“Tiền bối?” Cơ Hạo nhìn về phía U Minh giáo chủ: “Tiền bối có bảo bối thích hợp hay không?”
“Thật ra cũng có!” U Minh giáo chủ nhìn về phía Cơ Hạo: “Sao, ngươi muốn xuống tay đối với cô ta?”
Cơ Hạo cười, ánh mắt đảo qua Ngao Lễ và Phượng Cầm Tâm, chậm rãi gật gật đầu. Hai kẻ này tuy tính tình rất có vấn đề, nhưng dù sao cũng là Cơ Hạo đưa bọn họ vào Bàn Giả thế giới. Về tình về lý, Cơ Hạo không thể ngồi xem bọn họ xảy ra chuyện.
U Minh giáo chủ giật mình, hắn cũng nhìn thoáng qua Ngao Lễ và Phượng Cầm Tâm, thấp giọng lẩm bẩm: “Long tộc, Phượng tộc là kiêu ngạo nhất, cũng là bao che khuyết điểm nhất, nếu biết huyết duệ nhà mình bị người ta làm nhục như thế, hắc hắc.”
Lỗ tai đột nhiên giật giật, mi tâm U Minh giáo chủ liên tục có mười tám luồng khí đen nhỏ bé dần dần hiện lên. Hắn cười, sau đó đứng dậy, chậm rãi đi tới bên cạnh cột đá, tay trái dùng sức vung lên, trong tay áo trường bào màu đen hầu như buông xuống đất một làn gió giật màu đen âm hàn thấu xương vô thanh vô tức bay ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây