Thanh âm quát lạnh truyền tới, một thiếu niên áo tím nháy mắt xuất hiện ở trước người Đỗ Chấn Vũ, năng lượng cực đoan thổi quét, làm hồn phách người run rẩy, mặt đất cũng bị chấn ra vô số vết rạn, sau đó một tay trực tiếp chộp vào trường thương kia.
- Ca ca!
Trường thương run lên, trong chớp mắt đã bị trảo nát.
- Di!
Nhìn thấy thiếu niên áo tím đột nhiên xuất hiện, ánh mắt của đại hán nghi hoặc cả kinh, sắc mặt đại biến, khí tức trên người đối phương, dĩ nhiên cường hãn đến làm tim hắn đập nhanh, loại khí thế này là cực kì khủng bố.
- Chết đi đi!
Ngay thời điểm trường thương bị bóp nát, thiếu niên áo tím không có trì hoãn gì, cười lạnh một tiếng, biến trảo thành quyền oanh ra, phù văn hiển hiện, bộc phát ra khí thế khủng bố, tựa như tia chớp.
- Oành!
Năng lượng trầm đục vang vọng ở trong ngực hắn, sau đó chỉ thấy đại hán hộc máu bay ngược ra ngoài, sinh cơ bị phá hủy.
- Tiểu tử này làm sao có thể cường đại như vậy, khó trách vừa rồi có thể chống lại Mạch Linh Cảnh.
Hai Mạch Động cảnh viên mãn khác đang vây công Đỗ Chấn Vũ thấy thế, sắc mặt nhất thời đại biến, sau đó cấp tốc bỏ chạy.
- Muốn chạy, đều lưu lại đi!
Thanh âm của thiếu niên truyền ra, tựa hồ hoàn toàn khác biệt với thường ngày.
- Hưu hưu!
Giọng nói hạ xuống, khí tức bùng nổ, hai đạo thủ ấn trực tiếp bắn ra, thủ ấn cùng với phù văn xuyên thủng không gian, nhanh như thiểm điện, thế như sấm đánh!
- Xuy xuy!
Hai Mạch Động cảnh Viên Mãn đang muốn chạy trốn, trên lưng bị xuyên thủng ra huyết động, thân hình ngã xuống.
- Giống như có chút không đúng a...
Ánh mắt của Đỗ Chấn Vũ lộ ra nghi hoặc, hắn cảm giác được khí tức trên người Đỗ Thiếu Phủ rất đặc biệt, cẩn thận nghe, ngay cả thanh âm cũng có chút bất đồng, hình như là thay đổi một người khác.
- Di, lại có Linh Phù Sư, còn tu luyện phù trận.
Đỗ Thiếu Phủ không để ý đến Đỗ Chấn Vũ, mà ngẩng đầu, ánh mắt đột nhiên nhìn về phía tiền không.
Nơi đó có một lão giả, thân hình huyền phù ở trong không trung, khí tức làm tâm thần người nhộn nhạo, mỗi một lần ra tay, đều có Ngũ Hành phù văn quỷ dị chấn động, vô số người Thạch Thành bị đánh chết, chết ở trong tay hắn đã không ít.
Thân ảnh lão giả lướt qua bầu trời, khí tức cường hãn, ra tay cực kì sắc bén độc ác.
Bỗng dưng, lão giả tựa hồ cảm giác được cái gì, bỗng nhiên ngẩng đầu, giữa không trung ở phía trước hắn lại đột nhiên xuất hiện một thiếu niên áo tím.
- Di, chẳng lẽ là Mạch Linh Cảnh, không có khả năng...
Ánh mắt lão giả nghi hoặc, chỉ có tu luyện giả Mạch Linh Cảnh mới có thể huyền phù phi hành, nhưng thiếu niên này rõ ràng còn không có đạt tới Mạch Linh Cảnh.
- Linh Phù Sư tứ tinh Sơ Đăng cảnh...
Đỗ Thiếu Phủ nhìn lão giả trước mắt, thần sắc không có quá nhiều biến hóa.
- Ngươi chính là Đỗ Thiếu Phủ?
Ánh mắt lão giả nhìn chằm chằm Đỗ Thiếu Phủ, nhìn khuôn mặt cương nghị duệ khí kia, ánh mắt âm trầm đến cực điểm.
Hắn đã sớm nghe nói qua Đỗ Thiếu Phủ, Tào Khải Thái chính là bị tiểu tử này kém chút đánh cho tàn phế.
Đỗ Thiếu Phủ liếc mắt nhìn hắn nói:
- Muốn động thủ liền động thủ, nói nhiều làm gì, ta lại không quen một Linh Phù Sư tứ tinh nho nhỏ như ngươi.
- Tiểu súc sinh, vận dụng bí pháp mới có thể phi hành lại dám kiêu ngạo, hôm nay liền diệt ngươi!
Lão giả không nghĩ tới đối phương dĩ nhiên không có để hắn ở trong mắt, nhất thời hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Năng lượng chấn động, phù văn hiện ra, lão giả ngưng kết thủ ấn, khí tức ẩn ẩn làm thức hải người ta không khỏe, năng lượng kia ảnh hưởng linh hồn, sau đó nhanh như tia chớp bắn về phía trước, chưởng ấn tàn nhẫn phách tới ngực Đỗ Thiếu Phủ.
- Diệt lão phu, ngươi còn không xứng, nếu lão phu có một thành thực lực ở năm đó, cũng đủ diệt ngươi nghìn lần!
Đỗ Thiếu Phủ nói thầm, mắt nhìn chưởng ấn tàn nhẫn bắn đến, thân ảnh quỷ dị lui về phía sau, sau đó tay áo huy gạt, chỉ thấy không khí chấn động, vô số phù quang hiện ra, năng lượng cường đại nhanh chóng quấn quanh chưởng ấn.
- Xuy...
Trong phù quang, năng lượng quỷ dị bạo phát, trực tiếp đánh gãy chưởng ấn, sau đó hóa thành cột sáng phù văn bắn về phía lão giả.
- Thật quỷ dị...
Lão giả thấy thế, tựa hồ cảm giác được cái gì, trong lòng rùng mình, không dám tự đại nữa, toàn lực ngưng tụ phù quang chắn ở trước người.
- Ca ca...
Chỉ là lão giả ngưng tụ phù quang căn bản không thể chống đỡ, bị phù quang của người trước đánh nát, thân hình lảo đảo lui ra phía sau, sắc mặt kinh biến.
- Mau nhìn, là Đỗ gia Đỗ Thiếu Phủ.
- Đỗ gia Đỗ Thiếu Phủ đang độc chiến cường giả, thực lực của hắn dĩ nhiên cường hãn đến trình độ này sao!
- Hi vọng hắn có thể trợ giúp tam đại gia tộc thủ hộ Thạch Thành ta!
...
Vô số thành dân nhìn thiếu niên áo tím giữa không trung, lần trước ngũ đại gia tộc nội chiến, thiếu niên kia đại phóng quang hoa, lúc này đây có phải cũng có thể đại phóng dị sắc thủ hộ Thạch Thành hay không, tất cả ánh mắt đều cực kỳ chờ mong.
- Ai, hữu tâm vô lực a, khôi phục quá ít.
Sau khi đánh nát phù quang của lão giả, tựa hồ Đỗ Thiếu Phủ rất không hài lòng.
- Lực lượng trên người ngươi không phải của ngươi, là ngươi mượn lực lượng...
Lão giả kia thân là Linh Phù Sư, nhất thời phát hiện bí mật trên người Đỗ Thiếu Phủ.
Lực lượng cường hãn quỷ dị kia, căn bản không phải thiếu niên áo tím kia sở hữu, hắn vừa nói xong, sắc mặt càng âm trầm lên, từng đạo thủ ấn cấp tốc ngưng kết.
Vô số phù văn bắt đầu chấn động, sau đó hóa thành rất nhiều trận kỳ, tổng cộng mười ba trận kỳ, lan tràn ra lực lượng kinh người.
- Linh Phù Sư tứ tinh Sơ Đăng, có thể miễn cưỡng bố trí phù trận tứ tinh, cũng không tệ.
Nhìn lão giả kia ngưng tụ trận kỳ, Đỗ Thiếu Phủ có chút hứng thú đánh giá.
- Tuyệt Lăng Phong sát trận!
Lão giả khẽ quát một tiếng, ngay thời điểm mười ba trận kỳ ngưng tụ, tất cả năng lượng trong cơ thể quán chú vào trong mười ba trận kỳ, làm sắc mặt hắn tái nhợt.
- Hưu hưu...
Hắn vẫy tay, mười ba trận kỳ bắn về phía không gian xung quanh Đỗ Thiếu Phủ, lấy tốc độ giống như tia chớp bao vây đối phương.
Ầm vang!
Thời điểm mười ba trận kỳ biến mất, chung quanh Đỗ Thiếu Phủ nổi lên sóng gió kịch liệt, không gian run run.
Trong phút chốc, cuồng phong gào thét, không gian hỗn loạn, phù văn lan tràn, điều động lực lượng Thiên Địa chung quanh, sau đó một phù trận cường đại xuất hiện ở giữa không trung.
Phù trận xuất hiện, che thiên tế nhật, làm trời cao gió nổi mây phun, Thiên Địa hôn ám!
Sắp là muốn toàn bộ Thạch Thành trên không bao phủ này, uy lực làm người ta run như cầy sấy!
Chung quanh phù trận, không gian hỗn loạn, năng lượng cuồng bạo giống như lốc xoáy khủng bố, gào thét thổi quét Thiên Địa!
Như muốn Thạch Thành san thành bình địa, huân thiên hách địa!
Trận Phù sư tứ tinh, cho dù bố trí một phù trận tứ tinh Sơ Đăng cảnh, đều đủ để làm tu luyện giả Mạch Linh Bỉ Ngạn cảnh khó có thể đối phó, thậm chí Mạch Linh Cảnh Viên Mãn cũng đau đầu.
Phù trận, còn là thủ đoạn sát thương đại quy mô.
Bởi vậy, Trận Phù sư ở lực công kích là mạnh nhất.
Thân là Linh Phù Sư, địa vị cao thượng, cao hơn võ giả đồng cấp rất nhiều.
Bất cứ Linh Phù Sư nào, đặc biệt là Linh Phù Sư không tầm thường, đều bị các thế lực lớn xem là thượng tân.
- Trời ạ, đó là một Linh Phù Sư, còn là Trận Phù sư!
- Phù trận thật lợi hại, Đỗ Thiếu Phủ bị nhốt ở trong đó!
...
Ánh mắt mọi người kinh ngạc lo lắng, uy lực của phù trận quá lớn, căn bản không phải người thường có thể đối phó.
- Không tốt...
Diệp Quang, Bạch Vĩ đang bị Tào Thiên Mãng cùng một đại hán áp chế không thở nổi, còn có đám người Diệp Bảo Lâm, Đỗ Chí Hùng, Diệp Tử Câm, Bạch Thải Y vết thương chồng chất, cảm giác được phù trận khủng bố giữa không trung, sắc mặt đều kinh biến.
- Phanh!
Tào Thiên Mãng cười lạnh, thừa dịp Diệp Quang thất thần, tay áo bào huy gạt, một đạo huyền khí cường hãn từ trong lòng bàn tay phun trào, đánh lên đầu vai của Diệp Quang.
Lần trước thương thế của Diệp Quang còn không có khỏi hẳn, hơn nữa lúc này đây thực lực của Tào Thiên Mãng còn có tăng lên, rốt cuộc khó có thể chống lại, vừa rồi đã ăn không ít đau khổ.
- Phanh!
Tiếng va chạm vang lên, gợn sóng năng lượng cuồng mãnh, Diệp Quang bị chấn bay, lui hơn mười thước mới đứng vững thân hình, miệng phun ra máu tươi.
Một chiêu chiếm tiện nghi, thân hình của Tào Thiên Mãng không có chút đình trệ, hóa thành một đạo thiểm điện đánh tới...
- Ở trước mặt lão phu chơi phù trận, thật sự là ngại mệnh quá dài a!
Tiếng cười truyền ra, sau đó cuồng phong gào thét, trong phù trận che thiên tế nhật kia, một cổ năng lượng kinh khủng chấn động, như muốn lung lay sắp đổ.
Ngay sau đó, ở trong đồng tử co rút của lão giả, thủ đoạn mạnh nhất của hắn, Tuyệt Lăng Phong sát trận đủ để vây khốn Mạch Linh Bỉ Ngạn cảnh đỉnh phong, lại ầm ầm nổ tung!
- Oanh ầm ầm!
Năng lượng cuồng bạo thổi quét, làm toàn bộ Thạch Thành kịch chiến, vừa rồi phù trận còn chấn tâm hồn người, khủng bố huân thiên hách địa, lại dễ dàng bị phá hủy như thế.
- Phốc xuy!
Khuôn mặt lão giả trắng bệch, khóe miệng hiện ra máu tươi.
- Hưu!
Cùng lúc đó, trong phù trận bị phá hủy, một tử ảnh mơ hồ như quỷ mỵ lao ra, chưởng ấn bao vây lấy phù quang chói mắt, không chút lưu tình lao thẳng đến trong ngực lão giả.
Hết thảy quá nhanh, lão giả liên tiếp bị thương chỉ có thể vội vàng lui ra sau.