Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 153: Hắc sát truy hồn ấn

Chương Trước Chương Tiếp

Lập tức Ngũ Chỉ Sơn hóa thành phù trở lại trong cơ thể Đỗ Thiếu Phủ, cùng lúc đó, Đỗ Thiếu Phủ lại lần nữa ra tay, thân hình tựa như Yêu thú hình người, hung hăng lao thẳng tới trung niên hắc y.

- Phanh!

Đỗ Thiếu Phủ oanh kích lên ngực trung niên hắc y một quyền, huyền khí màu đen quanh thân hắn tan nát, thân hình bay ngược ra sau, cuối cùng rơi xuống ở xa xa.

- Phốc xuy!

Trung niên hắc y phun ra máu tươi, giờ phút này hoàn toàn bị đánh tan, mắt tràn đầy không tha tin, khiếp sợ cùng sợ hãi.

- Hiện tại ngươi đi chết đi!

Đỗ Thiếu Phủ vẫn chưa đình chỉ thế công, thân hình mạnh mẽ nhảy ra, giống như Đại Bằng vung cánh, tóc đen rối tung, ánh mắt lãnh liệt, khí thế khủng bố bá đạo, mắt tràn đầy sát ý.

- Oanh!

Một thân ảnh tựa như Đại Bằng hình người lao về phía trung niên hắc y, một nắm tay màu vàng xuất hiện ở trong đồng tử của hắn, khí thế khủng bố trấn áp, nghiền áp hết thảy.

- Tiểu tạp chủng, ngươi giết ta, ta cũng sẽ không cho ngươi sống yên lành, dù ngươi chạy đến chân trời góc biển cũng trốn không thoát Hắc Sát Môn đuổi giết!

Biết bản thân đã không thể đào thoát, khuôn mặt của trung niên hắc y âm trầm, đột nhiên cười to, nụ cười tàn nhẫn khủng bố, làm người ta lông tơ dựng đứng.

- Bang bang!

Nắm tay của Đỗ Thiếu Phủ oanh lên ngực hắn, đây là một kích liều mạng cuối cùng, xương sườn gãy nát, phá hủy lục phủ ngũ tạng.

- Xuy!

Nhưng cùng lúc đó, trong miệng trung niên hắc y phun ra năng lượng hắc sát, hóa thành phù văn trực tiếp bao phủ lấy Đỗ Thiếu Phủ.

Đỗ Thiếu Phủ vội vàng thối lui, tuy không biết trung niên hắc y này cuối cùng phun ra cái gì, nhưng tuyệt đối không nên chạm vào mới tốt.

Chỉ là Đỗ Thiếu Phủ đã chậm một bước, một cỗ năng lượng màu đen bao phủ, dĩ nhiên có thể quỷ dị dính lên làn da, cuối cùng ở trên cổ ngưng tụ thành một phù văn màu đen, đen nhánh tựa như cái bớt.

Bớt đen hình thành, tâm thần của Đỗ Thiếu Phủ mê muội một chút, hơn nữa vừa rồi liều mạng, chân chính tiêu hao hầu như không còn, thân hình vô lực ngã xuống đất.

- Thiếu Phủ ca ca, ngươi không thể có việc gì a...

Đái Tinh Ngữ nghẹn ngào tránh thoát bàn tay của Âu Dương Sảng, chạy vội đến bên người Đỗ Thiếu Phủ, hốc mắt ướt át, cũng sắp tràn ra nước mắt rồi.

- Nha đầu, ta không sao.

Đỗ Thiếu Phủ giãy giụa muốn đứng lên.

- Đều là ta vô dụng, nếu trước kia ta cố gắng tu luyện, có thể trở thành cường giả, liền sẽ không để Thiếu Phủ ca ca bị thương, sẽ không cần sợ người xấu này.

Đái Tinh Ngữ vội vàng nâng Đỗ Thiếu Phủ dậy, lúc này nàng chỉ đơn thuần nghĩ, nếu bản thân là cường giả, có thể bảo hộ thân nhân bên người, sẽ không để Thiếu Phủ ca ca bị thương.

- Về sau cố gắng tu luyện còn kịp, sẽ không khẩn trương khi gặp đối thủ.

Đỗ Thiếu Phủ nhẹ nhàng tựa vào đầu vai đơn bạc của Đái Tinh Ngữ mới đứng dậy được, khóe miệng đầm đìa máu tươi, ánh mắt nhìn Đái Tinh Ngữ, khuôn mặt lộ ra mỉm cười, nhưng ý cười có vẻ có chút chua sót.

Ở trong tâm Đỗ Thiếu Phủ, đêm nay đuổi giết, hẳn là đủ để tôi luyện Đái Tinh Ngữ, về sau nàng tự nhiên sẽ có chỗ tốt thật lớn.

- Ngươi sao rồi?

Âu Dương Sảng đến bên người Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt gắt gao nhìn hắn, ánh mắt kia, như là lần đầu tiên nhận thức Đỗ Thiếu Phủ vậy.

Đỗ Thiếu Phủ nhếch miệng cười cười, tay áo lau vết máu ở khóe miệng, nhìn thi thể trung niên hắc y ở phía trước cách đó không xa, nói với Âu Dương Sảng:

- Hắn đã chết, ta còn sống, có ta ở đây, sẽ không để các ngươi có nguy hiểm, trừ khi ta chết, hiện tại có phải ngươi cảm thấy rất cảm động hay không?

Âu Dương Sảng trừng Đỗ Thiếu Phủ một cái, ánh mắt ngưng trọng nhìn ấn ký ở trên cổ hắn nói:

- Đừng ba hoa, hiện tại ngươi rất phiền toái, trúng Hắc Sát Truy Hồn Ấn của Hắc Sát Môn.

Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ khẽ nhúc nhích, vuốt ấn ký hắc ban trên cổ nói:

- Ngươi nói là cái này sao?

- Không sai, đây là một loại thủ đoạn đặc thù của Hắc Sát Môn, một khi trúng Hắc Sát Truy Hồn Ấn, dù chạy trốn tới chân trời góc biển cũng không thể tránh người Hắc Sát Môn, sẽ bị bọn họ đuổi theo.

Thần sắc của Âu Dương Sảng rất ngưng trọng, thời điểm ở Thiên Vũ Học Viện, nàng thường xuyên nghe nói loại thủ đoạn đặc thù này của Hắc Sát Môn.

- Thủ đoạn này thật là quái dị khó chơi.

Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy cũng cười khổ, hiện tại bản thân đã trêu chọc vào, về sau trốn cũng trốn không thoát Hắc Sát Môn.

- Rống!

Hổ khiếu trầm thấp ở trên không cách đó không xa truyền đến, cuồng phong gào thét, một Cự Hổ vỗ cánh từ giữa không trung hạ xuống, đúng là Vương Lân Yêu Hổ.

- Là Tiểu Quyển Quyển đã trở lại.

Đái Tinh Ngữ nhìn Vương Lân Yêu Hổ trở về, cao hứng không thôi.

- Hô lạp!

Vương Lân Yêu Hổ vỗ cánh hạ xuống, hai cánh chấn động, chung quanh cát bay đá chạy, lập tức dừng ở bên người Đỗ Thiếu Phủ, mắt hổ nhìn Đỗ Thiếu Phủ, tựa hồ đang nói nó ở chỗ cũ không có tìm được người, vừa khéo nghe được động tĩnh bên này, nên mới chạy tới.

- Thoát khỏi tên Hắc Sát Môn kia rồi sao?

Đỗ Thiếu Phủ nhìn Vương Lân Yêu Hổ hỏi.

- Rống!

Vương Lân Yêu Hổ gật đầu, xác định đã thoát khỏidp, lúc này từ khí tức trên người đến xem, giờ Vương Lân Yêu Hổ cũng tiêu hao thật lớn.

- Chúng ta phải đi mau, phỏng chừng động tĩnh bên này sẽ làm cường giả Hắc Sát Môn lập tức chạy tới.

Âu Dương Sảng nói với Đỗ Thiếu Phủ.

- Được!

Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, ý bảo Đái Tinh Ngữ cùng Âu Dương Sảng nhảy lên trên lưng Vương Lân Yêu Hổ, vỗ Vương Lân Yêu Hổ nói:

- Tiểu Hổ, bảo vệ tốt các nàng, đưa các nàng đến Thiên Vũ Học Viện.

- Rống!

Vương Lân Yêu Hổ thấp giọng rít gào, mắt hổ nghi hoặc nhìn Đỗ Thiếu Phủ, tựa hồ kỳ quái vì sao Đỗ Thiếu Phủ không lên trên lưng nó.

- Ngươi không đi sao?

Âu Dương Sảng đại biến, lập tức nhìn Đỗ Thiếu Phủ hỏi.

- Tiểu Hổ đi mau, đừng trì hoãn.

Đỗ Thiếu Phủ không có trả lời Âu Dương Sảng, vỗ Vương Lân Yêu Hổ quát lớn.

- Rống!

Vương Lân Yêu Hổ rít gào vỗ cánh lao lên, thân hình dần dần khuếch đại, ở tầng trời thấp xoay quanh không muốn rời đi.

- Thiếu Phủ ca ca, sao ngươi không đi, ngươi mau lên đây.

Đái Tinh Ngữ ở trên lưng Vương Lân Yêu Hổ cúi người nhìn Đỗ Thiếu Phủ hô.

- Đỗ Thiếu Phủ, ngươi muốn làm gì?

Sắc mặt của Âu Dương Sảng kinh biến.

- Trên người ta có Hắc Sát Truy Hồn Ấn, nếu chúng ta đi cùng nhau, một cái cũng trốn không thoát, chiếu cố Tinh Ngữ nha đầu. Tin tưởng ta, ta nhất định sẽ không có việc gì, không có các ngươi ở đây, ta sẽ dễ dàng thoát thân nhiều hơn, các ngươi chỉ sẽ liên lụy ta.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn Âu Dương Sảng cười cười, lại nhìn Vương Lân Yêu Hổ nói:

- Tiểu Hổ, nếu không nghe ta, về sau không cần đi theo ta nữa, đi nhanh đi.

- Rống!

Vương Lân Yêu Hổ nhìn Đỗ Thiếu Phủ, cuối cùng trầm thấp tê minh, vỗ cánh bay lên trời cao.

- Đỗ Thiếu Phủ, ngươi phải sống cho ta, ngàn vạn lần không được có việc, ta ở học viện chờ ngươi, nếu ngươi dám không đến, ta không để yên cho ngươi.

Thanh âm của Âu Dương Sảng truyền xuống, lại ném tới một huy chương:

- Nếu ngươi ở trong này gặp gỡ học viên của Thiên Vũ Học Viện, dựa vào huy chương của Thiên Vũ Học Viện có thể xin giúp đỡ, nhớ kỹ, ta cùng Tinh Ngữ sẽ ở Thiên Vũ Học Viện chờ ngươi, ngươi nhất định phải đi tìm chúng ta!

- Thiếu Phủ ca ca...

... ...

Vương Lân Yêu Hổ vỗ cánh bay xa, nháy mắt biến mất ở giữa không trung.

Một huy chương rơi vào trong lòng bàn tay của Đỗ Thiếu Phủ, Đỗ Thiếu Phủ nhìn Vương Lân Yêu Hổ đi xa, thân thể lảo đảo, miệng tràn ra máu tươi.

- Hi vọng các ngươi có thể bình yên đến Thiên Vũ Học Viện.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn giữa không trung thì thào nói, sau đó tới bên cạnh thi thể của trung niên hắc y lấy ra một cái Túi Càn Khôn, kéo thân thể chật vật suy yếu, cũng cấp tốc trốn vào trong rừng rậm.

Giờ phút này trời đã sáng, ánh sáng hôi mông mông xuyên qua khe lá, sắc trời trong vắt, trong rừng rậm, mỗi một cây đại thụ che trời đều được bao phủ lấy dương quang.

Không bao lâu sau, ngay địa phương Đỗ Thiếu Phủ đánh chết trung niên hắc y của Hắc Sát Môn, ba đạo thân ảnh bắn tới, ánh mắt nhìn chung quanh một mảnh hỗn độn, cuối cùng ba người đứng ở bên cạnh thi thể của trung niên hắc y.

- Điền Du bị giết, các tiểu quỷ kia làm sao có thực lực giết Điền Du?

Sắc mặt của Linh Phù Sư nghi hoặc.

- Điền Du thúc dục Hắc Sát Truy Hồn Ấn, bọn họ chạy không xa.

Một trung niên nói.

- Khí tức đi ở phía trước, mau đuổi theo!

Trong thời gian ngắn, ba đạo thân ảnh cùng nhau đuổi về phương hướng Đỗ Thiếu Phủ ly khai.

Rừng cây rậm rạp, liếc mắt nhìn lên không thấy tận cùng, trong rừng rậm tràn đầy lùm cây dây leo, Đỗ Thiếu Phủ cũng không dám đi đường mòn, chỉ có thể xuyên qua lùm cây bôn đào.

Cũng không biết đã chạy bao xa, xuyên qua không biết bao nhiêu lùm cây, Đỗ Thiếu Phủ chạy tới bên cạnh một thâm uyên, hai bên đều là vách đá cao ngất tận trời.

Nhưng lúc này, Đỗ Thiếu Phủ đã cảm giác được mình kiệt sức, thật là chạy không được nữa, không thể không ngồi ở trên một tảng đá, từ trong Túi Càn Khôn lấy ra không ít đan dược nhét vào miệng.

- Không biết có biện pháp nào mau chóng giải quyết Hắc Sát Truy Hồn Ấn không, nếu không, sợ là trốn cũng trốn không thoát.

Đỗ Thiếu Phủ vuốt ấn ký hắc ban trên cổ, thì thào nói nhỏ:

- Bất quá có Hắc Sát Truy Hồn Ấn, Tinh Ngữ cùng bà la sát kia sẽ an toàn hơn.

Nguyên nhân vì Hắc Sát Truy Hồn Ấn, Đỗ Thiếu Phủ mới biết bản thân không thể đi cùng đám người Âu Dương Sảng, miễn cho bị Hắc Sát Môn tận diệt, trên người mình có Hắc Sát Truy Hồn Ấn, vậy thì sẽ trở thành mục tiêu của Hắc Sát Môn, tách đám người Âu Dương Sảng ra, có thể để các nàng càng dễ dàng thoát thân.

- Hỏng bét, không nghĩ tới truy nhanh như vậy.

Đột nhiên, thần sắc của Đỗ Thiếu Phủ lại trầm xuống, ánh mắt nhìn phía trước, không nghĩ tới người Hắc Sát Môn đuổi theo nhanh như vậy.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️