- Khà khà, ngươi trốn không thoát đâu. Dù ngươi có chắp cánh cũng khó mà thoát được!
Tiếng hét thâm trầm từ trong miệng của lão nhân áo đen khoảng năm mươi tuổi này truyền ra. Trong mắt hắn, sát ý không thèm che giấu không ngừng phát ra.
- Thiếu môn chủ, tại sao lại là tiểu tử kia?
Người trung niên bị cụt tay nhìn vào Đỗ Thiếu Phủ, trong ánh mắt hắn nhất thời lại lộ ra vẻ sửng sốt, sau đó thần sắc đại biến, lại mơ hồ có một chút kiêng kỵ. Hắn lập tức quay đầu lại nhìn vào người thanh niên mặc áo sam màu đen bên cạnh này nói.
Ánh mắt của người thanh niên mặc áo sam màu đen cũng đã sớm tập trung ở trên người của Đỗ Thiếu Phủ. Cái này đúng là kẻ thù gặp mặt đặc biệt đỏ mắt, trong mắt hắn có hàn ý hiện ra.
Ngược lại lão nhân tóc dài màu nâu này nghe được người trung niên cụt tay này nói vậy, lại nhìn thấy thần sắc trên gương mặt của người thanh niên mặc áo sam màu đen, hắn nhất thời hỏi:
- Thiếu môn chủ, ngài biết người này?
Người thanh niên mặc áo sam màu đen gật đầu, nghiến răng nghiến lợi, mở miệng lạnh lùng nói:
- Chính là tiểu tử này trước đây cùng với người của Mục Gia Bảo giết hơn mười người của Hắc Sát môn ta. Hiện tại xem ra, trong khoảng thời gian này tiểu tử này cũng chính là hung thủ đã âm thầm giết nhiều đệ tử của Hắc Sát môn ta như vậy. Khó trách được ta cảm thấy phong cách ra tay lại sao lại giống nhau như vậy!
Vừa dứt lời, người thanh niên mặc áo sam màu đen đã nhìn lão nhân áo đen khoảng năm mươi tuổi này hỏi:
- Xích trưởng lão, kẻ đoạt lấy bảo vật của chúng ta cũng tiểu tử này sao?
- Đêm hôm đó cách Vương Lân yêu hổ quá xa, ta cũng không nhìn cẩn thận. Chỉ có điều nhìn bóng lưng, sẽ không có sai đâu. Hơn nữa còn có Hắc Sát Truy Hồn Ấn này, vậy thì càng không thể nào sai được.
Trong ánh mắt của lão nhân áo đen khoảng năm mươi tuổi có phần nghiêm lại, trầm giọng nói:
- Chỉ là bên cạnh tiểu tử này còn có một con Vương Lân yêu hổ, chí ít có thêm hai người nữa đều không thấy. Ta đoán bọng chúng hẳn là ẩn thân ở nơi khác.
- Chỉ cần tìm được một tên, sẽ không sợ không tìm ra được những kẻ khác.
Người thanh niên mặc áo sam màu đen trầm giọng nói.
- Phần phật phần phật. . .
- Vèo vèo. . .
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, giữa không trung không ngừng có cuồng phong gào thét. Mười mấy con vật cưỡi bay đều ép xuống không gian, vỗ cánh xoay quanh giống như muốn che khuất bầu trời vậy.
Trong rừng rậm phía sau cũng có mấy trăm bóng người vọt ra. Bọn họ tay cầm hoành đao, đằng đằng sát khí. Sát khí tràn ngập, nhất thời đã phong tỏa cánh rừng lớn.
- Phù. . .
Phía trước phía sau đều bị ngăn cản, thần sắc của Đỗ Thiếu Phủ trầm xuống, sau đó hắn hít sâu một hơi.
Người thanh niên mặc áo sam màu đen lạnh lùng nhìn vào Đỗ Thiếu Phủ, nói:
- Tiểu tử, chúng ta lại gặp mặt. Xem ra chúng ta thật đúng là có duyên phận.
- Quả thật có duyên phận. Ngươi còn muốn bị đánh thêm một lần sao?
Đỗ Thiếu Phủ khẽ ngẩng đầu, khuôn mặt hiện lên một nụ cười châm chọc. Sau đó mắt hắn nhìn bảy người phía trước, đồng thời lực tinh thần khuếch tán, đề phòng động tĩnh xung quanh.
- Hừ!
Nghe hắn nói vậy, sắc mặt của người thanh niên mặc áo sam màu đen trở nên khó chịu, cơ mặt khẽ giật. Mắt hắn nhìn Đỗ Thiếu Phủ, cười lạnh nói:
- Tiểu tử, ít miệng lưỡi đi. Ngươi khai ra những người khác, giao ra bảo vật, ta có thể lưu lại cho ngươi được toàn thây. Bằng không, ta nhất định sẽ khiến xương cốt ngươi thành tro bụi!
- Ầm!
Sau khi người thanh niên mặc áo sam màu đen vừa dứt lời, mấy trăm đệ tử Hắc Sát môn xung quanh đồng thời hét lớn, huyền khí điên cuồng phun ra, sát khí mang theo tất cả cuốn ra, khiến cho những cây đại thụ xung quanh bị chấn động vang lên những tiếng xào xạc, khí thế khủng khiếp mang theo tất cả cuốn lên trời cao!
Sát khí bao phủ núi rừng, khí thế kinh người đã phong tỏa không gian!
Đỗ Thiếu Phủ nhìn xung quanh, ánh mắt thoáng động. Hắn im lặng. Bỗng nhiên thân thể gầy gò của hắn ưỡn thẳng, chợt bước một bước đi về phía trước.
- Cẩn thận tiểu tử kia!
Đỗ Thiếu Phủ vừa bước ra một bước này, trong lúc mơ hồ người thanh niên mặc áo sam màu đen nhất thời có chút hoảng hốt lớn tiếng nói. Toàn thân tất cả đệ tử của Hắc Sát môn xung quanh cũng lập tức trơở nên căng thẳng. Từng huyền khí được trực tiếp phát ra người, con mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào trên người của Đỗ Thiếu Phủ.
- Muốn mạng của ta, ngươi dường như còn chưa có thực lực đó đi?
Từ từ nâng mi lên, ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ nhìn thẳng người thanh niên mặc áo sam màu đen, trong hai mắt hắn có ánh sáng sắc bén khiếp người bắt đầu dao động.
- Hừ!
Nghe vậy, sắc mặt của người thanh niên mặc áo sam màu đen nhất thời tái nhợt một mảnh. Không thể nghi ngờ, một tát của Đỗ Thiếu Phủ đánh hắn lúc trước, nếu như hắn có thể giết được tiểu tử này, trước đây cũng sẽ không khiếp sợ tới mức bỏ chạy như vậy. Cơ mặt trên gương mặt tái mét của hắn co giật. Hắn vung bàn tay lên, lớn tiếng quát:
- Đệ tử của Sát đường, bắt tên tạp chủng này cho ta!
- Vâng, thiếu môn chủ!
Người thanh niên mặc áo sam màu đen vừa hạ lệnh, trong mấy trăm đệ tử Hắc Sát môn ở bên trong rừng rậm xung quanh này, nhất thời có hơn mười bóng người lướt qua, huyền khí điên cuồng phun ra.
Hơn mười bóng người đệ tử của Hắc Sát môn này vừa lướt qua, trong nháy mắt đã tới gần Đỗ Thiếu Phủ. Từng người với khí thế cực kỳ cường hãn trực tiếp bao vây Đỗ Thiếu Phủ vào giữa.
- Ầm!
Sát khí mang theo tất cả cuốn ra ngoài. Mười mấy đệ tử Hắc Sát môn điên cuồng phun ra huyền khí màu đen. Trong tay bọn chúng nắm chặt hoành đao, đao quang lóe lên. Mỗi người bọn họ đều đã đạt đến tu vi Mạch Động cảnh. Đệ tử của Sát đường chính là đệ tử tinh anh trong Hắc Sát môn. Trong phút chốc, lại có hơn mười đường đao quang trực tiếp bao phủ Đỗ Thiếu Phủ vào bên trong.
- Vèo vèo!
Đao quang chém vào khoảng không. Hơn mười đường đao quang sắc bén giống như là có thể bổ ra không gian, kèm theo từng âm thanh phá không giống như đan vào nhau, hình thành một mảnh lưới đao, nhất thời bao trùm lấy Đỗ Thiếu Phủ.
- Cút ngay cho ta!
Nhìn vào bốn phương tám hướng xung quanh là đao quang sắc bén đang bao vây lao đến, Đỗ Thiếu Phủ hét lớn một tiếng. Toàn thân hắn đột nhiên có một ánh sáng màu vàng nhạt điên cuồng phun ra. Trên lớp da, phù văn lóe lên. Một luồng khí tức bá đạo hung hãn đột nhiên từ trên bản thân hắn lan tràn cuốn ra ngoài. Không gian cũng phải chấn động run rẩy.
Trong phút chốc, lấy thân thể làm trung tâm, một tay của Đỗ Thiếu Phủ đưa ra. Kèm theo đó, phù văn màu vàng nhạt lóe lên, ngưng tụ ra. Dường như ở xung quanh trong lòng bàn tay hắn đang hình thành một vết lõm không gian hình vòng cung màu vàng kim, mạnh mẽ quét sạch tất cả đao quang ở bốn phía xung quanh đang bao trùm tới, xoay quanh thành một hình tròn.
- Vù vù vù!
Theo chiếu thức này của Đỗ Thiếu Phủ đi qua nơi nào, vô số phù văn màu vàng xoay xung quanh bàn tay hắn tạo thành tầng tầng lớp lớp, giống như cái cánh màu vàng của Kim Sí Đại Bằng Điểu giang rộng, quét ngang qua.
Trong một chớp mắt này, phù văn màu vàng kim quét ngang tất cả, nghiền ép tất cả. Từng tiếng đao va chạm vào nhau truyền ra. Từng đao quang này trực tiếp bị chấn nát. Mười mấy đệ tử Hắc Sát môn tu vi Mạch Động cảnh đều bị đánh bay.
- Ầm ầm ầm. . .
Mười mấy đệ tử của Hắc Sát môn bay ngang ra ngoài, trước sau rơi vào phía xa, đập xuống mặt đất tạo thành từng vết nứt. Những cây đại thụ che trời lay động. Trong miệng bọn họ không khỏi phun ra máu tươi nhưng cũng không bò dậy nổi. Không biết bọn họ là chết hay còn sống.
Một cảnh tượng như thế diễn ra khiến cho ánh mắt của mọi người run rẩy kịch liệt. Ánh mắt của lão nhân tóc dài màu nâu và lão nhân áo đen khoảng năm mươi tuổi cũng theo đó chấn động. Những đệ tử Hắc Sát môn đang xông tới đều không tự chủ được, chợt lui lại, căn bản không có cách nào tới gần.
- Tất cả đều chết ở đây cho ta!
Đỗ Thiếu Phủ hét lớn. Trong mắt hắn đã vằn đỏ. Nếu đã không có cách nào thối lui, vậy cũng không cần suy nghĩ nhiều nữa, chỉ có thể phá ra một lối ra. Chuyện cho tới bây giờ, chỉ có liều mạng đánh một trận, chỉ cần không có cường giả tu vi trình độ Vũ Hầu cảnh, mình cũng không phải là không có cơ hội. Giết, giết sạch những người của Hắc Sát môn này, mình lại có thể rời đi.
- Ầm ầm ầm!
Toàn thân hắn có ánh sáng màu vàng kim bao quanh, chính là hoàn toàn cường thế giống như vương giả của yêu thú vậy. Bước chân của Đỗ Thiếu Phủ ầm ầm bước ra, phát động Lăng Ba Tiêu Diêu Bộ. Hai tay nắm chặt, hắn chủ động ra tay.
Ánh sáng màu vàng bao quanh, nắm đấm giống như đạn pháo bắn ra, nhất thời đánh vào trên thân của một đệ tử tinh anh của Hắc Sát môn có Mạch Linh Bỉ Ngạn cảnh ở gần đó.
- Ầm!
Có Lăng Ba Tiêu Diêu Bộ trợ giúp, đối phương căn bản trốn cũng trốn không thoát được. Hắn bị một quyền của Đỗ Thiếu Phủ đập nát xương sườn trong ngực, đập nát ngũ tạng lục phủ, trong ngực lộ ra một cái lỗ máu. Ngũ tạng lục phủ bị nghiền nát bắn ra, máu tươi cũng từ trong miệng bắn ra.
Một cảnh tượng đẫm máu này khiến cho mọi người xung quanh hoảng sợ, cường thế như vậy thật đáng sợ, quá mức khủng khiếp. Người thiếu niên này không ngờ lại cường hãn như vậy.
Trong nháy mắt ngắn ngủi, khi mọi người đang hoảng sợ, Đỗ Thiếu Phủ lại sớm một lần nữa ra tay. Một quyền giống như tia chớp lại rơi vào trên bụng của một đệ tử tinh anh Hắc Sát môn khác.
- Ầm!
Nắm đấm vừa hạ xuống trúng vào phần bụng dưới của đệ tử Hắc Sát môn này, một kình khí ầm ầm lao ra, trực tiếp phá thủng thành một cái lỗ máu, có vật trắng đỏ bị nghiền nát ở trong bụng bắn ra, mùi máu tanh khủng khiếp.
- Rắc rắc!
Lại là một đệ tử của Hắc Sát môn trong nháy mắt bị trảo ấn đeo trên tay trái của Đỗ Thiếu Phủ chộp trúng đầu vai, dùng sức hung hăng xé ra. Đầu vai của hắn trực tiếp bị xé mất một mảng máu thịt nhỏ, huyền khí màu vàng kim tuôn ra, thân thể của đệ tử Hắc Sát môn này cũng lập tức nổ tung.
- Giết!
Sát khí bạo phát. Lần này Đỗ Thiếu Phủ đã hoàn toàn động sát ý, bóng người với ánh sáng màu vàng nhạt bao quanh, giống như được ánh sáng bao phủ, uy thế bá đạo khủng khiếp cuốn theo tất cả ra ngoài, trong lúc mơ hồ khiến cho người ta run rẩy. Trong ánh quang chớp giật, lại có hai đệ tử của Hắc Sát môn còn chưa có lấy lại tinh thần, trên người đã bị công kích ra lỗ máu.
- Nhanh liên thủ giết chết hắn!
- Sát Đao Phá Không!
. . .
Có đệ tử Hắc Sát môn hét lớn, trong lúc hốt hoảng bọn họ đồng thời di chuyển, tổ chức thành một vòng tấn công mới. Hai ba mươi người còn lại đồng thời thoáng động, sát khí mang theo tất cả cuốn ra, đao quang tàn sát bừa bãi khắp trời cao, đan vào nhau tạo thành từng mảng lớn đao quang, hóa thành một tấm lưới ánh sáng với vô số đao quang phù văn sát khí bao phủ khoảng không xung quanh.
- Ầm ầm ầm!
Dưới uy thế khủng khiếp như vậy, xung quanh có không ít cây đại thụ che trời bị cuốn vào bên trong đó, cũng nhất thời bị phá hủy thành từng mảnh nhỏ. Khắp rừng rậm đất rung núi chuyển, giống như hủy diệt!
Vào lúc này, dưới uy năng kinh người này, sợ rằng người tu vi Mạch Linh Huyền Diệu cảnh bị nhốt vào trong đó, cũng tuyệt đối sẽ không dễ chịu.
Bóng dáng của Đỗ Thiếu Phủ hơi chậm lại. Hắn cũng cảm giác không ổn. Nhưng trong mắt hắn lại chỉ thấy vui mừng không khiếp sợ, toàn thân hắn có phù văn tuôn ra, khí thế trên người nhất thời trở nên sắc bén tới mức kinh người, giống như một con mãnh thú ngủ say vừa thức tỉnh. . .
Từng thủ ấn được ngưng kết ra. Không gian xung quanh giống như mặt nước sôi trào vậy không ngừng dâng lên từng đợt sóng. Từng huyền khí ở trong lòng bàn tay của Đỗ Thiếu Phủ điên cuồng phun ra, một chưởng ấn đột nhiên ngưng kết ra, liên tục liền mạch, lưu loát vui sướng lao ra.
- Kinh Đào Hãi Lãng chưởng!
Trong miệng hét lớn một tiếng, Đỗ Thiếu Phủ trực tiếp đập về phía lưới ánh sáng với vô số đao quang phù văn sát khí kia.
- Phần phật phần phật!
Chưởng ấn đi qua nơi nào, dùng mắt thường có thể thấy được kình phong dao động khuếch tán ra, cuối cùng rơi vào phía trên một lưới ánh sáng với vô số đao quang phù văn sát khí.
- Ầm ầm ầm!
Chỉ một thoáng, những tiếng nổ mạnh mẽ giống như tiếng sấm rền đột nhiên truyền ra, kèm theo đó là từng kình phong cuộn sóng giống như sóng to gió lớn, không ngừng đánh về phía lưới ánh sáng với vô số đao quang phù văn sát khí này.
Xung quanh không ngừng nổ vang.
Ầm ầm ầm.
Lưới ánh sáng với vô số đao quang phù văn sát khí này lập tức tách ra, ngay sau đó bị trực tiếp đụng nát, hóa thành mảng lớn phù văn bị nghiền nát và sát khí lan tràn.
- Rắc rắc rắc!
Hoành đao trong tay của hai ba mươi đệ tử tinh anh của Hắc Sát môn đều bị bẻ gãy. Trong miệng bọn họ đều phun máu tươi, bay ngược ra ngoài.