Đỗ Thiếu Phủ phát hiện tự phù thần bí kia có thể là một loại công pháp, công pháp này thông cảm quảng đại, như ẩn chứa huyền bí của Thiên Địa vạn vật.
Dựa theo tự phù thần bí kia tu luyện, Đỗ Thiếu Phủ phát hiện dĩ nhiên có thể tu luyện tinh thần lực, hiệu quả còn mạnh hơn Thái Nhất Hồn Quyết mà Chân Thanh Thuần giao cho mình, mạnh còn không phải nhỏ tí tẹo.
Này càng để Đỗ Thiếu Phủ kinh hỉ không thôi, hai ngày qua dựa theo tự phù thần bí tu luyện, cảnh giới Linh Phù Sư hoàn toàn ổn định ở Linh Phù Sư tam tinh.
Đồng thời, Đỗ Thiếu Phủ phát hiện theo mình đến Linh Phù Sư tam tinh, lực lượng tinh thần tăng nhiều, mình ở phù trận cũng tiến bộ to lớn.
Lại là một buổi chiều, lạc nhật đìu hiu, màu xám bạc bao phủ Thạch Thành.
- Linh Phù Sư tam tinh Sơ Đăng, tiểu tử ngươi đột phá đến Linh Phù Sư tam tinh...
Thời điểm Chân Thanh Thuần từ trong tiểu tháp chui ra, mắt nhìn khí tức trên người Đỗ Thiếu Phủ, con mắt trừng sắp lòi ra, giống như gặp quỷ nhìn Đỗ Thiếu Phủ, nghẹn họng nhìn trân trối, vẻ mặt hoảng sợ.
- Luyện chút liền đột phá a.
Đỗ Thiếu Phủ vô sỉ cười nói.
Chân Thanh Thuần cũng không phải ngốc, sau đó lắc đầu, nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:
- Không đúng, tiểu tử ngươi nhất định là đã xảy ra sự tình gì, bằng không không có khả năng đột phá nhanh như vậy.
Đỗ Thiếu Phủ trừng Chân Thanh Thuần một cái, sau đó nói chuyện tình thú cốt cho Chân Thanh Thuần.
Cuối cùng ở dưới Chân Thanh Thuần yêu cầu mãnh liệt, hắn phiên dịch tự phù thần bí ra đọc cho Chân Thanh Thuần nghe.
- Thiên Địa coi người như phù du, Đại Đạo coi Thiên Địa như bọt nước, duy chỉ có Nguyên Thần là thật.....
Chân Thanh Thuần thì thào nói, thân ảnh hư ảo cũng như tiến nhập một loại trạng thái ngộ đạo, Nguyên Thần hư ảo có thần mang màu trắng lan tràn.
Thật lâu sau, thần mang màu trắng chung quanh thân ảnh hư ảo tiêu tán, ánh mắt của Chân Thanh Thuần càng thêm kinh hãi, nhìn Đỗ Thiếu Phủ, hít sâu một hơi nói:
- Tiểu tử, ngươi quá may mắn!
- Có ý tứ gì?
Đỗ Thiếu Phủ ngẩng đầu hỏi.
- Ngươi cụ thể được cái gì, hiện tại ta cũng không biết.
Chân Thanh Thuần nghiêm túc nói với Đỗ Thiếu Phủ, trong ánh mắt đáng khinh không ngừng lóe ra tinh quang:
- Có thể là một bộ công pháp trên Thiên cấp, hay công pháp Thiên cấp chuyên môn tu luyện tinh thần lực, nhưng có thể khẳng định là tàn thiên, không phải toàn bộ.
- Công pháp trên Thiên cấp?
Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy, tâm nhất thời vui vẻ.
Công pháp chia làm công pháp Thiên cấp, công pháp Địa Cấp, công pháp Huyền Cấp, công pháp Hoàng cấp.
Mỗi một loại công pháp chia làm sơ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm.
Công pháp Thiên cấp đã là tồn tại truyền thuyết, còn công pháp trên Thiên cấp, trình độ trân quý có thể nghĩ.
- Không sai, ta có thể xác định là công pháp trên Thiên cấp, còn chuyên môn tu luyện tinh thần lực, bất quá còn ẩn chứa vô số áo nghĩa, ta bình sinh chưa bao giờ chứng kiến.
Chân Thanh Thuần chấn kinh, hiện tại hắn không thể không ghen tị tên biến thái trước mắt này.
Tu luyện công pháp của Kim Sí Đại Bằng Điểu, thiên phú Linh Phù Sư biến thái.
Lúc này tùy tiện chiếm được một bộ công pháp, cũng là công pháp trên Thiên cấp, so với công pháp hắn tu luyện còn muốn cao hơn, giống như tất cả chỗ tốt trên đời này, đều bị hỗn đản biến thái kia ôm hết.
Công pháp Thiên cấp, một bộ cũng đủ để làm siêu cấp cường giả xuất thế tranh đoạt.
Các thế lực lớn, cũng khó có công pháp Thiên cấp trấn phái.
Công pháp Thiên cấp, chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết, có lẽ chỉ có thế gia cổ xưa, mới có khả năng tồn tại công pháp Thiên cấp.
- Cái này hẳn là rất đáng giá a?
Đỗ Thiếu Phủ mỉm cười, xem ra vận khí của mình thật không tệ, tùy tiện ở Tàng Võ Lâu cũng có thể tìm ra công pháp Thiên cấp.
- Đáng giá?
Chân Thanh Thuần hận không thể đập chết tiểu tử này, công pháp Thiên cấp bị tiểu gia hỏa kia dùng tiền đến cân nhắc.
- Ngươi tuyệt đối không thể nói công pháp Thiên cấp này cho ai, kể cả người thân nhất, vạn nhất tiết lộ, ta cam đoan cường giả khủng bố nhất trên đời này này cũng sẽ xuất thế diệt ngươi.
Chân Thanh Thuần nhìn Đỗ Thiếu Phủ, cảnh cáo nói.
Cả người Đỗ Thiếu Phủ run lên, đạo lý hoài bích có tội tự nhiên là biết, sau đó nhìn Chân Thanh Thuần nói:
- Thanh Thuần ca, ta nói cho ngươi, vậy ngươi sẽ không vì công pháp Thiên cấp gia hại đệ đệ ngươi chứ?
- Thật muốn chụp chết hỗn đản ngươi.
Chân Thanh Thuần trừng Đỗ Thiếu Phủ, sau đó hừ lạnh một tiếng nói:
- Hừ, mặc dù công pháp của ngươi tốt, nhưng là tàn thiên, mà công pháp ta tu luyện cũng không kém, còn cực kì đặc thù, một khi tu luyện, không thể đổi lại, ta cũng không có khả năng bỏ qua công pháp hiện tại.
- Như vậy sao...
Đỗ Thiếu Phủ nhíu mày.
- Bất quá công pháp tàn thiên này với ta mà nói cũng có tác dụng thật lớn, chờ ta hảo hảo lĩnh ngộ, nói không chừng có thể thu hoạch lớn, về sau ngươi chiếu công pháp này tu luyện đi, tuy Thái Nhất Hồn Quyết không tệ, nhưng kém công pháp tàn thiên này quá nhiều.
Chân Thanh Thuần nói với Đỗ Thiếu Phủ.
Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, sau đó cùng Chân Thanh Thuần hàn huyên không ít tri thức phương diện phù trận, sắc trời hoàn toàn đen xuống, màn đêm bao phủ thương khung, lúc này mới trở về đình viện.
Khoanh chân ngồi ở trên giường, Đỗ Thiếu Phủ dựa theo công pháp tàn thiên, bắt đầu tu luyện.
Vô số tự phù thần bí hiện lên trong thức hải, đều có năng lượng chấn động, loại chấn động này, đối với tinh thần lực tăng trưởng có chỗ tốt thật lớn.
Sau một lát, quanh người Đỗ Thiếu Phủ cũng bao phủ ở trong thần mang màu trắng, năng lượng chấn động ở quanh thân, làm linh hồn người ta run rẩy.
Ban đêm ở Thạch Thành rất yên tĩnh, trừ nơi phong hoa tửu nguyệt.
Tần gia, Ngạn gia bị xoá tên mang đến chấn động, cũng dần dần bị bình ổn, dù sao chuyện này cũng lan không đến những người khác.
Huống chi Diệp gia ở Thạch Thành vốn có danh vọng tuyệt đối, Tần gia cùng Ngạn gia xoá tên, ở trong mắt mọi người, vốn là chuyện tình rất bình thường.
Sáng sớm, ánh bình minh dần dần hiện ra.
Thái dương mới lên để lộ ra đạo quang mang thứ nhất, cực kỳ đỏ tươi, như là màu máu. Trong nháy mắt hỏa cầu bay lên không, quang ảnh thiên biến vạn hóa, chiếu rọi cả đại địa.
- Oanh! Oanh! Oanh!
Trên bầu trời Thạch Thành, đột nhiên tuôn ra tiếng vang như sấm, cuồn cuộn không ngớt.
- Sao lại thế này?
- Không tốt, đây là Thạch Thành báo động trước, có cường địch xâm lấn!
- Thạch Thành đã mấy trăm năm không bị công kích, làm sao có thể có cường địch đến, mau đi xem một chút.
-...
Còi báo động vang vọng, người Thạch Thành từ trong mộng đẹp bừng tỉnh lao ra ngoài.
- Sưu sưu!
Vô số thân ảnh lao ra ngã tư đường, mọi người đều nhìn về phía bầu trời.
- Ở Diệp gia giống như ở động tĩnh rất lớn.
- Bạch gia cùng Đỗ gia cũng có động tĩnh.
...
Ngàn vạn ánh mắt hai mặt nhìn nhau, phương hướng Diệp gia, Đỗ gia, Bạch gia, lúc này bốc lên lửa khói báo hiệu, tam đại gia tộc tựa hồ đang có động tác rất lớn.
- Bách tính Thạch Thành nghe kỹ, hôm nay Thạch Thành có cường địch xâm lấn, tổ lật úp, sao có trứng còn nguyên, da không còn, lông tất diệt, tất cả tu luyện giả gia nhập đội ngũ của tam đại gia tộc, cùng qua cửa ải khó khăn hôm nay.
Thanh âm của thành chủ Diệp Bảo Lâm truyền khắp toàn thành, tiếng gầm cuồn cuộn.
- Thật có cường địch đến!
Nghe thanh âm của Diệp Bảo Lâm, toàn bộ Thạch Thành nhất thời sôi trào, không ít cư dân sắc mặt trắng bệch.
Đỗ gia, Đỗ Thiếu Phủ đang tu luyện cũng bị bừng tỉnh, vội vàng đến Đỗ gia đại điện, phát hiện toàn bộ Đỗ gia đang tề tụ.
Cường giả Đỗ gia đều đã đến đại sảnh, ánh mắt mọi người nghiêm nghị.
- Đại bá, Nhị bá.
Đỗ Thiếu Phủ đến bên người Đỗ Chấn Vũ cùng Đỗ Chí Hùng.
- Thiếu Phủ, ngươi tới vừa vặn, ngoài thành truyền đến tin tức, Lưu Vân quận Tào Thiên Mãng suất lĩnh mười hai thành chủ cùng năm vạn đại quân lao đến, sợ là muốn gây bất lợi cho Thạch Thành, ngươi phải cẩn thận một ít, chú ý an toàn.
Đỗ Chấn Vũ nói xong, cùng cường giả Đỗ gia vội vàng rời đi đại sảnh.
- Tào Thiên Mãng!
Đỗ Thiếu Phủ nhíu mày, sau đó theo sát đội hình Đỗ gia chạy tới tường thành.
Thạch Thành là trấn nhỏ biên thuỳ, một mặt nương tựa Man Thú sơn mạch, chỉ có một cửa thành.
Thời điểm Đỗ Thiếu Phủ theo cường giả Đỗ gia chạy tới trên tường thành, cường giả Diệp gia cùng cường giả Bạch gia cũng vừa vặn đến.
Mọi người không kịp hàn huyên, chỉ khẽ gật đầu, sau đó ánh mắt đều nhìn ra phía ngoài.
Ngoài Thạch Thành, mấy vạn nhân mã chỉnh tề mà đứng.
Ở phía trước có không ít Yêu thú tọa kỵ mạnh mẽ uy phong lẫm lẫm, khí thế hung hãn.
Hàng đầu có rất nhiều cường giả khí tức kinh người, tu vi ở Mạch Động cảnh chỉ sợ không dưới trăm người, Tiên Thiên cảnh càng nhiều.
Hơn mười người dẫn đầu, khí tức càng thêm cường hãn, sợ là đã đến Mạch Động cảnh viên mãn, ngay cả Mạch Linh Sơ Đăng cảnh cũng có mấy cái.
Thân hình to lớn cưỡi Tật Phong Tuyết Mã ở trước nhất, đúng là Tào Thiên Mãng.
- Người Thạch Thành nghe, giao ra bí cốt máu huyết của Lôi Đình Yêu Sư, mở cửa thành tiếp nhận đầu hàng, bằng không, Thạch Thành sẽ bị san thành bình địa!
Tào Thiên Mãng hơi ngẩng đầu nhìn vô số bóng người ở trên tường thành, lạnh lùng quát, xen lẫn huyền khí hùng hồn, như sấm vang vọng toàn bộ Thạch Thành.
- Quả nhiên là Tào Thiên Mãng, thương thế của hắn tựa hồ đã khôi phục a.
Trên tường thành, Đỗ Thiếu Phủ nhìn về phía Tào Thiên Mãng, cảm giác khí tức trên người Tào Thiên Mãng, tựa hồ so với mười mấy ngày trước càng mạnh hơn một ít.
- Tào Thiên Mãng, ngươi còn dám tới phạm Thạch Thành ta!
Diệp Quang quát, đáng tiếc Lôi Tổ bế quan, bằng không cần e ngại Tào Thiên Mãng này sao.