Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 179: Chắp cánh khó thoát

Chương Trước Chương Tiếp

Nhưng loại ý nghĩ người bình thường khó có thể chống đỡ này vừa xuất hiện trong lòng, lại bị Đỗ Thiếu Phủ cứng rắn ngăn chặn. Trong tay xuất hiện một cái bình ngọc đã sớm được chuẩn bị xong. Hắn cất linh dịch ở bên trong Linh Lô Phù đỉnh vào trong bình ngọc.

- Đại công cáo thành.

Thu hồi Linh Lô Phù đỉnh, cầm bình ngọc ở trong tay, lúc này Đỗ Thiếu Phủ mới thở phào nhẹ nhõm. Sắc mặt đã hoàn toàn trắng bệch. Vừa rồi, ở trong quá trình chế luyện Tăng Thần tán này còn khiến hắn mệt mỏi hơn nhiều so với đại chiến một trận.

- Hi vọng có tác dụng.

Đỗ Thiếu Phủ móc ra tháp nhỏ, nơi nguyên thần của đại ca Chân Thanh Thuần cư trú. Sau khi do dự một lát, hắn nhẹ nhàng nhỏ từng giọt linh dịch Tăng Thần tán trong bình ngọc vào phía trên cái tháp nhỏ.

Một dược lực nồng đậm kèm theo hào quang rơi vào trên tháp nhỏ. Đỗ Thiếu Phủ cũng không biết làm như vậy có tác dụng hay không. Nhưng hiện nay Đỗ Thiếu Phủ cũng chỉ có thể làm được như thế, hắn cũng lại không có cách nào khác.

- Phần phật!

Theo từng giọt linh dịch Tăng Thần tán rơi vào phía trên cái tháp nhỏ, trên tháp nhỏ màu đồng cổ đột nhiên dâng lên lưu quang, trong lúc mơ hồ có phù văn lóe lên. Cuối cùng không gian xung quanh tháp nhỏ có sóng khí dao động, giống như là có một lực hút đang tuôn ra, trực tiếp hấp thu từng giọt linh dịch Tăng Thần tán nhỏ xuống ở trên tháp nhỏ vào bên trong.

- Như vậy là có tác dụng sao?

Nhìnthấy thế, trong lòng Đỗ Thiếu Phủ thầm vui mừng. Hắn lập tức rót hết những linh dịch còn lại bên trong bình ngọc vào phía trên tháp nhỏ.

Tháp nhỏ lúc này giống như là cái động không đáy vậy, hấp thu sạch sẽ hết thể tích linh dược có kích thước bằng nắm tay của đứa trẻ sơ sinh kia, sau đó lưu quang biến mất, nó lại khôi phục lại dáng vẻ ban đầu.

Thu hồi cái tháp nhỏ trong tay, ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ thoáng ngẩn ra một lát. Hắn đưa tay sờ vết Hắc Sát Truy Hồn Ấn trên cổ, trong lòng suy nghĩ không biết có thể tự mình nghĩ biện pháp loại bỏ Hắc Sát Truy Hồn Ấn này hay không. Mình cũng đồng dạng là Dược Phù Sư trong Linh Phù Sư.

Chỉ có điều muốn nghĩ ra biện pháp giải quyết Hắc Sát Truy Hồn Ấn, Đỗ Thiếu Phủ lại sợ mình nghiền nát phong ấn do Trấn Bắc vương bố trí, đến lúc đó thật vất vả mới tranh thủ được một chút thời gian cũng sẽ không còn nữa. Cho nên hắn cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

- Tạm thời thổ nạp khôi phục trước đã.

Một lát sau, Đỗ Thiếu Phủ ngưng kết thủ ấn, vẫn thổ nạp điều tức khôi phục.

...

Sau hai ngày, ánh bình minh giống như một thanh kiếm sắc bén, bổ ra màn đêm, nghênh đón hào quang mới vừa lên.

Bên trong núi rừng, mười mấy con yêu thú bay đang xoay quanh giữa không trung. Trên đỉnh núi bên cạnh, một lão nhân tóc dài màu nâu, toàn thân có năng lượng màu đen nhạt bao vây đang đứng. Trên người hắn có sát khí ngập trời. Đột nhiên năng lượng cuồn cuộn lan tràn, sau đó một đạo lưu quang phù văn màu đen phóng lên cao, lao vào trong khoảng không phía trước.

- Người kia hình như chính là đang tự mình loại trừ Hắc Sát Truy Hồn Ấn. Tuy rằng còn chưa có thành công, nhưng vết tích của Hắc Sát Truy Hồn Ấn càng lúc càng cạn, không có cách nào xác định được chính xác vị trí, nhưng hẳn là ở khu vực phía trước thôi. Mau đuổi theo, bằng không cũng sắp không thể truy tìm được nữa!

Lão nhân tóc dài màu nâu quát lạnh.

- Phần phật phần phật!

Trong nháy mắt, mười mấy con vật cưỡi bay phân tán ra. Hơn trăm người ở giữa không trung lấy vật cưỡi bay bao trùm giữa không trung, tạo thành hình vòng cung không ngừng tìm kiếm về phía trước.

Mà trong rừng rậm, còn có vô số bóng người áo đen đang tản ra, cẩn thận tìm kiếm bất kỳ chỗ nào, thong thả tiến về phía trước.

Ở dưới loại cách thức tìm kiếm trải thảm này, sợ rằng ai cũng không có cách nào ẩn thân.

- Hắc Sát môn đáng chết!

Dưới chân của người một thiếu niên áo bào tím có huyền khí điên cuồng phun ra, bóng người nhanh chóng lao về phía trước chạy trốn, nhưng lại không dám tạo ra dao động quá lớn, để tránh khỏi kinh động đám cường giả phía sau truy sát lên.

Thiếu niên áo bào tím chính là Đỗ Thiếu Phủ. Sau khi chế luyện Tăng Thần tán, Đỗ Thiếu Phủ lại ở trong sơn động ngồi xếp bằng thổ nạp điều tức. Nhưng hắn không có nghĩ tới người của Hắc Sát môn đã là đuổi tới. Khi cảm giác được Hắc Sát Truy Hồn Ấn bị Trấn Bắc vương phong ấn ở trên cổ đã bắt đầu có dấu hiệu thả lỏng ra, Đỗ Thiếu Phủ không thể không lựa chọn lập tức lẩn trốn.

Đỗ Thiếu Phủ một đường chạy trốn, nhưng Hắc Sát môn ở phía sau vây bắt cũng ngày càng gấp, cũng càng lúc càng gần.

Biển rừng rậm rạp, xanh biếc tươi tốt, che đi cả trời cao. Nhưng thỉnh thoảng quay đầu lại, xuyên qua khe lá cây, Đỗ Thiếu Phủ có thể nhìn thấy được những vật cưỡi bay đang ở giữa không trung phía xa, cùng với từng sát khí giống như muốn che khuất bầu trời đang bao phủ đến.

Dưới chân phát động Lăng Ba Tiêu Diêu Bộ, chân mày Đỗ Thiếu Phủ nhíu chặt. Trong Hắc Sát môn rõ ràng là có cường giả. Lúc này bọn họ hẳn có thể cảm nhận được Hắc Sát Truy Hồn Ấn trên người mình, Mình muốn chạy trốn nữa, sợ rằng thật sự quá khó khăn, trừ khi có thể loại bỏ được Hắc Sát Truy Hồn Ấn trên người.

- Còn thiếu một chút nữa thôi. Mình nhất định phải mau chóng loại bỏ nó mới được.

Trong lòng Đỗ Thiếu Phủ thầm nghĩ. Lúc này hắn vừa chạy trốn, trên cổ cũng có phù văn màu vàng đang điên cuồng phun ra. phù văn màu vàng này giống như là ngọn lửa mạnh đang không ngừng nhảy nhót lao ra. Ở dưới những phù văn màu vàng này bao quanh, Hắc Sát Truy Hồn Ấn trên cổ hắn đang từ từ bị phá hủy, sau đó bắt đầu mờ nhạt.

Vào lúc này, Đỗ Thiếu Phủ phát động chính là công pháp tu luyện Kim Sí Đại Bằng Điểu tới loại bỏ Hắc Sát Truy Hồn Ấn.

Tuy rằng Hắc Sát Truy Hồn Ấn đã ở trên người Đỗ Thiếu Phủ trong một khoảng thời gian rất dài, chỉ là nó vẫn bị Đông Ly Thanh Thanh phong ấn, hai ngày trước vừa bị mở ra, lại lập tức được Trấn Bắc vương phong ấn lại. Bởi vậy Đỗ Thiếu Phủ cũng không có cơ hội tự mình thử.

Mãi đến ngày hôm qua vào lúc hoàng hôn, khi phát giác ra Hắc Sát Truy Hồn Ấn lại một lần nữa bị năng lượng vô hình dẫn dắt giải phong, Đỗ Thiếu Phủ lúc này mới bắt đầu vừa chạy trốn, vừa thử tự nghĩ biện pháp loại trừ Hắc Sát Truy Hồn Ấn. Sau đó hắn lại phát hiện ra công pháp của Kim Sí Đại Bằng Điểu có thể trực tiếp loại trừ Hắc Sát Truy Hồn Ấn. Bởi vậy ở dưới sự loại trừ của công pháp Kim Sí Đại Bằng Điểu, Hắc Sát Truy Hồn Ấn càng lúc càng yếu ớt.

Ở dưới ảnh hưởng của công pháp Kim Sí Đại Bằng Điểu, khí tức Hắc Sát môn tìm kiếm cũng bị ảnh hưởng. Bởi vậy Đỗ Thiếu Phủ mới có thể một mực chạy trốn suốt một đêm. Nếu không, sợ rằng hắn đã sớm bị đám người của Hắc Sát môn tìm được.

Ở dưới Hắc Sát Truy Hồn Ấn trên người dẫn dắt, Đỗ Thiếu Phủ cũng có thể cảm giác được cường giả Hắc Sát môn đang phía sau tìm kiếm mình có thực lực rất mạnh, cũng có thủ đoạn đặc biệt.

Cho dù vào lúc này Đỗ Thiếu Phủ sử dụng công pháp tu luyện Kim Sí Đại Bằng Điểu ảnh hưởng tới khí tức tìm kiếm, nhưng dựa vào cảm ứng dao động rất nhỏ do Hắc Sát Truy Hồn Ấn tản ra, người phía sau mặc dù đã không thể xác định được vị trí chính xác của Đỗ Thiếu Phủ, nhưng vẫn có thể cảm giác được phương hướng đại thể của Đỗ Thiếu Phủ.

Hắc Sát môn vẫn luôn theo đuổi không dừng, cũng càng lúc càng gần, lại thêm phía trên có vật cưỡi bay còn có cường giả lục soát, tất nhiên tốc độ phải nhanh hơn so với Đỗ Thiếu Phủ một chút.

- Nhất định phải mau chóng loại bỏ Hắc Sát Truy Hồn Ấn.

Đỗ Thiếu Phủ cắn răng thầm nghĩ. Hắn toàn lực phát động công pháp Kim Sí Đại Bằng Điểu loại trừ Hắc Sát Truy Hồn Ấn trên cổ, cũng na di vị trí của mình trong phạm vi nhỏ, mượn rừng rậm trợ giúp che chắn đi tầm mắt. Hắn vẫn luôn trì hoãn thời gian. Nếu như có thể hoàn toàn loại trừ được Hắc Sát Truy Hồn Ấn trên người, vậy hắn muốn trốn đi, tuyệt đối sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.

- Nhất định phải nhanh chóng tìm được người đó. Ta cảm giác được vết tích của Hắc Sát Truy Hồn Ấn đã càng lúc càng yếu. Không biết người đó suy nghĩ ra biện pháp gì, không ngờ lại có thể loại trừ được Hắc Sát Truy Hồn Ấn của Hắc Sát môn chúng ta.

Giữa không trung, ở trên lưng một con yêu ưng bay, sắc mặt của lão nhân tóc dài màu nâu vô cùng lạnh lẽo, giọng điệu hắn thâm trầm nói.

Bên cạnh lão nhân tóc dài màu nâu chính là một người thanh niên mặc áo sam màu đen. Sắc mặt hắn cũng u ám lạnh lùng. Mắt hắn nhìn về phía trước, lạnh giọng nói:

- Tăng nhanh tốc độ lục soát cho ta. Nhất định không thể để cho bọn chúng mang theo bảo vật chạy mất. Phải mau chóng giải quyết, để tránh cho đám người Mục Gia Bảo chạy thoát.

- Vâng...

Nghe được người thanh niên này nói vậy, các đệ tử Hắc Sát môn ở giữa không trung lập tức lại tăng nhanh tốc độ tìm kiếm, bắt đầu đẩy mạnh tìm kiếm trong diện tích rừng rậm lớn như thế.

Giữa không trung, lão nhân tóc dài màu nâu không ngừng cảm ứng dao động từ vết tích của Hắc Sát Truy Hồn Ấn, chỉ huy đội ngũ tìm kiếm lục soát.

- Vù vù...

Trên một cây đại thụ che trời, Đỗ Thiếu Phủ đang ngồi xếp bằng. Toàn thân hắn có ánh sáng màu vàng nhạt bao quanh. Trên cổ của hắn, phù văn màu vàng kim đang không ngừng dao động, phát ra ánh sáng màu vàng rạng rỡ. Một khí tức bá đạo mạnh mẽ lan tràn ra, sau đó trực tiếp phá hủy một màn năng lượng cuối cùng của ấn ký màu đen.

- Phù...

Khi một tia Hắc Sát Truy Hồn Ấn cuối cùng bị phá hủy loại trừ, Đỗ Thiếu Phủ thở gấp. Sau đó trên sắc mặt hắn lộ ra vẻ vui mừng. Dọc đường đi, cuối cùng hắn đã hoàn toàn giải trừ được Hắc Sát Truy Hồn Ấn.

- Tạm thời trốn trước đã.

Đỗ Thiếu Phủ nhíu mày nói. Hắn không dám dừng lại, lập tức nhảy xuống khỏi cây đại thụ. Đám người của Hắc Sát môn ở phía sau lại sắp đuổi tới đây. Hắn phải mau chóng thoát đi. Không còn vết tích của Hắc Sát Truy Hồn Ấn ở trên người, không thể nghi ngờ hắn chạy trốn sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.

- Không thích hợp, hình như...

Mà ở thời khắc Đỗ Thiếu Phủ nhảy xuống đất, hắn lại đột nhiên cảm giác được điều gì. Hắn nhất thời ngẩng đầu, nhìn kỹ về phía trước.

- Vèo vèo!

Đồng thời cùng lúc đó, trên rừng rậm phía trước cách đó không xa, bên trong từng tán cây cao vút đột nhiên truyền ra dao động. Sau đó có mấy bóng người từ trên không trung hạ xuống. Từng sát khí khủng khiếp lan tràn ra, làm cho rừng rậm xung quanh chấn động không ngớt.

Tổng cộng bảy người, bảy người với tu vi Mạch Linh cảnh, bảy luồng hàn ý bắn ra, bảy luồng sát khí điên cuồng phun ra, đột nhiên bao phủ về phía Đỗ Thiếu Phủ vừa rồi còn đang muốn nhanh chóng thoát đi. Bảy ánh mắt sắc lạnh cũng chăm chú tập trung ở trên người của Đỗ Thiếu Phủ.

- Hắc Sát môn!

Nhìn bảy người trước mắt, Đỗ Thiếu Phủ thì thào nói nhỏ. Trên khuôn mặt hắn cũng hoàn toàn trở nên nghiêm trọng.

Trong bảy người trước mắt này, Đỗ Thiếu Phủ nhận ra được hai người trong đó, một người thanh niên mặc áo sam màu đen, còn có một người trung niên cụt tay. Thời điểm ban đầu khi hắn trợ giúp Mục Gia Bảo, hắn đã từng gặp qua.

Về phần năm người khác, Đỗ Thiếu Phủ không cần đoán đoán, cũng đều biết bọn họ đều là người của Hắc Sát môn.

Ánh mắt hắn đảo qua trên thân của năm người khác, một người Mạch Linh Huyền Diệu cảnh, hai người Mạch Linh Bỉ Ngạn cảnh. Khi cảm giác được khí tức dao động trên người của lão nhân năm mươi tuổi áo đen cuối cùng và một lão nhân tóc dài màu nâu, khóe mắt của Đỗ Thiếu Phủ khẽ giật mạnh.

- Hai người Mạch Linh cảnh viên mãn sao?

Trong ngực hơi lên xuống, Đỗ Thiếu Phủ hít sâu một hơi. Từ khí tức lan tràn ra lại thấy được, lão nhân áo đen năm muôi tuổi và lão nhân tóc dài màu nâu, chắc hẳn đều đã đạt đến Mạch Linh cảnh viên mãn, lão nhân tóc dài màu đen này còn là Linh Phù Sư.

Bảy người tu vi Mạch Linh cảnh, hai người trong đó là tu vi Mạch Linh cảnh viên mãn, Đỗ Thiếu Phủ biết mình tuyệt đối khó có thể chống lại.

- Vèo vèo...

Bước chân hơi dịch chuyển về phía sau, Đỗ Thiếu Phủ muốn rút lui về phía sau, bỗng dưng từ phía sau ngoài xa truyền đến không ít tiếng xé gió. Giữa không trung cũng có gió bão cuốn tới. Mười mấy con vật cưỡi bay đang vỗ cánh, hình thành khí lưu giống như gió bão ép biển rừng thành sóng lớn lên xuống không ngừng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 74%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️