“Kiếm này... Phải thuộc về ta!” Bàn Ngu giống như cả một khối lưu ly màu đen, trên khuôn mặt hoàn toàn không có biểu cảm biến hóa rốt cuộc lộ ra một tia kinh hãi. Hắn chợt xoay người lại nhìn về phía Cơ Hạo, hai tay theo bản năng che kín phần eo hầu như bị triệt để chặt đứt.
Lượng lớn huyết tương màu đen dinh dính không ngừng từ trong vết thương thật lớn phun ra, nửa thân trên Bàn Ngu quơ quơ, chợt há mồm hướng về sương máu Ngu Hốt biến thành hung hăng hít một hơi —— trong hình ảnh ánh sáng xung quanh sương máu, Bàn Nhiên thế giới ầm ầm sụp đổ, sương máu do Ngu Hốt biến thành bị Bàn Ngu nuốt vào trong bụng, trong vết thương bên hông hắn vô số tơ máu nhỏ bé màu đen không ngừng phun ra.
Các sợi tơ máu màu đen quấn quanh lẫn nhau, theo tiếng vang ‘Xẹt xẹt’, vết thương bên hông Bàn Ngu bắt đầu khép lại.
Nhưng một mảng kiếm quang màu đen quấn quanh ở trên vết thương của Bàn Ngu, các sợi tơ máu vừa mới nối vào nhau, liền lập tức bị kiếm quang màu đen chém nát. Nhiều người như vậy liên thủ cũng không thể tạo thành thương tổn mang tính thực chất đối với Bàn Ngu, Cơ Hạo sau khi bổ ra một kiếm, lấy sức Bàn Ngu, vậy mà không thể nhanh chóng chữa trị vết thương!
Trong mắt Bàn Ngu lộ ra nét kinh hãi, hắn một lần nữa cường điệu: “Kiếm này, phải là của ta!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây