Phí mười vạn Huyền tệ đi vào tìm một người, tuy hôm nay thời điểm Đỗ Thiếu Phủ ra Lan Lăng phủ, San di cho hắn mười vạn Huyền tệ để hắn đi dạo, nhưng muốn để Đỗ Thiếu Phủ lấy mười vạn Huyền tệ này làm vé vào cửa Cố Hương tìm một người, đánh chết hắn cũng không đồng ý.
- Hắc điếm...
Nghe Đỗ Thiếu Phủ nói, sắc mặt mọi người thay đổi, sắc mặt thanh niên canh cửa cùng mấy đại hán khôi ngô kia cũng biến.
Trong Lan Lăng phủ thành, ai dám ở trước cửa Cố Hương nói Cố Hương là hắc điếm, này tuyệt đối là cái thứ nhất.
- Tiểu tử, không có tiền liền chạy về nhà uống sữa đi, tiểu tử chưa dứt sữa cũng lại đây tìm cô nương, đừng ảnh hưởng chúng ta.
Nhưng vào lúc này, một thanh niên mặc cẩm bào rốt cuộc nhịn không được vọt ra, tiểu thí hài kia đã ảnh hưởng hắn thật lâu rồi.
- Tiểu thí hài, về nhà uống sữa đi.
- Tiểu tử chưa dứt sữa, cũng đến Cố Hương tìm cô nương.
...
Theo thanh niên cẩm bào này đứng ra, vài thanh niên quần áo hoa lệ khác cũng đứng ra, ánh mắt trào phúng nhìn Đỗ Thiếu Phủ.
Thanh niên canh cửa cùng vài đại hán ở phía sau thấy thế, cũng tạm thời đình chỉ động tác, mở tiệm đối mặt đều là khách, lúc này đã có người khác đứng ra nói chuyện, bọn họ cũng vui vẻ thanh nhàn.
Hoàng Tam thấy thế, muốn tiến lên, thân là người của Lan Lăng phủ, tuy thực lực của Hoàng Tam bình thường, nhưng có thiếu gia ở đây, có Lan Lăng phủ ở sau lưng, lúc này đến Cố Hương còn là cùng thiếu gia đến, xem như hộ vệ, tự nhiên không có gì phải sợ.
Bất quá ngay thời điểm Hoàng Tam muốn đi ra, Trương đội trưởng vội kéo Hoàng Tam lại, ý bảo Hoàng Tam không nên nóng lòng vọng động, thân là quân nhân, vừa tới hắn cũng muốn thử vị thiếu gia được phu nhân yêu thương hết mực kia có bao nhiêu cân lượng. Thứ hai thân phận của Lan Lăng phủ, ở địa phương như Cố Hương, không bại lộ thì không nên lộ mới tốt.
- Nguyên lai là Lâm công tử, Lâm công tử đã thật lâu không có tới a.
Thấy thanh niên cẩm bào kia, trên khuôn mặt thanh niên canh cổng nhất thời khôi phục nụ cười làm người ta cực kì thoải mái kia.
- Gần đây có một số việc, đi nơi khác một chuyến, đã thật lâu không có tới, không nghĩ tới hiện tại cũng có tiểu thí hài đến Cố Hương tìm cô nương, ha ha.
Thanh niên cẩm bào cười to, thần thái càng cuồng ngạo, xem ra bình thường ở trong Lan Lăng phủ thành, cũng không ít ỷ thế hiếp người, ánh mắt cười nhạo lại trêu ghẹo nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:
- Tiểu tử, còn không quay về uống sữa, bằng không hôm nay ca ca mang ngươi vào Cố Hương kiến thức được không, ha ha.
Đỗ Thiếu Phủ nhìn thiếu niên cẩm bào kia, ánh mắt giật giật hỏi:
- Ngươi có thẻ hội viên sao?
Thanh niên cẩm bào sửng sốt, sau đó có chút kiêu ngạo nói:
- Ta đương nhiên có, thẻ hội viên của Cố Hương cũng không phải ai cũng có năng lực làm.
Thanh niên cực kỳ tự hào, thân là một nam nhân, có thẻ hội viên của Cố Hương, cũng là một chuyện tình đáng giá tự hào.
- Ngươi cho ta thẻ hội viên được không?
Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ nhất thời sáng ngời hỏi.
- Cho ngươi, ha ha, đầu của tiểu tử này cháy hỏng sao!
- Nguyên lai là ngốc tử.
...
Nghe Đỗ Thiếu Phủ nói, đám thanh niên chung quanh đều cười ha ha.
- Cho ngươi, ha ha, tiểu tử, dựa vào cái gì?
Thanh niên cẩm bào nhìn Đỗ Thiếu Phủ cười nói, không nghĩ tới ở trước cửa Cố Hương còn có thể đụng phải một ngốc tử, đợi vào trong Cố Hương, sẽ có đề tài không tệ cùng các cô nương hàn huyên.
Đỗ Thiếu Phủ nghiêm túc nhìn thanh niên cẩm bào nói:
- Bởi vì nếu ngươi không cho ta, ta sẽ đánh ngươi.
- Cái gì...
Thanh niên cẩm bào sửng sốt, sau đó nhìn Đỗ Thiếu Phủ, cực kì trào phúng cười lạnh nói:
- Tiểu tử, ngươi biết ta là ai không, ngươi xác định muốn đánh ta?
- Mặc kệ ngươi là ai, ta cũng sẽ đánh ngươi.
Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, sau đó nói:
- Bất quá chỉ cần ngươi cho ta thẻ hội viên, ta cam đoan không đánh ngươi.
- Ha ha ha ha...
Thanh niên cẩm bào cười phá lên, cười đến nước mắt chảy ra, thật vất vả dừng lại cười, nhưng vẫn nhịn không được bụng run rẩy nói:
- Tiểu tử, ngươi thật có dũng khí, ở trong Lan Lăng phủ thành, người dám nói đánh ta thật không có quá nhiều a, ta không đưa cho ngươi thẻ hội viên, bởi vì ta thật sự muốn biết, ngươi sẽ đánh ta như thế nào, ha ha.
Nói xong, thanh niên cẩm bào lại nhịn không được cười phá lên.
- Vị Thiếu Phủ thiếu gia này, sẽ không phải đầu có vấn đề chứ, sao còn có thể hỏi người khác mượn thẻ hội viên.
Trương đội trưởng cùng đám người Hoàng Tam sắc mặt co rúm, nguyên bản còn tưởng rằng đi theo vị thiếu gia này đến Cố Hương là một bước lên trời, không nghĩ tới vị thiếu gia này kỳ hoa như vậy.
Toàn trường cười vang, Đỗ Thiếu Phủ vẫn phong khinh vân đạm, nhìn thanh niên cẩm bào kia nói:
- Ngươi so với Lan Lăng tứ thiếu Quách Khôn thì như thế nào?
- Này...
Thanh niên đang cười to kia nghe vậy, khuôn mặt liền run rẩy một chút, mặc dù hắn ở trong Lan Lăng phủ thành có chút danh khí, nhưng so với Lan Lăng tứ thiếu, tự nhiên là không đủ xem, hoàn toàn không phải cùng một đẳng cấp a, phải biết rằng, Cố Hương thiếu lão bản cũng là một trong Lan Lăng tứ thiếu, nhất thời trừng mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:
- Quách thiếu là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy của Lan Lăng phủ thành chúng ta, ta tự nhiên là kém một ít, bất quá cũng thường xuyên cùng Quách thiếu tụ họp.
Khi thanh niên cẩm bào nói chuyện, không dám thừa nhận mình có thể so sánh với Quách Khôn, nhưng cũng thông minh nâng mình một chút.
Bất quá người sáng suốt tự nhiên đều biết, thanh niên cẩm bào này nói thường xuyên tụ họp với Quách thiếu, hoàn toàn là ở phía sau làm người hầu mà thôi, sợ là làm người hầu cũng không đủ tư cách.
Đỗ Thiếu Phủ lơ đễnh, sau đó tiếp tục hỏi:
- Vậy ngươi so với Lan Lăng tứ thiếu Hạ Quân thì như thế nào?
- Hạ thiếu...
Khuôn mặt của thanh niên cẩm bào lại âm thầm thêm nói:
- Hạ thiếu là Bạch Hổ môn thiếu môn chủ, tu vi kinh người, ta tự nhiên là kém một ít.
Nghe Đỗ Thiếu Phủ nói, đám người Trương đội trưởng cùng Hoàng Tam hai mặt nhìn nhau, nhìn bộ dáng này, cả đám đã làm tốt chuẩn bị, một khi có người dám đụng vị thiếu gia này, cho dù bọn họ hủy cả Cố Hương cũng phải bảo vệ, dù sao Cố Hương này thế lớn, cũng ở trong Lan Lăng phủ thành, không thể so sánh với phủ chủ.
Đỗ Thiếu Phủ đột nhiên mỉm cười, sau đó nhìn thanh niên cẩm bào kia, thần bí nói:
- Ngươi hẳn là còn không biết, hôm nay Hạ Quân cùng Quách Khôn đều bị người đánh tàn phế, có thể nói cực kỳ thảm a... Chậc chậc...
- Cái gì, Quách thiếu cùng Hạ thiếu bị đánh, tiểu tử ngươi muốn lừa ta sao?
Thanh niên cẩm bào kinh ngạc, ở toàn bộ Lan Lăng phủ thành, ai dám đánh hai vị đại thiếu kia, này tuyệt đối là chuyện tình không có khả năng.
Người chung quanh nghe vậy, cũng dựng thẳng lỗ tai lên, hai cái trong Lan Lăng tứ thiếu bị người đánh, này tuyệt đối là tin tức lớn trong Lan Lăng phủ thành.
Ngay cả đám người Hoàng Tam cùng Trương đội trưởng cũng hiếu kỳ, Lan Lăng tứ thiếu, bọn họ đều nghe nói qua, cũng có hiểu biết.
Thanh niên canh cửa của Cố Hương cũng rất hiếu kỳ nhìn chằm chằm Đỗ Thiếu Phủ, Quách thiếu và Hạ thiếu nổi danh cùng với thiếu lão bản bị đánh, này tuyệt đối là chuyện tình khiếp sợ toàn bộ Lan Lăng phủ thành.
Thời điểm tất cả ánh mắt dừng ở trên người Đỗ Thiếu Phủ, Đỗ Thiếu Phủ nhìn thanh niên cẩm bào kia, như sợ có người không tin, nghiêm túc nói:
- Bọn họ thật sự bị đánh, đánh rất thảm.
- Không có khả năng, ai đánh?
Thanh niên cẩm bào còn có chút không tin.
- Ta đánh, ta đại biểu chính nghĩa đánh bọn họ.
Giọng nói của Đỗ Thiếu Phủ hạ xuống, sau đó ở trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, vung ra một quyền, đánh lên mũi của thanh niên cẩm bào.
- Răng rắc!
Một quyền này không hề dùng huyền khí gì, nhưng thanh niên cẩm bào kia không có chuẩn bị, hơn nữa Đỗ Thiếu Phủ dùng lực lượng thân thể thuần túy, hậu quả có thể nghĩ, khi nắm tay hạ xuống, liền truyền ra thanh âm xương gãy...
- A...
Thanh niên cẩm bào kêu thảm thiết, thân hình lui ra phía sau mấy bước, lỗ mũi chảy đầy máu mũi, xương sụn gãy mang đến đau đớn để hắn nhịn không được kêu thảm thiết.
Một màn này, tất cả mọi người đều sợ ngây người, không có bất luận kẻ nào sẽ thật sự cho rằng Đỗ Thiếu Phủ dám ra tay.
- Ngươi xem, ta đã nói ngươi không cho ta thẻ hội viên, ta sẽ đánh ngươi.
Thời điểm giọng nói hạ xuống, bỗng dưng ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ trở nên sắc bén, bởi vì Đỗ Thiếu Phủ phát hiện vài thanh niên khác ở chung quanh đều lao lên, ngay cả đám hộ vệ của Cố Hương cũng lao lên.
- Ba ba...
Thanh âm âm bạo không ngừng vang vọng, thân ảnh tử bào làm người ta hoa cả mắt, kim mang nhàn nhạt lóe ra.
- Bang bang...
Hết thảy chỉ ở trong vài tức, sau đó mọi người nhìn thấy từng thân ảnh đánh về phía thiếu niên áo tím kia bay ra ngoài, ngã ở trên đất, máu tươi đầm đìa.
Vài thanh niên kia thực lực cũng không tệ, đều đến Tiên Thiên cảnh, coi như có chút bản sự. Đặc biệt là đám hộ vệ của Cố Hương, thực lực chưa tới Mạch Động cảnh, nhưng đều là Tiên Thiên Bỉ Ngạn cảnh, còn có hai đầu lĩnh Tiên Thiên Viên Mãn cảnh, tuyệt đối không tầm thường.
Bất quá hiện tại chỉ nháy mắt đã bị đánh bay, sao không làm người ta sợ hãi.
Trương Hoành cùng Hoàng Tam cũng chấn kinh, này căn bản không có cho bọn họ cơ hội xuất thủ, vừa rồi ra tay, Hoàng Tam xem không quá rõ ràng, nhưng Trương đội trưởng tuyệt đối là thấy rõ, không ngờ vị Thiếu Phủ thiếu gia này, tu vi sẽ khủng bố chủ như vậy, nói thật, hắn là cực kỳ rung động.
- Ta thật vất vả đến Lan Lăng phủ thành một chuyến, ngươi lại bảo ta về nhà uống sữa, ngươi đây là cố ý để ta đánh ngươi a.
Thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ lại xuất hiện ở trước người thanh niên cẩm bào, huy quyền đánh tới.
- A... Tiểu tử, ngươi dám đánh...