Kim Lý chính là một loại Linh Dược thượng phẩm cực kỳ khó được, dù luyện chế đan dược Hầu phẩm cũng đủ, giá trị không thể đo lường.
- Đó là...
Ánh mắt của Đỗ Vân Long nhìn tới dưới cây nhỏ, nơi đó có một trung niên nhân ngồi khoanh chân, tóc dài sóng vai, khoan ngực rộng rãi, bcy khôi ngô, bên người cắm một thanh chiến đao, ở dưới phù văn màu vàng chiếu rọi, trên chiến đao kia cũng lộ ra quang mang rạng rỡ.
- Xuy!
Bỗng dưng lúc này, tiếng xé gió bén nhọn truyền ra, một đạo lưu quang tựa như tia chớp phá không, sau đó bắn về phía Đỗ Vân Long.
- Nhị ca cẩn thận!
Đỗ Thiếu Phủ hét lớn một tiếng, thân ảnh chắn ở trước người Đỗ Vân Long, ngưng kết thủ ấn, ngón trỏ khép lại, trên đầu ngón tay có huyền khí kim sắc ngưng tụ, trong nháy mắt cùng đạo lưu quang kia va chạm với nhau.
- Hô lạp!
Hai người đối kháng, không khí chung quanh chấn động, tiếng âm bạo trầm thấp vang lên, thân hình của Đỗ Thiếu Phủ chỉ rút lui một bước.
- Đặng đặng!
Một thân ảnh hiện ra, bước chân lảo đảo lùi lại mấy bước, ánh mắt lộ ra kinh ngạc.
- Linh Phù Sư tam tinh Viên Mãn đỉnh phong!
Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ dừng ở trên người đối phương, chính là một lão giả khoảng năm mươi tuổi, ánh mắt có chút âm trầm, từ khí tức ra tay đến xem, người này là một Linh Phù Sư, còn là một Linh Phù Sư tam tinh Viên Mãn.
- Lão Tam, người này là Lỗ Tiền Trì Lỗ trưởng lão của Bạch Hổ môn, chính là Linh Phù Sư, còn tinh thông phù trận, ở toàn bộ Lan Lăng phủ thành cũng rất có danh tiếng.
Thần sắc của Đỗ Vân Long ngưng trọng lên, một Linh Phù Sư, còn là Trận Phù sư, này cực kì bất phàm.
- Không nghĩ tới các ngươi lại xông vào được, đám người Cừu Sơn đâu?
Nhìn Đỗ Thiếu Phủ cùng Đỗ Vân Long, sắc mặt của Lỗ Tiền Trì hơi kinh ngạc, chỉ bằng vừa rồi thiếu niên áo tím kia tiếp được hắn một chỉ đến xem, thực lực là cực kì không kém.
- Xem ra phong ấn ở ngoài động khẩu là ngươi cởi bỏ?
Đỗ Thiếu Phủ nhìn Lỗ Tiền Trì, trên động quật còn có dấu vết phong ấn chấn động, người này lại là Trận Phù sư, như vậy phong ấn tự nhiên chính là hắn cởi bỏ rồi.
- Không sai, đám người Cừu Sơn đâu?
Lỗ Tiền Trì nhìn Đỗ Thiếu Phủ hỏi lần nữa, trong mắt lóe ra vẻ âm hàn, lấy thực lực của Cừu Sơn cùng Lỗ trưởng lão, sợ là hai tiểu tử này không cách nào xông vào được, nếu sau lưng hai tiểu tử này còn có cường giả tiến đến, vậy thì phiền toái, trong động quật này chỉ Kim Lý kia cũng là trọng bảo, tuyệt đối không thể để người đoạt.
- Bọn họ đều đã chết.
Đỗ Thiếu Phủ nói xong, không có trì hoãn nữa, cả người bao phủ ánh sáng kim sắc, thân hình tựa như tia chớp bắn về phía Lỗ Tiền Trì, mình cũng là Linh Phù Sư, Đỗ Thiếu Phủ tự nhiên biết nhược điểm của Linh Phù Sư, không thể cho người này cơ hội chuẩn bị, phải tiên hạ thủ vi cường.
- Kinh Đào Hãi Lãng Chưởng!
Thời điểm thân ảnh cấp tốc đánh về phía Lỗ Tiền Trì, thủ ấn của Đỗ Thiếu Phủ biến hóa, thúc dục Kinh Đào Hãi Lãng Chưởng, chưởng ấn khủng bố mang theo kình phong thổi quét, nhất thời áp bách về phía Lỗ Tiền Trì.
- Tiểu tử, đây là ngươi muốn chết!
Ánh mắt của Lỗ Tiền Trì trầm xuống, hắn không nghĩ tới thiếu niên áo tím này sẽ chủ động ra tay, thủ ấn biến hóa, Ngũ Hành phù văn chấn động ra, hóa thành một lốc xoáy to lớn ngăn cản chưởng ấn của Đỗ Thiếu Phủ.
- Xuy!
Chưởng ấn bị Ngũ Hành phù văn chống đỡ, Đỗ Thiếu Phủ thúc dục Kinh Đào Hãi Lãng Chưởng, lúc này cũng trong phút chốc xuất hiện đình trệ, không thể đột phá Ngũ Hành phù văn.
Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ dâng trào kim sắc, thủ ấn biến ảo, huyền khí quán chú vào chưởng ấn, phù văn dâng trào lên.
- Phá!
Thanh âm hét lớn truyền ra, trong chưởng ấn của Đỗ Thiếu Phủ có kình khí cuồng mãnh bùng nổ, hung hăng va chạm vào phù quang.
- Phanh!
Thanh âm âm bạo vang lên ở trên Ngũ Hành phù văn, không gian gợn sóng lan tỏa, giống như gió lốc, cuối cùng khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
- Đặng đặng...
Thân thể của Lỗ Tiền Trì run run, bước chân vội vàng thối lui, mỗi một bước rơi xuống đất, mặt đất sẽ xuất hiện khe nứt, như thế liên tục vài bước, trong miệng truyền ra tiếng kêu đau đớn, một cước cuối cùng hung hăng giẫm mạnh, nham thạch dưới chân băng vỡ thành mảnh nhỏ, thân hình mới đứng vững được.
- Tiên Thiên cảnh Viên Mãn, làm sao có thể...
Thời điểm ngẩng đầu nhìn Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt của Lỗ Tiền Trì hiện ra vẻ khiếp sợ, hắn thân là Linh Phù Sư, tinh thần lực bất phàm, có thể cảm giác được rõ ràng thiếu niên áo tím kia chỉ là Tiên Thiên cảnh Viên Mãn, nhưng thực lực dĩ nhiên cường hãn đến trình độ khủng bố.
Đỗ Thiếu Phủ đối với chuyện mình áp chế Lỗ Tiền Trì cũng không ngoài ý muốn, Linh Phù Sư ở trên tu luyện, chung quy là không thể so sánh với võ giả, giống như võ giả ở tinh thần lực không thể so sánh với Linh Phù Sư vậy.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết này ngoại lệ với biến thái, bất cứ sự tình gì, cũng đều có một ngoại lệ, bất quá dưới tình huống bình thường là sẽ không sai.
- Ca!
Bàn chân điểm một cái, Đỗ Thiếu Phủ lại đánh về phía Lỗ Tiền Trì, cho đối phương thời gian thở dốc càng nhiều, đối với mình lại càng bất lợi.
- Tiểu tử, ngươi còn chưa đủ.
Trong chớp mắt ngắn ngủn, ánh mắt kinh ngạc của Lỗ Tiền Trì chuyển biến thành âm trầm, hàn ý kích bắn, trong lòng bàn tay ngưng tụ ra mười một trận kỳ, lực lượng kinh người lan tràn ra.
- Tam tinh phù trận.
Theo Lỗ Tiền Trì ngưng tụ ra mười một trận kỳ, thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ cũng bị kiềm hãm, Đỗ Vân Long ở cách đó không xa sắc mặt kinh biến, phù trận đối với bất luận võ giả nào mà nói, đều là tồn tại không muốn đụng vào.
- Huyền Vũ Cuồng Trận!
Lỗ Tiền Trì cười lạnh, sắc mặt tái nhợt lên, nhưng nụ cười trên khuôn mặt lại càng ngày càng đậm, ngay thời điểm mười một trận kỳ ngưng tụ ra, tất cả năng lượng trong cơ thể đều quán chú vào trong trận kỳ.
- Tiểu tử, đi tìm chết đi,...
Vẫy tay, mười một trận kỳ ở trong tay Lỗ Tiền Trì bắn về phía Đỗ Thiếu Phủ cùng Đỗ Vân Long, lấy tốc độ như tia chớp bao vây hai người lại.
- Ầm vang!
Thời điểm mười một trận kỳ biến mất ở trong hư không, không khí ở trong động quật nổi lên sóng gió kịch liệt.
Không gian run run, trong nháy mắt ngắn ngủn, cuồng phong gào thét, ẩn ẩn có điện thiểm lôi minh, một phù trận mạnh mẽ xuất hiện ở trong động quật.
Không gian quanh người Đỗ Thiếu Phủ và Đỗ Vân Long biến ảo, giống như xuất hiện trời mưa tầm tả, từ trên trời giáng xuống mưa to, những hạt mưa này, một khi lây dính ở trên người, nhất thời làm cho huyền khí đình trệ tiêu tán.
- Lão Tam, chúng ta bị phù trận vây khốn, làm sao bây giờ?
Thần sắc của Đỗ Vân Long đại biến, thân là võ giả, hắn không biết gì cả về phù trận, lúc này cũng không có thực lực lấy lực lượng cường đại trực tiếp phá hủy phù trận, chỉ có thể dùng huyền khí hộ thể chống đỡ nước mưa ăn mòn.
Quanh người Đỗ Thiếu Phủ bao vây lấy kim phù, căn bản không ngại nước mưa trong phù trận, mắt nhìn chung quanh phù trận, trên khuôn mặt hơi mỉm cười nói:
- Phù trận này so với phù trận tư tinh thì kém quá nhiều, nếu người này chưa phá giải phong ấn ở ngoài bày phù trận này, uy lực sẽ lớn hơn không ít, nhưng sau khi phá giải phong ấn, người này đã tiêu hao không sai biệt lắm, uy lực của phù trận không bằng một nửa lúc bình thường.
Nói xong, hai tay của Đỗ Thiếu Phủ có Ngũ Hành phù văn lan tràn ra, bay khắp không gian.
- Đây là... Linh Phù Sư, trời ạ, lão Tam cũng là Linh Phù Sư!
Đỗ Vân Long nhìn Đỗ Thiếu Phủ ngưng kết từng đạo thủ ấn, Ngũ Hành phù văn chấn động, sắc mặt khiếp sợ không gì sánh được, há miệng thật lâu không thể khép lại.
Lúc này quanh người Đỗ Thiếu Phủ lan tràn ra khí tức, Đỗ Vân Long có thể tuyệt đối khẳng định, lão Tam cũng là một Linh Phù Sư, còn là Trận Phù sư.
Trong động quật, năng lượng phù trận chấn động, sắc mặt của Lỗ Tiền Trì tái nhợt, nhưng không ngừng cười lạnh, hắn tuyệt đối không cho phép có người cướp đi bảo vật trong động quật, ở trong phù trận của hắn, đủ để đánh chết hai tiểu tử kia.
Bỗng dưng, sắc mặt của Lỗ Tiền Trì hóa thành kinh ngạc, sau đó là khiếp sợ, trong phù trận, một cổ năng lượng kinh khủng chấn động, ngay sau đó, ở trong ánh mắt khiếp sợ của Lỗ Tiền Trì, phù trận mà hắn bố trí trực tiếp nổ tung...
- Ầm vang!
Năng lượng cuồng bạo thổi quét, làm toàn bộ không gian của động quật kịch chiến, phù trận bị phá hủy.
- Phốc xuy!
Trên khuôn mặt của Lỗ Tiền Trì lộ ra vẻ kinh hãi, khóe miệng chảy đầy máu tươi, không thể tin hết thảy là thật.
- Hưu!
Phù trận phá hủy, năng lượng chấn động, một thân ảnh mơ hồ như quỷ mỵ lao ra, quyền ấn bao vây quang mang kim sắc chói mắt, không chút lưu tình đánh lên người hắn.
- Bang bang phanh!
Quyền ấn vang mười ba thanh âm, giống như Lôi Đình đánh lên ngực Lỗ Tiền Trì, năng lượng khủng bố trút xuống, thân hình hắn chật vật bay ngược ra ngoài, hung hăng va chạm lên vách đá, sinh cơ bị hủy, trực tiếp chết đi.
- Đã chết!
Đỗ Vân Long nhìn thấy Lỗ Tiền Trì bị lão Tam đánh chết, ánh mắt có chút dại ra.
- Nhị ca, mau thu thập, chúng ta phải nhanh ly khai.
Đỗ Thiếu Phủ nói với Đỗ Vân Long, thu Túi Càn Khôn của Lỗ Tiền Trì vào ngực, sau đó hai người đi đến trước cây nhỏ.
- Này nhất định là cường giả lúc trước đồn đãi ngã xuống.
Ánh mắt của Đỗ Vân Long nhìn người kia, mang theo chút chấn động, tựa hồ có một khí tức vô hình cùng hắn tương liên, như đang kêu gọi hắn.