Học viên ghi danh của Thiên Vũ học viện, mỗi ngày đều có không ít việc tạp vụ cố định phải làm.
Học viên của Thiên Vũ học viện, đặc biệt là học viên mới có tu vi thực lực còn xa mới đạt được loại trình độ hoàn toàn không cần ăn uống, ngay cả đạo sư của Thiên Vũ học viện đều không ngoại lệ, thậm chí không ít trưởng lão cũng có đôi khi sẽ thỉnh thoảng cần dùng tới.
Cho nên thổi lửa nấu cơm, nấu nước bổ củi, sửa chữa đình viện, quét dọn vệ sinh, trồng trọt đồng ruộng v.v lại đều là do học viên ghi danh tới làm.
Trong học viên ghi danh người muốn có thực lực một chút, lại cơ trí, cũng có cơ hội có thể được an bài đến trong ruộng thuốc của học viện hỗ trợ chăm sóc linh dược, trồng linh thảo, ở bên trong học viện xem như có chút địa vị, địa vị sẽ không thấp hơn sẽ không thấp so với học viên chính thức của Thiên Vũ học viện bao nhiêu, thậm chí từ vài tình huống, địa vị so với một ít học viên chính thức còn cao hơn.
Cho nên cứ ba năm Thiên Vũ học viện chiêu sinh sát hạch, không ít thiếu niên thiếu nữ sát hạch thất bại, đều sẽ cân nhắc trở thành học viên ghi danh của Thiên Vũ học viện, mong có thể ở bên trong Thiên Vũ học viện tu luyện, Thiên Vũ học viện cũng chưa bao giờ thiếu học viên ghi danh.
Thậm chí là người muốn trở thành học viên ghi danh của Thiên Vũ học viện phía sau tiếp phía trước, có khối người, có người nói số lượng học viên ghi danh của Thiên Vũ học viện, không ít hơn so với học viên chính thức của Thiên Vũ học viện bao nhiêu.
Mấy ngày qua, đã có không ít người bị đưa đến phòng tạp vụ, trước đây không lâu một nhóm học viên ghi danh cuối cùng cũng đều đưa tới, hiện nay đều được an bài vào trong ký túc xá của học viên ghi danh.
Nhìn vào lúc này một thiếu niên lại bị Xương Minh đạo sư đưa qua, còn bị cố ý giao phó khiến trong lòng của hắn tử hơi mập không nhịn được thầm nghĩ, chẳng lẽ thiếu niên này đắc tội Xương Minh đạo sư sao? Bằng không làm sao có thể trực tiếp đưa tới chỗ hắn. Dựa theo trình tự, cũng phải đưa đến ký túc xá của học viên ghi danh trước.
- Người giao cho ngươi, trông hắn cho kỹ vào.
Xương Minh nói xong, ánh mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ cười lạnh, sau đó xoay người rời đi.
- Xương Minh đạo sư.
Khi người thanh niên kia xoay người muốn rời đi, Đỗ Thiếu Phủ lại nhất thời gọi lại làm người thanh niên đạo sư Xương Minh kia phải quay đầu lại. Đỗ Thiếu Phủ lộ ra vẻ mặt mỉm cười, con mắt cũng có ý cười, nói:
- Làm phiền Xương Minh đạo sư trở về nói cùng Liêu trưởng lão một chút, ta sẽ cố gắng ở lại phòng tạp vụ, ta biết Liêu trưởng lão bảo ta tới phòng tạp vụ, nhất định là muốn tốt với ta, hôm nào có thời gian rảnh rỗi ta lại đi thăm hắn.
- Hừ!
Trong cổ họng của Xương Minh nhẹ nhàng hừ lạnh một tiếng, trong lòng thầm nghĩ, tiểu tử này chẳng lẽ biết sợ, muốn cúi đầu nhận sai? Chỉ là đắc tội Liêu trưởng lão cũng đừng mong ở trong phòng tạp vụ còn có thể ra ngoài, đã vĩnh viễn không có ngày nổi danh nữa, sẽ không lại có cơ hội rời khỏi phòng tạp vụ nữa.
Quay đầu lại liếc mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ, Xương Minh không ở lại lâu, xoay người lại rời đi.
Chỉ có điều Xương Minh này lúc này lại không nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của đại hán hơi mập, đang gắt gao chăm chú tới trên người của Đỗ Thiếu Phủ, hắn vừa rồi còn tưởng rằng thiếu niên này là đắc tội Xương Minh đạo sư, lúc này thoạt nhìn đây rõ ràng chính là Liêu trưởng lão an bài người đi qua. Người này có quan hệ không tầm thường với Liêu trưởng lão, sợ rằng đến phòng tạp vụ chỉ là tạm thời đặt chân, căn bản sẽ không cần bao nhiêu thời gian, lại được an bài ra ngoài.
- Ngươi tên là gì, cùng Liêu trưởng lão có quan hệ như thế nào?
Đại hán hơi mập nhìn Đỗ Thiếu Phủ hỏi, thần sắc ôn hòa, thái độ cực kỳ không tệ. Ở trong tưởng tượng của hắn, không quan tâm tại sao thiếu niên này phải đến phòng tạp vụ, nhưng nhất định là có quan hệ cùng Liêu trưởng lão, hắn tất nhiên không thể đối xử giống như với đệ tử ký danh bình thường, nói không chừng không cần mấy ngày, thiếu niên này sẽ leo đến trên đầu của hắn.
- Ta là Đỗ Thiếu Phủ, về phần quan hệ với Liêu trưởng lão ngươi cũng không cần hỏi nhiều, biết nhiều, đối với ngươi không có lợi ích gì.
Đỗ Thiếu Phủ nhìn đại hán hơi mập nói, nhìn thần sắc của đại hán hơi mập này, hắn đã biết được câu nói cuối cùng của mình đã đưa đến tác dụng, vì có thể làm cho mình ở phòng tạp vụ này sống thoải mái một ít, hắn cũng chỉ có mượn danh hiệu của họ Liêu kia dùng một lát.
Giống như trong tưởng tượng của Đỗ Thiếu Phủ vậy, những người này đều không dám không nể mặt Liêu trưởng lão.
- Không biết học trưởng xưng hô như thế nào, có thể giới thiệu cho ta biết một chút về phòng tạp vụ sao? Bởi vì ta đi chậm ngày Thiên Vũ học viện báo danh, chưa kịp sát hạch, Liêu trưởng lão bảo ta tới phòng tạp vụ ở mấy ngày, nhưng ta cũng không biết nhiều về phòng tạp vụ, làm phiền học trưởng.
Đỗ Thiếu Phủ tiếp tục nhìn đại hán hơi mập hỏi. Đối với loại tình huống này, mình càng không sợ, sợ rằng đối phương sẽ càng không nghi ngờ.
Nghe lời Đỗ Thiếu Phủ nói, đại hán hơi mập nhìn Đỗ Thiếu Phủ. Qua giọng điệu và khí chất của Đỗ Thiếu Phủ khi nói chuyện, hắn tuyệt đối không nghi ngờ, trong lòng nhận định su nghĩ của mình. Người thiếu niên tên là Đỗ Thiếu Phủ này tuyệt đối có quan hệ không nhỏ với Liêu trưởng lão.
Thảo nào Liêu trưởng lão lại an bài thiếu niên này vào phòng tạp vụ tới, hóa ra là đi chậm thời gian báo danh, dựa theo quy định của Thiên Vũ học viện, tất nhiên không thể lại trực tiếp trở thành học viên của Thiên Vũ học viện. Nhưng nếu như trở thành học viên ghi danh an bài vào phòng tạp vụ ngược lại có thể, mỗi một năm đều sẽ có học viên ghi danh trổ hết tài năng trở thành đệ tử chính thức của Thiên Vũ học viện, thiếu niên này có Liêu trưởng lão chiếu cố, khẳng định không bao lâu nữa chính là học viên chính thức, sau đó trở thành đạo sư sợ rằng cũng dễ dàng như trở bàn tay.
Nghĩ vậy, nhất thời thái độ của đại hán hơi mập càng khá hơn một chút, nói:
- Hoan nghênh Đỗ học đệ gia nhập Thiên Vũ học viện, ta là Kim Ngạn Binh, ngươi có thể gọi ta là Kim học trưởng, ta chủ yếu là chịu trách nhiệm về một vài thủ tục của phòng tạp vụ, phía trên còn có một ít đạo sư. Chỉ có điều những đạo sư đó bình thường cũng sẽ không tới phòng tạp vụ, nên đều do ta chịu trách nhiệm về phòng tạp vụ, ta đưa ngươi đi ký túc xá ghi danh của học viên trước. Dọc đường đi vừa lúc có thể giảng giải cùng ngươi một chút chuyện về phòng tạp vụ.
- Vậy cảm ơn Kim học trưởng.
Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, trong tay lập tức có một viên đan dược trình độ động phẩm bỉ ngạn, lại lặng lẽ thả vào trong tay của Kim Ngạn Binh này, cười nói:
- Sau đó phải nhờ vào Binh Ngạn học trưởng chiếu cố nhiều hơn.
- Điều này... Sau này nói không chừng còn phải dựa vào Đỗ học đệ chiếu cố ta nhiều hơn mới phải, hi vọng đến lúc đó học đệ lại đừng quên học trưởng ta.
Kim Ngạn Binh đầu tiên là sửng sốt, sau đó lộ ra ý cười, đan dược trình độ động phẩm bỉ ngạn đối với tu luyện giả Mạch Động cảnh viên mãn như hắn mà nói, đây chính là thứ có giá trị xa xỉ. Cũng có một ít đệ tử ký danh hiếu kính hắn, chính là không có mấy người ra tay có thể rộng lượng như vậy, hắn lặng lẽ thu đan dược vào trong ống tay áo, từ trình độ thành thạo lại thấy được, sợ rằng loại chuyện này tuyệt đối không phải lần đầu tiên hắn làm.
Thật ra Đỗ Thiếu Phủ ngược lại không phải là hào phóng. Bởi vì những túi Càn Khôn trước đây đoạt đều bị Dược vương lục soát lấy đi, trong túi Càn Khôn trên người vốn còn có không ít đan dược, nhưng hai ngày nay chữa thương, hắn cũng tiêu hao không ít đan dược. Số đan dược và linh dược còn lại đã không nhiều nữa. Mà đan dược trình độ động phẩm bỉ ngạn này đã là phẩm cấp thấp nhất trên người hắn. Vì muốn để cho mình sống mấy ngày ở Thiên Vũ học viện được thư thả một ít, Đỗ Thiếu Phủ cũng không thể không nhịn đau móc ra một viên đan dược đưa tới.
- Đỗ học đệ, chúng ta đi thôi.
Nhận được đan dược của Đỗ Thiếu Phủ, thái độ của Kim Ngạn Binh không thể nghi ngờ lại càng nhiệt tình, dẫn Đỗ Thiếu Phủ đi về phía ký túc xá của học viên ghi danh.
Dọc đường đi, Đỗ Thiếu Phủ từ trong miệng của Kim Ngạn Binh cũng biết tình hình đại khái của phòng tạp vụ, mỗi một học viên ghi danh mỗi ngày đều đến phòng tạp vụ nhận an bài, chỉ có hoàn thành tạp vụ, mới có thể có thời gian tu luyện, chưa hoàn thành sẽ bị xử phạt, trong thời gian mười ngày nửa tháng, nói không chừng vẫn sẽ có một ít đạo sư tới tùy tiện giảng giải một chút trong vấn đề tu luyện.
Nói đơn giản một chút, phòng tạp vụ chính là có thể quản tất cả học viên ghi danh, chịu trách nhiệm về các loại công việc vặt trong Thiên Vũ học viện.
Mà học viên ghi danh nói trắng ra chính là tạp vụ của Thiên Vũ học viện, cái gì cũng phải làm, Thiên Vũ học viện đệ tử chính thức, lại chỉ phải chịu trách nhiệm tu luyện là tốt rồi.
Tuy rằng mỗi một năm thỉnh thoảng cũng sẽ có như vậy một hai học viên ghi danh, có thể trổ hết tài năng nhảy một cái trở thành đệ tử chính thức, nhưng đây chẳng qua là hiếm có như lông phượng và sừng lân.
Trở thành học viên ghi danh, bắt đầu từ thiên phú mà nói, vốn chính là không giống như học viên chính thức, hơn nữa học viên ghi danh ở trên phương diện tài nguyên tu luyện các loại đều khan hiếm, thậm chí không có bao nhiêu thời gian tu luyện, không bao lâu nữa chênh lệch giữa bọn họ và những học viên chính thức sẽ càng lúc càng xa, cuối cùng muốn trở thành học viên chính thức của Thiên Vũ học viện, không thể nghi ngờ khoảng cách cũng càng lúc càng xa.
- Vương bát đản, không ngờ giúp ta an bài vào phòng tạp vụ, đây là rõ ràng khi dễ ta.
Khi từ trong miệng của Kim Ngạn Binh biết được tình hình của phòng tạp vụ, Đỗ Thiếu Phủ không nhịn được trong lòng thầm mắng, đây tuyệt đối là do trưởng lão họ Liêu cố ý bố trí cho hắn.
.........
Cách phòng tạp vụ không xa có mấy ngọn núi đứng vững, xanh um tươi tốt. Mà ở dưới ngọn núi trong sơn cốc bằng phẳng, có một mảnh đình viện kiến trúc trải dài.
Trước kiến trúc đình viện, Kim Ngạn Binh nói với Đỗ Thiếu Phủ:
- Đỗ học đệ, nơi này chính là ký túc xá học viên ghi danh, ta giúp ngươi an bài một gian phòng thanh nhã sạch sẽ một chút.
- Cảm ơn Kim học trưởng.
Đỗ Thiếu Phủ nói, ánh mắt lập tức rơi vào phía sau ngọn núi, bên kia có dãy núi trùng điệp, còn cây cối xanh rờn, thấp thoáng mái hiên với không ít kiến trúc phong cách cổ xưa.
- Những chỗ đó là ký túc xá của học viên chính thức, so với ký túc xá của học viên ghi danh tất nhiên là tốt hơn không ít, cao một chút chính là chỗ ở của các đạo sư, nếu như có thể đặt chân vào võ bảng, lại có thể có tư cách một mình nắm giữ một ngọn núi làm nơi tu luyện, ngay cả các đạo sư cũng không có đãi ngộ như vậy.
Nhìn theo ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ, trong mắt của Kim Ngạn Binh cũng lộ ra sự khát vọng.
- Tửu Quỷ lão cha trước đây không biết có phải là học viên chính thức hay không, sẽ không phải cũng là học viên ghi danh chứ?
Đỗ Thiếu Phủ thu hồi ánh mắt từ những ngọn núi trùng điệp phía trước, sau đó không tự chủ được khóe miệng cong lên hiện ra ý cười.
- Đỗ học đệ, tin tưởng ngươi có Liêu trưởng lão chiếu cố, không bao lâu nữa lại có thể trở thành học viên chính thức.
Nhìn thấy khóe miệng của Đỗ Thiếu Phủ có ý cười, Kim Ngạn Binh còn tưởng rằng Đỗ Thiếu Phủ đang suy nghĩ không bao lâu nữa hắn cũng có thể dọn vào ở trong ký túc xá của học viên chính thức.