Bí văn bùa chú chói mắt quấn quanh, xếp thành hàng ở phía sau thân thể mềm mại này.
Cùng lúc đó, bỗng nhiên có một tiếng thú gào kinh người truyền đến.
- Ngao!
Phù văn phóng ra, sau đó ngưng tụ thành ảo ảnh một con báo hai đầu dữ tợn, uy vũ. Ánh sáng chói mắt, hào quang dâng trào, năng lượng nhộn nhạo mang theo tất cả cuốn lên không trung, cùng với uy thế khủng khiếp.
Cách đó không xa, Vương Lân yêu hổ cũng khẽ ngẩng đầu, đôi mắt chăm chú nhìn trên ảo ảnh con báo hai đầu này.
- Phần phật phần phật!
Đồng thời, khí tức toàn thân của bóng hình xinh đẹp đang ngồi xếp bằng không ngừng nỗ lực cho đến lúc cuối tăng vọt lên. Tia sáng chói mắt bao phủ ngọn núi, giống như trăng sáng hạ xuống, soi sáng nửa bầu trời.
Gào gào …
Ô ô …
Sâu bên trong dãy núi, mãnh thú hung hãn liên tiếp cất tiếng rít gào, nhìn phía ngọn núi có động tĩnh khác thường, không ngừng phát ra âm thanh.
Khí tức này dao động mãi đến ánh bình minh xuất hiện mới dần trở lại bình thường trở lại.
Tia nắng ban mai đầu tiên chiếu xuống, tia nắng ban mai cả ánh bình minh đầu tiên, mang theo từng gợn sóng rực rỡ lan tràn khắp dãy núi.
Phù …
Phía sau thân thể mềm mại đang ngồi xếp bằng, phù văn hóa thành ảo ảnh con báo hai đầu đã tiêu tan, vòng ánh sáng trên toàn thân cũng dần thu lại rồi biến mất. Theo thủ ấn ngừng lại, hàng lông mi thật dài khẽ run rẩy, sau đó hai mắt mở ra, một hơi từ trong đôi môi được thở hắt ra.
Cảm nhận sự biến hóa trong cơ thể, trên khuôn mặt nữ tử hiện lên vẻ vui mừng, sau đó từ từ đứng dậy.
Nữ tử này có dáng vẻ khoảng hai mốt, hai hai tuổi. Dung nhan tuyệt thế, trang phục nóng bỏng. Không nghi ngờ gì, đây chính là một mỹ nữ.
Nữ tử này, ngoài Âu Dương Sảng, cũng không còn ai khác.
- Lâu như vậy mới đột phá là chính xác, tích dày lâu phát mỏng, Tiên Thiên cảnh và Mạch Động cảnh là căn cơ mấu chốt, sau này lại có thể tùy ý đột phá.
Giọng nói khe khẽ truyền đến, nam tử trung niên lặng lẽ không một tiếng động xuất hiện ở phía sau Âu Dương Sảng, thân hình hắn dong dỏng cao, trong bàn tay tinh tế trắng nõn cầm một cây quạt trắng. Khóe miệng hắn khẽ cong lên, ánh mắt như nước, khuôn mặt tinh xảo. Nói hắn phong lưu cũng đúng, ngả ngớn cũng được, đều là mỹ nam. Tuy đã là trung niên nhưng không hề ảnh hưởng đến vẻ tuấn lãng của hắn, ngược lại còn tăng thêm vài phần ý vị.
Âu Dương Sảng nhìn nam tử trung niên, nói nhỏ:
- Nếu như còn không đột phá, sợ rằng sẽ bị đá ra khỏi thứ hạng trên võ bảng mất. Trong mấy tháng này, bọn họ đã tiến bộ không ít.
- Nàng cũng có tiến bộ. Công pháp nàng tu luyện trước mắt không chiếm ưu thế gì, ngược lại có chút thong thả, nhưng về sau sẽ chiếm không ít ưu thế, còn càng lúc càng nhanh. Đây cũng là nguyên nhân phụ thân nàng bảo nàng tu luyện công pháp này.
Mỹ nam tử trung niên phe phẩy quạt giấy trong tay, nhìn Âu Dương Sảng, khẽ nói:
- Chúng ta bây giờ có thể quay về rồi, người của Hắc Sát môn sẽ không nói dối. Người nàng muốn tìm đã chạy trốn rồi. Chúng ta tìm hai ngày đều không phát hiện khí tức của hắn, không chừng hắn đã đến Thiên Vũ học viện.
- Hi thúc, dù hiện tại hắn ở trong Thiên Vũ học viện, trải qua sát hạch học viên mới, e rằng cũng không cách nào gia nhập học viện, đến lúc đó ngươi có thể nghĩ biện pháp giúp hắn sao?
Âu Dương Sảng nhìn mỹ nam tử trung niên, hỏi.
Nghe vậy, Mỹ nam tử trung niên chợt thu lại quạt giấy trong tay, ánh mắt khẽ biến, nói:
- Đây không phải chuyện của ta, nếu không không vì nể mặt nàng, ta sẽ không tới tìm hắn. Nhi tử vô sỉ của Đỗ Đình Hiên, ta tuyệt đối không giúp, nàng cũng đừng cầu ta. Tốt nhất là hắn không tiến vào học viện, đỡ để ta nhìn thấy lại phiền lòng, chắc chắn hắn so với phụ thân vô sỉ của mình cũng không mạnh hơn bao nhiêu, tránh gây ra tai họa cho học viện.
- Hi thúc, thúc cùng phụ thân ta, còn cả Đỗ thúc năm đó rất thân sao?
Âu Dương Sảng nhìn mỹ nam tử trung niên, trong đôi mắt to khẽ chớp động, cười nói:
- Chẳng lẽ Hi thúc năm đó bị Đỗ thúc đánh bại?
- Chuyện này …
Mỹ nam tử trung niên nghe vậy, khóe mắt nhất thời co giật, nói:
- Thực lực của tên vô sỉ Đỗ Đình Hiên này không tệ, năm đó thắng cũng chỉ vì hơn ta một chút. Nhưng ta là người lòng dạ rộng rãi, sẽ để ý tới chuyện này sao? Đỗ Đình Hiên này thật sự quá vô sỉ, nhi tử của hắn khẳng định cũng không khá hơn hắn chút nào. Tên vô sỉ này lại dám để con hắn vào Thiên Vũ học viện, lẽ nào hắn đã quên người bị treo giải thưởng đứng thứ hai trên bảng treo thưởng chính là hắn sao?
- Thôi, không nói về hai phụ tử này nữa, chúng ta trở về trước đã. Nangf vừa đột phá Mạch Linh cảnh, sau khi trở về, cố gắng trong khoảng thời gian bế quan đi Thiên Vũ Phù cảnh. Trước có thể lĩnh ngộ một chút Xích Tiêu Song Đầu Báo thú, mặt khác còn có thể củng cố tu vi.
- Vâng.
Âu Dương Sảng gật đầu, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch, thì thào nói nhỏ:
- Hi vọng hắn đã đến Thiên Vũ học viện.
- Gào …
Một lúc sau, Vương Lân yêu hổ vỗ cánh đứng lên, khí lưu gào thét lao ra. Trên ngọn núi, hai người một hổ dần biến mất.
Sáng sớm, ánh rạng đông của bình minh xuyên qua bức lụa mỏng của màn đêm. Hào quang bao phủ dãy núi.
Vèo vèo…
Một mảnh thung lũng phía trước tường đá, từng bóng người mang theo những giọt sương sớm đang hạ xuống từng khí tức cường hãn phát ra.
- Ô...
Trên không trung, không ít yêu thú bay khí tức cường hãn vỗ cánh xoay quanh kêu lên. Không ít bóng người nam nữ thanh niên liên tiếp hạ xuống.
- Vèo vèo!
Một lúc sau, có khoảng hai, ba mươi người tập trung lại. Từng khí tức dao động cường hãn khiến không gian phải chấn động. Từng ánh mắt đều tập trung vào người ở trên tường đá.
Trên tường đá, nhìn kĩ mới có thể thận ra được đó là một sơn động tự nhiên nhỏ. Nhưng cửa của động lại bị một tảng đá lớn chặn lại, nếu không nhìn kĩ sẽ không nhận ra.
- Ha ha, tiểu tử kia còn biết ẩn thân, còn chặn cửa động lại, thật đúng là không dễ tìm.
Trong đám người, một thanh niên khoảng hai mươi tuổi sơn động trên vách đá, lộ ra nụ cười nhạt. Khí tức toàn thân hắn lại cường hãn, sắc bén, e rằng tu vi tuyệt đối không dưới Thiết Hổ, chỉ mạnh hơn chứ không kém hơn.
- Nhưng tiểu tử kia vẫn còn quá non, không biết huy hiệu học viện ở trên người có khí tức đặc biệt, chỉ cần là người của học viện, ở trong khoảng cách nhất định, có thể dễ dàng cảm nhận được. Người mới đúng là người mới, muốn trốn cũng không trốn thoát được, chính là cá trong chậu.
Một người thanh niên khác cười nói, trên khuôn mặt tuấn lãng, khóe miệng mìm cười. Hắn mặc áo bào rộng, tóc mai dài đến vai, có vẻ cực kì hào hiệp.
- Binh Thiên Lý, Tần Lãng, đến Thiết Hổ còn không phải đối thủ của hắn, thất bại thảm hại. Các ngươi có bao nhiêu phần thắng? Nghe nói thiếu niên kia là Trận Phù sư, rất khó đối phó.
Một nữ tử cao gầy xinh đẹp, nón bỏng đi ra. Bóng hình xinh đẹp, uyển chuyển, khiến nam tử xung quanh nhất thời không nhịn được trộm nhìn, lại không dám nhìn thẳng vào đôi mắt của nàng.
- Có thể đánh bại Thiết Hổ, thực lực tiểu tử kia chắc chắn không kém, nhưng thực lực hắn dù không kém, có mọc cánh cũng khó chạy thoát.
Người thanh niên có khí tức sắc bén mìm cười nhìn nữ tử xinh đẹp, nóng bỏng nói:
- Chúng ta nhiều người như vậy, ta không tin hắn có thể chạy thoát. Nếu chúng ta còn chưa đủ, không phải đã có Đỗ học tỷ sao.
- Đừng đội cho ta mũ cao, ta không phải là người trên võ bảng như các ngươi.
Nữ tử nóng bỏng xinh đẹp nhìn vách đá trên của đọng, trong ánh mắt như nước âm thầm có tia dao động, đôi môi khẽ nhếch, nói:
- Khí tức ở bên trong, ai đi mời hắn ra đây đi.
- Lôi hắn ra.
Người thanh niên tuấn lãng nghe vậy, khóe miệng mỉm cười, quay sang bên cạnh nói với thanh niên áo bào.
- Là Tần Lãng học trưởng.
Người thanh niên áo bào gật đầu, tiến lên mấy bước, ngẩng đầu hướng phía sơn động, quát:
- Tiểu tử bên trong, mau ra đây, ngươi trốn không thoát đâu.
Âm thanh truyền ra, ánh mắt mọi người đều nhìn vào vách đá, chờ đợi sự xuất hiện của thiếu niên trong truyền thuyết. Rốt cuộc là thiếu niên hung tàn tới mức nào, mới có thể ở trong học viện làm ra chuyện vô pháp vô thiên như vậy còn kinh động tất cả đội chấp pháp đến vây bắt.
Nhưng dưới ánh mắt chăm chú, của sơn động lại không có động tĩnh gì, cũng không có bất kì âm thanh nào.
- Cho rằng trốn tránh sẽ không sao sao, thật là khờ, đi ra đây cho ta!
Thanh niên sắc bén thấy vậy, ánh mắt chợt động, bước chân giẫm xuống mặt đất, huyền khí từ bàn chân điên cuồng phun ra ngoài, nhân cơ hội, bóng người chợt lướt qua khoảng không, lập tức đến trước cửa sơn động, một bàn tay trực tiếp đánh ra, năng lượng ánh sáng trực tiếp đánh vào tảng đá chặn cửa động.
Ầm ầm!
Dưới sự công kích của năng lượng, nham thạch nhất thời bị đánh nát, hóa thành đá vụn mà rơi xuống.
- Cẩn thận, đừng để hắn chạy thoát.
Người thanh niên tuấn lãng tên Tần Lãng khẽ quát, từng ánh mắt xung quanh cũng hết sức chăm chú nhìn vào cửa động, khí tức trong phút chốc đều phóng ra, e sợ thiếu niên biến thái trong truyền thuyết kia sẽ nhân cơ hội chạy trốn khỏi sơn động.
Nếu để người khác biết được, dưới sự tính toán vây bắt của đội chấp pháp mà thiếu niên kia còn có thể chạy trốn, e rằng thể diện đội chấp pháp sẽ không còn.
Ánh mắt nữ tử nóng bỏng, cao gầy xinh đẹp lúc này cũng nhìn chằm chằm cửa sơn động. Ánh mắt nhộn nhạo có chút dao động.
Nhưng dưới ánh nhìn chăm chú của nhiều người, bên trong sơn động vẫn là sóng êm gió lặng, không có bất kì động tĩnh gì truyền ra, cũng không có bóng dáng ai bước ra.
- Còn không ra sao, vậy lôi hắn ra!
Đôi mắt của người thanh niên sắc bén khẽ động, thần sắc hơi trầm xuống, huyền khí toàn thân giống như vòng sáng bao phủ thân thể hắn, sau đó trực tiếp lướt vào trong sơn động.
- Binh Thiên Lý, cẩn thận có bẫy, tiểu tử kia không đơn giản.
Tần Lãng nhắc nhở nói, không hề khinh thường, lúc lời nói truyền đến, bóng người thanh niên sắc bén được gọi là Binh Thiên Lý đã lướt vào bên trong sơn động.
Theo Binh Thiên Lý tiến vào sơn động, từng ánh mắt phía sau càng thêm cảnh giác, huyền khí dao động, không gian chấn động, ánh sáng chói mắt bắn ra, bao phủ toàn bộ thung lũng.
Lúc này hơn mười người ở ngoài chờ đã sẵn sang, e rằng một con ruồi cũng không cách nào từ bên trong sơn động trốn thoát.
- Khốn kiếp, tên khốn, tức chết ta!
Mọi người ở ngoài trong trạng thái chiến đấu chờ đợi. Một lúc sau, bên trong sơn động truyền ra tiếng hét lớn của Binh Thiên Lý, không biết hắn đã trải qua điều gì mà liên tục nổi giận.
- Chuyện gì xảy ra, chắng lẽ có bẫy?
Đám người phía dưới đưa mắt nhìn nhau, mấy người tu vi Mạch Linh cảnh đều bay lên trời, vòng sáng huyền khí bao phủ toàn thân, lập tức lướt vào bên trong sơn động.