Lúc linh quang đen trắng của Hà Đồ Lạc Thư từ trong doanh trướng phun ra, Cơ Hạo đã phát giác thấy không đúng.
Linh quang đen trắng chợt lóe, một bàn tay Cơ Hạo hướng đại trướng chộp tới. Một bàn tay Thái Dương Chân Hỏa ngưng tụ thành đem lều trại làm từ da thú khẽ run lên, mấy chục tầng phù văn phòng ngự trên lều trại vỡ vụn như nổ bỏng ngô, da thú thật dày ở trong ánh lửa nháy mắt hóa thành tro bụi, lộ ra hình ảnh trong trướng bồng.
Mấy chục gia thần gia tướng Hữu Sùng bộ cùng cất tiếng kinh hô, bước nhanh hướng Tự Văn Mệnh lao đi.
Tự Văn Mệnh hơi cau mày, nhẹ nhàng phất phất tay, trầm giọng quát: “Không sao, không cần cả kinh, thích khách này chưa...”
Một câu chưa nói hết, trong dãy núi ngoài mấy trăm dặm, đột nhiên có ba tiếng rít bén nhọn ập tới. Ba mũi tên hào quang ảm đạm, thần quang nội liễm như năm tháng trôi qua, mang theo một loại khí cơ hùng hồn khó cản lao vút đến.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây