Vũ Thần Chúa Tể

Chương 98: Ta là thằng ngu

Chương Trước Chương Tiếp

Không chỉ có Dương đại sư, mà hiện tại tất cả mọi người ở đây đều minh bạch thanh thiết kiếm rỉ trong tay Tần Trần hiển nhiên là một thanh bảo binh cường đại, bằng không thì tuyệt đối không thể đơn giản làm gãy bảo binh do Lãnh Mạch đại sư luyện chế được.

Buồn cười là lúc trước bọn họ căn bản không nhìn ra, còn tưởng Tần Trần nhìn lầm, cược ra một kiện rác rưởi.

- Thật không ngờ Tần Trần ở phương diện luyện khí lại có hiểu biết đến như vậy, chẳng trách ở thời điểm đại khảo cuối năm, Lương Vũ đại sư của Khí Điện lưu ý hắn đến như vậy.

- Đúng vậy, hẳn người này là đệ tử của Lương Vũ đại sư? Bằng không thì tuổi còn trẻ như vậy, sao lại hiểu nhiều đến thế?

- Đệ tử Lương Vũ đại sư? Không thể nào, mặc dù Lương Vũ đại sư là thiên tài của Khí Điện, nhưng hắn vừa đột phá Luyện Khí Sư nhị phẩm không bao lâu, tạo nghệ ở phương diện luyện khí có lẽ còn kém Lãnh Mạch đại sư một chút, sao Tần Trần có thể là đệ tử của hắn được?

- Cũng đúng!

Quan lại quyền quý lúc trước có tham gia đại khảo cuối năm, nên nói ra những chuyện có quan hệ với Tần Trần và Lương Vũ.

- Cái gì? Các ngươi nói lúc nãy chính là Tần Trần, là Tần Trần lấy được đệ nhất trong đại khảo cuối năm của Thiên Tinh Học Viện sao?

Nghe mọi người nói, Lãnh Mạch đại sư đang đứng ngẩn ngơ ở đằng kia bất chợt nhảy dựng lên, vẻ mặt khiếp sợ.

Thân thể hắn run lẩy bẩy, như nghe được chuyện khó có thể tin.

- Đúng vậy, Lãnh Mạch đại sư ngươi không biết sao?

Có người nghi ngờ nói.

- Là hắn, dĩ nhiên là hắn, khó trách lúc nãy sao ta lại thấy tên Tần Trần này quen đến thế, nguyên lai là hắn!

Lãnh Mạch hối hận, ngửa mặt lên trời gào to:

- Sao ta lại ngu như thế chứ!

Hắn vội vàng lao xuống lầu, nhưng sớm đã không tìm được thân ảnh của Tần Trần.

- Chết tiệt, ta là thằng ngu, ta đúng là một thằng ngu!

Trở lại Tu Bảo Lâu, Lãnh Mạch lẩm bẩm một mình, vẻ mặt tự trách.

Lương Vũ và hắn cùng là Luyện Khí Sư nhị phẩm của Khí Điện, đối với sự tích của Lương Vũ hắn sao mà không biết.

Thanh danh của Lương Vũ rất lớn, đơn giản chỉ vì hắn mới hơn 30 tuổi đã đột phá Luyện Khí Sư nhị phẩm, là đệ nhất thiên tài của Khí Điện, tiền đồ vô lượng.

Luân thực lực luyện khí chân chính, Lương Vũ mới vừa đột phá không bao lâu, so với hắn đắm chìm trong cảnh giới Luyện Khí Sư nhị phẩm hơn 10 năm, thì còn xa tít tắp.

Thế nhưng không bao lâu trước, trong một lần giao lưu với Lương Vũ, hắn lại phát hiện tạo nghệ luyện khí của Lương Vũ lại ngang bằng hắn, thậm chí còn nhỉnh hơn một chút.

Chuyện này làm hắn thất kinh, trăm bề không hiểu nổi.

Sau này hắn âm thầm điều tra thì mới phát hiện, sở dĩ Lương Vũ đột nhiên mạnh lên, hoàn toàn là bởi vì không lâu trước cùng Tần Trần luyện chế chung, cho nên từ đó về sau ở phương diện luyện khí, Lương Vũ như biến thành người khác.

Kết hợp với biểu hiện của Lương Vũ ở trong đại khảo của Thiên Tinh Học Viện, vì Tần Trần hung hăng xuất đầu, đã làm cho Lãnh Mạch cực kỳ nghi ngờ với chuyện này.

Ngày hôm nay Tần Trần ở chỗ này bộc lộ ra tạo nghệ luyện khí kinh người, để hắn minh bạch Lương Vũ đột phá là vì Tần Trần.

- Ta thật là thằng ngu, sớm biết người này là Tần Trần, ta... ta sao lại đắc tội hắn...

Lãnh Mạch ngay cả tâm trạng đập đầu tự tử cũng có.

Vậy mà mình còn muốn kết giao bằng hữu với đối phương, hiện tại tốt rồi, toàn bộ bị hủy hết.

- Dương Viêm, nếu không phải ngươi thì sao ta lại đắc tội Trần thiếu, còn có mấy thằng nhóc con các ngươi nữa, đều chờ đó cho ta, tức chết ta rồi.

Tóc Lãnh Mạch dựng lên, hận không thể một chưởng đánh chết đám người Liên Bằng, cũng tràn ngập hận ý với Dương Viêm.

Nếu không phải bọn họ châm ngòi thổi gió, sao mình có thể không biết trời trăng gì đi đắc tội Trần thiếu.

Nghĩ đến đây, Lãnh Mạch liền khóc không ra nước mắt, nổi giận đùng đùng khoát tay áo rời đi.

Thấy Lãnh Mạch trước sau tương phản, tất cả mọi người trợn mắt hốc mồm.

Lãnh Mạch đại sư không phải là bị kích đến hóa điên chứ?

- Đi, đi, đi mau lên.

Những người khác cũng không muốn tiếp tục lưu lại, ban nãy Tần Trần đã nói bảo vật còn lại của Tụ Bảo Lâu cơ bản đều là rác rưởi.

Ban đầu bọn họ đều có chút nửa tin nửa ngờ, nhưng hiện tại thì không tin cũng không được.

Không thấy ngay cả Dương Viêm đại sư và Lãnh Mạch đại sư cũng bị thiếu niên kia làm cho kinh ngạc sao.

Trải qua sự kiện lần này, danh tiếng của Tụ Bảo Lâu bị hủy đi không ít.

Tần Trần tự nhiên không biết chuyện phát sinh về sau ở Tụ Bảo Lâu, lúc này hắn và hai người Lâm Thiên, Trương Anh đã đến trước đại môn của Huyết Mạch Thánh Địa.

- Trần thiếu, không phải ngươi đã thức tỉnh huyết mạch rồi sao? Chúng ta đến đây làm gì?

Dọc theo đường đi, Lâm Thiên và Trương Anh cực kỳ tôn sùng Tần Trần, lải nhải nói hồi lâu.

- Ta đến chỗ này không phải thức tỉnh huyết mạch cho mình, mà là cho các ngươi.

Ban đầu chuyện thứ hai Tần Trần muốn làm là đi Đan Các một chuyện, nhưng vì muốn biết rõ ràng dị dạng trong cơ thể Lâm Thiên và Trương Anh, nên hắn mới đến Huyết Mạch Thánh Địa một chuyến.

- Chúng ta? Trần thiếu ngươi không có nói đùa chớ, ta và Lâm Thiên đã sớm thức tỉnh huyết mạch rồi. Khái khái, nói khó nghe chút là hai ta còn sớm hơn ngươi 2 năm!

Trương Anh buồn bực nói.

- Các ngươi cứ vào đi.

Tần Trần không muốn giải thích, sau đó trực tiếp đi vào trong Huyết Mạch Thánh Địa.

- Ai, ai...

Lâm Thiên và Trương Anh hô vài câu, cuối cùng phải theo Tần Trần đi vào.

Vừa tiến vào Huyết Mạch Thánh Địa, nhất thời truyền đến thanh âm náo nhiệt, ba người Tần Trần đều bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh ngạc đến ngây người.

Chỉ thấy trong đại sảnh đứng một hàng đội ngũ thật dài, có chừng trên trăm người, bọn họ tụ tập ở đây vô cùng náo nhiệt.

- Xin hỏi Trần Phàm đại sư khi nào thì rãnh rổi, ta muốn nhờ Trần Phàm đại sư tiến hành rèn luyện cho ta.

- Nhi tử của ta năm nay 14 tuổi, đã tiếp thu qua 2 lần rèn luyện nhưng vẫn chưa thể thức tỉnh huyết mạch, xin hỏi còn có hy vọng thức tỉnh huyết mạch không?

- Nhường một chút, nhường một chút, ta là người của Đoàn gia, xin hỏi Lý Văn Vũ đại sư hôm nay có rãnh không?

- Ta có hẹn trước với Trần Phàm đại sư, để cho ta vào trước.

- Có hẹn trước thì giỏi lắm hả, có trước có sau hiểu không?

- Ai ở đằng sau chen cái mông của ta, chen tiếp có tin lão tử “làm người không!

Các loại thanh âm huyên náo vang lên không dứt bên tai, Tần Trần cũng há hốc mồm nhìn.

- Xảy ra chuyện gì, sao hôm nay Huyết Mạch Thánh Địa lại nhiều người như vậy?

Lần trước qua đây hoàn toàn không có náo nhiệt đến như vậy a.

- Tiểu huynh đệ, ngươi cũng đến thức tỉnh huyết mạch sao?

Đằng trước có một lão giả nhìn Tần Trần, lắc đầu nói:

- Không phải 2 ngày trước là đại khảo cuối năm ở Thiên Tinh Học Viện sao, vì chuyện đó mà rất nhiều Huyết Mạch Sư của Huyết Mạch Thánh Địa đều bận bịu, đình trệ vài ngày mới tiếp tục phục vụ thức tỉnh huyết mạch, hôm nay tiếp tục mở cửa nên người mới nhiều đến vậy.

- Không chỉ như vậy, chúng ta nghe nói trên đại khảo cuối năm của Thiên Tinh Học Viện, có một học viên 15 tuổi gọi là Tần Trần, lúc trước rất nhiều lần không thể thức tỉnh huyết mạch, mọi người đều cho rằng hắn không thức tỉnh được, không ngờ đến cuối cùng lại có thể thành công. Bị tin tức này kích động nên toàn bộ thiếu niên 15, 16 tuổi ở vương đô chưa thể thức tỉnh huyết mạch đều đến đây để tiếp thu tẩy lễ, muốn xem mình có thể đạt được kỳ tích, thức tỉnh huyết mạch hay không.

- Tiểu huynh đệ, nhìn ba người các ngươi tuổi đều chừng 15, 16 a, có phải muốn đến thử vận khí hay không?

Nghe nói như vậy, Tần Trần sờ mũi một cái, không ngờ hôm nay Huyết Mạch Thánh Địa bốc lửa đến thế, đầu sỏ gây nên lại là mình.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️