Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 217: Gặp phải vây bắt.

Chương Trước Chương Tiếp

- Vèo vèo…

Tổng cộng chín bóng người, tám nam một nữ, bọn họ đều khoảng chừng hai mươi tuổi, lập tức đồng thời rơi vào trên một chỗ sườn ngọn núi.

Ánh mắt chín người đều gắt gao phong tỏa nơi nào đó ở sườn núi, ở trong đó lóe lên ánh sáng màu vàng nhạt, chắc là một chỗ nào đó sơn động bị phá hỏng.

Chỉ là lúc này trong sơn động có ánh sáng màu vàng nhạt lóe lên, ban ngày có thể nhìn không rõ ràng lắm, nhưng trong đêm tối lại cực kỳ đáng chú ý.

- Có khí tức dao động, cẩn thận.

Ánh mắt chín người đều chằm chằm nhìn vào nơi ánh sáng màu vàng kim này lóe lên, nắm chặt binh khí trong tay, tia sáng sắc bén dao động, huyền khí điên cuồng phun ra, khí tức phóng xạ bao quát toàn bộ khoảng không.

Mọi người nhìn nhau, sau đó khẽ gật đầu, đạt được một loại ăn ý nào đó, lập tức từ từ đến gần.

Sắc mặt chín người lúc này đều rất nghiêm trọng, tất cả mọi người đã nghe nói, tiểu tử gọi là Đỗ Thiếu Phủ kia cực kỳ biến thái, tuyệt đối khó đối phó.

- Ầm!

Chín người thận trọng đẩy mạnh vào trong, bỗng nhiên, trong sơn động một tảng đá lớn bỗng nhiên lao ra, giống như là pháo tập kích vậy.

- Tất cả mọi người cẩn thận, đừng để cho tiểu tử kia chạy thoát!

Một thanh niên dẫn đầu trầm giọng quát một tiếng, một đạo quyền ấn với phù văn bao trùm, nhất thời đánh về phía tảng đá lớn.

- Ầm!

Đá lớn theo tiếng động vỡ ra, hóa thành mảng lớn đá vụn và bột mịn nhẹ nhàng tung bay.

- Vèo…

Ngay trong nháy mắt này, chỉ thấy bên trong sơn động có một bóng người bỗng nhiên bắn ra.

- Trốn không thoát đâu!

Một nữ tử thanh lệ ở gần đấy quát lớn một tiếng, huyền khí trên người nàng bạo phát, ánh sáng phù văn phóng ra, một thanh trường kiếm đã sớm được nàng rút ra khỏi vỏ.

- Vèo vèo…

Kiếm quang thoáng động, tốc độ nhanh như tia chớp, trực tiếp lưu lại ở giữa không trung một chuỗi tàn ảnh, sau đó mảng lớn kiếm quang thực chất hóa thành kiếm quang ảo ảnh liền trực tiếp chợt bắn ra, trực tiếp bao phủ về phía bóng người lao ra.

- Phần phạt phần phật…

Võ kỹ kiếm pháp này không tầm thường, kiếm quang lao ra, phù văn đột ngột bạo phát ra với uy năng cường hãn, trực tiếp phong tỏa lối đi của đối phương, căn bản không có cách nào thoát thân ra.

- Phá!

Một tiếng hét lớn vang lên, một đạo phù văn màu vàng bao trùm lên trên quyền ấn đập tới, mang theo sóng khí khủng khiếp giống như là sóng lớn tầng tầng lớp lớp tràn tới, năng lượng phía sau còn lớn hơn năng lượng phía trước. Khi trùng kích tới lần thứ mười ba, lực lượng khủng khiếp lại bạo phát, trực tiếp phá hủy kiếm quang.

- Ầm ầm!

Sau đó một dao động năng lượng cường hãn cũng trực tiếp quét qua vai nữ tử, nặng nề trực tiếp chấn động khiến thân thể của nàng bay ra ngoài.

- Phụt!

Thân thể của nữ tử bay ngược ra ngoài, bỗng nhiên sắc mặt nàng hoàn toàn trắng bệch, trong miệng có máu tươi điên cuồng phun mạnh ra.

- Mau thả đạn tín hiệu, liên thủ ngăn cản tiểu tử này.

Người thanh niên dẫn đầu lớn tiếng trầm giọng quát, đồng thời lúc nữ tử kia bị chấn thương, thân thể hắn đã bay lên trời cao sau đó đáp xuống, trong tay hắn đột nhiên có một đạo chưởng ấn đánh ra, năng lượng phù văn khủng khiếp kèm theo năng lượng mênh mông cuồn cuộn cuốn theo tất cả, trực tiếp bao phủ về phía bóng người vừa từ trong sơn động bắn ra ngoài.

- Ầm!

Bóng người từ trong sơn núi lao ra chợt phất tay, một tay hắn hiện lên phù văn màu vàng nhạt, sau đó hung hăng va chạm vào nhau.

- Ầm!

Tiếng động trầm thấp nổ vang, phù văn nổ tung, năng lượng bắn nhanh ra. mảng lớn núi đá xung quanh bị trực tiếp san thành bình địa.

- Bịch bịch…

Thân thể của thanh niên thủ lĩnh lảo đảo, bị chấn động lùi lại mấy bước. Bước chân hắn lảo đảo, mặt đất văng ra tung tóe, nhất thời sắc mặt hắn cũng biến hóa không ít.

Bước chân của người kia đồng dạng lảo đảo lui về phia sau. Người này mặc trường bào màu tím, dáng vẻ khoảng mười sáu mười bảy tuổi. Đó chính là Đỗ Thiếu Phủ.

- Hừ!

Mà giờ phút này theo bước chân lảo đảo Đỗ Thiếu Phủ lui một bước lớn, không biết tại sao, trong cổ họng phát ra tiếng kêu rên, giống như là chịu không ít tổn thương.

Xuy!

Cùng lúc đó, xung quanh có một người thanh niên bỗng nhiên phóng ra đạn tín hiệu trong tay ra. Dạn tín hiệu phóng lên cao, sau đó nổ tung ở phía trên bầu trời.

- Ầm ầm!

Đạn tín hiệu nổ tung, tiếng động vang lên giống như tiếng sấm, biến thành ánh sáng rực rỡ lóa mắt. Trong đêm tối với ánh trăng bao phủ dãy núi, ánh sáng này trong nháy mắt làm cho cả sơn mạch xung quanh giống như ban ngày.

- Không ổn.

Đỗ Thiếu Phủ ngẩng đầu nhìn đạn tín hiệu nổ tung ở trên không trung, sắc mặt hắn có phần nghiêm trọng. Hắn không nghĩ tới trong lúc mình đột phá, chính vào thời điểm quan trọng, không ngờ lại bị người của học viện tìm được.

Nếu như bình thường ngược lại cũng không có vấn đề gì, nhưng hết lần này tới lần khác lại vào lúc quan trọng để đột phá. Điều này không chỉ ảnh hưởng cực lớn tới thực lực của hắn, nếu như nghiêm trọng, còn có thể khiến cho bị tẩu hỏa nhập ma, lúc này hắn tuyệt đối đã gặp phải phiền phức cực lớn.

Theo đạn tín hiệu phóng ra, mấy người kia giống như là không vội vàng lắm, bao vây Đỗ Thiếu Phủ ở trong đó, huyền khí của bọn họ điên cuồng phun ra, khí thế ép xuống, phong tỏa không gian xung quanh.

- Bọn họ đang chờ đợi những người khác tới, nếu không mau chóng đột phá vòng vây, sau này mình khó có thể giữ được.

Hai mắt của Đỗ Thiếu Phủ có ánh sáng màu vàng nhạt chớp động, ánh mắt hắn đảo qua chín người. Một người Mạch Linh Sơ Đăng cảnh, khí tức không khác biệt nhiều với Thiết Hổ, tuyệt đối không dưới Thiết Hổ.

Tám người khác đã bị mình đả thương một người, bảy người kia đều đạt tới Mạch Động cảnh viên mãn, cũng tuyệt đối là tồn tại rất mạnh.

Mấy người thanh niên cường giả lúc này đang cảnh giác, trong tay cầm binh khí, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.

Nhưng người thanh niên thủ lĩnh này lại cũng không quá sốt ruột, trái lại trong mắt hắn lộ ra một chút ý cười. Đạn tín hiệu đã thả ra, sợ rằng không bao lâu nữa, cũng đủ để cho đội chấp pháp gần đây chạy tới, đến lúc đó tiểu tử trước mắt này có chắp thêm cánh cũng khó thoát được.

- Tiểu tử, ta là Chu Đỉnh, đội trưởng tiểu đội chín đội chấp pháp, giơ tay chịu trói đi, còn có thể ít bị đau khổ một chút. Thấy ngươi ở học viện coi như chưa từng có nể tình ai, nhưng đi theo ta, chí ít ta đảm bảo ở trong tay ta ngươi không phải chịu khổ, ngươi thấy thế nào?

Ánh mắt của người thanh niên dẫn đầu vẫn mượn ánh trăng quan sát Đỗ Thiếu Phủ, các loại sự tích về tên thiếu niên biến thái trong truyền thuyết này, hắn đều đã nghe qua.

Ngay cả Thiết Hổ cũng thất bại thảm hại trong tay người này. Hắn xếp hạng thứ chín mươi tám trên bảng võ, cũng không dám nắm chắc có thể bắt được thiếu niên trước mắt, cho nên vẫn là chờ viện binh đến lại nói sau. Nếu như có thể thuyết phục thiếu niên này giơ tay chịu trói, vậy dĩ nhiên là không còn gì tốt hơn.

- Trong từ điển của ta còn chưa có mấy chữ giơ tay chịu trói!

Đỗ Thiếu Phủ nhìn Chu Đỉnh, toàn thân ánh sáng màu vàng nhạt bắt đầu lóe lên, khí tức đột nhiên dao động.

- Cẩn thận hắn trốn mất, không thể để cho tiểu tử này chạy mất, toàn lực ngăn cản là được.

Cảm giác được khí tức dao động trên người Đỗ Thiếu Phủ, Chu Đỉnh nhất thời nói với mọi người bên cạnh, huyền khí toàn thân hắn cũng đồng thời tuôn ra, khí tức khóa chặt Đỗ Thiếu Phủ.

- Đột phá vòng vây trước đã, không thể trì hoãn nữa!

Hơi cắn răng, Đỗ Thiếu Phủ biết không thể trì hoãn thêm được nữa, dưới lòng bàn chân hắn có huyền khí điên cuồng phun ra, thân thể nhất thời lao ra ngoài, khí tức cường hãn bạo phát ra ngoài, lao về phía thanh niên áo ngắn phí bên phải, tu vi chỉ thuộc cấp Mạch Động cảnh viên mãn.

- Tiểu tử, đừng nghĩ tới chuyện chạy trốn nữa!

Chu Đỉnh khẽ quát. Sau khi Đỗ Thiếu Phủ ra tay, hắn cũng cấp tốc thoáng động, một đạo quyền ấn trực tiếp đập về phía sau lưng của Đỗ Thiếu Phủ.

- Vèo vèo!

Sáu người còn lại, huyền khí đang điên cuồng phun ra, nắm chặt binh khí, đao quang, kiếm quang đồng thời đánh về phái Đỗ Thiếu Phủ, giống như là muốn chém nát thân thể Đỗ Thiếu Phủ ở trong đó.

Vù vù!

Năng lượng khủng khiếp bắn ra, ánh sáng lóe lên chói mắt, một khí tức mênh mông cuồn cuộn tràn ra, trong lúc mơ hồ vang lên tiếng động giống như tiếng sét giữa đồng hoang.

Mà khi tất cả năng lượng mắt thấy lại sắp mang theo tất cả cuốn đến trên người Đỗ Thiếu Phủ, trong ánh mắt kinh ngạc của mấy người, bóng người Đỗ Thiếu Phủ đã lập tức biến mất.

Bóng người Đỗ Thiếu Phủ bị bao vậy ở bên trong công kích của rất nhiều người, lấy góc độ và đường cong không thể tưởng tượng nổi, giống như quỷ mị, đột nhiên không thấy nữa.

Xuy!

Khi bóng dáng Đỗ Thiếu Phủ xuất hiện, chân hắn đã đạp Lăng Ba Tiêu Diêu Bộ quỷ dị thoát thân ra ngoài vòng công kích.

Nhưng lúc này trên đầu vai áo bào màu tím của Đỗ Thiếu Phủ đã có vết tích bị ánh sáng của lợi khí xé rách, trên đầu vai lưu lại vết rách rất nhỏ, trong lúc mơ hồ có vết máu tràn ra.

- Tiểu tử kia ở bên trái. Nhất định không được để cho hắn chạy mất!

Sắc mặt Chu Đỉnh trở nên khiếp sợ, hắn không nghĩ tới tên tiểu tử trong lời đồn đại biến thái như vậy, tốc độ cũng biến thái nhanh tới như vậy. Quả thật nhanh tới mức đáng sợ, nhất thời hắn lại đẫn dẫn đầu một lần nữa lao thẳng ra.

- Xào xạc…

Mấy người còn lại cũng không có bất kì người nào yếu, bọn họ đều là những học viên cũ xuất sắc của Thiên Vũ học viện, muốn từ trong vòng vây của bọn họ thật sự thoát thân ra ngoài, cũng tuyệt đối không phải là một chuyện dễ dàng.

- Phần phật phần phật!

Chỉ một thoáng, lại là năng lượng ùn ùn kéo đến cuốn về phía Đỗ Thiếu Phủ, khiến mảng lớn không gian đều bị bao trùm ờ trong đó.

- Các ngươi vẫn không thể ngăn cản được ta đâu!

Trên khuôn mặt nghiêm trọng của Đỗ Thiếu Phủ đột nhiên hiện ra một nụ cười thản nhiên. Hắn vừa dứt lời, từng năng lượng phù văn bắt đầu dao động ở trên toàn thân, trong nháy mắt, trong hai tay hắn ngưng tụ ra mười mặt trận kỳ. Tất cả đều lan tràn dao động kinh người.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️