Cơ Hạo cười rất nham hiểm, rất cay nghiệt, đợi tới lúc trên trán Ngu Mông cũng bởi vì phẫn nộ toát ra các sợi gân xanh, Cơ Hạo tiếp tục rất nham hiểm, rất cay nghiệt nói: “Ta vốn cho rằng, A Đốn Hà gia tộc vì ích lợi, dùng một đứa con gái tư sinh chi thứ bé nhỏ không đáng kể để mượn sức ngươi, loại thủ pháp này rất thông thường.”
Nhún nhún vai, Cơ Hạo cầm cốc rượu trong tay tùy ý để trên bàn: “Nhưng... Bọn họ còn tặng ngươi một đứa con tiện nghi, thế này quá nhiệt tình chu đáo rồi. Hắc, gả con gái tặng kèm một đứa nhỏ trong bụng, đây là chuẩn bị... Ngầm chiếm cơ nghiệp của Bạch Hoa Vân Tước gia tộc sao?”
Ngu Mông dùng sức siết chặt rảnh tay, Cơ Hạo nghe được khớp xương hắn ma sát phát ra tiếng vang thanh thúy ‘Rắc rắc’.
Làm kẻ thống trị chí cao vô thượng của cả thảy một trăm thế giới, thần vương chí cao trong lòng vô số con dân bản xứ, Ngu Mông ở thế giới của hắn có được vô thượng quyền thế, địa vị chí cao. Hắn đã quen cao cao tại thượng, quen một lời nói muôn người nghe, quen tay nắm quyền lớn, hô mưa gọi gió.
A Đốn Hà gia tộc ngang ngược nhét cho hắn một đứa con gái tư sinh chi thứ...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây