- Vù...
Tất cả mọi người nơi đó hít vào một hơi thật sâu. Thân thể của người thanh niên mặc áo sam màu đen cũng hoảng sợ run rẩy.
- Tiểu tạp chủng, ngày hôm nay không xé nát ngươi ra cũng không được!
Lão nhân năm mươi tuổi áo đen rít gào. Hắn trơ mắt nhìn ba tu luyện giả Mạch Linh cảnh chỉ trong nháy mắt đã trực tiếp bị giết chết, hắn căn bản là không kịp cứu giúp, trong lòng hắn đã tức giận đến cực hạn, sát khí điên cuồng phun ra. Bóng dáng của hắn hóa thành một cái bóng màu đen mơ hồ, giống như quỷ mị vậy xông thẳng ra. Một đạo phù văn chưởng ấn với ánh sáng chói mắt bao quanh hiện ra, hoàn toàn không chút lưu tình lao thẳng đến ngực của Đỗ Thiếu Phủ.
Trong sự hoảng hốt, Đỗ Thiếu Phủ không có lựa chọn nào khác. Một tay của hắn chém ra. Bàn tay của hắn được phù văn màu vàng kim bao quanh, sau đó đánh tới chưởng ấn của lão nhân áo đen.
- Ầm!
Chưởng ấn va chạm, thân thể Đỗ Thiếu Phủ trực tiếp bị chấn động bay ra ngoài. Cho dù là thời kỳ toàn thịnh, hắn cũng khó có thể đối đầu với tu luyện giả Mạch Linh cảnh viên mãn. Lúc này dưới tình huống đã tiêu hao hầu như không còn, kết quả thế nào, càng có thể tưởng tượng được. Căn bản chính là không có lực lại chống lại!
- Phụt...
Thân thể Đỗ Thiếu Phủ bị đánh bay ra, đồng thời trong miệng có máu tươi phun ra. Sau đó thân thể hắn bị đập vào một gốc cây đại thụ che trời đã sớm đánhgãy, khiến thân cây bị cứng rắn đập nát, mặt đất hiện ra từng vết nứt, cát bay đá chạy.
Ầm ầm ầm.
Những tiếng động không ngừng vang bọng ở bên trong rừng rậm.
- Xích trưởng lão đừng giết tiểu tử kia. Còn muốn hỏi ra tung tích của bảo vật.
Lão nhân tóc dài màu nâu vừa dứt lời, nhất thời giậm chân một cái, thân thể lao thẳng ra. Trong tay hắn có phù văn thoáng động đan vào, giống như là tạo thành một tấm lưới phù văn quỷ dị cực lớn, trong nháy mắt bao phủ ở trên đỉnh đầu của Đỗ Thiếu Phủ còn chưa có từ mặt đất bò dậy.
- Phần phật phần phật!
Phù văn kèm theo năng lượng thiên địa dao động, giống như là có thể giam cầm linh hồn. Không gian vặn vẹo, sau đó liền rơi vào trên người của Đỗ Thiếu Phủ.
Trên lưới ánh sáng phù văn có uy năng khủng khiếp, trong lúc mơ hồ cũng khiến không gian xung quanh thân thể Đỗ Thiếu Phủ đều vặn vẹo, lại giống như một lưới đánh cá rơi vào trên người của Đỗ Thiếu Phủ, trói buộc hắn.
- Xôn xao...
Thân thể Đỗ Thiếu Phủ giãy dụa muốn đứng lên, nhưng lưới ánh sáng phù văn này vẫn là bao phủ thật chặt. Hắn giơ tay muốn xé rách, nhưng căn bản không có cách nào xé rách được phù văn.
Lúc này bất kể Đỗ Thiếu Phủ giãy dụa thế nào, đều không có cách nào thoát thân. Lưới ánh sáng phù văn này càng ngày càng chặt.
- Khà khà, chạy không thoát đâu. Giết người của Hắc Sát môn ta, đến lúc đó ta sẽ nghiền xương ngươi thành tro bụi!
Lão nhân tóc dài màu nâu thâm trầm cười lạnh quát. Ở dưới thủ đoạn của hắn trói buộc, tiểu tử kia đã không có khả năng lại trốn thoát nữa. Hắn đi từng bước một về phía Đỗ Thiếu Phủ, trong ánh mắt có hàn ý đại thịnh.
- Tiểu tạp chủng, đợi tới khi ta thu thập ngươi, nhất định sẽ khiến ngươi muốn sống không được!
Trong ánh mắt thâm trầm của người thanh niên mặc áo sam màu đen và lão nhân áo đen khoảng năm mươi tuổi này đều lộ ra cười lạnh. Ở trong lòng của bọn họ, thiếu niên áo bào tím này đã không có khả năng lẩn trốn được nữai.
Ở trong toàn bộ Hắc Sát môn, thực lực của Âu trường lão tuy rằng không phải là mạnh nhất, chỉ có điều thân là Linh Phù Sư tứ tinh viên mãn, lại là vị trí tam trưởng lão ở trong Hắc Sát môn. Ở bên trong Hắc Sát môn dưới chưởng môn, hắn gần như có thể nói là tồn lại dưới một người trên vạn người.
Cho dù là ở trong toàn bộ Hắc Sát môn, Âu trường lão đạt trình độ Linh Phù Sư tứ tinh viên mãn, cũng có thanh danh hiển hách. Hơn nữa Âu trường lão còn là Dược Phù Sư trong Linh Phù Sư, bao nhiêu cường giả đến cầu một viên đan dược do Âu trường lão luyện ra còn không được. Đây cũng là nguyên nhân làm cho Hắc Sát môn ở bên trong các thế lực của rừng rậm hắc ám lớn lại có nước lên thì thuyền lên như vậy.
Lúc này người thiếu niên áo bào tím này bị Âu trường lão trói buộc, vậy còn có gì phải lo lắng nữa. Hắn đã là vật trong bàn tay, bắt con ba ba trong hũ, dễ như trở bàn tay.
Bỗng dưng, lão nhân tóc dài màu nâu đang đi về phía Đỗ Thiếu Phủ, trong mắt hắn đột nhiên run lên, giống như cảm giác được biến cố gì đó.
- Phần phật phần phật...
Sau khi Đỗ Thiếu Phủ bị lưới ánh sáng phù văn ràng buộc, giãy dụa không có kết quả, chỉ thấy phía sau lưng hắn đột nhiên có phù văn chói mắt thoáng động. Một khí thế bá đạo bỗng nhiên chấn động khiến lưới ánh sáng phù văn lung lay sắp vỡ. Sau đó một ảo ảnh năm ngọn núi ngưng tụ, lan tràn ra.
- Ong ong!
Ảo ảnh năm ngọn núi này diễn sinh ở ở phía sau lưng Đỗ Thiếu Phủ, giống như được bị trao cho sinh mạng, âm thanh phạm âm giống như sấm sét gió bão, linh khí dày đặc lan tràn, khai thông với năng lượng thiên địa, phát ra uy năng khủng khiếp...
- Phá cho ta!
Đỗ Thiếu Phủ hét lớn một tiếng. Ảo ảnh năm ngọn núi phía sau lưng hắn giống như thực chất vậy trực tiếp mở rộng, uy áp cuồn cuộn, khí tăng lên như cầu vồng, hào quang bùng nổ.
- Két két...
Kèm theo tiếng năng lượng nổ tung vang vọng khắp trời cao, khắp bầu trời có phù văn lóe lên xuyên qua. Lưới ánh sáng phù văn này mặc dù là lợi hại, nhưng sau có chút giằng co đã trực tiếp bị ảo ảnh năm ngọn núi làm cho căng tới nổ tung ra.
Khí tức khủng khiếp dao động, làm cho mọi người ở xung quanh cảm tahasy khó thở, huyền khí trong cơ thể bế tắc.
- Đi!
Lưới ánh sáng phù văn bị ảo ảnh ngọn núi phá nát. Trong miệng của Đỗ Thiếu Phủ cũng tràn ra vết máu. Nhưng hắn cắn răng chịu đựng, thân thể mạnh mẽ tiếp tục bước về phía trước. Thủ ấn liên tục biến đổi, hắn lao thẳng tới trước người của lão nhân tóc dài màu nâu.
Một tích tắc này, lão nhân tóc dài màu nâu giống như là cảm giác được một loại bất an và khủng hoảng nào đó, ánh mắt hơi run rẩy.
- Mạch hồn, Mạch hồn ngọn núi, tiểu tử này làm thế nào lại có loại Mạch hồn này? Lẽ nào...
- Ầm ầm ầm!
Ảo ảnh ngọn núi giống như từ trên cao hạ xuống, giống như là năm ngọn núi thật sự rơi xuống. Phù văn trùng thiên, trong lúc mơ hồ kèm theo tiếng sấm sét vang vọng, cuối cùng trực tiếp bao phủ về phía lão nhân tóc dài màu đen.
- Linh Lô Phù đỉnh!
Lão nhân tóc dài màu nâu trong lúc kinh hãi đã kịp phục hồi lại tinh thần. Thủ ấn của hắn nhanh chóng biến đổi. Thân là Linh Phù Sư, hắn cũng không có Mạch hồn. Chỉ có điều bản thân là Linh Phù Sư hắn vẫn có thủ đoạn của mình. Bất kỳ một Linh Phù Sư nào, Linh Lô Phù đỉnh đều là thủ đoạn con át chủ bài thủ đoạn, cũng sẽ không kém hơn Mạch hồn của tu võ giả.
Chẳng qua một khi Linh Phù Sư bị tổn thương Linh Lô Phù đỉnh, so với tu võ giả bị hao tổn Mạch hồn, hậu quả lại phải nghiêm trọng hơn nhiều. Bởi vậy, Linh Phù Sư tuyệt đối sẽ không dễ dàng vận dụng Linh Lô Phù đỉnh.
- Ầm!
Khi một đạo thủ ấn cuối cùng được ngưng kết, thân thể của lão nhân tóc dài màu nâu chấn động, trên Linh Lô Phù đỉnh trong cơ thể hắn có phù văn quanh quẩn, giống như là có thể biến đổi biến hóa vô cùng vô tận. Kèm theo đó là một khí tức nóng bỏng nhất thời lan tràn, khí tức khủng khiếp giống như gió bão đột nhiên khuếch tán.
- Phần phật phần phật.
Bên trong Linh Lô Phù đỉnh có ngọn lửa nóng bỏng nhảy nhót, phù văn mênh mông vô cùng, huyền ảo khó lường nói không nên lời. Sau đó nó phóng lên cao, không ngừng xoay quanh ngăn cản ngọn núi Mạch hồn của Đỗ Thiếu Phủ hạ xuống, phù văn phóng ra khắp bầu trời...
Hai người giằng co, xung quanh hình thành năng lượng gió bão ngập trời khuếch tán, cuốn theo tất cả ra ngoài. Khí lưu giống như sóng to gió lớn dâng lên.
Lão nhân tóc dài màu nâu phát động Linh Lô Phù đỉnh, rõ ràng là ở trên tu vi đã muốn mạnh hơn Mạch hồn ngọn núi mà Đỗ Thiếu Phủ phát động ra lúc này.
Chỉ là ở trên uy thế của Mạch hồn ngọn núi và Linh Lô Phù đỉnh này, Mạch hồn ngọn núi lại có phần bá đạo trấn áp, rõ ràng mạnh hơn Linh Lô Phù đỉnh không biết là gấp bao nhiêu lần.
- Két két...
Chỉ là ngừng lại trong thời gian ngắn ngủi, phù văn trên Mạch hồn ngọn núi lại bạo phát, uy áp dâng trào, giống như có thể nghiền ép vạn vật, có thể trấn áp vạn vật thế gian!
- Ầm ầm ầm!
Linh Lô Phù đỉnh của lão nhân tóc dài màu nâu được phát động, lại trực tiếp bị Mạch hồn ngọn núi trấn áp nghiền nát, hóa thành mảng lớn phù văn nghiền nát. Sau đó trong miệng hắn có máu tươi phun ra ngoài.
- Xôn xao!
Nhưng lúc này, Đỗ Thiếu Phủ lại cũng không có lực để tiếp tục nữa. Mạch hồn ngọn núi của hắn đã tiêu tan hóa thành phù văn, mệt mỏi trở lại trong cơ thể hắn.
Đồng thời vào lúc này, thân thể Đỗ Thiếu Phủ chợt lao ra, lúc này trên người đã tiêu hao không còn huyền khí nữa. Hắn có thể chống đỡ, thuần túy chính là dựa vào lực lượng thân thể. Thân thể của hắn giống như là yêu thú hình người. Ở thời khắc Linh Lô Phù đỉnh trong tay lão nhân tóc dài màu nâu vừa bị nghiền nát, thân thể hắn đã hung hăng lao thẳng tới.
- Không tốt...
Sắc mặt của lão nhân tóc dài màu nâu trở nên khiếp sợ, thân thể nhất thời lui về phía sau.
- Tiểu hỗn đản, ngươi còn có thể lật trời được sao?
Trong sự khiếp sợ, bóng dáng của lão nhân năm mươi tuổi áo đen bóng đã nhanh chóng lao đến phía sau của Đỗ Thiếu Phủ, một chưởng ấn nhất thời đánh về phía sau lưng hắn với sát khí ngập trời.
Đỗ Thiếu Phủ cảm giác được phía sau có công kích lao đến, nếu không tránh, bản thân mình sẽ trực tiếp nhận lấy công kích. Trúng một đòn của tu luyện giả Mạch Linh cảnh viên mãn sẽ có hậu quả nghiêm trọng như thế nào?
Nếu như tránh, vậy hắn không thể không buông tha khả năng chiếm lấy tiện nghi ở trên người lão nhân tóc nâu này.
Đỗ Thiếu Phủ cuối cùng đã lựa chọn không trốn tránh, hơn nữa hắn cũng không nhất định có thể tránh nổi.
- Ầm!
Tất cả đều diễn ra chỉ trong nháy mắt. Nhanh như tia chớp, lão nhân năm mươi tuổi áo đen đã đánh một chưởng vào phía sau lưng của Đỗ Thiếu Phủ, trực tiếp bẻ gãy đánh nát huyền khí phòng ngự có phần mỏng manh ở phía sau lưng của Đỗ Thiếu Phủ. Thân thể Đỗ Thiếu Phủ bị đánh bay ngược về phía trước.
- Phụt...
Ở trong nháy mắt khi thân thể bay về phía trước, trong miệng của Đỗ Thiếu Phủ có máu tươi màu vàng nhạt điên cuồng phun ra. Chỉ có điều, lúc này khóe miệng hắn lại hiện ra một nụ cười tàn nhẫn. Lúc này hắn đột nhiên tăng nhanh tốc độ, sau đó nhào vào trên người lão nhân tóc dài màu nâu đang cố gắng lui về phía sau. Thậm chí, máu tươi màu vàng nhạt trong miệng hắn văng vào trên mặt của lão nhân tóc dài màu nâu này.
- Ầm ầm!
Tiếng va chạm vang vọng. Phía sau lưng của Đỗ Thiếu Phủ trúng phải một đòn nghiêm trọng, hắn lại nhân cơ hội lấy thân thể trực tiếp đập mạnh vào trên người của lão nhân tóc dài màu nâu. Lão nhân tóc dài màu nâu bị đập vào, trong miệng cũng lại một lần nữa phun ra máu tươi.
Sau đó hai người lại đồng thời bay xa mấy thước, chính là rơi vào mặt đất hỗn loạn.
- Phụt...
Thân thể Đỗ Thiếu Phủ đập xuống, đồng thời mạnh mẽ rút ra một phần sức lực, thân thể một nhân cơ hội lăn nhanh. Trong lòng hắn đã sớm có sự chuẩn bị, giống như là phóng người lên ngựa vậy, nhất thời lại phong lên trên thân của lão nhân tóc dài màu nâu. Ngay sau đó, nắm đấm của hắn lại giống như từng trận mưa xối xả, liên tiếp không ngừng rơi vào trên ngực của lão nhân tóc dài màu nâu.
Từng nắm đấm rơi vào trong ngực người trước, lão nhân tóc dài màu nâu thân là Linh Phù Sư, thân thể tự nhiên là không có cách nào so sánh với tu võ giả, hơn nữa này lão nhân tóc dài màu nâu Linh Lô Phù đỉnh bị Mạch hồn ngọn núi của Đỗ Thiếu Phủ trấn áp nghiền nát, đã là bị tổn thương nặng.
- Ầm ầm ầm!
Vào lúc này, mặc dù Đỗ Thiếu Phủ cũng không có sức lực, nhưng một sức mạnh hung hãn và lực lượng thân thể thuần khiết này tuyệt đối là không thể coi thường được. Nắm đấm giống như mưa sa hạ xuống, chỉ nghe trong ngực của lão nhân tóc dài màu nâu không ngừng vang lên những tiếng bịch bịch...
- Phút!
Trong miệng của lão nhân tóc dài màu nâu trước mặt phun ra máu tươi giống như suối phun vậy, hình như bên trong máu tươi đã xen lẫn với nội tạng bị nghiền nát, lúc này hắn đã hoàn toàn bị đánh bại, trong mắt đầy vẻ khiếp sợ và khủng hoảng không thể tin nổi.