Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 166: Ta sẽ không để yên cho ngươi.

Chương Trước Chương Tiếp

Đông Ly Thanh Thanh nhìn Đỗ Thiếu Phủ, đôi mắt lưu ly đẹp dao động, cũng không biết nên nói gì, trong ánh mắt pha lẫn chút phức tạp, tựa hồ mới biết người này còn có một mặt như vậy, hoàn toàn không giống những người nàng từng tiếp xúc kia.

- Ò. . .

Nhưng vào lúc này, bên ngoài sơn động truyền đến tiếng hí, chính là thanh âm của Xích Ô Viêm Ngưu.

- Ò ò!

Xích Bằng nghe vậy, nhất thời ánh mắt sáng ngời, sau đó liền chạy vội ra khỏi sơn động.

- Bọn họ trở về sao.

Đỗ Thiếu Phủ vẻ mặt hơi cau lại, nhớ tới thực lực kinh khủng của Viêm Dao kia, mắt lộ ra cười khổ, lần này suýt chút nữa liền chết ở dưới chân Viêm Dao rồi.

Uỳnh. . .

Mặt đất hơi rung động, sau đó ba con Xích Ô Viêm Ngưu hai lớn một nhỏ đi vào sơn động.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn hai con Xích Ô Viêm Ngưu lớn, chính là Viêm Dao cùng Xích Nguyệt mà hắn đã gặp qua.

Chỉ là lúc này Viêm Dao cũng thu nhỏ thành kích thước bình thường, nhưng vẫn là cực kỳ khổng lồ, chiều cao trên hai trượng, chiều cao như hai thiếu niên gộp lại, giống như một toà núi nhỏ.

Theo Viêm Dao cùng Xích Nguyệt đến, hai cỗ khí thế khủng bố vô hình trung lan tràn ra, đặc biệt khí tức trên người Viêm Dao, cơ hồ có thể tự ảnh hưởng năng lượng đất trời xung quanh.

Hơi thở này cực kỳ khủng bố, có điều Đỗ Thiếu Phủ dù sao cũng từng đối mặt với không ít cường giả, khí tức trên người Lôi Đình Yêu Sư vẫn mạnh hơn Viêm Dao một chút, bởi vậy sau khi có chút không khỏe, vẻ mặt hắn cũng lập tức khôi phục bình thường.

- A! Đau chết ta rồi.

Giọng nói của tảng đá lần thứ hai từ dưới móng bò Viêm Dao lớn tiếng truyền ra, giọng nói non nớt có vẻ cực kỳ thê thảm.

Mà giọng nói này cũng lập tức khiến cho Viêm Dao giơ lên móng bò, cúi đầu bèn nhìn thấy tảng đá lăn lộn trên đất, bên trong con mắt to tròn giống như Đồng La tuôn ra vẻ nghi hoặc, nhìn tảng đá kia, vẻ mặt kinh ngạc, nói:

- Là Thạch Yêu?

Ngọn núi lại tiếp tục lăn lộn, lớn tiếng nói:

- Vừa nãy con nghé con kia bắt nạt ta, bây giờ đến con bò già ngươi cũng bắt nạt ta, ta nhớ mặt các ngươi rồi!

- Chuyện gì vậy?

Viêm Dao nghi hoặc nhìn Đỗ Thiếu Phủ cùng Đông Ly Thanh Thanh.

- Không có chuyện gì, Thạch Yêu này có chút quan hệ với bằng hữu ta.

Đông Ly Thanh Thanh nói.

Viêm Dao nghe vậy, cũng không lại để ý tới tảng đá kia, nhìn Đỗ Thiếu Phủ đã thức tỉnh, ánh mắt có vẻ kinh ngạc, nói:

- Ngươi đã tỉnh sao, không ngờ năng lực của ngươi cũng rất cường hãn, sợ là đủ để sánh bằng những yêu thú đứng đầu kia.

- Suýt chút nữa thì bị một cước của ngươi đạp thành thịt vụn rồi.

Đỗ Thiếu Phủ khẽ ngẩng đầu nhìn Viêm Dao, gương mặt buồn khổ, lúc này hắn cũng thật là không có cách chống lại cường giả yêu thú cấp bậc Thú Hầu Cảnh.

- Thật ngại quá, nếu các ngươi sớm nói dùng máu Kim Sí Đại Bằng Điểu đến đổi lấy Ô Viêm Linh Tham, thì sẽ không như vậy, suýt chút nữa liền thành hiểu lầm.

Viêm Dao tựa hồ có chút ngại ngùng, giọng nói cực kỳ hàm hậu, hoàn toàn khác lúc cực kì nổi giận.

- Chuyện này. . .

Đỗ Thiếu Phủ cùng Đông Ly Thanh Thanh bốn mắt nhìn nhau, mắt lộ ra cười khổ, không biết nên nói gì nữa.

Trong lòng hai người họ rõ ràng, mới đầu bọn họ cũng không định dùng máu Kim Sí Đại Bằng Điểu để đổi lấy Ô Viêm Linh Tham.

Mà Đỗ Thiếu Phủ cũng rõ ràng hơn, lúc phát hiện Xích Nguyệt đã chặn mất cửa động, mới nhanh trí sử dụng máu trên người đổi lấy Ô Viêm Linh Tham. Nếu lúc này nói cho Viêm Dao cùng Xích Nguyệt, ý định ban đầu của bọn họ chính là đến cướp đoạt Ô Viêm Linh Tham, chỉ là sau đó mới biết dĩ nhiên có hai con Xích Ô Viêm Ngưu, Viêm Dao vẫn là cấp bậc Thú Hầu Cảnh, sau đó tất cả dự định liền thay đổi rồi.

Ánh mắt Viêm Dao nhìn Đỗ Thiếu Phủ, tiếp tục nói:

- Ngươi nhân loại này ngược lại không tệ, vì đồng bạn dĩ nhiên có thể không sợ chết, ta đã gặp qua nhiều nhân loại, vì mạng sống gần như có thể bán đi đồng bạn.

Đỗ Thiếu Phủ khẽ mỉm cười với Viêm Dao, nói:

- Ngươi đang khen ta sao.

Nghe vậy, ánh mắt Đông Ly Thanh Thanh nhìn Đỗ Thiếu Phủ bên cạnh, bên trong ánh mắt nổi lên một chút gợn sóng, rồi lập tức lặng yên biến mất.

- Ta thấy rất lạ, ngươi rõ ràng là nhân loại, vì sao máu và khí tức trên người ngươi đều là Kim Sí Đại Bằng Điểu, lẽ nào ngươi chính là người cùng Bằng kết hợp sinh ra, nhưng đây gần như cũng không thể nào.

Viêm Dao ánh mắt cực kỳ nghi hoặc, thấp giọng nói nhỏ.

- Nhân thú kết hợp, còn có thể như vậy sao?

Đỗ Thiếu Phủ như phát hiện đại lục mới, có vẻ cực kỳ kinh ngạc.

Đông Ly Thanh Thanh hơi cụp mắt, trong mắt loé ra từng tia hào quang màu xanh, lập tức lại biến mất, sau đó nói với Đỗ Thiếu Phủ:

- Sau khi cường giả Thú Tộc đến Thú Vương Cảnh, liền có thể tố thể trở thành hình người, không khác gì nhân loại. Trong thiên địa mênh mông, đều sẽ có nhân tộc cùng Thú Tộc gặp gỡ rồi sản sinh ra tình cảm kì lạ. Người Yêu Tộc đến Yêu Vương Cảnh cũng có thể tố thể thành hình người, nhân loại yêu mến người Yêu Tộc cũng không ít. Mặc dù chuyện như vậy cực kỳ hiếm thấy, thậm chí không được Yêu Tộc, Nhân Tộc, Thú Tộc dung tha, có điều lại xác thực tồn tại. Chỉ là mỗi khi xuất hiện loại người như vậy, cũng sẽ bị các tộc truy sát, không cho phép tồn tại trên đời.

- Này cũng thật là quá đáng, người ta ở cùng nhau, liên quan gì đến người khác, dựa vào cái gì mà truy sát.

Đỗ Thiếu Phủ có chút tức giận bất bình.

Đông Ly Thanh Thanh tiếp tục nói:

- Loại người này, một khi có hậu nhân sinh ra, cũng sẽ bị các tộc truy sát, có điều nếu là hậu nhân do Nhân Tộc Thú Tộc, hoặc là Nhân Tộc Yêu Tộc kết hợp mà sinh, có khả năng cực kỳ suy yếu, dễ dàng chết non. Nhưng còn có một tình huống khác, chính là vừa sinh ra đã vô cùng mạnh mẽ, thiên phú khủng bố, một khi trưởng thành, đều sẽ là sự tồn tại chấn động Hoàn Vũ.

- Sẽ mạnh như vậy sao!

Đỗ Thiếu Phủ khá là kinh ngạc.

- Đương nhiên sẽ rất mạnh, có điều loại này không có nhiều khả năng xuất hiện, Nhân Tộc Thú Tộc kết hợp, dù sao cũng bị Thiên Địa Quy Tắc hạn chế, căn bản khó có thể có đời sau. Cho dù là có, cũng sẽ bị Thiên Địa Quy Tắc bài xích áp chế, gần như đều sẽ chết non, cho dù thiên tài địa bảo nhiều hơn nữa cũng khó có thể sống sót.

Viêm Dao nói với Đỗ Thiếu Phủ, sau đó mắt nhìn Đông Ly Thanh Thanh nghi hoặc, nói:

- Khí tức trên người ngươi cũng rất quái dị, tựa hồ không phải Nhân Tộc bình thường.

- Không sai, gia tộc ta có chút lai lịch.

Đông Ly Thanh Thanh mỉm cười nói.

Ò ò!

Xích Nguyệt hơi hí lên, ánh mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ cùng Đông Ly Thanh Thanh cực kỳ nhu hòa, tựa hồ muốn nói cái gì.

- Nương Xích Bằng nói các ngươi không sao là tốt rồi, trên người các ngươi có thương, ở ngay đây tu dưỡng chữa thương đi, chúng ta phải đi rồi.

Ánh mắt Viêm Dao cuối cùng rơi trên người Đỗ Thiếu Phủ, nói:

- Ngươi có ân với Xích Bằng, cho nên ta mới gọi nó là Xích Bằng, ta nợ ngươi một phần ân tình, hi vọng sau này có cơ hội, báo đáp ngươi.

- Các ngươi phải đi đâu?

Đỗ Thiếu Phủ nghi hoặc hỏi.

- Bên trong Hắc Ám Sâm Lâm cũng không phải địa bàn của Thú Tộc, chúng ta cũng không thuộc về nơi này, chỉ là bởi vì Ô Viêm Linh Tham, cho nên chúng ta mới đến nơi đây. Hiện tại chúng ta đã tìm đủ Linh Dược cho Xích Bằng Trúc Cơ, nên trở về rồi , sau này hữu duyên gặp lại.

Viêm Dao nói xong, khẽ gật đầu với Xích Nguyệt, sau đó mang theo Tiểu Xích Bằng rời đi.

Ò ò. . .

Tiểu Xích Bằng tựa hồ biết mình phải đi, ánh mắt thỉnh thoảng quay đầu lại lưu luyến không rời nhìn Đỗ Thiếu Phủ, chỉ là lúc đi ngang qua xung quanh tảng đá kia, không biết có phải cố ý hay không, một cước liền đá nó lên trên vách đá.

- Con nghé con kia, ta sẽ không để yên cho ngươi.

Thanh âm non nớt của Thạch Yêu tiếp tục giận giữ hét lên.

- Hữu duyên gặp lại, tiểu tử.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn ánh mắt lưu luyến của Tiểu Xích Bằng, trong lòng cũng có chút không nỡ, hơi phất tay, nhìn ba con Xích Ô Viêm Ngưu biến mất trong hang núi.

- Thương thế của ngươi thế rất nặng, trước tiên thổ nạp điều tức khôi phục đi.

Chỉ chốc lát sau, Đông Ly Thanh Thanh nói với Đỗ Thiếu Phủ:

- Chúng ta nhất định phải mau chóng khôi phục.

- Ừ.

Đỗ Thiếu Phủ thu hồi tâm thần, gật gật đầu, sau đó nhìn Thạch Yêu cách đó không xa, giẫy giụa đứng dậy đi tới. Cũng không để ý đến mùi nước tiểu của nghé con trên đó, trực tiếp dùng một túi càn khôn đơn độc tròng lên Thạch Yêu cò muốn giãy dụa kia.

- Nhân loại vô liêm sỉ, ngươi muốn làm gì. . .

Tiếng nói còn chưa dứt, Đỗ Thiếu Phủ đã trực tiếp thu Thạch Yêu vào trong túi càn khôn.

- Thạch Yêu này tựa hồ bất phàm, ngươi cẩn thận nghiên cứu một chút, nói không chắc sẽ có phát hiện gì.

Đông Ly Thanh Thanh nói với Đỗ Thiếu Phủ.

- Ừ, trước tiên thổ nạp điều tức đã.

Đỗ Thiếu Phủ khẽ gật đầu nói, sau đó ngồi khoanh chân, sau khi nhét vào miệng không ít Linh Dược, ngưng tụ tu luyện Thủ Ấn bắt đầu điều tức thổ nạp, chỉ chốc lát sau, quanh thân liền từ từ bắt đầu có hào quang màu vàng kim nhạt dao động, bao phủ quanh hắn.

Đông Ly Thanh Thanh ngồi khoanh chân, ánh mắt lẳng lặng nhìn hào quang màu vàng kim nhạt bao phủ bóng người thiếu niên áo bào tím kia, gợn sóng trong mắt di chuyển phức tạp, lẩm bẩm nói nhỏ:

- Vì sao phải để ta nợ ngươi. . .

Xì xì. . .

Một lát sau, vẻ mặt Đông Ly Thanh Thanh thu lại, giống như tinh linh, nhưng khí chất lại thoát tục mà cao ngạo, xuất trần mà cô tịch. Tay nhỏ ngưng tụ Thủ Ấn, một luồng hào quang màu xanh lan tràn mà ra, bao phủ chu vi trăm mét trong hang đá.

Theo hai người thổ nạp điều tức, bên trong hang núi này nhất thời trở nên tịch liêu không hề có một tiếng động, hoàn toàn yên tĩnh.

Thời gian cũng từ từ qua đi.

Quanh thân Đỗ Thiếu Phủ hào quang màu vàng kim nhạt cũng càng ngày càng dày đặc, tu luyện theo phương pháp của Kim Sí Đại Bằng Điểu, thêm vào thân thể cường hãn đã đến cấp độ phạt cốt tẩy tủy, mặc dù thương thế rất nặng, nhưng lúc này đã bắt đầu khôi phục.

Chỉ có điều lần này thương thế của Đỗ Thiếu Phủ quả thật không nhẹ, sợ không phải trong thời gian ngắn là có thể khôi phục, nếu đổi lại là người bình thường tu vi Mạch Động Cảnh huyền diệu, sợ là mười lần cũng không đủ chết rồi.

Mười mấy canh giờ sau, quanh thân Đông Ly Thanh Thanh ánh sáng xanh đột nhiên thu lại, lông mi khẽ run, sau đó hai mắt mở ra.

Xì!

Màu xanh tinh mang nhàn nhạt trong mắt lóe lên một cái rồi biến mất, Đông Ly Thanh Thanh lặng lẽ đứng dậy, ánh mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ đang thổ nạp điều tức dưỡng thương, sau đó lặng yên không tiếng động lướt ra khỏi sơn động.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)