Đỗ Thiếu Phủ không nói gì, ánh mắt hơi híp, nghe nhị ca Đỗ Vân Long nói, Đỗ Thiếu Phủ tự nhiên minh bạch, dù hiện tại thực lực của nhị ca tiến bộ không ít, dù không sợ những thế lực khác, nhưng vẫn như cũ không thể tranh chấp với Bạch Hổ môn.
Chuyện tình ở Thiên Động Quật, sợ là đã kết thù với Bạch Hổ môn, Bạch Hổ môn Hạ Lực tự nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Bạch Hổ môn không dám đối phó Lan Lăng phủ, nhưng sẽ không ngại Tinh Long hội.
- Nhị ca, vậy ngươi tính toán làm sao bây giờ?
Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ trầm tư một chút, nhìn Đỗ Vân Long hỏi.
Đỗ Vân Long nhìn Đỗ Thiếu Phủ trả lời:
- Ta suy nghĩ thật lâu, ta quyết định tiếp quản địa bàn cùng người của Tinh Long hội, nhưng Tinh Long hội dù sao cũng đã không tồn tại, nên tính toán lần nữa thành lập một cổ thế lực, ta làm phó, Tam đệ ngươi làm chủ, ta nghĩ có Tam đệ ngươi, sợ là đến lúc đó Bạch Hổ môn cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
- Ta...
Đỗ Thiếu Phủ sửng sốt.
- Không sai.
Đỗ Vân Long cười nói:
- Chỉ có ngươi hiện tại mới có thể nắm đại cục trong tay, bằng không, nhị ca ta sợ là ngay cả tàn cục của Tinh Long hội cũng thu thập không xong, nói gì cùng thế lực khác tranh chấp.
- Nhị ca, ta ở Lan Lăng phủ thành cũng ngốc không bao lâu nữa, sợ là không bao lâu sẽ rời đi.
Đỗ Thiếu Phủ cười khổ, mình ở trong Lan Lăng phủ thành thời gian cũng không quá dài, nếu mấy ngày nay phủ chủ còn không xuất quan, mình cũng chỉ có thể trước cáo từ rời đi, chỉ cần đối phương biết chuyện tình ở Lưu Vân quận là tốt rồi.
- Không quan hệ, ngươi gia nhập cũng không cần luôn ở lại trong Lan Lăng phủ thành, chỉ cần để cho người khác biết ngươi ở đây là được, đặc biệt để Bạch Hổ môn biết, đến lúc đó ngươi muốn đi đâu cũng được.
Đỗ Vân Long nói.
- Việc này ta thật đúng là không nghĩ qua, ngươi cho ta chút thời gian, để ta suy nghĩ một chút.
Đỗ Thiếu Phủ nói với Đỗ Vân Long.
- Không còn thời gian, ngươi phải sớm quyết định, nếu không, đừng nói địa bàn của Đông Hưng Đường chúng ta chia cắt không được, ngay cả địa bàn của Tinh Long hội sợ là cũng sẽ bị thế lực khác đoạt.
Đỗ Vân Long nhìn Đỗ Thiếu Phủ, tiếp tục nói:
- Tối hôm qua ta cùng đệ tử còn lại của Tinh Long hội thương lượng, mặc dù có ít người không đồng ý thay đổi chiêu bài của Tinh Long hội, nhưng tuyệt đại bộ phận đều tỏ vẻ đồng ý. Kỳ thực ta cũng không muốn thay tên Tinh Long hội, dù sao sáng tạo Tinh Long hội, ta cũng là một trong các nguyên lão. Chỉ tiếc chung quy là không tồn tại, hiện tại trọng sinh, Tinh Long hội cũng không phải hoàn toàn không tồn tại, ngươi duy nhất có thể nghĩ, là thế lực này của chúng ta tên gọi là gì?
- Để ta đặt tên?
Đỗ Thiếu Phủ nhìn Đỗ Vân Long nghi hoặc hỏi.
- Ngươi là chủ, ta là phó, tự nhiên là ngươi lấy tên.
Đỗ Vân Long gật đầu, sau đó đối Đỗ Thiếu Phủ nói:
- Có lẽ ngươi không quá để ý việc này, Thạch Thành dù sao quá nhỏ, Đỗ gia chúng ta muốn đi ra Thạch Thành, về sau đây là Đỗ gia thứ hai, Đỗ gia cường đại hơn, có thể cho đệ tử Đỗ gia chúng ta địa phương dung thân thứ hai, chỗ này, do huynh đệ chúng ta tạo ra!
- Hô... Đỗ gia cường đại, tạo ra Đỗ gia thứ hai!
Đỗ Thiếu Phủ hít sâu một hơi, nội tâm có tiếng lòng bị xúc động, trong mắt có tinh quang lóe ra, nếu như Đỗ gia cường đại, như vậy lão cha tửu quỷ cùng mình, làm sao có thể bị người chia rẽ.
- Nam nhi nhiệt huyết sôi trào, vạn dặm đại dương nâng gợn sóng, Thiên Hạ Hội, liền gọi Thiên Hạ Hội đi!
Đỗ Thiếu Phủ nói với Đỗ Vân Long.
- Thiên Hạ Hội.
Đỗ Vân Long thì thào nói, sau đó mắt lộ ra mỉm cười:
- Tên rất hay, về sau gọi là Thiên Địa hội, ta trở về chuẩn bị thành lập Thiên Hạ Hội, đến lúc đó lại mời Tam đệ qua.
- Không.
Đỗ Thiếu Phủ lắc đầu, nói với Đỗ Vân Long:
- Ta tạm thời còn không hy vọng ra mặt, bất quá các ngươi có động tác gì, liền mang theo tiểu Hổ đi, có tiểu Hổ, ta nghĩ vậy là đủ rồi.
- Ân, có tiểu Hổ, dù chính diện chống lại Bạch Hổ môn cũng không e ngại.
Đỗ Vân Long kích động nói.
Hai huynh đệ hàn huyên nửa canh giờ, Đỗ Vân Long mới ly khai Lan Lăng phủ, Đỗ Thiếu Phủ gọi Vương Lân Yêu Hổ, để mấy ngày nay Vương Lân Yêu Hổ đi theo bên người nhị ca, Vương Lân Yêu Hổ hiểu ý, gật đầu theo Đỗ Vân Long ly khai Lan Lăng phủ.
- Đỗ gia thứ hai, tạo ra Đỗ gia càng mạnh.
Trong chính sảnh, Đỗ Thiếu Phủ thì thào nói:
- Nương, muội muội, ta sẽ mau chóng cùng cha đi tìm các ngươi, nhất định!
- Đỗ Thiếu Phủ, ngươi đi ra cho ta.
Nhưng lúc này, ngoài phòng có thanh âm khẽ kêu truyền đến, giọng nói còn không có hạ xuống, Âu Dương Sảng đã nổi giận đùng đùng đến trong phòng.
Nghe được thanh âm, Đỗ Thiếu Phủ liền biết là Âu Dương Sảng đến, nhìn Âu Dương Sảng nổi giận đùng đùng, Đỗ Thiếu Phủ nghi hoặc hỏi:
- Ta không có đắc tội ngươi a, nổi giận đùng đùng như vậy làm chi?
- Vừa rồi ta đi chỗ ở của U Nhược, nếu đi trễ một ít, sợ là hậu quả liền không chịu nổi.
Âu Dương Sảng cả giận nói.
- U Nhược cô nương, phát sinh sự tình gì?
Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy, thần sắc liền trầm xuống.
Âu Dương Sảng trầm giọng nói:
- Thời điểm ta đi qua, đang có người tính toán khó xử U Nhược cùng Tinh Ngữ, may mắn ta tới kịp, sau khi khảo sát mới biết là người Hộ Thành quân, bởi vì ngươi cùng Hộ Thành quân ân oán, bắt đội trưởng Hộ Thành quân, bọn họ tra được ngươi cùng U Nhược quan hệ không phải ít, nên tính toán động thủ với U Nhược cùng Tinh Ngữ.
- U Nhược cô nương cùng Tinh Ngữ thế nào? Hiện tại các nàng ở đâu?
Đỗ Thiếu Phủ trầm giọng hỏi, thần sắc đã xanh mét.
Âu Dương Sảng nhìn thần sắc của Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt nổi lên một chút chấn động, thanh âm nhu hòa một ít nói:
- Hiện tại các nàng tự nhiên không có việc gì, ta vốn định an bài các nàng vào phủ, bất quá U Nhược kiên trì không đồng ý, ta cũng không có biện pháp, cho nên mới đến nói với ngươi một tiếng.
Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ hơi trầm xuống, suy tư một chút, ngẩng đầu nhìn Âu Dương Sảng hỏi:
- Có từng điều tra qua, những người đó thật sự là Hộ Thành quân sao?
Âu Dương Sảng nói:
- Ta đã hỏi qua, hẳn đều là người Hộ Thành quân.
- Vậy hiện tại những người đó đâu?
Đỗ Thiếu Phủ hỏi.
Âu Dương Sảng sửng sốt nói:
- Bọn họ cam đoan không bao giờ tiếp cận U Nhược cùng Tinh Ngữ nữa, lại là người của Hộ Thành quân, bởi vì Hộ Thành quân cùng Lan Lăng phủ chúng ta quan hệ vi diệu, nên ta thả chạy.
- Quan hệ vi diệu, thả chạy?
Đỗ Thiếu Phủ bất đắc dĩ thở dài, sau đó xoay người ly khai chính sảnh.
- Ta đi xem một chút.
- Ngươi đi đâu, chẳng lẽ ngươi muốn đi tìm Hộ Thành quân sao...
Âu Dương Sảng nhìn bóng lưng của Đỗ Thiếu Phủ hỏi, Đỗ Thiếu Phủ không có quay đầu, thanh âm truyền ra:
- Ta đều có an bài.
Đỗ Thiếu Phủ ly khai chính sảnh, đầu tiên là tìm Hoàng Tam, sau đó để Hoàng Tam mang theo mình đi quân doanh tìm Trương Hoành.
Người bình thường muốn vào quân doanh, tự nhiên là khó đến cực điểm, nhưng lấy thân phận của Đỗ Thiếu Phủ ở Lan Lăng phủ, tự nhiên không có vấn đề.
- Thiếu Phủ thiếu gia, sao ngươi lại tới đây?
Trương Hoành nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ, có vẻ rất nghi hoặc.
- Trương đội trưởng, họ Lâm của Hộ Thành quân kia còn ở trong tay các ngươi không?
Đỗ Thiếu Phủ hỏi.
Sắc mặt của Trương Hoành có chút xấu hổ nói:
- Hồi bẩm Thiếu Phủ thiếu gia, họ Lâm kia còn ở trong tay chúng ta, nói thật, hiện tại chúng ta cũng không biết xử lý hắn như thế nào, chúng ta cũng thẩm vấn quá, tên kia hẳn là cũng không có ý muốn tạo phản, cũng không có cái gan kia, nên giam hắn ở trong quân doanh chờ Thiếu Phủ thiếu gia xử lý.
- Ở trong tay các ngươi là được.
Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, sau đó nhìn Trương Hoành nói:
- Trương đội trưởng, ta muốn nhờ ngươi giúp một chuyện.
- Thiếu Phủ thiếu gia khách khí, phân phó là tốt rồi.
Trương Hoành gật đầu.
- Không nên trả lời khẳng định như vậy, sự tình này có lẽ ngươi sẽ gặp phải phiền toái, còn có khả năng đánh mất chức quan.
Đỗ Thiếu Phủ nghiêm túc nhìn Trương Hoành nói:
- Bất quá cũng có khả năng sẽ mang đến cho ngươi không ít chỗ tốt.
Trương Hoành nhìn Đỗ Thiếu Phủ, hắn biết Thiếu Phủ thiếu gia trước mắt này tuyệt đối không phải bao cỏ, một lát sau gật đầu nói:
- Nếu Thiếu Phủ thiếu gia nói minh bạch như vậy, thì không có ý hại ta, nên có việc mà nói, xin Thiếu Phủ thiếu gia phân phó là được.
- Ở trước khi giúp chuyện này, ta còn muốn trước hiểu biết một chút quan hệ giữa Hộ Thành quân cùng tư quân của Lan Lăng phủ, thậm chí còn có quan hệ giữa thành chủ Lan Lăng phủ và Lan Lăng phủ phủ chủ.
Đỗ Thiếu Phủ nói.
- Này...
Trương Hoành nghe vậy, không khỏi sửng sốt, ánh mắt khẽ nhúc nhích, tựa hồ suy tư cái gì, sau đó nhìn Đỗ Thiếu Phủ gật đầu nói:
- Thiếu Phủ thiếu gia muốn hỏi cái gì, chỉ cần ta biết, nhất định không giấu nửa chữ.
- Đa tạ.
Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, sau đó nhìn Hoàng Tam nói:
- Hoàng Tam, ngươi cũng giúp ta một việc, sau khi chuyện này hoàn thành, ta cam đoan cho ngươi tấn chức.
- Đa tạ Thiếu Phủ thiếu gia tài bồi.
Hoàng Tam nghe vậy, nhất thời kích động cảm kích, vỗ ngực cam đoan nói:
- Thiếu Phủ thiếu gia phân phó là được, lên núi đao xuống biển lửa cũng không có vấn đề gì, Hoàng Tam ta nhất định hoàn thành!
Đỗ Thiếu Phủ cười nói:
- Không nghiêm trọng như vậy, ngươi giúp ta gọi Hàn Hâm tới là tốt rồi, nói là có liên quan tới họ Lâm của Hộ Thành quân, để hắn đi phủ chủ tìm ta.
...............
Lan Lăng phủ, một trung niên hắc y đến trước Âu Dương Lăng, mỉm cười nói:
- Phủ chủ, chúng ta đã an bài tốt, bất quá ra một ít biến cố, gặp gỡ đại tiểu thư, nhưng kết quả vẫn giống nhau, tiểu tử kia bắt đầu động tác.
- Nga...
Âu Dương Lăng cảm thấy cực kì hứng thú nói:
- Bắt đầu muốn đấu sao, ta thật muốn biết, tiểu tử kia sẽ làm cái gì?
- Ta còn không biết.
Khóe miệng của trung niên hắc y cười khổ, sau đó nói:
- Bất quá tiểu tử kia đi quân doanh một chuyến, sau đó phái người đi tìm Hàn Hâm.
..........
Mặt trời xuống núi, ánh sáng bạc bao phủ Lan Lăng phủ thành, trời đã gần đến hoàng hôn, ánh nắng chiều lan tràn mọi nơi, một dần dần ảm đạm xuống, thẳng đến khắp bầu trời biến thành màu xám trắng.
Lan Lăng phủ, trong một phòng khách, một thanh niên tản ra khí tức nhàn nhạt lạnh lùng nhìn Đỗ Thiếu Phủ, mày hơi nhíu lại nói:
- Ngươi tìm ta?