Phù trận bao trùm một khoảng lớn không gian quảng trường, Đỗ Thiếu Phủ xoay người nói với Liêu trưởng lão đứng sau:
- Liêu trưởng lão, ngươi cảm thấy mười người đứng đầu trong đám học viên mới của Thiên Vũ học viện, bọn họ cần bao nhiêu lâu để phá trận?
Nghe Đỗ Thiếu Phủ nói, Liêu trưởng lão hung hăng trừng mắt, khuôn mặt trở nên xanh mét.
Hắn thân là tu vi Vũ Hầu cảnh, dĩ nhiên có thể nhìn ra được, mười người đứng đầu trong các học viên mới đều là tồn tại bất phàm, thiên chất cũng tuyệt đối khủng khiếp. Nếu như thật sự một đấu một, xem như thiếu niên áo bào tím tài giỏi, nhưng tuyệt đối không có thể đễàng ngưng kết ra phù trận. Lúc nãy thiếu niên này ngưng kết phù trận, đã chiếm ưu thế chuẩn bị sẵn sàng hơn mười học viên mới, đợi đến lúc bị phát hiện đã không kịp chạy trốn rồi.
Mặc dù như vậy, Liêu trưởng lão ngược lại cũng hiểu rất rõ ràng, thiếu niên áo bào tím trước mắt này mặc dù chiếm một ít ưu thế do chuẩn bị trước và Trận Phù sư, nhưng bản thân có thể khẳng định tuyệt đối không tầm thường.
Thậm chí, nếu như người thiếu niên tên gọi là Đỗ Thiếu Phủ này có thể thuận lợi tham gia sát hạch học viên mới lần này, có chín phần chín cơ hội có thể lấy được vị trí đứng đầu.
Dù sao trong cuộc sát hạch, ngoài thực lực của bản thân còn có một vài nhân tố không xác định, nhưng dựa theo sự thể hiện thực lực hiện tại, nếu chỉ luận về khả năng thiên phú thực lực thực sự, ba ngàn học viên mới cũng khó có thể so sánh với thiếu niên này.
Ánh mắt của mấy vị trưởng lão đại hán và lão nhân nhìn về phía Đỗ Thiếu Phủ, lại nhìn về phía Liêu trưởng lão. Sau đó một vị trưởng lão đại hán mặc áo ngắn nói với Đỗ Thiếu Phủ:
- Tiểu tử, thu lại phù trận của ngươi đi, ngươi đã thắng rồi. Liêu trưởng lão sẽ đáp ứng ngươi, sẽ phá lệ để ngươi gia nhập Thiên Vũ học viện.
Đỗ Thiếu Phủ tiếp tục nhìn Liêu trưởng lão, thản nhiên hỏi:
- Liêu trưởng lão, ta đã tính là thắng chưa?
- Ngươi thật sự thắng rồi. Ta sẽ phá lệ để ngươi vào Thiên Vũ học viện.
Liêu trưởng lão cắn răng, khuôn mặt xanh mét đã khôi phục lại bình thường, trong ánh mắt vốn có chút thâm trầm, lúc này thậm chí còn hiện lên ý cười. Chỉ là ánh cười trong mắt hắn lúc này khiến người ta nhìn vào, có chút khó chịu.
Thủ ấn ngưng kết, Đố Thiếu Phủ làm từng thủ ấn biến đổi, thần quang màu trắng bao quanh toàn thân, nhộn nhạo khiến cho đầu óc người ta mê muội dao động. Sau đó phù văn trong phù trận lớn kinh người đó thoáng động, cuối cùng lại từ trong không trung ngưng tụ ra mười mặt trận kỳ lướt qua khoảng không trở lại tay Đỗ Thiếu Phủ, hóa thành năng lượng phù văn nhập vào trong cơ thể không thấy nữa.
Xôn xao.
Phù trận biến mất, năng lượng cuồng bạo giông như gió lốc lan truyền ra, sau khi đến khoảng cách nhất định, chúng thoáng ngừng lại sau đó liền biến mất.
Bịch bịch.
Trong mười thiếu niên nam nữ, có mấy người bước chân lảo đảo trở ra, thoạt nhìn cực kỳ chật vật, chắc là vừa nãy ở trong phù trận bọn họ chịu không ít cực khổ.
Ngược lại hai người gồm thiếu nữ thanh tú động lòng người và một thiếu niên cao ráo, tuy rằng thần sắc trên gương mặt có chút thay đổi nhưng thoạt nhìn có vẻ như cực kỳ thoải mái, trong phù trận ứng phó tự nhiên, cũng không chật vật lắm.
Trong mắt Trình Siêu, người xếp hạng thứ tư phát ra hung quang. Hắn ở trước mặt tất cả học viên mới bị mất mặt, khiến cho lúc này hắn hận không thể vận dụng con át chủ bài mạnh nhất của mình đánh bay tên tiểu tử áo bào tím kia. Trong lòng hắn nghĩ nếu vừa rồi hắn có chuẩn bị trước thì phù trận của đối phương cũng khó có thể vây khốn hắn.
- Tiểu tạp chủng, tập kích bất ngờ tính là bản lĩnh gì, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Tiếng quát vừa dứt, Trình Siêu ngược lại không trực tiếp phát động con át chủ bài mạnh nhất, nhưng cũng đã làm toàn lực, bạo phát ra tu vi Mạch Động Sơ Đăng cảnh đỉnh phong, huyền khí điên cuồng phun ra chấn động tới mức không gian chấn động kịch liệt. Phù văn trên toàn thân thoáng động, khí tức khủng khiếp không tầm thường. Rõ ràng hắn có phương pháp tu luyện tuyệt đối bất thường, so với người có tu vi đồng cấp, khí tức của hắn mạnh mẽ hơn rất nhiều.
- Không tầm thường!
Mấy vị trưởng lão đại hán và lão nhân lúc này nhìn Trình Siêu ra tay, theo nhãn lực của bọn họ, bọn họ cũng nhịn không được gật đầu.
Ầm!
Kèm theo khí thế khủng khiếp, Trình Siêu trong nháy mắt đã đến trước mặt Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt của hắn bắn ra hàn ý, một đạo quyền ấn ngưng tụ ra, lấy ánh sáng phù văn bao quanh, quyền phong gào thét, không gian xung quanh chấn động nhanh chóng dao động không ngừng, chân hắn ép xuống mặt đất khiến cho vết nứt không ngừng lan ra.
Một quyền này khủng khiếp kinh người, người tu vi cùng cấp căn bản khó có thể chống đỡ được, e rằng đối phó với đối thủ vượt cấp cũng đủ.
- Con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta đánh lén, hiện tại đánh lén là ngươi, ta ghét nhất là người đánh lén, thiếu đánh!
Đỗ Thiếu Phủ ngẩng đầu, trong viền mắt, ánh sáng thâm thúy bất động, nhìn một quyền kia bất ngờ tập kích đến, gợn sóng giống như là muốn chấn nát không khí vậy, nhưng hắn hoàn toàn không lùi về phía sau. Cánh tay hắn rung lên, sau đó năm ngón tay mở ra, một tay nhẹ nhàng chắn trên nắm đấm của Trình Siêu.
Ầm ầm ầm!
Sóng khí đụng nhau, không gian rung chuyển, quyền ấn của Trình Siêu trực tiếp rơi vào trong lòng bàn tay Đỗ Thiếu Phủ, lực đạo mạnh mẽ mang theo tất cả, không khí xung quanh chấn động giống như là gió bão cuốn đi mang theo tất cả.
Mà Đỗ Thiếu Phủ đứng ở trung tâm của gió bão cũng không hề lui lại nửa bước, ngay cả thân thể cũng không run rẩy di động một cái. Hắn lấy lực lượng thân thể trực tiếp đỡ lấy một quyền đủ chống lại đối thủ vượt cấp của Trình Siêu.
- Trời ạ
Lần này, tất cả trưởng lão và đạo sư, thậm chí những thiếu nam thiếu nữ không tầm thường trong số học viên mới đó cũng nhìn thấy rõ ràng, thiếu niên mặc áo bào màu tím không hề sử dụng bất kỳ võ kỹ phòng ngự và thủ đoạn bí thuật nào, chỉ sử dụng lực lượng thân thể đơn thuần chống đỡ một quyền của Trình Siêu, như vậy lực lượng thân thể của hắn đã đạt tới mức độ cường hãn kinh khủng như thế nào, đơn giản là khiến cho người ta không nói nên lời.
Lúc này, khuôn mặt Trình Siêu nhất thời cứng đờ. Ngay sau đó trong mắt hắn hiện lên vẻ kinh hãi. Hắn cảm giác một quyền của mình lại giống như nện vào tảng đá cứng rắn không thể phá hủy. Đối phương hoàn toàn không có vấn đề gì, mà lực phản chấn đã sắp phá nát nắm đấm của hắn, trong lòng hắn lập tức cảm thấy bất an, ngay lập tức lui về sau.
- Không ổn rồi…
Đúng lúc này, gương mặt Trình Siêu trở nên khiếp sợ. Hắn phát hiện nắm đấm của mình bị giữ chặt ở trong lòng bàn tay đối phương, căn bản không có cách nào rút ra. Trong lòng bàn tay giống như là có một lực hút cực lớn hút lại, làm cho hắn căn bản không có cách nào giãy ra được.
- Muốn rút ra sao? Ta tiễn ngươi!
Đỗ Thiếu Phủ mỉm cười, toàn thân có một ánh sáng màu vàng nhạt mờ mịt tuôn ra. Lòng bàn tay lại trực tiếp chụp lên nắm đấm của Trình Siêu, khí tức bá đạo mạnh mẽ trong chớp mắt đột nhiên phóng ra, giống như mãnh thú đột nhiên thức tỉnh, bất thình lình chính là dùng sức nâng Trình Siêu lên cao cách mặt đất một đoạn, vung tay chuyển động, lại giống như lcoi Trình Siêu là một bộ móng ngựa, hung hăng ném vào khoảng không.
Lần này, tất cả mọi người không khó có thể cảm giác được, khí tức trên thân của người thiếu niên áo bào tím lúc này tuyệt đối không phải điều một Linh Phù Sư nên có. Lực lượng thân thể khủng khiếp và khí thế bá đạo như vậy, tuyệt đối là đến từ những người luyện võ.
- Võ giả, tiểu tử này không chỉ là Linh Phù Sư mà còn là tu luyện võ giả!
- Lại là một thiên tài đồng thời tu luyện võ đạo và phù đạo!
Mọi người đều kinh ngạc chấn động, không ngờ tên tiểu tử kia không chỉ là Linh Phù Sư mà còn tu luyện võ giả.
Người đồng thời tu phù đạo và võ đạo mặc dù trong Thiên Vũ học viện cũng có, nhưng chỉ hai người mà thôi. Hai tồn tại đứng đầu này đều rất khủng khiếp, nhưng vẫn luôn luôn mong muốn đứng trên bảng võ mà không thể đạt được.
Ầm ầm!
Ngoài mấy chục thước, cơ thể hơi mập của Trình Siêu giống như chim gãy cánh rơi, đập xuống mặt đất, mặt đất rung lên sau đó đất đá vụn bắn lên, mặt đất xung quanh nứt ra tạo thành một khe hở.
Sau một hồi giãy giụa, Trình Siêu giãy giụa bò dậy, cánh tay vừa rồi đánh ra đang bị co giật, đau đớn mãnh liệt giống như bị gãy xương khiến hắn phát ra tiếng kêu rên, sau đó khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn, hắn mở miệng, máu tươi điên cuồng phun ra.
- Phụt!
Theo máu tươi phun ra, thân thể Trình Siêu lại một lần nữa lui về sau, sau đó trong cơ thể giống như bị trùng kích nào đó, lại ngã phịch ngồi trên mặt đất.
Ánh mắt mọi người đều nhìn vào Trình Siêu, muốn cười lại nhịn không dám cười, trong ánh mắt bọn họ đều lộ ra một chít thương hại.
Đặc biệt là những học viên mới. Bởi vì Trình Siêu này ở trong khi sát hạch rèn luyện, cực kỳ hung hăng phách lối khiến người ta chán ghét, lúc này hắn bị chà đạp như vậy trong lòng không ít học viên mới cảm thấy sảng khoái không thôi.
Những người khác trong mười người đứng đầu trong các học viên mới hiện giờ đều tập trung ánh mắt ở trên người Đố Thiếu Phủ. Ánh mắt bọn họ dao động mang theo cả sự chấn động.
Vừa rồi ở trong phù trận, người thiếu niên cao ngất có chút ung dung tự tại cùng thiếu nữ mặc váy lam nhìn nhau, sau đó tầm mắt chăm chú nhìn tới trên người Đỗ Thiếu Phủ.
- Thầm thì...
Ánh mắt của Trương Việt, thoáng động, Lữ Giai Tuyết đều có phần kinh ngạc, giống như hóa đá, nói không ra lời. Điều này khiến cho người ta thật hết sức giật mình.
- Người này không ngờ mạnh như vậy!
Trương Việt nghẹn họng nhìn trân trối. Hắn nhớ tới trước đây không lâu mình vẫn vỗ ngực bảo đảm, nếu như Đỗ Thiếu Phủ là học viên mới, hắn nhất định có thể bảo vệ không để hắn bị cướp đi điểm. Chính là trong lúc này hắn mới biết, với thực lực của Đỗ Thiếu Phủ, cần gì hắn phải bảo vệ, đối phương bảo vệ hắn cũng không kém bao nhiêu đâu.
- Học viên mới của đại Thiên Vũ học viện đúng là mạnh mẽ, thật sự làm cho ta mở rộng tầm mắt.
Đỗ Thiếu Phủ vỗ tay một cái, trong mắt lộ ra ý cười.
Nghe Đỗ Thiếu Phủ nói, không ít người cảm thấy khó xử, lại chỉ có thể chịu ủy khuất.
- Tiểu tử, ngươi tên là Đỗ Thiếu Phủ phải không? Ngưoi có thể ở lại Thiên Vũ học viện. Ta tin Liêu trưởng lão nhất định sẽ phá lệ để ngươi gia nhập Thiên Vũ học viện.
Đại hán áo ngắn nhớ lại lời người thiếu niên áo bào tím trước mắt giới thiệu qua về bản thân, dường như hắn còn là biểu đệ của đệ tử võ bảng Âu Dương Sảng. Đệ tử thiên phú như vậy, tuyệt đối không thể bỏ qua. Sợ rằng nếu như bỏ qua, mấy vị trưởng lão nội viện kia tuyệt đối sẽ hỏi chuyện hắn.
Đỗ Thiếu Phủ lắc đầu, nói với đại hán áo ngắn:
- Ta không có hứng thú gia nhập Thiên Vũ học viện, Thiên Vũ học viện như vậy, ta không gia nhập cũng được. Ta gặp hai người xong sẽ đi.
Phù…
Nghe vậy, mấy đại hán và lão nhân trưởng lão thay đổi sắc mặt, không khỏi hít thở sâu. Nếu tiểu tử này không gia nhập Thiên Vũ học viện, sợ rằng trưởng lão nội viện sẽ tìm bọn họ tính sổ cũng không chừng.
- Hừ, ngươi coi Thiên Vũ học viện là nơi nào, ngươi muốn gặp ai liền gặp người đó sao?
Liêu trưởng lão nhìn Đỗ Thiếu Phủ, trầm giọng nói.
Mắt Đỗ Thiếu Phủ thoáng chuyển, trầm giọng trả lời:
- Ta đã thắng, ngươi đã đồng ý với ta, chẳng lẽ lại muốn nuốt lời?
Liêu trưởng lão cười lạnh nói:
- Ta lại phải nuốt lời với một tên tiểu tử như ngươi sao? Ta đã từng nói nếu như ngươi thắng, ta sẽ phá lệ để ngươi gia nhập Thiên Vũ học viện, chứ không phải đồng ý để ngươi đến Thiên Vũ học viện gặp người. Nếu như ngươi không đồng ý gia nhập Thiên Vũ học viện vậy thì đi đi.