“Ha ha ha, lão đầu gỗ, sư tôn ta đến rồi, ngươi có thủ đoạn thông thiên, cứ việc đi khoa tay múa chân với sư tôn nhà ta, tiểu tử ta không phụng bồi nữa!”
Mắt thấy Vũ Dư đạo nhân cầm trường kiếm hung tợn đánh tới, Cơ Hạo cất tiếng cười to, Thiên Địa Kim Kiều thanh quang chợt lóe, mang theo hắn nháy mắt dịch chuyển đến ngoài mấy trăm dặm. Hắn hít sâu một hơi, xương vỡ, thịt nát bị cành cây thất bảo đánh bay liền như chim chóc có linh tính về tổ, ùn ùn bay trở về thân thể Cơ Hạo, nhanh chóng ghép lại với nhau.
Vu Đế nhân tộc đều có đại thần thông nhỏ máu trọng sinh, huống chi Cơ Hạo tồn tại này tu được chân ý của Bàn Cổ chân thân? Mỗi một giọt máu thịt của hắn đều chưa xói mòn, toàn bộ quay về bản thể Cơ Hạo, trong nháy mắt toàn bộ cốt nhục đều khép lại như lúc ban đầu, nhìn không ra một tia vết thương.
Mộc đạo nhân, Hoa đạo nhân nhanh chóng sóng vai đứng ở cùng một chỗ, vạn phần kiêng kị nhìn về phía Vũ Dư đạo nhân.
Chỉ riêng đạo hạnh cảnh giới Vũ Dư đạo nhân đã có thể ép Hoa đạo nhân một bậc, so với Mộc đạo nhân có lẽ sàn sàn như nhau, có lẽ có một chút không bằng. Nhưng Vũ Dư đạo nhân kế thừa ý niệm sát phạt chinh chiến trong nguyên linh Bàn Cổ thánh nhân, lực lượng chém giết có một không hai thiên hạ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây