Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 168: Bằng lâm cửu thiên

Chương Trước Chương Tiếp

Đêm, lạnh lẽo như nước, trong Hắc Ám Sâm Lâm, rừng cây mênh mông nối liền với những dãy núi, giống như một con mãnh thú vô cùng hung hãn, đang nằm ngủ một cách ngon lành ở dưới ánh trăng.

Những tán cây cao và lòa xòa, giống như cái ô, giống như đám mây cũng giống như những đám bông, giống như một nét mực trên bức tranh khu rừng vào đêm vậy.

- Không có khả năng biến mất, tìm kỹ cho ta, nhất định phải tìm được bảo vật, còn có con Vương Lân Yêu Hổ kia, nếu đã ở trong Hắc Ám Sâm Lâm thì nó sẽ không có khả năng chạy trốn.

Ở trên cao, một ông lão khoảng trên năm mươi tuổi, mặc áo đen, ánh mắt vô cùng âm u, lóe lên hàn ý.

- Xích Trưởng lão, trưởng môn truyền tin đến nói nhất định phải sớm tìm được bảo vật, thế lực của Mục Gia Bảo cũng đã nhúng tay vào, trước đó không lâu, Thiếu gia chủ còn thua ở trong tay người của Mục Gia Bảo, tổn thất không ít đệ tử.

Một người đàn ông mặc áo đen đứng bên cạnh lão giả, cung kính nói.

- Trả lời cho Trưởng môn, bảo vật hẳn là đang ở trong tay đám người Vương Lân Yêu Hổ, chỉ cần tìm được Vương Lân Yêu Hổ liền có thể tìm được những người đó.

Sắc mặt của lão giả mặc áo đen vô cùng âm trầm, trong ánh mắt lóe lên sát ý, nói:

- Theo sự quan sát của ta thì còn có mất tên tiểu tử, giống như còn có nữ tử, khiến cho mạng lưới tình báo của chúng ta toàn lực chú ý đến tin tức của Hắc Ám Sâm Lâm.

- Xích Trưởng lão, Thiếu môn chủ ở phía trước không xa, chúng ta có đến chỗ của Thiếu môn chủ hay không?

Người đàn ông có chút do dự, một lúc sau mới hỏi lão giả.

- Nói với Thiếu môn chủ một câu, chúng ta đi tìm bảo vật, nhắc nhở Thiếu môn chủ chú ý an toàn.

Lão giả lắc đầu, một lát sau, mười bóng người nhanh như chớp lao vào bên trong khu rừng, sau đó liền không thấy tăm hơi đâu cả.

Những tia nắng đầu tiên chiếu xuống, chỉ trong vài giây, vô số tia nắng rực rõ từ trên cao, xuyên qua lớp xương mù, chiếu xuống khu rừng, khiến cho khu rừng rộng lớn như bị một lớp ánh sáng bao phủ.

Ánh sáng chiếu xuống hòn đá thẳng đứng, sương mù cũng dần dần biến mất.

Ở trong sơn cốc, trong tay Đỗ Thiếu Phủ không ngừng đánh ra chưởng ấn, phù văn cùng theo sự thay đổi của chưởng ấn mà biến hóa, mà lóe sáng.

- Xẹt xẹt xẹt ....

Bỗng nhiên từng đạo từng đạo Phù Lục Bí Văn ở sau lưng hắn ngưng tụ lại, sao đó liền lóe sáng, cuối cùng ngưng tụ thánh một đôi cánh màu vàng kim, lấp lánh phù văn.

- Ầm!

Ngay lúc này, từ trong người Đỗ Thiếu Phủ tràn ra một cổ khí tức vô cũng khủng bố, đôi cánh ở sau lưng cũng vì thế mà di chuyển, thân thể nhất thời liền bay lên.

Hai cánh không ngừng vỗ, lưu quang di chuyển, tràn ngập hào quang, giống như Đại Bàng vỗ cánh, bay lượn khắp bầu trời!

- Bằng Lâm Cửu Thiên!

Đỗ Thiếu Phủ hét lên một tiếng, thanh âm giống như sấm sét vang vọng khắp sơn cốc, đôi cánh ở sau lưng không ngừng vỗ, không khí xung quanh cũng vì thế mà gào thét, khí thế khủng bố bức nhân!

Cái này không phải là một con Kim Sí Đại Bằng chân chính, nhưng khi vỗ cánh thì lại giống như một con Kim Sí Đại Bằng chân chính.

Hai cánh đều do Phù Lục Bí Văn ngưng tụ mà thành, nhưng lại giống như một con Kim Sí Đại Băng thực sự bay lượn giữa không trung, cũng kế thừa ý chí bá đạo của Kim Sí Đại Bằng tộc.

- Gào gào.....

Khí túc khủng bố tràn ra, trong lúc này, giống như có mãnh thú ở khu rừng xung quanh cảm nhận được cổ khí tức khủng bố này mà gào rống, cơ thể đều nằm sát mặt đất.

................................

Sáng sớm, mặt trời vừa mới mọc, ánh mặt trời chiếu xuống sơn cốc, thác nước giống như là vô cự long màu vàng đang lao xuống, ở trên đỉnh núi nguy nga, vách đá trong nháy mắt liền trở nên rực rỡ.

Khu rừng ngay lập tức trời quang mây tạnh, khắp nơi đều là một màu xanh biếc, thấp thoáng thấy được những mái hiên được chạm trổ vô cùng lung linh, vô cùng cổ lão, không biết là đã tồn tại ba nhiêu năm, giống như là trường tồn với thời gian vậy.

Ở trong không gian mênh mông này, cũng không biết , cũng không biết tồn tại ở nơi nào ở trên thế giới này, ở đây núi non trung điệp, cao vút giống như muốn chạm đến bầu trời vậy, cây cối xum xuê, vách núi dựng đứng, nước sông cuồn cuộn.

Ở trên một ngọn núi cao sừng sững, cheo leo xanh ngắt một màu, những tán cây trong rừng rậm cũng che hết bầu trời, sương mù mờ ảo, tất cả khiến cho ở đây giống như một bức tranh sơn thủy vô cùng tao nhẫ vậy.

Trên đỉnh núi xuất hiện một bóng dáng vô cùng xinh đẹp, quần áo màu xanh bay trong gió, mái tóc đen óng ả dưới ánh mắt trời giống như muốn phát sáng vậy, gò má xinh đẹp lộ ra nét siêu trần thoát tục, nhìn có vẻ khoảng mười sáu mười bảy tuổi.

Thiếu nữ xinh đẹp đứng ở đó, đôi mắt trong veo trên khuôn mặt xinh đẹp giống như ngôi sao sáng nhất trên bầu trời đêm, ánh mawsst nhìn về nơi xa, giống như đang ngẩn người, một lúc lâu sau khóe miệng mới khẽ cử động, thì thào nói:

- Ca Ca, huynh có biết còn có một người muội muội như muội hay không, một ngày nào đó muội sẽ rời khỏi nơi này đi tìm huynh và phụ thân, nhất định phải chờ muội đó.

Vừa dứt lời, bóng dáng xinh đẹp liền nhảy xuống, từ trên đỉnh núi nhảy xuống giống như tiên tử hạ phàm vậy, quần áo bay theo gió, máy tóc đen buông xuống, xuất trần lại kiêu ngạo.

............................

- Hắt xi.....

Khí tức khủng bố, bá đạo tràn ra, ánh sáng mà vàng kim bạ phát, đôi cánh sau lưng của Đỗ Thiếu Phủ giống như là thật vậy, hai cánh khẽ đập, thân thể bay lượn ở giữa không trung, không gian chấn động như muốn xé rách vậy. Chỉ là không biết tại sao mà Đỗ Thiếu Phủ lại hắt xì, sau đó Phù Lục Bí Văn ở sau lưng liên tán lạn, dấn đến khí tức cũng hỗn loạn.

- Bịch!

Đỗ Thiếu Phủ sau đó liền giống như một con chim bị gãy cánh vậy, trực tiếp từ giữa không trung rơi xuống mặt đất, mặt mũi bầm dập, toàn thân đau nhưng, cũng mất hết mặt mũi.

- Là ai nhắc đến ta.

Đỗ Thiếu Phủ chật vật bò lên, nếu không phải vì lúc này hắt xí là cho phân tâm hì hắn tuyệt đối sẽ không ngã xuống.

Nhưng trong lòng Đỗ Thiếu Phủ cũng rất rõ ràng, lỗi là do bản thân hắn vẫn chưa hoàn toàn lĩnh ngộ được, vẫn còn chưa đủ, may mà lúc này mới chỉ là đang luyện tập, nếu như là trong lúc quyết đấu thì phiền phức rồi.

- Tiếp tục lĩnh ngộ Bằng Lâm Cửu Thiên thôi!

Đỗ Thiếu Phủ thì thào nói nhỏ, phủi hết bụi ở trên người, thủ ấn ngưng tụ, phù văn di chuyển, sau đó tiếp tục lĩnh ngộ.

Đỗ Thiếu Phủ lúc này là đang tu luyện một chiêu trong bộ công pháp của Kim Sí Đại Bằng tộc, tên là “Bằng Lâm Cửu Thiên, đây vốn là một loại thú năng của Kim Sí Đại Bằng, cũng là một loại công kích vô cùng khủng bố.

Từ trong phương pháp tu luyện của Kim Sí Đại Bằng mà Đỗ Thiếu Phủ biết được, một Kim Sí Đại Bằng cừng giả chân chính khi khởi động “Bằng Lâm Cửu Thiên thì giống như Đại Bàng giương cánh, lộ ra pháp tướng của bản thể, bay lượn khắp bầu trời, sự uy áp có thể nghiền nát tất cả, nhưng với sự lĩnh ngộ của Đỗ Thiếu Phủ lúc này muốn đạt đến trình độ như vậy đều là hy vọng xa vời, chỉ cảm thấy bản thân chưa đạt đến Mạch Linh cảnh, không thể phi hành, mà kẻ thù Hắc Sát Môn bây giờ đang trốn ở nơi này, nên hắn chỉ muốn một phần nhỏ của Bằng Lâm Cửu Thiên để có thể phi hành là được rồi, nếu muốn lĩnh ngộ và khởi động toàn bộ “Bằng Lâm Cửu Thiên tuyệt đối không phải là chuyện ngày một ngày hai có thể là được.

Đỗ Thiếu Phủ dần dần tiết nhập vào lĩnh ngộ trạng thái, cũng quên mất bản thân mình còn đang ở trong Hắc Ám Sâm Lâm, quên bản thân mình còn phải trở về Học viện Thiên Vũ.

Thời gian dần trôi, ngày này qua ngày khác ở bên trong sơn động, quanh thân của Đỗ Thiếu Phủ đều được một tầng ánh sáng màu trắng thần bí bao phủ, một cỗ khí tức vô cùng uy áo tràn ngập khắp sơn động.

Mà ở dưới tần ánh sáng thần bí đó, có thể thấy được sắc mặt của Đỗ Thiếu Phủ không còn tái nhợt như trước nữa mà trở nên hồng hào hơn, dường như ngoại thương và nội thương đều đã khỏi hẳn.

Hơn nữa khí tức cũng đã khôi phục như lúc đầu, thậm chí nếu cẩn thận cảm nhận thì có thể thấy được cổ khí tức này mơ hồ có phần tăng thêm.

- Phần phật...

Cũng không biết qua bao lâu thì trong sơn động lại xuất hiện một đạo năng lượng kỳ lạ đang dao động, sau đó không lâu thì một cổ khí tức khủng bố từ trong đôi mắt đang nhắm chặt của Đỗ Thiếu Phủ tuôn ra.

- Oanh!

Cổ khí tức này không ngừng tăng lên, ở trong nháy mắt giống như mở ra một cánh cửa vô hình sau đó khí tức liền nhảy lên một độ cao mới.

Tầng ánh sáng màu trắng thần bí xung quanh Đỗ Thiếu Phủ cũng dần dần tăng lên, khí tức không ngừng tăng lên, từ phù văn tràn ra một tầng ánh sáng nhàn nhạt, uy áp càng lúc càng mạnh, ánh sáng dao động, vô cũng thần bí.

Lúc mà khí tức hoàn toàn ổn định, thì tầng ánh sáng màu trắng xung quanh Đỗ Thiếu Phủ cũng biến mất.

- Hô...

Một ngụm khí từ trong miệng thở ra, trên khuôn mặt của Đỗ Thiếu Phủ cũng không tự chủ được mà lộ ra một ý cười, cản thấy tinh thần lực ở Nê Hoàn cung mạnh hơn trước rát nhiều, đã đột phá đến cấp bậc của Linh Phù Sư tam tinh Huyền Diệu cảnh, tất cả đều là là vì phần công pháp còn khuyết thiếu ở trên xương thú kia.

Dạo gần đây Đỗ Thiếu Phủ cũng không dành nhiều thời gian để tu luyện tinh thần lực, nhưng tiến bộ cũng không phải là nhỏ, đặc biệt là khi tu luyện phần công pháp trên xương thú kia thì Đỗ Thiếu Phủ cảm thấy tinh thần lực đã tăng lên rất nhiều.

Nếu không phải có đoạn công pháp thần bí kia thì Đỗ Thiếu Phủ sợ rằng nếu hắn muốn đạt đến Linh Phù Sư tam tinh Huyền Diệu cảnh thì ít nhất phải mất nửa năm thời gian, trong vài ngày này, thương thế đã gần như khôi phục hoàn toàn rồi. trời đêm, ánh trăng như lụa.

Khi mà những tia nắng đầu tiên xuất hiện, Hắc Ám Sâm Lâm bị bóng đêm che phủ giống như một lần nữa có được sức sống.

- Vèo!

Ở trên một vách đá dựng đứng, một bóng áo tím bay đến, đứng lên trên tảng đá

- Hô....

Thiếu niên áo tím khẽ híp mắt, ánh mắt quét về phía làn sương còn chưa tan hết, hít thật sâu, sau đó ngưng tụ thủ ấn, sau đó sau lưng liền ngưng tụ ra một đôi cánh màu vàng kim, hai cánh vỗ lên mang theo một cổ khí tức bén nhọn mà bá đạo, giống như một con Đại Bàng vậy.

...........

Vẫn ở trong khu rừng, Đỗ Thiếu Phủ nhanh như chớp lướt đi, khởi động huyền khí, sử dụng Lăng Ba Tiêu Dao Bộ, thân ảnh đi đến đâu thì mãnh thú xung quanh đó giống như cảm thấy được nguy hiểm mà lập lức trốn đi xa.

- Vèo!

Đỗ Thiếu Phủ bổng nhiên dừng bước, nhìn về phía trước, con ngươi khẽ co lại, giống như phát hiện ra điều gì đó.

(*Không có chương 178 nhen ae)

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 74%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️