Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 206: Khí huyết công tâm

Chương Trước Chương Tiếp

- Động thủ!

Mỗi một người thanh niên đã sớm không nhịn được, có thể quang minh chính đại thu thập một chút những người mới tới này cũng là một chuyện thoải mái.

Những thanh niên này mặc dù thực lực kém hơn những học sinh cũ kia, chỉ có điều đối phó với những học sinh ghi danh mới, vậy đơn giản là dễ dàng như trở bàn tay, nhất thời có bóng người trực tiếp lướt qua, huyền khí bạo phát ra!

- Ai dám động thủ, cút ngay!

Đỗ Thiếu Phủ hét lớn một tiếng, bước chân chợt bước nhanh về phía trước, tốc độ giống như tia chớp, một quyền trực tiếp đánh vào trên ngực của người thanh niên có tốc độ nhanh nhất.

- Ầm!

Người thanh niên kia hoàn toàn không có lực chống đỡ né tránh, giống như đống cát vậy, sau đó thân thể giống như là gặp phải sét đánh, toàn thân bay ngang ra ngoài, hét thảm một tiếng. Kèm theo một ngụm máu tươi phun ra, tiếp theo hắn lại đập mạnh ở trên mặt đất phía xa.

Biến cố như vậy, làm cho tất cả những bóng người đang nhào ra nhất thời dừng lại, ánh mắt đầy vẻ kinh hãi!

- Đỗ Thiếu Phủ, ngươi thật sự cho rằng không có ai có thể trừng trị được ngươi hay sao?

Sau một hồi sửng sốt, Kim Ngạn Binh lập tức nổi giận. Hắn phất tay lên, huyền khí lập tức bạo động. Trong lòng bàn tay của hắn có phù văn điên cuồng phun ra, hắn cũng biết tiểu tử trước mắt tên gọi là Đỗ Thiếu Phủ này còn là Trận Phù sư, hắn tất nhiên không thể cho tiểu tử này có cơ hội bố trí phù trận.

Chỉ cần thu thập được tiểu tử này, vậy những người khác lại dễ đối phó.

- Ầm ầm!

Âm thanh giống như tiếng sấm vang lên, khí thế bạo phát ra. Phù văn không ngừng lan tràn, phát ra ánh sáng chói mắt. Mặt đất cũng theo đó chấn động. Trong thời gian ngắn ngủi, một quyền của Kim Ngạn Binh với phù văn bao quanh đã đập về phía Đỗ Thiếu Phủ.

- Hừ!

Mắt nhìn thấy Kim Ngạn Binh đập một quyền tới, Đỗ Thiếu Phủ hừ lạnh một tiếng, hắn không di động không lắc người, không tránh không né, phất tay một cái, trực tiếp đánh ra một quyền đón đỡ, trong phút chốc một quyền này lại trực tiếp va chạm vào nắm đấm vừa tới trước người.

- Ầm!

Hai nắm đấm va chạm vào nhau phát ra tiếng động chấn kinh tâm lạc phách, năng lượng va chạm vào nhau bùng nổ, hình thành ánh sáng năng lượng chói mắt bắn ra.

- Vù vù vù...

Mảng lớn gợn sóng không gian giống như sôi trào nhộn nhạo lan ra, dưới khí thế khủng khiếp bạo phát, đám người xung quanh đều trực tiếp lui lại phía sau, ai cũng không dám tiến tới gần.

- Rắc rắc.

Mà ở trong một thoáng khi hai nắm đấm tiếp xúc, trên nắm tay của Kim Ngạn Binh chính là truyền tiếng xương bị nghiền nát, xương nắm tay của hắn đã bị đánh nát, cánh tay bị chấn động gãy xương, trong miệng hắn phát ra một tiếng gào thảm, đồng thời mở miệng nôn ra máu, thân thể lập tức bay ra ngoài.

- Ầm!

Thân thể của Kim Ngạn Binh nặng nề đập rơi xuống mặt đất, khiến mặt đất xuất hiện từng vết rạn. Xương sườn trền toàn thân hắn cũng bị đập gãy mấy cái, ánh mắt hắn bỗng nhiên lộ ra sự kinh hãi khủng hoảng, dưới một quyền đã khiến hắn bị tổn thương nặng nề đến nỗi không có lực nhúc nhích.

Yên tĩnh, không gian xung quanh nhất thời tĩnh mịch.

Ánh mắt mọi người hoảng sợ run rẩy kịch liệt, những người thanh niên đi theo Kim Ngạn Binh đến đây cũng không dám nhúc nhích, thân thể đều chợt lui về phía sau, ánh mắt mỗi một người nhìn vào Đỗ Thiếu Phủ, lại giống như là đang nhìn vào một con quái vật vậy.

Mà đối với tất cả học sinh ghi danh mà nói, sau một hồi kinh hãi, mỗi một người nhất thời cảm thấy nhiệt huyết dâng trào, kích động tới mức toàn thân run rẩy, một quyền đánh bay Kim học trưởng, thực lực như vậy phải kinh khủng tới mức nào chứ?

Đỗ Thiếu Phủ cất bước đi về phía Kim Ngạn Binh bị đập rơi xuống mặt đất, đầu lưỡi lạnh lùng liếm đôi môi có chút khô khốc.

- Đỗ Thiếu Phủ, ngươi muốn làm gì? Nếu như ngươi dám đụng đến ta, toàn bộ học viện cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Khóe miệng Kim Ngạn Binh có máu tươi đầm đìa chảy ra, hắn nhìn vào Đỗ Thiếu Phủ sải bước đi tới, trong ánh mắt hiện ra vẻ sợ hãi, giãy dụa một hồi lại không có cách nào đứng dậy được. Lục phủ ngũ tạng của hắn cũng sắp bị một quyền vừa nãy đánh cho vỡ nát, lúc này hắn căn bản không có sức lực lại nhúc nhích nữa.

Đến lúc này, Kim Ngạn Binh mới biết được thiếu niên này là kinh khủng tới mức nào, tối hôm qua hắn còn có phần hoài nghi trước tất cả những gì mình nghe được. Làm sao có thể có thiếu niên khủng khiếp như vậy? Nhưng lúc này có thể nói là hắn đã thật sự thể nghiệm được người này có bao nhiêu khủng khiếp.

- Không làm chủ cho chúng ta, vậy ta không cần khách khí với ngươi, động vào ngươi lại như thế nào!

Đỗ Thiếu Phủ bước chân ra, một chân dẫm lên trên ngực của Kim Ngạn Binh đang có máu tươi chảy ròng, sau đó hắn thò tay vào trong người Kim Ngạn Binh lại móc ra một túi Càn Khôn và một tấm thẻ tích điểm.

- Cái này hiện tại thuộc về ta.

Đỗ Thiếu Phủ không khách khí thu cái túi Càn Khôn vào trong ngực của mình, thẻ tích điểm hắn cũng không có buông tha, hắn rót huyền khí vào ở trên thẻ điểm của mình, hai tấm thẻ tích điểm dính sát vào nhau.

- Không được. Không được...

Sau đó ở ánh mắt vô cùng đau lòng và tiếng kêu rên vô cùng thê thảm của Kim Ngạn Binh, tổng cộng năm nghìn ba trăm điểm do hắn cực cực khổ khổ tích góp được tỏng nhiều năm và lần trước nhận được đã trở thành không điểm, một điểm cũng không có để lại.

Ngay cả túi Càn Khôn cũng bị tiểu tử kia lấy đi, căn bản cũng không có dự định trả lại.

- Phụt phụt...

Khí huyết công tâm, trong lòng như đao cắt, Kim Ngạn Binh bị tức giận trực tiếp một ngụm máu tươi điên cuồng phun ra.

Đỗ Thiếu Phủ không để ý đến Kim Ngạn Binh, ánh mắt hắn nhìn vào trên trăm người thanh niên xung quanh này, nói:

- Hiện tại, các ngươi vẫn muốn động thủ sao?

Trên một trăm người thanh niên đi theo Kim Ngạn Binh đến đây, nhìn Kim Ngạn Binh lúc này nằm trên mặt đất bộ dạng vô cùng thê thảm, bọn họ đưa mắt nhìn nhau, sau đó không hẹn mà cùng bắt đầu lui lại, làm gì còn dám ngăn cản nữa.

...

Thiên Vũ học viện ngày hôm nay đặc biệt náo nhiệt, học viên mới đến làm cho không ít học viên cũ cảm thấy hứng thú.

Chà đạp một vài học đệ, đùa giỡn một vài học muội xinh đẹp, tuyệt đối là chuyện được rất nhiều học viên cũ sớm đã muốn làm.

Trên một chỗ quảng trường náo nhiệt, có những đám người tụ tập tốp năm tốp ba đứng với nhau, không ít học viên mới đến vận khí không tốt đến nơi đây, lập tức lại gặp phải vận rủi, người thông minh một chút, giao ra điểm, bị khinh bỉ một chút cũng lại được đi qua.

Trong những học sinh mới, kẻ nào tự cho rằng mình siêu phàm, có chút cao ngạo sau khi bị điên cuồng đánh một trận, cuối cùng vẫn không thay đổi được kết quả, biết cướp sạch còn lại không điểm.

Chỉ có điều ngược lại cũng có tin tức truyền ra, trong số học viên mới có mấy người cũng không dễ trêu chọc, khiến cho không ít học viên mới vẫn bị thua thiệt.

Có người nói trong học viên mới có một Trận Phù sư đã bố trí một phù trận, khiến cho ba học viên cũ tổn thương lông tóc mà về, gặp phải tổn thương không nhẹ, trong lúc nhất thời, tin tức này khiến cho các học viên mới chấn động lớn.

Chỉ có điều cũng không bao lâu, ba học viên cũ kia mời được học viên cũ cường hãn hơn, Trận Phù sư kia cuối cùng cũng không có thay đổi được kết quả bị cướp sạch điểm.

Cũng có học viên mới sau khi nhận được điểm, lại lập tức đi đổi đan dược vật, chỉ là đến nửa đường đã trực tiếp bị học viên cũ chặn lại.

Điều những học sinh mới này có thể nghĩ tới, học viên cũ tất nhiên có thể nghĩ đến, những học viên mới trên quảng trường chính là những người đi đổi đan dược qua con đường nhất định phải qua này bị chặn lại.

Loại chuyện cướp đoạt điểm này, cho dù là trốn ở bên trong ký túc xá cũng vô dụng.

Ký túc xá trái lại là chỗ nguy hiểm nhất. Sáng sớm các học viên cũ đã một lưới đi lục soát hết.

Có người nói còn có không ít học viên mới vì bảo vệ điểm trong tay, đều lựa chọn đến bên trong một ít khu vực rừng sâu núi thẳm bên trong học viện để trốn tránh.

- Ngày hôm nay thu hoạch cũng không tệ lắm, chỉ có điều sợ rằng không cần mấy ngày, những người mới này có thể sẽ bị cướp sạch.

Tại một góc của quảng trường, một người thanh niên mặc hoa phục nhìn một thiếu nữ khuôn mặt xinh đẹp mỉm cười nói, xung quanh còn có ba người thanh niên khác, tuổi tác cũng không khác mấy, ăn mặc chỉnh tề.

- Ngày hôm nay phải cám ơn bốn vị học trưởng, khiến cho ta thu hoạch không ít.

Nữ tử có khuôn mặt xinh đẹp thản nhiên cười khẽ một tiếng, làn da nàng sáng trắng nõn nã, giống như ngọc mịn, quả thật cực kỳ xinh đẹp.

Nữ tử có khuôn mặt xinh đẹp này là Chu Anh Lan, ở Thiên Vũ học viện một nữ sinh như vậy hơn xa so vơi nam sinh. Nàng có thiên phú không tầm thường, hơn nữa lại có khuôn mặt xinh đẹp, vẫn luôn là tồn tại được rất nhiều nam sinh nâng ở lòng bàn tay, nhận được sự ưu ái của cũng nam sinh theo đuổi, cũng khiến cho nàng ở trong Thiên Vũ học viện cạnh tranh kịch liệt này có một chỗ ngồi cho mình, bên cạnh chưa bao giờ thiếu hạng người xum xoe.

Chu Anh Lan biết ưu thế của mình, cho nên cũng sẽ không một mình gần gũi quá mức với bất kỳ một người nào, tất cả nàng đều đối xử bình đẳng, đối với mỗi người đều như gần như xa. Đây không thể nghi ngờ là làm cho những kẻ theo đuổi nàng càng ưu ái nàng càng thêm xum xoe với nàng, không người nào không muốn dẫn đầu ôm mỹ nhân về.

Đối với nam nhân mà nói, nếu ai ôm được mỹ nhân về trước, có thể chinh phục nàng đặt ở dưới thân, không thể nghi ngờ mới có thể chứng minh mình là người mạnh nhất.

- Đây là chuyện nên làm thôi. Chờ đến lúc đó, su khi tiến vào Thiên Vũ Phù cảnh bế quan lĩnh ngộ một khoảng thời gian, Anh Lan niên muội lại đột phá, đặt chân vào Mạch Động cảnh viên mãn cũng lại là chuyện nước chảy thành sông.

Một người thanh niên áo bào gấm xum xoe nói.

- Dù vậy cũng kém hơn các vị học trưởng, đặc biệt Trương Kiếm học trưởng. Học trưởng đã là Mạch Động cảnh đỉnh phong, sợ rằng không lâu sau lại có thể đột phá đến Mạch Linh cảnh, một khi đột phá đến Mạch Linh cảnh, nói không chừng đến lúc đó cũng sẽ có cơ hội leo lên Hổ bảng.

Chu Anh Lan cười khẽ, rất động lòng người, được rất nhiều người thanh niên theo đuổi săn đón, loại cảm giác này khiến nàng cũng rất hưởng thụ, không có bao nhiêu thiếu nữ sẽ không thích cả, goác bên cạnh mình được rất nhiều người vây quanh đeo đuổi, hơn nữa những người theo đuổi này còn không tầm thường.

Người thanh niên áo bào gấm được gọi là Trương Kiếm nhìn thấy Chu Anh Lan nhìn mình cười khẽ, nhất thời tâm hồn cũng mềm nhũn, trong mắt đầy vẻ đắc ý, giống như là cảm thấy mình ở trước mặt ba người khác đã giành được giải nhất, lấy được thiện cảm của mỹ nhân, trên gương mặt hắn đầy vẻ tươi cười nói:

- Vì Anh Lan sư muội, ta cũng nhất định sớm ngày tranh thủ đột phá đến Mạch Linh cảnh, đến lúc đó sẽ đi khiêu chiến võ bảng một chút.

- Trương Kiếm, ngươi vì sao phải chờ sau khi đột phá Mạch Linh cảnh mới đi khiêu chiến võ bảng, Âu Dương Sảng học tỷ nửa năm trước mới ở Mạch Linh cảnh viên mãn, đã đặt chân trên võ bảng.

Khóe miệng của người thanh niên mặc hoa phục hơi cong lên hiện ra nụ cười thản nhiên. Ý tổn hại trong lời nói cả hắn, ai cũng nghe ra được. Người thanh niên mặc hoa phục này rõ ràng đang khiêu khích.

Sắc mặt của Trương Kiếm có chút khó xử, trong ánh mắt hắn ngầm hiện ra một sự lạnh lẽo, trên mặt lại lộ ra nụ cười mỉm, hắn không muốn thất thố ở trước mặt mỹ nhân, nói:

- Đó cũng là chuyện nửa năm trước, thời gian nửa năm này, tu vi của tất cả mọi người đều đang tiến bước, Thực lực tu vi Mạch Động cảnh viên mãn lại không có cách nào đặt chân trên võ bảng, nếu như Âu Dương Sảng học tỷ bây giờ còn là Mạch Động cảnh viên mãn, sợ rằng không bao lâu nữa sẽ lấy bị người ta đá xuống khỏi võ bảng.

- Nghe nói mấy ngày hôm trước Âu Dương Sảng học tỷ đã quay về học viện. Trương Kiếm, bằng không ngươi đi khiêu chiến Âu Dương Sảng học tỷ một chút thử xem.

Một người thanh niên khác nói với Trương Kiếm.

- Chuyện này...

Sắc mặt của Trương Kiếm cứng đờ, u ám khó coi. Người có thể đặt chân trên võ bảng, có người nào không phải là tồn tại khủng khiếp, tất cả đều có thiên phú kinh người và con át chủ bài. Âu Dương Sảng nửa năm này nhất định cũng có tiến bước, hắn làm sao có khả năng chống lại.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️