Trong chớp mắt tiếp theo, ảo ảnh con mãnh hổ năng lượng xé rách sơn hà cũng không thể xé rách được quyền ấn của Đỗ Thiếu Phủ, trái lại từ cái đầu lúc trước còn dữ tợn, trực tiếp bị quyền ấn của Đỗ Thiếu Phủ ẩn chứa một khí tức khủng khiếp trấn áp vạn vật phá hủy, giống như bẻ gãy nghiền nát, trấn áp phá hủy biến thành phù văn khắp bầu trời.
Chỉ một thoáng, năng lượng khủng khiếp chấn động giống như sóng to gió lớn vậy đột nhiên cuốn theo tất cả tràn ra ngoài, ở trung tâm của trận bão năng lượng đó, vào thời khắc này không gian cũng xuất hiện một vòng xoáy năng lượng, dường như là có thể cắn nuốt tất cả vào trong đó.
- Phần phật phần phật!
Năng lượng mang theo tất cả cuốn ra, không gian nghịch chuyển năng lượng còn sót lại khiến cho người ta từ phía xa nhìn vào cũng cảm thấy da đầu tê dại, tóc gáy dựng đứng!
Tất cả đều cực kỳ nhanh chóng, ngay lập tức trận gió bão năng lượng cuốn theo tất cả ra ngoài cũng dần dần ngừng lại...
Sau đó ở trong ánh mắt kinh ngạc sợ hãi của rất nhiều người, chỉ thấy trên quảng trường, năng lượng gió bão đi qua nơi nào, lấy Đỗ Thiếu Phủ làm trung tâm, mảng lớn phiến đá của quảng trường hóa thành bột mịn, bụi bặm tràn ngập, che khuất bầu trời.
- Vù vù vù...
Thân thể của Thiết Hổ lảo đảo, lướt thẳng qua giữa không trung lui lại, khi ổn định được thân thể, khóe miệng hắn đã có một vết máu tràn ra, trong ánh mắt hắn có ánh sáng chấn động. Vừa rồi đối phương thi triển là võ kỹ đạt tới trình độ nào, không ngờ là có thể cứng rắn trấp áp được Hổ Liệt Sơn Hà của hắn.
Đây gần như là điều không có khả năng, những tồn tại khủng khiếp trên võ bảng cũng khó có thể làm được, Hổ Liệt Sơn Hà của hắn ở trong võ kỹ trình độ linh phẩm đã là phẩm cấp cực cao, uy năng cực lớn.
Hơn nữa bản thân hắn lĩnh ngộ chính là yêu hổ áo nghĩa, hỗ trợ lẫn nhau càng có thể phát động Hổ Liệt Sơn Hà ra uy năng đạt đến mức tận cùng, nhưng vừa rồi nó vẫn bị trấn áp phá hủy, trên một quyền kia giống như là ẩn chứa ý chí trấn áp vạn vật vậy, thật đáng sợ.
- Tiểu tử kia chống lại được. Hổ Liệt Sơn Hà của Thiết Hổ cũng không có thể làm gì được Đỗ Thiếu Phủ này!
- Thiếu niên này thật mạnh, thật đáng sợ!
...
Xung quanh là những ánh mắt chấn động, học viên cũ có thể biết rõ Thiết Hổ có thực lực mạnh như thế nào, lúc này cũng đều chấn động.
Sáu người thanh niên khác vẫn luôn lui lại phía sau quảng trường, tuy rằng đã lui ra phía sau nhưng bọn họ vẫn mơ hồ hình thành một vòng vây lớn bao vây Đỗ Thiếu Phủ ở trong đó. Vào lúc này sáu người cũng không khỏi chắt lưỡi.
Trong lòng sáu người bắt đầu dao động, vào lúc này nếu như Đỗ Thiếu Phủ muốn đi, Thiết Hổ cũng không ngăn cản được, bọn họ có thể ngăn chặn được sao?
- Đỗ Thiếu Phủ, được lắm.
Hơn một nghìn học sinh ghi danh hưng phấn, nhìn cảnh tượng trước mắt, trong lòng bọn họ dâng trào nhiệt huyết.
Giống như cây liền cành, trong học sinh ghi danh có người lại có thể chống lại cường giả của đội chấp pháp, bọn họ cảm thấy tự hào, cảm thấy cao ngạo.
Trong Thiên Vũ học viện, đã có một lần nào học sinh ghi danh có thể phát động ra phong vân, chọc cho người ta chú ý như lần này. Cho dù đến lúc đó bị xử phạt, bọn họ vậy chấp nhận.
- Đây mới là thực lực chân chính của lão tam sao?
Trong hơn một nghìn học sinh ghi danh, ba người Ngô Thanh Phong, Trương Vĩ, Tôn Trí nhìn nhau, không nhịn được khóe mắt run rẩy.
- Không có khả năng. Đây tuyệt đối là không có khả năng, Mạch Động Huyền Diệu cảnh, hắn không có khả năng làm được như vậy!
Ánh mắt của Thiết Hổ có phần dại ra, không thể tin tưởng nổi, bị những người xếp thứ hạng cao trên võ bảng áp chế cũng không tính, chí ít rất nhiều người trong đó có tu vi trình độ đều cao hơn so với hắn, những người còn lại có tu vi trình độ cũng giống như hắn.
Chính là Đỗ Thiếu Phủ trước mắt này chỉ mới là Mạch Động Huyền Diệu cảnh mà thôi, lại có thể khiến cho hắn không thể tránh được, thậm chí bị áp chế, điều này quá mức biến thái.
Đồng thời, Thiết Hổ lau lau một chút vết máu ở khóe miệng, thủ ấn lại bắt đầu một lần nữa ngưng kết, phù văn chói mắt tràn ngập khoảng không xung quanh.
Trong phút chốc, khắp bầu trời có năng lượng phù văn sắp hàng tập trung lại, sau đó ngưng tụ thành ảo ảnh của một con yêu hổ cực lớn.
Ảo ảnh yêu hổ này có một phần cùng loại với con mãnh hổ năng lượng vừa rồi, giống như là vô hình trung có một ít liên hệ, ít nhất là uy áp có một ít tương đồng.
Toàn thân của con yêu hổ hiện lên ánh sáng phù văn chói mắt, giống như thực chất, thật sự giống như vật còn sống!
Trình độ Mạch hồn Mạch Linh cảnh và trình độ Mạch hồn Mạch Động cảnh có sự khác biệt về chất. Giữa Mạch Linh cảnh và Mạch Động cảnh khác nhau, ngoại trừ là có thể bay lên trên không trung ra, mặt khác còn có khác biệt lớn nhất là ở trên Mạch hồn.
Trình độ Mạch hồn Mạch Linh cảnh đã thông linh, giống như vật thật sự còn sống, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến Mạch Động cảnh không có cách nào chống lại được tu luyện giả Mạch Linh cảnh.
- Ngao!
Yêu hổ gầm lên một tiếng, toàn thân có gợn sóng năng lượng nhộn nhạo cuốn ra trời cao, giống như ở giữa không trung dâng lên sóng to gió lớn.
Yêu hổ cực lớn khiến không gian chấn động run rẩy kịch liệt, uy áp khủng khiếp kinh người, ngang dọc trời cao, làm cho hung cầm mãnh thú bên trong dãy núi phía xa đang ngủ đông, con báo bay giữa không trung cũng phải run rẩy kêu lên, thiếu chút nữa từ giữa không trung rơi xuống.
Thiết Hổ đạp không, yêu hổ khổng lồ đi bên cạnh làm ra bộ dạng muốn nhào tới. Mắt Thiết Hổ nhìn ỗ Thiếu Phủ, sắc mặt có phần tái nhợt, quát:
- Tiểu tử, ngươi thật sự rất mạnh, chính là ngươi trước sau đấu không lại ta. Khoảng cách giữa Mạch Động cảnh và Mạch Linh cảnh, ngươi không vượt qua nổi đâu!
- Ngao!
Có tiếng quát truyền ra, yêu hổ rít gào, sóng âm của nó giống như sóng khí, như biển gầm lên xuống mênh mông, sau đó mãnh hổ lao thẳng về phía Đỗ Thiếu Phủ với tư thế vồ mồi, mang theo năng lượng khủng khiếp mang theo tất cả cuốn, giống như che thiên phủ địa, giống như kinh đào vỗ vào bờ, ngang dọc trời cao nhào tới trấn áp.
- Mạch hồn thật mạnh, tuyệt đối là có thể cùng so sánh với Vương Lân yêu hổ bình thường, thậm chí còn mạnh hơn một ít.
Đỗ Thiếu Phủ ngẩng đầu, ánh mắt dao động. Mạch hồn này là Liệt Không Chấn Thiên Hổ, Mạch hồn của Thiết Hổ quả thật cường hãn.
Theo lời đồn trong yêu thú, Liệt Không Chấn Thiên Hổ thân là thú vương, Hổ Vương gầm hét giận dữ chấn động sơn hà, khiến cho vạn thú tranh bá, ngang dọc trời cao.
Đương nhiên, Đỗ Thiếu Phủ sẽ không quá để ở trong lòng, tu luyện công pháp của Kim Sí Đại Bằng Điểu tộc, trên người mang khả năng uy áp của Kim Sí Đại Bằng Điểu, lại làm sao có thể e ngại một con mãnh hổ.
Nghe đồn từ thời điểm thượng cổ thái cổ, Kim Sí Đại Bằng Điểu tộc lấy rồng vì thức ăn. Trong yêu thú vạn tộc, Hổ tộc cường hãn, thân là vương giả tuyệt đối, chỉ có điều so sánh với Long tộc lại phải chênh lệch.
- Quá kinh người, Thiết Hổ lần này xuất quan lĩnh ngộ kinh người, không ngờ có thể lĩnh ngộ được Liệt Không Chấn Thiên Hổ đến trình độ như vậy, so với lần trước cường hãn hơn không nhỏ!
- Thiết Hổ lần này bế quan, thu hoạch kinh người!
...
Theo Mạch hồn phát động, những người ở phía xa biết rõ về Thiết Hổ đều chắt lưỡi, có thể phát động Mạch hồn Liệt Không Chấn Thiên Hổ đến trình độ như vậy, thật sự kinh người.
Trong chớp nhoáng này, Đỗ Thiếu Phủ hành động, hắn ngẩng đầu nhìn Mạch hồn yêu hổ khổng lồ gần như đã đến trước người. Hắn đã sớm có sự chuẩn bị, bỗng nhiên toàn thân hắn có ánh sáng màu vàng kim chói mắt, phù văn điên cuồng phun ra. Trong giây lát ngắn ngủi này đột nhiên có một khí thế bá đạo sắc bén khủng khiếp giống như lũ quét bạo phát ra.
Ánh sáng màu vàng kim phóng lên cao, trong lúc mơ hồ có ánh sáng màu vàng kim ở bên trong, giống như là có một con Kim Sí Đại Bằng Điểu đang vỗ cánh lao ra.
Vào lúc này, dường như là bản thân Đỗ Thiếu Phủ lại muốn hóa thành một con Kim Sí Đại Bằng Điểu vậy.
Cái đó và tập trung Mạch hồn lại hoàn toàn khác nhau, đây là uy áp từ trên người, trong lúc mơ hồ ảo ảnh Kim Sí Đại Bằng Điểu như ẩn như hiện bao phủ Đỗ Thiếu Phủ, phù văn màu vàng kim chói mắt, giống như một mặt trời lên sớm.
Trong tay hắn có từng thủ ấn biến đổi. Theo thủ ấn của Đỗ Thiếu Phủ biến đổi, phù văn lưu chuyển, hào quang lóe lên.
- Vù vù vù...
Trong phút chốc, trong tia sáng chói mắt giống như ánh mặt trời vậy, phù văn ở sau lưng xếp thành hàng ngưng tụ ra, hào quang màu vàng lóe lên, cuối cùng ở trên lưng Đỗ Thiếu Phủ trực tiếp ngưng tụ ra thành đôi cánh phù văn với ánh sáng màu vàng rạng rỡ.
- Ầm!
Khí thế bá đạo mạnh mẽ đột nhiên từ trong cơ thể của Đỗ Thiếu Phủ mang theo tất cả cuốn ra, phía sau lưng có hai cánh phù văn vỗ mạnh, thân thể hắn nhất thời lơ lửng ở bên trong không trung.
Hai cánh vỗ mạnh, lưu quang tràn ra, hào quang tràn ngập, giống như con chim đại bàng lớn vỗ cánh, bay lượn cửu thiên!
- Khí tức thật là khủng khiếp, làm sao nhìn lại giống như là chim đại bàng vậy? Đây chính là yêu thú khủng khiếp trong truyền thuyết mới có.
- Trời ạ, đó là Mạch hồn của Đỗ Thiếu Phủ sao. Làm sao có thể bay lên không như vậy!
- Không giống như là Mạch hồn, nhưng lại giống như là Mạch hồn, khí tức quá kinh khủng!
- Không giống như là võ kỹ, làm sao có thể có võ kỹ kinh khủng như vậy!
...
- Ầm ầm ầm!
Yêu hổ hung bạo mạnh mẽ này lao tới, bao phủ Đỗ Thiếu Phủ, dưới khí thế khủng khiếp như vậy, quảng trường dẫn đầu ở phía dưới Đỗ Thiếu Phủ đã sớm bị chấn nát trở thành bột mịn, cát bụi đá vụn bắn nhanh khắp bầu trời. Trên mặt đất vô số vết nứt lan tràn khắp nơi, từng mảng đá xanh nổ tung, không ngừng hóa thành bột mịn.
- Bằng Lâm Cửu Thiên!
Đỗ Thiếu Phủ phát động lĩnh ngộ Bằng Lâm Cửu Thiên, hai cánh phía sau lưng hắn bỗng nhiên chấn động, khắp bầu trời có hào quang màu vàng phóng ra, khí lưu gào thét giữa trời cao, tạo thành thanh thế khủng khiếp kinh người!
- Ngao...
Bỗng dưng, Mạch hồn Liệt Không Chấn Thiên Hổ hình như cảm giác được khí tức kiêng kỵ, rít gào, trong đôi mắt hổ mơ hồ có sự e ngại, nhưng vẫn ở dưới sự thúc giục của Thiết Hổ mang theo tất cả nhào tới, móng vuốt hổ sắc bén cùng phù văn lao ra xé rách trời cao:
- Trấn áp!
Đỗ Thiếu Phủ vỗ cánh, Bằng Lâm Cửu Thiên giống như Kim Sí Đại Bằng Điểu chân chính hạ xuống, chịu lực từ ý chí bá đạo của Kim Sí Đại Bằng Điểu tộc, nó vỗ cánh trực tiếp mang theo tất cả cuốn ngang lao về phía ảo ảnh của con Liệt Không Chấn Thiên Hổ.
Đỗ Thiếu Phủ cũng không lĩnh ngộ Bằng Lâm Cửu Thiên được bao nhiêu, nhưng vào lúc này cũng không ảnh hưởng tới việc phát động.
Ước nguyện ban đầu của Đỗ Thiếu Phủ vốn là lĩnh ngộ Bằng Lâm Cửu Thiên chỉ là vì bay, nhưng bản thân của Bằng Lâm Cửu Thiên lại cũng không chỉ đơn thuần là thú có thể bay, mà là sát chiêu cường hãn của Kim Sí Đại Bằng Điểu tộc.
Vào lúc này từ phía xa nhìn lên giữa không trung dường như có một hổ và một chim đại bàng đang cường hãn đối đầu.
- Gào gào!
Mãnh hổ xé rách trời cao, hổ vương gầm lên giận dữ, chấn động sơn hà!
Đỗ Thiếu Phủ vỗ cánh, cường thế bá đạo, giờ phút này thực sự giống như con chim đại bàng lớn hạ xuống, giơ tay nhấc chân, khí tức bá đạo khủng khiếp ngập trời, vỗ cánh quét ngang trời cao cường thế trấn áp, đại khai đại hợp, bá đạo sắc bén, duy nhất chỉ mình ta độc tôn, khí tức mang theo tất cả cuốn lên trời cao, tư thế bẻ gãy nghiền nát trấn áp tất cả.
- Ầm ầm ầm!
Vừa va chạm vào nhau như vậy, giữa không trung giống như có tiếng sấm, ánh sáng phù văn bắn ra liên tiếp, năng lượng phù văn bắn nhanh giống như pháo hoa rực rỡ, làm cho toàn bộ không trung biến thành một mảnh chói lòa.
Phía sau ánh sáng đó lại ẩn chứa loại uy áp kinh người, giống như hủy diệt tất cả, thiên địa xung quanh đều bị run rẩy.
- Ầm ầm ầm!
Tất cả giằng co cũng không bao lâu, giữa không trung trong tiếng va chạm mãnh liệt, trên bầu trời lập tức truyền ra tiếng nghiền nát lại giống như là không gian bị xé rách vậy.
Mọi người từ phía xa nhìn lại, trong ánh sáng loá mắt như vậy, phù văn màu vàng kim mang theo tất cả cuốn ra, bao quanh con yêu hổ đầy khủng hoảng, sau đó ở trong sự sợ hãi, con yêu hổ bị thế như chẻ tre này phá hủy.