Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 210: Thiết hổ của võ bảng.

Chương Trước Chương Tiếp

Ngay lúc này, khi Đỗ Thiếu Phủ động thủ, bỗng nhiên một tiếng hét lớn từ không trung truyền đến. Tiếng quát kèm theo huyền khí cuồn cuộn, khiến màng tai học sinh ở đây đau đớn chấn động.

Trong chớp mắt, trong ánh mắt kinh hãi của Chu Anh Lan chợt hiện lên sự mừng rỡ như trong tuyệt vọng nhìn thấy đường sống.

Ầm ầm!

Nhưng Đỗ Thiếu Phủ cũng không dự định dừng tay, một quyền vẫn là mạnh mẽ đánh lên trên bụng Chu Anh Lan, năng lượng huyền khí bắn ra.

Hi hi!

Máu tươi trong miệng Chu Anh Lan phun ra ngoài. Ánh mắt vui mừng trên sắc mặt lại một lần nữa bao trùm tuyệt vọng. Nàng cảm nhận được rõ ràng Thần Khuyết trong cơ thể mình bị phá bỏ, kinh mạch vỡ nát, tất cả những điều nàng không muốn đều xảy ra.

- Tại sao phải làm như vậy, đừng…

Thân thể mềm mại mệt mỏi, ánh mắt oán độc không cam. Thân thể Chu Anh Lan mềm nhũn ngã trên mặt đất.

- Cả gan làm loạn, còn giết chết học viên, muốn chết!

Trong ánh quang chớp giật, một phù văn mang năng lượng mạnh mẽ, chợt hiện ra từ giữa không trung, chớp mắt trực tiếp xông thẳng đến trên đỉnh đầu Đỗ Thiếu Phủ.

Đỗ Thiếu Phủ đã sớm phát hiện, phất tay di chuyển, phù văn màu vàng kim bao vây nắm đấm, trực tiếp đánh năng lượng phù văn này đi.

Ầm!

Năng lượng cường hãn nổ tung ra, ánh sáng chói mắt trùng thiên. Sóng không gian mênh mông giống như sóng lớn khuếch tán ra khắp nơi.

Bịch bịch!

Lần này, thân thể Đỗ Thiếu Phủ khẽ run lên, nhất thời bị đẩy lui về phía sau một bước. Hắn giẫm chân xuống đất một cái, đập nát mảng lớn nền đá xanh thành bột mịn.

Vù …

Một bóng người giữa không trung cũng bị chấn động mà lui ra, sau đó rơi trên mặt đất, bước chân trượt trên mặt đất liên tục mấy thước mới đứng vững.

Ra tay là một người thanh niên to lớn, cao gần tám thước, trán rộng, mắt to đen như hạt châu, ánh mắt sắc bén hung hãn. Nếp nhăn trên trán lại giống như có thể đeo lên hoa văn của vương loài hổ trên trán, toàn thân lộ ra khí thế hung hãn.

Ngao…

Giữa không trung, một con Báo Yêu Thú cực lớn rít gào vỗ cánh bay đến, mang theo khí tức hung hãn. Hóa ra là yêu thú tu vi Mạch Động Bỉ Ngạn cảnh.

Vèo vèo …

Lại có sáu bóng người từ trên lưng yêu thú hạ xuống. Bóng người lướt qua khoảng không rơi đến chỗ trống cạnh Đỗ Thiếu Phủ, bao vây Đỗ Thiếu Phủ.

Tổng cộng bảy người, bảy thanh niên đều lộ ra khí tức sắc bén.

Bên trong loại sắc bén còn chứa máu tanh, không biết đã giết bao người mới có thể có loại khí tức sắc bén này.

Bảy người rơi xuống đất, nhìn thấy trước tiên là cảnh tượng xung quanh máu tươi đầm đìa, ánh mắt chấn động. Cảnh tượng xung quanh tanh mùi máu, ngập tràn sự hung hãn, hung tàn.

- Là đội chấp pháp tới, còn là do Thiết Hổ dẫn đội.

- Thiết Hổ từ trong Thiên Vũ Phù cảnh xuất quan, thực lực chắc hẳn lại tăng lên không ít!

- Đây chính là người xếp hạng chín mươi chín trên võ bảng, lần này xuất quan, thứ tự sợ rằng sẽ còn tiếp tục tăng lên…

Cùng sự xuất hiện của bảy người thanh niên, ánh mắt học viên cũ xung quanh nhất thời lộ ra vẻ kính sợ.

Đội chấp pháp, là sự tồn tại khiến tất cả học sinh cũ phải e sợ, kính nể. Số lượng người đội chấp pháp không nhiều. Toàn bộ người bên trong đội chấp pháp của Thiên Vũ học viện sợ rằng chỉ khoảng một trăm người.

Nhưng trong một trăm người này, sợ rằng có một nửa đều là cường giả trên võ bảng, còn lại cũng là người xuất sắc trong số học sinh. Bất kể tu vi hay thực lực đều không nên dây vào.

- Chính là hắn, hắn chính là Đỗ Thiếu Phủ, hắn đây là muốn tạo phản!

Cách đó không xa truyền đến âm thanh, dưới sự nâng đỡ của hai người thanh niên này, sắc mặt Kim Ngạn Bình trắng bệch, nhìn bóng người Đỗ Thiếu Phủ trên quảng trường hét lớn. Ánh mắt hắn ngoan độc, oán hận. Đội chấp pháp chính là do hắn tìm đến.

- Đỗ Thiếu Phủ, những thứ này đều là do ngươi làm?

Người thanh niên to lớn, hung hãn đứng đầu, thu hồi ánh mắt từ cảnh tượng xung quanh, nhìn về phía Đỗ Thiếu Phủ, trong lòng thầm nghĩ, tiểu tử này rốt cuộc đã làm cái gì, ba người tàn phế hai người chết. Từ trước đến nay, chưa từng có học viên nào dám ở trong học viện cả gan cuồng ngạo lại kiêu ngạo như vậy.

- Là tu vi Mạch Linh cảnh sơ đẳng.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn thanh niên hung hãn, to lớn phía trước.Từ việc nghe những lời bàn luận ở xung quanh mà biết được thân phận của đám người này. Sắc mặt hắn hơi trầm xuống, thản nhiên nói:

- Chính là ta làm.

- Ta là Thiết Hổ, tạm thời xếp hạng chín mươi chín trên võ bảng, tiểu đội trưởng đội chấp pháp thứ mười.

Nghe vậy, Thiết Hổ hình như cũng không quá mức kinh ngạc, sự thực ở trước mắt. Hắn khẽ ngẩng đầu, nhìn Đỗ Thiếu Phủ, lộ ra thần sắc giọng nói không cho phép cự tuyệt, nói:

- Vậy giơ tay chịu trói đi, theo chúng ta quay về tiếp nhận trừng phạt.

- Là người của đội chấp pháp đến.

Thần sắc ba người Tôn Trí, Ngô Thanh Phong, Trương Vĩ nhất thời trở nên nghiêm trọng, khẩn trương. Ánh mắt ba người đều chăm chú nhìn phía trước.

Trên quảng trường là một mảnh hỗn độn. Thân thể gầy của Đỗ Thiếu Phủ hơi căng thẳng, nhìn Thiết Hổ, nói:

- Tại sao muốn ta đi cùng các ngươi, cho ta lí do?

- Đội chấp pháp muốn dẫn ngươi đi, vốn không cần lí do, nhưng nếu ngươi đã hỏi, nể tình ngươi là người đầu tiên dám ở trong học viện giết chết học viên. Hôm nay, ta sẽ phá lệ nói cho ngươi biết.

Thiết Hổ nhìn Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt hiện lên hàn ý, từ trước tới nay chưa từng có người dám ở học viện to gan làm như vậy, đem quy củ của học viện không coi ra gì, trầm giọng nói:

- Ở trong học viện giết chết học viên, là trọng tội, điều này lại đủ để đội chấp pháp dẫn ngươi đi, ngươi cũng sẽ vì hành vi ngay hôm nay mà trả giá!

- Ta chỉ là muốn một công đạo, bọn họ nói lấy thực lực làm chủ, sao có thể trách ta, ta không cảm thấy mình sai, cho nên sẽ không đi cùng các ngươi, ngươi có thể đi về.

Đỗ Thiếu Phủ thản nhiên nói, âm thanh bình tĩnh.

- Tiểu tử muốn chết!

Sáu người thanh niên xung quanh trầm giọng hét lên, sáu người rút binh khí trong tay ra khỏi vỏ, hiện ra khí tức sắc bén, huyền khí bắt đầu bạo động.

- Đều lui xuống đi!

Thiết Hổ cau mày nhìn năm học viên cũ hai chết ba phế nằm xung quanh, phất tay ra hiệu sáu người thanh niên lui về, sau đó nhìn Đỗ Thiếu Phủ, ngẩng đầu, phù văn trên trán dao động, nói:

- Ta biết ngươi có chút bản lĩnh, nhưng muốn ở trước mặt đội chấp pháp ra điều kiện, sợ rằng vẫn kém một chút.

Đỗ Thiếu Phủ không để ý đến Thiết Hổ, hơi phất tay di chuyển, ánh sáng màu vàng nhạt nhất thời bao phủ toàn thân. Giống như vòng sáng, đem thân thể bao ở trong, nói:

- Thật ra hiện tại ta rất muốn biết, người trên bảng võ mạnh như nào, có bản lĩnh thì dẫn ta đi, nếu không chính là ta dẫn ngươi đi!

Nhìn toàn thân Đỗ Thiếu Phủ được vòng sáng màu vàng bao phủ, mơ hồ mang hơi thở bá đạo, mạnh mẽ dao động. Trong mắt Thiết Hổ lướt qua chút kinh ngạc dị thường.

Là cường giả chân chính, Thiết Hổ tuyệt đối không phải dựa vào cao ngạo và cương quyết mà có được danh hiệu trên võ bảng, hắn có thể cảm nhận được sức mạnh của đối phương. Mà lúc này, khí tức trên người Đỗ Thiếu Phủ, thậm chí giống như khi hắn đối mặt với những người đè ép hắn trên võ bảng.

- Ta sao có thể tự dọa mình trước mặt tiểu tử này, với địch không thể tự dọa mình, bằng không sau này trên con đường tu luyện sẽ phát sinh ma chướng, nhất định phải bắt được tiểu tử này, bằng không sau này tu luyện sẽ để lại bóng ma. Nếu như bắt tiểu tử này, có thể lĩnh ngộ và tâm cảnh của mình sẽ có không ít tiến bộ.

Ầm!

Trong lòng cảm giác hơi bất an, Thiết Hổ biết mình không thể trì hoãn thêm nữa. Trên thân hình cao lớn, một vòng sáng màu vàng đất nhất thời bạo phát ra, giống như vòng sáng, bao phủ thân thể, khí thế cường hãn khiến không gian chấn động không ngừng run rẩy.

- Ta bội phục dũng khí của ngươi, nhưng ngươi sẽ sớm hối hận!

Cùng lúc thân thể bị vòng sáng huyền khí màu vàng đất bao trùm, bàn chân Thiết Hổ nặng nề dẫm một bước lên trên quảng trường. Sau đó thân thể giống như mãnh hổ trực tiếp đánh về phía Đỗ Thiếu Phủ, mang theo kình khí cường hãn càn quét không trung.

- Tu luyện thân thể sao?

Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ hơi kích động nhìn Thiết Hổ trực tiếp đánh thẳng tới, rõ ràng Thiết Hổ này cũng tu luyện cường hãn thân thể. Huyền khí dưới chân hắn điên cuồng phun ra, phát động Lăng Ba Vi Bộ, kích động đá vụn, bụi bặm xung quanh. Bóng người của hắn giống như tàn ảnh của ánh sáng màu vàng, hung hăng đụng vào nhau.

Hai người như tia chớp nhào ra, lại ở khi mắt thấy thân thể hai người sắp trực tiếp đụng vào nhau, hai người đều đồng thời đánh ra một quyền, hai nắm đấm trong ánh quang chớp giật bao vây lấy phù văn va chạm vào nhau.

Ầm ầm ầm!

Tiếng động va chạm như tiếng sấm, bóng dáng hai người vừa chạm liền tách ra, thân thể Đỗ Thiếu Phủ đồng thời bị đánh văng ra lảo đảo lui ba bước, khiến mặt đất dưới chân xuất hiện ba hố sâu hình bàn chân, nền đá xanh xung quanh hóa thành bột mịn.

Xì xì xì!

Thân thể Thiết Hổ bị đẩy lui trượt mấy thước trên mặt đất, nơi hắn đi qua, từng vết nứt trên đất văng tung tóe.

Khi Thiết Hổ nhìn Đỗ Thiếu Phủ, hắn chậm rãi thu lại thần sắc, trong mắt chỉ còn lại sự nghiêm túc. Không ngờ đối phương có thể dựa vào lực thân thể cùng hắn đối kháng mà không hề chiếm hạ phong, phải biết rằng, những người xếp trên hắn ở võ bảng, cũng không dám cùng hắn va chạm thân thể như vậy!

- Người này rất mạnh, không hổ danh là học sinh của Thiên Vũ học viện.

Hai mắt Đỗ Thiếu Phủ thoáng động, tu vi của Thiết Hổ trước mắt mình là Mạch Linh cảnh sơ đẳng. Nhưng so với trước đây ở trong Hắc Sát môn đụng phải những người tu vi Mạch Linh cảnh sơ đẳng lại mạnh mẽ hơn nhiều, căn bản không phải những người có tu vi Mạch Linh cảnh sơ đẳng bình thường trong Hắc Sát môn có thể so sánh.

Thực lực của Thiết Hổ, có thể chiến đấu vượt cấp ở bên ngoài.

- Tu luyện thân thể rất cường hãn, sợ rằng cũng không phải là công pháp bình thường.

Mới giao đấu, Đỗ Thiếu Phủ đã cảm giác được đối phương tu luyện thân thể rất khủng khiếp, nhưng ở phương diện thân thể, Đỗ Thiếu Phủ tuy rằng kinh ngạc, nhưng không hề sợ hãi Mức độ cường hãn của thân thể hắn, vừa nãy còn chưa dốc hết sức.

Trong chớp mắt tiếp theo, khí tức mạnh mẽ quanh thân Đỗ Thiếu Phủ càng thêm bá đạo nồng đậm mà khuếch tán ra, khí tức dồi dào cũng dao động trên thân.

Trong mơ hồ, bên ngoài thân Đỗ Thiếu Phủ, bắt đầu có bùa chú màu vàng nhạt lóe lên.

- Khí tức của ngươi thật là bá đạo.

Cảm giác được khí tức lúc này trên người Đỗ Thiếu Phủ, Thiết Hổ nhíu mày, khí tức của đối phương khiến hắn có một loại cảm giác khác thường, giống như là cảm giác từ một loại yêu thú vương giả.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)