần mang màu trắng bao phủ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️