- Sao lại mạnh như vậy!
Lão nhân tóc nâu và lão nhân áo đen khoảng năm mươi tuổi này chấn động. Đây phải là cường hãn tới mức nào. Mười mấy người bao vây tấn công, không ngờ đã bị thiếu niên áo bào tím này một chưởng đánh nát, bẻ gãy nghiền vụn, thế như chẻ tre. Thật sự quá mức bá đạo sắc bén!
- Thật mạnh!
- Thiếu niên áo bào tím này đơn giản là biến thái.
...
Mấy trăm đệ tử của Hắc Sát môn xung quanh đều run rẩy, nhìn mười mấy đệ tử tinh anh Sát đường trực tiếp bị tổn thương nặng nề, gần một nửa số người đã ngã xuống, mười mấy người ở trong tình trạng chết đáng sợ tanh mùi máu. Loại cảnh tượng đẫm máu, trúng một quyền công kích tới, lại xuất hiện một cái lỗ máu, ngũ tạng lục phủ bị đánh nát như vậy, so với dùng binh khí, càng khiến cho người ta bị chấn áp run rẩy kịch liệt. Đồng thời, những đệ tử Hắc Sát môn quanh năm lăn lộn ở bên trong rừng rậm hắc ám cũng theo đó run như cầy sấy.
- Phế vật, đều là một đám phế vật!
Người thanh niên mặc áo sam màu đen giận dữ rít gào, sắc mặt hắn tái mét khó xử. Mười mấy đệ tử tinh anh của Sát đường không ngờ lại không chịu nổi một đòn. Hắn lập tức nhìn một người Mạch Linh Huyền Diệu cảnh và hai tu luyện giả Mạch Linh Bỉ Ngạn cảnh bên cạnh, lớn tiếng nói:
- Ba người các ngươi lên cho ta. Bắt sống tiểu tử kia cho ta, chỉ cần lưu lại một hơi thở là được!
- Vâng, thiếu môn chủ!
Ba người gật đầu. Ba bóng người nhất thời nhào ra. Ba luồng sát khí khủng khiếp dẫn đầu cuốn tới với khí thế dâng trào kinh người. Ba luồng khí tức lập tức phong tỏa không gian ở xung quanh Đỗ Thiếu Phủ.
Đỗ Thiếu Phủ ngẩng đầu, ánh mắt hắn có hàn ý bắn ra. Hai người Mạch Linh Bỉ Ngạn cảnh, cũng chính là tồn tại giống như bang chủ Tùng Vân bang Lô Thiên Kiều vậy.
- Ha ha...
Nhìn lướt qua ba người Mạch Linh cảnh kia, ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ khẽ nghiêm lại. Ngay lập tức, trên khuôn mặt hắn hiện ra một nụ cười cuồng dã. Một hàn ý vô hình khuếch tán ra, hàn ý này và khí sắc bén bá đạo trên người lại không giống nhau. Loại hàn ý này giống như là từ Phủ trong xương cốt trong cơ thể của Đỗ Thiếu lan tràn ra, mà không phải là trong công pháp tu luyện Kim Sí Đại Bằng Điểu mang theo loại bá đạo sắc bén này.
So sánh xuống, giờ phút này hàn ý đáng sợ này cũng đại biểu cho tâm tình trong lòng Đỗ Thiếu Phủ lúc này.
Dưới hàn ý này lan tràn, khoảng không xung quanh nhất thời đều hoàn toàn yên tĩnh, ngay cả không khí cũng dường như đông cứng lại vậy.
- Đến đây đi. Ngày hôm nay tới một người giết một người, tới một đôi giết một đôi!
Đỗ Thiếu Phủ ngẩng đầu lạnh lùng nhìn ba tu luyện giả Mạch Linh cảnh kia. Giờ phút này, trong mắt hắn hiện lên ánh sáng màu vàng nhạt, có sát ý phóng ra.
- Khí tức của tiểu tử này thật là khủng khiếp. Rõ ràng tu vi của hắn không cao, tại sao có thể như vậy được?
Vào thời khắc này, ba người Hắc Sát môn tu vi Mạch Linh cảnh kia đều có thể cảm nhận được rõ ràng hàn ý trong toàn thân của Đỗ Thiếu Phủ. Một hơi lạnh thấu xương thẩm thấu vào trong thân thể bọn họ. Hàn ý vô hình giống như thủy triều vậy lan tràn bên trong rừng rậm, khiến cho toàn thân bọn họ thoáng cái phải rùng mình.
- Tiểu tử kia thật là quỷ dị. Lực lượng thân thể của hắn quá cường hãn, ngàn vạn lần không thể khinh thường được. Phải ra tay toàn lực!
Người thanh niên mặc áo sam màu đen ở phía xa hét lớn. Hắn đã từng tận mắt nhìn thấy người thiếu niên áo bào tím này khủng khiếp tới mức nào. Chỉ có điều lúc này bị hai tu luyện giả Mạch Linh Bỉ Ngạn cảnh, lại thêm một tu luyện giả Mạch Linh Huyền Diệu cảnh liên thủ bao vây tấn công, hắn không tin tiểu tử kia vẫn còn có thể chống đỡ, tiểu tử kia vẫn còn có thể thật sự lật trời được sao?
- Động thủ!
Nghe được người thanh niên áo sam màu đen nói vậy, một đại hán Mạch Linh Bỉ Ngạn cảnh ở bên trái đã ra tay động thủ trước. Trong hai mắt hắn bắn ra sát khí hung quang, huyền khí dâng trào ra. Một khí tức khủng khiếp lan tràn, hoàn toàn bao phủ lấy Đỗ Thiếu Phủ, năng lượng màu đen nhạt mang theo tất cả cuốn ra. Sau đó một chưởng ấn được đánh ra.
- Ầm!
Chưởng ấn như vậy lướt qua khoảng không ra, giống như mang theo một vòng xoáy khí lưu cực lớn màu đen, uy thế khủng khiếp giống như đủ để xé bỏ tất cả vậy, cuối cùng hung hăng xuất hiện ở trước người của Đỗ Thiếu Phủ.
- Phù Diêu Chấn Thiên Sí!
Một tay của Đỗ Thiếu Phủ đánh ra giống như đại bàng giang cánh, một tay hắn đi qua nơi nào, phù văn điên cuồng phun ra, mang theo một vòng xoáy màu vàng kim không ngừng xoay tròn, sau đó đập mạnh vào trên chưởng ấn của đối phương.
- Ầm ầm!
Chiêu thức này vừa đập tới phát ra phù văn màu vàng kim chói mắt. Sau khi giằng co trong chớp mắt, vòng xoáy khí lưu màu đen của chưởng ấn này bắt đầu bị nghiền ép phá hủy.
- Ầm ầm!
Nhưng phù văn màu vàng kim trên một tay của Đỗ Thiếu Phủ cũng bị chấn động mạnh mẽ tản mát đi. Sau đó bàn tay của hai người trực tiếp nặng nề va chạm vào nhau, bỗng nhiên truyền ra tiếng động trầm thấp nặng nề.
- Bịch bịch!
Va chạm vào nhau như vậy, thân thể tu luyện giả Mạch Linh Bỉ Ngạn cảnh Hắc Sát môn này cũng trực tiếp bị chấn động lui ra. Chân hắn giẫm xuống mặt đất tạo thành từng vết nứt. Bàn tay hắn cảm giác tê dại đau đớn mãnh liệt, thiếu chút nữa xương đã vỡ nát.
Đại hán trường bào ngẩng đầu, ánh mắt đầy kinh hãi. Đối phương có lực lượng thân thể như vậy quá mức khủng khiếp. Khí thế bá đạo khủng khiếp này khiến hắn vừa rồi có một loại cảm giác giống như đang đối mặt với yêu thú vương giả. Rõ ràng khí thế của bản thân hắn vốn đang mạnh hơn, nhưng ở dưới ảnh hưởng của khí tức bá đạo trên thân của người thiếu niên áo bào tím này, không ngờ trực tiếp áp chế khí tức của hắn vốn là mạnh hơn.
- Vù vù vù!
Thân thể của Đỗ Thiếu Phủ cũng lập tức bị chấn động, hai chân ở trên mặt đất trượt về phía sau. Dưới chân hắn tạo thành hai đường nứt kéo dài trên mặt đất. Cuối cùng sau hơn mười thước, hắn một cước giẫm mạnh ở trên mặt đất, lúc này mới đứng vững lại được.
- Cương Sát Bạo Quyền!
Tu luyện giả Mạch Linh Bỉ Ngạn cảnh thứ hai của Hắc Sát môn xuất hiện bên cạnh người của Đỗ Thiếu Phủ. Tu luyện giả thân là Mạch Linh Bỉ Ngạn cảnh, cũng tuyệt đối được xem là người có thực lực không tầm thường. Đến cùng với hắn, còn có một đạo quyền ấn khủng khiếp.
- Đùng đùng...
Đạo quyền ấn này đi qua nơi nào, không gian nơi đó không ngừng vang lên những tiếng nổ lớn. Phía trước quyền ấn có sát khí mang theo tất cả cuốn ra, kình khí điên cuồng mãnh liệt ép nổ không khí với khí thế cuồng bạo, trong lúc mơ hồ còn kèm theo phù văn màu đen lóe lên, giống như là có thể phá hủy tất cả. Sợ rằng cấp bậc quyền quyết võ kỹ này chí ít cũng là đạt đến trình độ linh phẩm bỉ ngạn.
Tu luyện giả Mạch Linh Sơ Đăng cảnh bình thường, lúc này nếu như bị năng lượng cuồng bạo này trực tiếp cuốn đến, sợ rằng lại trực tiếp bị tiêu diệt ở trong đó.
Trong phút chốc, thân thể của Đỗ Thiếu Phủ còn chưa có ổn định, một quyền khủng khiếp này đã lao tới. Tu luyện giả Mạch Linh Bỉ Ngạn cảnh vừa ra tay, trong mắt hắn cũng hiện ra hàn ý và nụ cười lạnh lan tràn.
Bỗng dưng, trong ánh quang chớp giật này, sát ý trong hai mắt của Đỗ Thiếu Phủ nhanh như tia chớp lóe lên ra. Trường bào màu tím trên toàn thân hắn phần phật chấn động, trong miệng truyền ra một tiếng hét lớn. lấy toàn thân Đỗ Thiếu Phủ làm trung tâm một khí tức cổ bá đạo lan tràn ra. Từ dưới lòng bàn chân của hắn, từng vết nứt không ngừng chậm rãi lan tràn ra...
- Ngao!
Tiếng kêu giống như rồng ngâm trên cửu thiên, giống như thần voi ngân dài, khí thế bá đạo kích động, đặc biệt có tư thế nhìn đời bằng nửa con mắt...
Trong tay của Đỗ Thiếu Phủ, phù văn phóng ra dao động, nhanh như tia chớp hóa thành vô số đạo chưởng ấn, cuối cùng lại ngưng tụ thành một chưởng ấn, kèm theo phù văn cắt phá trường không, đột nhiên hung hăng đụng vào phía trên một quyền trước người.
- Ầm!
Đánh như vậy, giống như có sấm gió phạm âm hỗn loạn, tiếng động của năng lượng giống như sấm sét. Năng lượng khủng khiếp chấn động, giống như cơn lốc đột nhiên mang theo tất cả cuốn tới, làm cho không gian run rẩy dữ dội, khí thế kinh người khiến người ta ở phía xa cũng có cảm giác hãi hùng khiếp vía!
- Phụt!
Tu luyện giả Mạch Linh Bỉ Ngạn cảnh của Hắc Sát môn này mở miệng chính là phun ra một ngụm máu tươi. Trong nắm đấm của hắn cũng truyền ra tiếng xương gãy rắc rắc. Trong nháy mắt, sắc mặt hắn trắng bệch, lập tức thân thể trực tiếp bị chấn động lui ra. Xem ra hắn đã là trực tiếp bị tổn thương nặng nề.
Trước đây, Lô Thiên Kiều của Tùng Vân bang cũng là Mạch Linh Bỉ Ngạn cảnh. Khi hắn phát động Mạch hồn, cũng bị Đỗ Thiếu Phủ phát động một thức thần bí, trực tiếp phá hủy. Người này vừa rồi cũng gần như đã phát ra toàn lực. Chỉ có điều dù sao hắn còn chưa tới mức phát động Mạch hồn, kết quả cũng lại có thể tưởng tượng được.
- Bịch bịch!
Lực lượng cuồng bạo mang theo tất cả cuốn ra. Thân thể Đỗ Thiếu Phủ cũng theo đó lảo đảo lui lại ba bước, sắc mặt tái nhợt.
Phát động một thức thần bí tiêu hao quá mức kinh người. Nếu không phải trong khoảng thời gian gần đây tu vi của hắn có tiến bước, thì không cách nào làm được như vậy. Nếu giống như trước đây, Đỗ Thiếu Phủ phát động một thức thần bí một lần, tiếp theo sẽ không có sức lực chiến đấu nữa.
- Cuồng Sát Đao Quyết!
Nhanh như tia chớp, thế giống như sét đánh, tu luyện giả Mạch Linh Huyền Diệu cảnh thứ ba nhân cơ hội đánh về phía Đỗ Thiếu Phủ, chẳng biết từ lúc nào trong tay hắn cầm lấy một thanh đao gai có kích thước dài gần ba thước sắc bén, giống như trường kiếm, chỉ có điều lại là hình đao, thân đao hẹp mỏng, đao quang xé rách, mắt thấy lại sắp đâm vào trong ngực của Đỗ Thiếu Phủ.
Tốc độ quá nhanh, lại gần trong gang tấc, Đỗ Thiếu Phủ gần như không có khả năng có thể tránh thoát.
- Vù vù...
Sau đó, một đao kia ở trước mắt bao nhiêu người, chính là trực tiếp đâm vào trên người của Đỗ Thiếu Phủ.
Chỉ có điều cuối cùng một đao này lại không đâm vào trong ngực của Đỗ Thiếu Phủ, mà đâm vào đầu vai bên trái.
Trong ánh quang chớp giật, mọi người chỉ thấy được thiếu niên áo bào tím này lấy một loại tốc độ quỷ dị tránh một đao này đâm về phía điểm yếu hại ở trong ngực, sau đó khiến cho mũi đao đâm xuyên qua huyền khí phòng ngự, cuối cùng đâm vào đầu vai.
Đao nhọn đâm vào lập tức có máu tươi tràn ra. Kèm theo đó là phù văn màu vàng kim chói mắt bạo phát ra. Chỉ có điều sau khi đâm vào nửa xích, nó lại không có cách nào đâm vào thêm nữa.
Cũng vào lúc này, Đỗ Thiếu Phủ mắt cũng không chớp lấy một cái, sát ý lan tràn. Trong mắt hắn có ánh sáng sắc bén khiếp người. Chỉ trong tia chớp, hai tay hắn trực tiếp vung lên, ánh sáng màu vàng nhạt điên cuồng phun ra. Bàn tay hắn mở ra, giống như một chiếc quạt hương bồ, kèm theo phù văn màu vàng nhạt lóe lên ngưng tụ lại, từ hai phía trái và phải giáp công, trực tiếp một trái một phải đánh về phía đầu của người phía trước.
- Không tốt...
Thời điểm thanh đao trong tay của tu luyện giả Mạch Linh Huyền Diệu cảnh đã không có cách nào tiến tới thêm nửa phần, ở trong giây lát đó, trong lòng hắn dâng lên cảm giác bất an cực độ. Nhưng tất cả hình như đã không còn kịp nữa.
Mọi người gần như còn chưa kịp phục hồi lại tinh thần, chỉ là nghe được một tiếng động trầm thấp nặng nề vang lên, xen lẫn với tiếng xương cốt vỡ nát truyền ra.
- Rắc rắc!
Trước mắt mọi người chợt hoa lên một cái, sau đó liền nhìn thấy đầu của tu luyện giả Mạch Linh Huyền Diệu cảnh này ở giữa hai tay của Đỗ Thiếu Phủ trực tiếp hóa thành mảnh nhỏ. Đầu hắn đã bị Đỗ Thiếu Phủ dùng một chưởng trái và phải đập nất, chết đến tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp truyền ra.
- Phụt phụt!
Sương máu bắn nhanh ra, theo lực cuồng bạo cuốn ra ngoài.
Tất cả mọi người ở đó đều yên tĩnh, không khỏi nghẹn họng nhìn trân trối, linh hồn có phần run rẩy. Một tu luyện giả Mạch Linh Huyền Diệu cảnh, lại bị hắn cuồng bạo đập vỡ đầu đầy vẻ tanh máu như vậy.
Cảnh tượng như vậy thật sự đẫm máu, khủng khiếp, khiến cho người ta khiếp sợ tới cực độ!