Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 178: Chế luyện tăng thần tán.

Chương Trước Chương Tiếp

- Nha đầu này.

Lão già gầy gò khẽ cười, có một chút cảm thán, nói nhỏ:

- Nếu như những kẻ hoàn khố trong nhà có thể hơn được phân nửa cháu, ta đây cũng đã biết đủ. Chỉ tiếc là những hoàn khố đó mỗi người trông thì được nhưng dùng lại không dùng được. Tuy rằng có mấy người có thể tính là tạm được, chỉ có điều vẫn kém một chút.

- Gia gia, là gia gia yêu cầu đối với bọn họ quá cao, hơn nữa cháu còn ở trong nhà.

Nữ tử tàn nhang cười dịu dàng, lộ ra hàm trăng ngay ngắn, trắng như ngọc.

Lão già gầy gò nhìn nữ tử tàn nhang, sau đó cười nói:

- Nha đầu cháu bây giờ còn ở trong nhà, nhưng thiếu nữ sớm hay muộn cũng sẽ phải lập gia đình thôi.

- Cháu mới không gả cho người khác đâu, cháu muốn cả đời phụng dưỡng gia gia.

Nữ tử tàn nhang thẹn thùng nói.

- Ai, nha đầu này...

Lão già gầy gò khe khẽ thở dài, ánh mắt đầy vẻ yêu thương. Sau đó hắn khẽ nâng mày lên, nhìn về phía sâu bên trong rừng rậm.

Nữ tử tàn nhang thấy thế, bĩu môi nói nhỏ:

- Gia gia, nếu như gia gia thật sự không bỏ xuống được, có lòng yêu tài, không bằng trực tiếp trói tiểu tử kia đưa về trong nhà đi. Cháu cũng không tin hắn vẫn có thể lật trời được.

- Ha ha.

Lão già gầy gò nhất thời cười, nói:

- Nha đầu, cháu là muốn cướp phu quân sao? Nếu như cháu không chê tiểu tử kia nhỏ hơn cháu vài tuổi, vậy hôm nay lão đầu tử ta thật sự sẽ giúp cháu trói tiểu tử kia trở lại làm phu quân cho cháu. Cháu thấy thế nào? Lão nhân ta chính là có hơi thích tiểu tử kia.

- Gia gia, cháu không có ý đó. Tiểu tử kia ngang ngược giống như là một con lừa, còn không nhận ra ý tốt của người khác tốt tâm, cháu mới chướng mắt hắn.

Nữ tử tàn nhang thẹn thùng nói.

trên khuôn mặt ngăm đen của lão già gầy gò hiện lên ý cười, sau đó nhìn nữ tử tàn nhang nhỏ giọng nói nhỏ:

- Nếu như tiểu tử kia có thể tránh được một kiếp này, sau này thật sự sẽ không phải là vật trong ao, cũng không uổng công lão đầu tử ta ngày hôm nay ra tay cứu giúp. Nếu muốn trở thành cường giả chân chính, thiên phú rất quan trọng, nhưng rèn luyện là điều không thể nào thiếu được. Nếu như ngày hôm nay tiểu tử kia thực sự đồng ý cùng ta trở lại, ngày sau hắn có thể trở thành cường giả, nhưng thành tựu lại chỉ có hạn, không có cách nào đặt chân được tới đỉnh phong thực sự, sẽ bị chính mình kéo lại.

Nữ tử tàn nhang giống như là cái hiểu cái không, ánh mắt sáng ngời, sau đó nói:

- Gia gia, hắn thật sự rất mạnh. Nhưng lấy thực lực của hắn ở bên trong rừng rậm hắc ám, sợ rằng khó thoát khỏi sự truy sát của đám người Hắc Sát môn.

- Yên tâm đi, Dược vương gia hỏa kia cũng không phải dễ dàng đuổi đi như vậy được. Hơn nữa Hắc Sát môn, tiểu tử kia trái lại an toàn hơn một chút, còn lại phải xem tiểu tử kia đi ứng phó thế nào.

Các nếp nhân trên gương mặt củ lão già gầy gò thoáng động, hắn nhìn nữ tử tàn nhang khẽ nói:

- Nha đầu, nếu như sau này cháu lại có thể nhìn thấy tiểu tử kia, vậy nếu như hắn cần giúp một tay, có thể giúp được thì cố gắng hết sức giúp hắn, khiến cho hắn nợ thêm nhân tình. Hắn không phải là loại người nhận ơn lại không trả nhân tình. Có thể sau này hắn còn có thể giúp được cháu không ít chuyện.

Nữ tử tàn nhang không nói gì. Trên khuôn mặt ngăm đen đầy tàn nhang, đôi mắt đen nhánh thâm thúy trong suốt, phần đen giống như mực nước, phần trắng lại như ngọc thạch, không khác gì giọt sương lóe lên....

Hoàng hôn, núi non trùng điệp, từng vách núi giống như thương long ngẩng đầu ngửa mặt, cao lại giống như muốn sạt lở, sập xuống đè chết người.

Trên đỉnh núi, rừng cây trải dài che đi những vách đá dựng đứng. Trong không ít tường đá nham thạch chui ra ra từng đám bụi hoa dại không biết tên.

Ẩn nấp ở bên trong một sơn động, Đỗ Thiếu Phủ mang một tảng đá lớn bịt thật kín lối vào sơn động, sau đó hắn mới ở bên trong sơn động tối tăm ngồi xếp bằng xuống.

Đỗ Thiếu Phủ lấy từ trong túi Càn Khôn ra một đống linh dược lớn. Trong đó có cả Sương Phỉ Quất Tử Hoa và Quan Nhân Trạc Liên hắn nhận được từ trên người của nữ tử mặt tàn nhang kia. Hào quang lan tràn, khiến sơn động cũng được soi sáng, hào quang lóe lên.

Năng lượng của linh dược dao động, làm cho Đỗ Thiếu Phủ có kích động muốn nuốt sống nó.

Nhìn một đống linh dược lớn ở trước người, Đỗ Thiếu Phủ cuối cùng cũng chỉ đành nhẫn nhịn nuốt nước bọt. Hắn tìm kiếm Sương Phỉ Quất Tử Hoa và Quan Nhân Trạc Liên, cũng chính bởi vì muốn chế luyện một loại linh dược.

Lần này Đỗ Thiếu Phủ muốn chế luyện linh dược ngược lại không phải là vì mình, mà là vì đại ca Chân Thanh Thuần.

Từ trong miệng của lão cha Tửu Quỷ, Đỗ Thiếu Phủ biết được nguyên thần của đại ca Chân Thanh Thuần đã tiêu hao đến cực hạn dẫn đến rơi vào trong giấc ngủ mê, cần một khoảng thời gian sau mới có thể thức tỉnh. Nhưng thời gian này có thể là một năm hai năm, cũng có thể là ba năm năm năm, thậm chí là thời gian dài hơn nữa.

Nhưng nếu như có thể tìm một ít linh dược khôi phục nguyên thần, như vậy hắn lại có thể khôi phục nhanh hơn một chút.

Bởi vậy Đỗ Thiếu Phủ vẫn luôn tìm một ít linh dược có lợi đối với nguyên thần. Hắn muốn chế luyện ra một loại Tăng Thần tán. Mãi đến khoảng thời gian trước đây, hắn cũng chỉ còn thiếu có hai loại linh dược Quan Nhân Trạc Liên và Sương Phỉ Quất Tử Hoa.

Bởi vậy Đỗ Thiếu Phủ mới muốn đến bên trong Ám Lâm trấn một chuyến để tìm kiếm hai loại linh dược này.

Tăng Thần tán là trình độ động phẩm, đối với lực tinh thần có thể có trợ giúp cực lớn. Đỗ Thiếu Phủ không biết Tăng Thần tán có thể có tác dụng với đại ca Chân Thanh Thuần lớn tới mức nào, nhưng hiện nay đây cũng là điều bản thân hắn có thể cố gắng hết sức làm được.

Bên trong các loại cửa hiệu buôn, bình thường các loại linh dược và đan dược có khả năng tang cường lực tinh thần này đơn giản là vô cùng hiếm hoi. Chúng đều được xem là vật tuyệt đối khan hiếm, căn bản là cung không đủ cầu, khó có thể mua được.

Ở bên trong Lan Lăng phủ thành, Đỗ Thiếu Phủ đã từng đi hỏi thăm qua, nhưng cũng không có tìm được linh dược thích hợp. Tạm thời không nói tới giá cả đắt đỏ, hơn nữa còn phải đặt trước một thời gian rất lâu. Cho nên hiện tại hắn cũng chỉ có thể tự mình chế luyện.

Lúc này ở bên trong rừng rậm hắc ám, vẫn còn đang bị Hắc Sát môn truy sát, nhưng trong lòng Đỗ Thiếu Phủ nghĩ đến, chính là nếu như đại ca Chân Thanh Thuần ở đây, có thể mình sẽ thoải mái hơn rất nhiều. Có lẽ cũng sẽ không đến mức chật vật như vậy.

- Những dược liệu này khó có thể điều phối được. Chỉ mong rằng mình sẽ không thất bại.

Nhìn một đống linh dược trước người, lúc này trong lòng Đỗ Thiếu Phủ cũng bắt đầu trở nên khẩn trương. Nếu như chế luyện thất bại, tổn thất những linh dược giá trị xa xỉ này chỉ là chuyện nhỏ, nhưng đại ca Chân Thanh Thuần thức tỉnh khôi phục mới là chuyện lớn. Phải khiến cho đại ca mau chóng thức tỉnh khôi phục mới tốt.

- Vù!

Sau khi hít sâu một hơi, hoàn toàn trấn tĩnh lại, thủ ấn của Đỗ Thiếu Phủ bắt đầu ngưng kết. Ngay lập tức, trước người hắn ngưng tụ ra Linh Lô Phù đỉnh. Từng ngọn lửa nóng bỏng từ bên trong Linh Lô Phù đỉnh bay lên, một uy thế cực kỳ cường hãn cũng từ trên Linh Lô Phù đỉnh chậm rãi tràn ra.

- Bắt đầu chế luyện Tăng Thần tán.

Đỗ Thiếu Phủ phất tay lưu chuyển, bên trong lòng bàn tay của hắn nhất thời có một lực hút tuôn ra. Hắn hút một gốc linh dược vào trong lòng bàn tay, nắm lấy, sau đó nhẹ nhàng ném vào bên trong Linh Lô Phù đỉnh.

- Phần phật phần phật...

Linh dược này bị ngọn lửa bên trong Linh Lô Phù đỉnh bao vây, ở dưới nhiệt độ nó lập tức bắt đầu khô đi, cuối cùng từ từ có từng giọt chất lỏng màu xanh nhạt bắt đầu nhỏ xuống ra, chất lỏng từ từ nhỏ xuống đáy bên trong của Linh Lô Phù đỉnh, lan tràn ra một chút hào quang, dược lực nồng đậm dao động.

Sau đó lại là gốc linh dược thứ hai bị Đỗ Thiếu Phủ ném vào bên trong Linh Lô Phù đỉnh. Bên trong Linh Lô Phù đỉnh, ngọn lửa nóng nhảy nhót, giống như nó có sinh mạng vậy.

Loại chế luyện này, nhiệt độ của ngọn lửa chỉ cần cao hơn một phần, cũng đủ khiến cho linh dược hoàn toàn bị thiêu đốt thành tro bụi, hóa thành hư vô. Nhiệt độ ngọn lửa thấp hơn một phần, lại không đủ để luyện hóa ra linh dịch, không có cách nào luyện hóa ra tinh hoa ở bên trong linh dược.

Cho nên loại luyện hóa này cần khống chế đối với lực tinh thần cực kỳ nghiêm ngặt, cũng cực kỳ tiêu hao tâm thần, không được xảy ra bất kỳ sai lầm nào.

Thời gian từ từ trôi qua, mấy canh giờ sau, tất cả linh dược ở phía trước người của Đỗ Thiếu Phủ, bao gồm là Sương Phỉ Quất Tử Hoa và Quan Nhân Trạc Liên, cũng đều đã bị Đỗ Thiếu Phủ luyện hóa trở thành linh dịch hiện lên ở bên trong Linh Lô Phù đỉnh.

- Bước thứ hai.

Đỗ Thiếu Phủ không dám có chút thả lỏng. Hắn hết sức chăm chú khống chế tốt nhiệt độ ở bên trong Linh Lô Phù đỉnh. So với vừa luyện hóa linh dược, lúc này hắn lại càng cần phải cẩn thận hơn nữa.

Lúc này bên trong Linh Lô Phù đỉnh đã có một đống lớn linh dịch, chỉ cần nhiệt độ cao hơn một chút, chúng cũng sẽ bị đốt cháy trở thành một mảnh sương mù không khí hư vô, chính là kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Nếu như nhiệt độ thấp hơn một ít, lại không có cách nào hoàn toàn luyện hóa sạch sẽ một ít tạp chất trộn lẫn ở bên trong linh dịch.

- Vù vù!

Bên trong Linh Lô Phù đỉnh, ngọn lửa rít gào. Theo thời gian trôi quá, trong từng linh dịch đều xuất hiện tạp chất các màu.

Theo tâm thần của Đỗ Thiếu Phủ biến hóa khống chế, ngọn lửa bên trong Linh Lô Phù đỉnh dao động, giống như là vật còn sống vậy, bắt đầu bao quanh những tạp chất ở bên trong đống linh dịch này, sau đó thiêu đốt chúng trở thành hư vô.

Cuối cùng, thể tích linh dịch bên trong Linh Lô Phù đỉnh càng lúc càng ít đi, nhưng linh dược này dao động lại là càng lúc càng kịch liệt. Đến cuối cùng, đã có thể nhìn thấy được hào quang tràn ngập ra.

Khi làm xong những điều này, sắc mặt Đỗ Thiếu Phủ cũng đã tái nhợt đi rất nhiều. Càng là đến lúc này, hắn lại càng không thể để xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.

Đỗ Thiếu Phủ tiếp tục ngưng kết biến đổi thủ ấn, tập trung tinh thần vào trong đó, khống chế tốt lực tinh thần vào trong những linh dịch bên trong Linh Lô Phù đỉnh đã được loại bỏ đi tạp chất bắt đầu dung hợp với nhau.

- Tăng tăng...

Kèm theo ngọn lửa bao quanh, theo những linh dịch khác nhau bắt đầu dần dần dung hợp với nhau, bên trong Linh Lô Phù đỉnh chính là truyền ra những tiếng tăng tăng, có hào quang mờ nhạt bắn ra, sương mù bốc lên không ngừng.

- Nhất định phải thành công.

Trong lòng Đỗ Thiếu Phủ cố giữ một niềm tin, tuyệt đối không thể thất bại. Hắn tập trung toàn bộ tinh thần vào quá trình chế luyện.

Trong quá trình này, Đỗ Thiếu Phủ tiêu hao càng lúc càng lớn, sắc mặt hắn cũng càng lúc càng trắng bệch ra.

Thời gian lại một lần nữa từ từ trôi qua. Bên trong Linh Lô Phù đỉnh, các loại linh dịch cuối cùng cũng bắt đầu dung hợp lại với nhau.

Tuy rằng quá trình này rườm rà phức tạp, nhưng Đỗ Thiếu Phủ cũng vẫn kiên trì. Đặc biệt là ở bước cuối cùng, hắn thực hiện lưu loát, không có chút dừng lại nào.

Nếu như Chân Thanh Thuần lúc này nhìn thấy được một cảnh tượng như vậy, sợ rằng trong lòng lại sẽ không thăng bằng.

- Tăng Thần tán, tập trung!

Thời khắc cuối cùng, Đỗ Thiếu Phủ ngưng kết thủ ấn, huyền khí toàn thân hình như cũng được rót vào tiến bên trong Linh Lô Phù đỉnh, ngọn lửa cuồn cuộn phóng lên cao, một uy thế cường hãn đột nhiên phóng ra.

- Ầm!

Ở thời khắc các loại linh dịch hoàn toàn dung hợp, toàn bộ Linh Lô Phù đỉnh cũng theo đó bỗng nhiên run rẩy kịch liệt, một hào quang từ bên trong phóng lên cao, kèm theo một phù văn lướt qua, hào quang lan tràn, phù văn biến đổi, nhuộm toàn bộ sơn động trở nên tuyệt đẹp.

Bên trong Linh Lô Phù đỉnh, lúc này linh dịch cũng đã trở nên trong suốt lấp lánh, dược lực nồng đậm khiến cho Linh Lô Phù đỉnh dường như muốn đột ngột nổ tung ra trong thời khắc mấu chốt này.

- Thành công rồi. Dược lực dao động thật là mạnh.

Khi linh dịch trong suốt lấp lánh ngưng tụ thành, đã chỉ còn lại kích thước bằng nắm tay của đứa trẻ sơ sinh. Năng lượng dao động kinh người khiến lòng người chấn động, đồng thời làm cho Đỗ Thiếu Phủ chảy nước miếng ròng ròng. Nếu như có thể nuốt Tăng Thần tán này vào, sợ rằng mình ở trên trình độ của Linh Phù Sư tuyệt đối sẽ có tiến bộ không nhỏ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 74%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️